Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1008: Trước khi đại chiến!



Đồng thời hắn nắm chặt hai tay, lập tức có một cỗ khí thế cường đại tựa như thiên thần hàng lâm, mang theo tất cả phong vân.

Dưới cỗ khí thế này, đừng nói mà ngươi bình thường ở trong Nam Phong Thành bị chảy màu tai rồi hôn mê. Mà cả những cường giả Võ Thánh cũng cảm thấy hô hấp trì trệ, thậm chí huyết dịch toàn thân cùng Nguyên Khí đều đình chỉ vận chuyển.

Khí thế của Võ Thánh cửu cấp thật sự rất khủng bố!

- Tần Quan! Nếu hôm nay ngươi không chết, Tần Phàm ta thề không làm người.

Cảm nhận được áp lực cường đại mà cỗ khí thế này mang đến, vào lúc này chiến ý của Tần Phàm sôi trào, lại một lần nữa nghe thấy đối phương uy hiếp gia tộc mình. Tần Phàm không khỏi giận giữ.

Hai người Tần Phàm và Tần Quan cùng đứng trên mây.

- Ha ha! Tần Phàm, ngươi cũng quá ngây thơ rồi! Ngươi cho rằng thắng được một Võ Thánh bát cấp thì ngươi có thể so sánh với ta? Hôm nay ta muốn cho ngươi biế được Võ Thánh cửu cấp cùng Võ Thánh bát cấp có chênh lệch như thế nào!

Nghe Tần Phàm giận giữ gầm lên, Tần Quan vẫn không hề bj ảnh hưởng, còn ngửa mặt lên trời cười nói.

Mà khí thế của hắn càng lúc càng lớn, thậm chí còn có thể chứng kiến những đám mây xung quanh bị cỗ khí thế này ảnh hưởng đang ngưng kết thành các loại hình dạng khác nhau. Khí thế của Tần Quan đã hóa thành thực chất, có thể trực tiếp xé địch nhân thành từng mảnh nhỏ.

- Không thử qua thì làm sao biết được!

Lúc này Tần Phàm như lâm vào trong gió rét mênh mông. Tùy ý để cho khí thế của Tần Quan trùng kích, hắn vẫn bảo trì tư thái nhìn đối phương, cũng rất giống như một thanh lợi kiếm sắp rút khỏi vỏ, tùy thời đều có thể lấy mạng người.

- Quả nhiên không biết sống chết!

Tần Quan thấy Tần Phàm không có bị khí thế của mình làm ảnh hưởng. Rốt cuộc hắn cũng phải thu lại nụ cười của mình, bắt đầu ngưng trọng nhìn đối phương.

Võ Thánh cửu cấp là đỉnh phong mà phàm nhân có thể đạt được, mà ở cấp bậc cảnh giới này thậm chí chỉ cần ngẩng đầu thôi cũng có thể tới được Thần Vực! Nhưng đây cũng là chỗ bi ai của Võ Thánh cửu cấp, không những không thể kiến giải được Thần Vực mà còn khiến cho bản thân thống khổ vạn phần.

Nhưng không phải là không có thu hoạch được gì, Võ Thánh cửu cấp vẫn có thể nhiễm được một ít khí tức của thần, có khí tức của thần thì Tần Quan hoàn toàn khác với các Võ Thánh khác. Dù sao thì không ai có thể so sánh được với thần.

Cho nên trước khí tức của Võ Thánh cửu cấp, những Võ Thánh phía dưới cũng phải cảm thấy khó khăn chật vật, căn bản không có nổi một tia ý niệm động thủ trong đầu. Nhưng Tần Quan thực sự không biết được rằng Tần Phàm đã từng tiếp xúc qua với thần, cho nên Tần Phàm không sợ hãi khí tức của thần.

Cứ như vậy, hai người đứng trên bầu trời không ngừng nhấp nhô trong mây. Dưới khí thế của hai người, gió mây bốn phía xung quanh tùy ý bay múa. Trong vòng ngàn dặm đều có thể chứng kiến, để cho rất nhiều người phải chú ý.

