Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1115: Thủ lĩnh Ngũ đại gia tộc (1)



Lúc này Tiểu Chiến cũng nhận ra Minh Hiển, không khỏi nghi vấn hỏi thăm, cái này để cho Tần Phàm càng thêm khẳng định.

- Nguyên nhân cụ thể ta cũng không biết, đoán chừng là ở bên trong Tân Thế Giới này có đan dược gì có thể cho người tái tạo sinh cơ, hoặc là Minh Hiển này tu luyện công pháp đặc thù, có thể làm cánh tay đứt rời của mình sinh ra một lần nữa.

Tần Phàm phỏng đoán nói ra.

Ở bên trong Tân Thế Giới này, có rất nhiều sự tình Tần Phàm còn không có lý giải. Dù sao lần trước cùng Cổ Mặc tương kiến, gần kề chỉ là ngắn ngủn nửa ngày thời gian, căn bản chưa kịp hỏi quá nhiều.

- Hừ hừ, mặc kệ hắn có năng lực gì, lúc này đây hắn tốt nhất đừng có lại gây với chúng ta, nếu không ta khẳng định phải cho hắn đẹp mắt.

Nhìn xem Minh Hiển kia, Tiểu Chiến ngẩng đầu ngạo nghễ nói ra:

- Chỉ chờ ta luyện hóa toàn bộ những yêu khí hấp thu vừa rồi kia, ngũ kiếp Bán Thần chúng ta cũng không cần sợ. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Ha ha, tuy ngươi rất lợi hại, bất quá cừu nhân của chúng ta là có không ít, tốt nhất không nên chủ động gây chuyện.

Tần Phàm bất đắc dĩ cười nói, Tiểu Chiến có cơ duyên như vậy hắn cũng thay nó vui vẻ, đồng thời cũng âm thầm cảm giác được một ít áp lực. Thực lực Tiểu Chiến tăng lên nhanh như vậy, nếu như hắn không đột phá Bán Thần chi cảnh, vậy lão đại như hắn sẽ thật mất mặt rồi.

Hơn nữa Minh Hiển cùng Tân Vô Kỵ trước mắt là hai ngũ kiếp Bán Thần, huống chi còn có gia tộc sau lưng bọn hắn, chỉ dựa vào một mình Tiểu Chiến, lại cùng những người kia phát sinh xung đột sẽ ứng phó không được.

Cho nên vẫn là tận lực bảo trì ít xuất hiện mới tốt, tốt nhất là dưới tình huống không bị phát hiện tiến vào bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh này.

Kế tiếp cũng không để ý Tiểu Chiến nghĩ gì, Tần Phàm bảo nó biến trở về hình dáng sủng vật mini, mới dám lén lút ôm nó đi vào trong đám người chen chúc kia, thu liễm lấy khí tức, kiên nhẫn ở trên quảng trường chờ đợi Truyền Thừa Bí Cảnh mở ra.

Lúc này bởi vì lực chú ý của phần lớn người đều bị Truyền Thừa Bí Cảnh hấp dẫn. Hơn nữa Tần Phàm là tìm vị trí góc chết, cho nên ngược lại cũng không có người sẽ chú ý tới hắn.

- Chậc chậc, ta còn là lần đầu tiên trông thấy qua Truyền Thừa Bí Cảnh, xem khí thế thật sự rộng rãi! Hi vọng một hồi chúng ta đều có thể có chỗ thu hoạch a!

Bên cạnh Tần Phàm là một nam nhân nhị kiếp Bán Thần, nhìn xem truyền thừa chi môn cự đại kia, trong miệng sợ hãi thán phục nói, đang khi nói chuyện còn nhìn nhìn Tần Phàm. Tựa hồ là hữu ý vô ý cùng hắn nói chuyện với nhau.

- Ta cũng là lần đầu tiên gặp được.

Tần Phàm cũng không cự nhân xa ngàn dặm, tự nhiên khẽ cười nói. Ở trong trạng thái nói chuyện với nhau, ngược lại càng không giống như là một người đứng đấy làm cho người chú ý.

- Ha ha, nghe nói từng Truyền Thừa Bí Cảnh đều là căn bản của một thế lực lớn truyền thừa, ở bên trong không chỉ có cơ duyên đột phá cảnh giới. Hơn nữa bởi vì muốn rèn luyện một đời trẻ tuổi, những thế lực lớn này cũng sẽ để ở trong đó rất nhiều bảo vật không tệ, chỉ cần thông qua được khảo nghiệm liền có thể đạt được.

Nhị kiếp Bán Thần kia tựa hồ là một người rất thích nói chuyện, có chút nhiệt tâm hướng Tần Phàm giới thiệu nói.

- Tại hạ thực lực thấp kém, cũng chỉ là đến thử thời vận mà thôi.

Đối với cái này, Tần Phàm cũng có chút ý động. Bất quá hắn không muốn bạo lộ thực lực, cho nên chỉ phải nhàn nhạt trả lời.

- Vậy cũng là không tệ, vị tiểu huynh đệ này, ta nhìn ngươi tựa hồ còn không có đạt tới Bán Thần chi cảnh, hôm nay may mắn gặp được truyền thừa mật địa này, đây là cơ hội khó được của ngươi, có khả năng sẽ được đột phá. Bất quá ta khuyên ngươi nhất định phải lượng sức mà đi, không nên quá tham am, trong đó cũng là nguy hiểm không ít.

Người nọ còn nói thêm.

- Hừ, nghĩ xa như vậy làm gì? Hiện tại năm thế lực lớn của Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành ở đây, ngươi cho là bọn họ sẽ để cho tất cả mọi người đi vào sao? Đừng nói một Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ, cho dù là ngươi nhị kiếp Bán Thần, một hồi có thể đi được hay không cũng là khó nói.

Tần Phàm cười cười, vừa định không có trả lời, nhưng ngay lúc này, một nam nhân mũi ưng ở bên cạnh bọn hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng nói ra.

Thực lực người nọ là tam kiếp Bán Thần, thân hình cao lớn, mình mặc một thân da thú, ôm hai tay, lộ ra có chút cao ngạo, vênh váo hung hăng.

- Cái này...

Nghe vậy, nhị kiếp Bán Thần nhiệt tâm kia lộ ra có chút xấu hổ.

Mà nghe được lão đại nhà mình bị xem thường như thế, Tiểu Chiến ở trong ngực Tần Phàm lúc này lập tức nổi giận.

- Cảm ơn nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.

Nhưng Tần Phàm lại ngăn trở nó muốn nói chuyện, hắn không để ý đến tam kiếp Bán Thần kia, chỉ là lần nữa mỉm cười nhìn tên nhị kiếp Bán Thần vừa rồi kia gửi tới lời cảm ơn.

- Bổn sự không lớn, cái tính tình này cũng không phải nhỏ. Một Vũ Thánh nho nhỏ có thể tới đây chỉ có thể nói ngươi vận khí không tệ, bất quá hiện theo ta thấy vận may của ngươi là muốn chấm dứt.

Nam nhân mũi ưng kia thấy con mắt của Tần Phàm cũng không có liếc nhìn mình, không khỏi ngoài miệng trêu tức nói ra.

- Ngươi nhiều chuyện như vậy, có thể sống đến bây giờ mới là để cho người hâm mộ vận khí tốt.

Nghe vậy, Tần Phàm rốt cục nhẫn không được nữa, lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó trong miệng nhàn nhạt nói.

- Tê…

Tên nhị kiếp Bán Thần vừa rồi