Một bầu không khí âm lãnh, khắc nghiệt được thời gian kéo căng ra. Mà trong Nam Phong thành, bởi vì vừa rồi Tần Phàm ước chiến với Ô Tàng mà tạm thời chia thành hai phe. Kể cả những cường giả Võ Thánh ở bên trong cũng sẵn sàng đón địch, vũ khí cũng đã được lấy ra. Chỉ cần ra lệnh là cả Nam Phong Thành sẽ biến thành địa ngục trần gian.

Nhưng vào lúc này, Tần Phàm nhìn Tần Quan phía da, trên mặt lại nhe răng cười âm trầm, trong lòng hắn chợt nhớ đến một việc, vì thế Tần Phàm ngưng tụ khí thế, trầm giọng nói truyền về phương xa:

-Tần Quan! Hôm nay là ngày hai chúng ta quyết đấu sinh tử không thể tránh được. Nhưng trước khi giao thủ ta muốn hỏi ngươi, nếu là do ngươi làm thì cũng nên hảo sảng thừa nhận. Sư phụ ta mất tích có phải có quan hệ tới ngươi!

- Ngươi nói linh hồn trước kia đi theo bên cạnh ngươi rồi về sau giấu trong Hắc Hỏa thành sao?

Nghe vậy, Tần Quan chậm rãi mỉm cười, chậm rãi nói.

- Quả nhiên cùng hắn có quan hệ!

Nội tâm Tần Phàm không khỏi trầm xuống, điều này đồng nghĩa với việc những suy đoán của hắn là đúng. Ánh mắt Tần Phàm lập tức chuyển sang lạnh lẽo, tàn nhẫn nhìn Tần Quan quát hỏi:

- Hắn bây giờ đang ở đâu!

- Hắc hắc! Chờ một lát nữa ngươi chết rồi sẽ thấy hắn.

Tần Quan đối mặt với ánh mắt căm giận của Tần Phàm không thèm để ý, chỉ cười rũ rượi nói.

- Cái gì?

Nghe vậy, chân mày Tần Phàm nhảy lên, một cỗ khí tức thô bảo dâng trào trong lòng hắn. Cổ Mặc có ân đối với hắn, cũng là sư phụ hắn. Hôm nay nghe được lời này của Tần Quan, có lẽ linh hồn sư phụ đã tiêu tán rồi. Điều này khiến cho hai mắt hắn đỏ lên, phẫn nộ gào thét:

- Tần Quan lão cẩu, nếu như sư phụ ta có chuyện gì, ta nhất định cho ngươi chết không toàn thây.

- Tần Phàm, ngươi thực sự là ngây thơ, ngươi cho rằng mình có tư cách nói những lời đó sao?

Thành công khỏi mào lửa giận trong lòng Tần Phàm, cũng khiến cho tâm thần hắn dao động. Tần Quan không khỏi lộ ra nụ cười trêu tức, nói.

- Tốt! Tần Quan, lão tạp chủng. Hôm nay nợ cũ, nợ mới thanh toàn hết thảy luôn đi!

Vào lúc đó, Tần Phàm hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc quay cuồng của mình xuống. Nguyên Khí vận chuyển thoàn thân, miệng hắn chậm rãi nhả ra từng chữ:

- Nợ máu trả bằng máu.

- Ha ha!

Tần Quan lại cười to một tiếng, trong tiếng cười mang theo một loại giá bưng âm tàn khiến cho mọi người rung động, Tần Quan lại lành lạnh nói: Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Đúng vậy! Ngươi nói đúng! Nợ máu trả bằng máu! Rất nhiều tộc nhân Tần gia Càn Kinh ta chết trong tay ngươi, hôm nay cũng nên vì họ mà báo thù!

- Lại để cho cả Tần gia Nam Phong từ nay về sau biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.

Sát!Sát!Sát!

Tần Quan vừa nói xong, bầu không khí khẩn trương ở trong Nam Phong thành bị vỡ nát, thay vào đó mà một bầu không khí tràn ngập khăc nghiệt cùng hài khí. Rất nhiều người bên phía Tần Quan đã bắt đầu chạy về phía Tần gia Nam Phong tất cong.

- Tru sát kẻ thù bên ngoài!

Tần gia Càn Kinh bắt đầu khỏi xướng chiến đấu, Tần Li cùng Tần Tiến cũng truyền lệnh. Ẩn Thế Mạo Hiểm đoàn cùng lực lượng gia tộc lúc này nối đuôi nhau tiến lên phía trước sẵn sàng chiến đấu.

Chiến! Chiến! Chiến!

Bên trong Nam Phong thành, bắt đầu xảy ra hỗn chiến ở khắp mọi nơi. Nhà cửa không ngừng bị đánh sụp đổ, vỡ nát. Trong bầu không khí khắc nghiệt này cả Nam Phong thành đều không thể thoát khỏi, tất cả mọi người bị loại hào khí này áp bặc, thậm chí khó có thể hô hấp.

Trên bầu trời, thấy Tần Quan ra lệnh tổng tiến công, trong lòng Tần Phàm cũng kinh hãi. Hắn biết rõ đây là sách lược của Tần Quan, hắn muốn để mình không cách nào chuyên tâm chiến đấu. Tần Phàm liếc mắt nhìn tình hình Nam Phong thành, thấy tình hình này, Tần Phàm không khỏi nhíu mày.

Lúc này tình thế Tần gia Nam Phong không ổn?

Nếu bàn về nhân số thì Tần gia Nam Phong chiếm ưu thế, nhưng nếu luận cường giả thì Tần gia Càn Kinh lại chiến ưu thế, đặc biệt là số lượng cường giả Võ Thánh. Phương Tiểu Tình cũng đã kêu hai hộ vệ của nàng ra giúp Tần gia Nam Phong một tay nhưng tầm đó vẫn chưa bằng được với Tần gia Càn Kinh.

Quyết chiến như vậy, nếu như có một cường giả Võ Thánh của đối phương không vị kiềm chế, đối với những người khác chắc chắn là hủy diệt!

Tần Phàm liếc mắt nhìn cường giả Võ Thánh bên Tần gia Càn Kinh. Bên trong nhóm Võ Thánh này có thái thượng trưởng lão của Mộc gia đang ngồi trên đầu một con Hắc Dực Bào Lôi Thú. Tần Phàm biết rõ người này rất khó đôi phó. Chỉ sợ phải cần đến hai cường giả Võ Thánh hậu kỳ mới có thể kiềm chế được.

- Tần Phàm! Ngươi đã nói lâu như vậy, tại sao còn chưa có đông thủ?

Tần Quan thấy Tần Phàm bị mình đánh trúng nhược điểm thì trên mặt lại càng lộ ra vẻ trêu tức nói.

Chiến đấu của bọn hắn chưa có bắt đầu, nhưng trên thực tế đã triển khai một cách oanh liệt!

- Lão cẩu. Ngươi cũng không cần đắc ý. Ngươi còn không có nhất định sẽ thắng!

Tần Phàm lạnh lùng liếc nhìn Tần Quan, sau đó Nguyên Khí toàn thân chấn động, đem giọng nói của hắn truyền xuống tất cả ngóc ngách của Nam Phong thành.

- Chư vự đồng đạo hiện ở Nam Phong Thành. Vô luận các vị đến Nam Phong Thành có mục đích gì. Nhưng hôm nay Tần gia Nam Phong ta cùng Tần gia Càn Kinh, Mộc gia, Ô gia triển khai quyết chiến. Nếu như các vị giúp một tay, vậy thì Tần Phàm ta hứa hẹn với các vị phàm và cường giả Võ Thánh sẽ dâng tặng một khỏa Thánh Nguyên Đan, phàm là cường giả võ tôn sẽ dâng tặng một khỏa Cực Tôn Đan có khả năng tăng xác xác suất thành công đột phá Võ Thánh. Phàm là cường giả Linh Vũ Sư sẽ dâng tặng một khỏa Nghĩ Tôn Đan. Những người khác có trợ giúp đối với Tần gia Nam Phong chúng ta đều sẽ được tặng đan dược. Ta dùng danh nghĩa Đan Vương cam đona, Tần gia Nam Phong ta sẽ không keo kiệt.

Oanh!

- Thánh Nguyên Đan! Cực Tôn Đan! Nghĩ Tôn Đan!

Nghe thấy ba loại danh tự này, cả Nam Phong thành sôi trào. Vũ Thiên đại lục là một đạ lục thượng võ, người ở đây luôn muốn vì để thực lực tăng tiến mà điên cuồng.

Mà Tần Phàm đã sớm được mọi người biết đến với tư cách là Đan Vương, không ai hoài nghi năng lực của hắn. Tần Phàm đã ở trước mặt mọi người nói ra, tất nhiên sẽ thực hiện lời hứa!

Bình thường người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Còn người tập võ chết vì muốn tăng tiến cảnh giới!

Vì cơ hội có thể khiến cảnh giới tăng lên, có bao nhiêu người nguyện ý trả một cái giá lớn! Coi như là cường giả Võ Thánh cũng không thể nào ngăn cản được sự hấp dẫn của việc tăng lên cảnh giới. Cho nên lúc ban đầu Tần Phàm dùng Thánh Nguyên Đan mới khiến cho Đông Phương gia và Thái gia động tâm, đồng ý ủng hộ hắn.

- Tốt! Độc Cô ta là Võ Thánh tứ cấp, hôm nay sẽ giúp Tần Phàm một lần!

- Ta là Mai Lâm Võ Thánh tam cấp đứng về phía Tần gia Nam Phong!

- Võ Tôn thất cấp Đỗ Tông, nguyện vì Kỳ Tích Chi Tử mà xuất chiến!

- Ha ha! Lão tử Viễn Sơn mạo hiểm đoàn cũng liều!

Sau khi Tần Phàm nói xong, bên trong Nam Phong thành không ngừng có cường giả Võ Thánh bay lên trời đứng về phía trận tuyến Tần gia Nam Phong.

Chỉ trong một thời gian ngắn mà rất nhiều người đã gia nhập Tần gia Nam Phong khiến cho tình thế lúc này phát sinh biến hóa nghiêng trời lêch đất. Thậm chí khi Tần gia Nam Phong chiến ưu thế thì người bên phía Tần gia Càn Kinh cũng bắt đầu chậm rãi rút lui.

Lúc này, số lượng Võ Thánh của hai bên đã tương đương, ít nhất khi hai bên xảy ra giao chiến, cũng không sợ vì không cầm chân được cường giả Võ Thánh của đối phương mà sinh ra ảnh hưởng.

- Tiểu tạp chủng!

Nhìn thấy bên mình vốn chiếm ưu thế, bây giờ phải rút lui, sắc mặt của Tần Quan trở nên khó coi. Hắn không tính đến Tần Phàm lại có lực hiệu triệu mạnh mẽ như vậy, lại có thể lôi kéo nhiều cường giả đến thế.

- Lão cẩu Tần Quan, chết đi!

Tần Phàm thừa cơ hội này, không hề do dự điều khiển Chu Tước Dực ở đằng sau dùng tộc độ nhanh nhất có thể phóng tới Tần Quan.

- Tiểu tạp chủng, bản thánh hiện tại lấy tính mạng của ngươi, để xem ngươi còn có thể luyện đan được hay không?

Tần Quan hận nghiến răng nghiến lợi, hắn rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà gầm lên. Khí thế ngưng tụ chuẩn bị chiến đấu.

Cho đến lúc này, cuộc chiến vốn nên bắt đầu sau một năm nữa đã bộc phát.

Theo tiếng hét phẫn nộ của Tần Quan vang lên, phong vân trên bầu trời không ngừng vũ động điên cuồng, sát khí bao trùm trời đất làm rất nhiều người đều cảm giác trong lòng mình như có thanh kiếm sắc bén cắt qua, lạnh lẽo tận xương cốt.

Hiện tại khí thế của Tần Quan bộc phát xu thế không thể đỡ nổi, áo bào của hắn phồng lên, còn có một tầng huyền băng trong suốt ngưng kết lại. Mà tầng huyền băng này đến từ trong ngũ hành không gian tận sâu trong Vũ Thiên đại lục, cứng rắn hơn thủy nguyên khí ngưng kết bình thường rất nhiều, thậm chí bảo vệ cả quần áo của hắn không hề thương tổn mảy may.

Lực lượng ngũ hành không gian, bên trong mỗi một không gian đều ẩn chứa thiên địa nguyên khí cực hạn, có được lực lượng vô cùng cường đại, đó là ưu thế của cửu cấp võ thánh, cũng là một trong những điều mà Tần Quan dựa vào.

Ngũ hành không gian trên thực tế là hòn đá tảng trọng yếu hình thành thế giới, bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, khác với nguyên khí bên trong không gian nguyên mạch, có thể được xưng là nguyên năng.

Nguyên năng chính là cấp cao của nguyên khí, nguyên khí tới cực hạn có thể dễ dàng hóa thành thực chất thậm chí là vận dụng vào thực tế, thật giống như Tần Quan thi triển cự thạch nện xuống, đó chính là do kim nguyên năng trong ngũ hành không gian hóa thành.

Hiện tại huyền băng bao phủ áo bào của hắn chính là do thủy nguyên năng hóa thành, là đến từ thủy không gian trong ngũ hành không gian.

Nói thế này, võ thánh nhân loại tuy rằng có thể cảm giác được toàn bộ ngũ hành không gian tồn tại, nhưng không thể hoàn toàn rút ra được nguyên năng bên trong. Thật giống như đệ nhất võ thánh Kim Dương của Vũ Thiên đại lục, trong ngũ hành quy tắc thì kim quy tắc cùng hỏa quy tắc đều đạt tới mức tận cùng, cho nên hắn có thể lấy mẫu nguyên năng trong kim không gian cùng hỏa không gian. Mà ngũ hành quy tắc tiểu thế giới của Tần Quan, là kim quy tắc cùng thủy quy tắc đạt tới cực hạn, cho nên hiện tại hắn có thể rút ra được kim nguyên năng cùng thủy nguyên năng trong ngũ hành không gian.

Nghe nói vượt qua cảnh giới võ thánh mới có thể đem ngũ hành không gian toàn bộ thông hiểu, ngũ loại nguyên năng có thể vận hành được tự nhiên, khi đó thậm chí có thể khống chế được thời tiết, dễ dàng gợi ra động đất, núi lửa, sóng thần vân vân, tạo ra thiên tai chẳng khác gì thiên thần.

Trên thực tế được xem là bán thần cảnh giới.

Quay trở về cuộc chiến đấu giữa Tần Phàm cùng Tần Quan, thủy nguyên năng của Tần Quan có thể dùng phòng ngự toàn thân, mà kim nguyên năng có thể bao phủ hai nắm đấm của hắn, hình thành một đôi quyền sáo, kim nguyên năng vô cùng cứng rắn, hơn nữa còn mang theo khí tức mạnh mẽ không thể đỡ nổi, chất lượng hình thành quyền sáo thật thượng thừa, không thua gì thần binh lợi khí.

Thủy nguyên năng cùng kim nguyên năng đều thuộc loại hàn năng, làm người ta có cảm giác băng lãnh tận xương, cho nên bị hai loại nguyên năng này bao phủ, Tần Quan nhìn qua thật giống như một đạo băng sương cầu vồng, vắt ngang chân trời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.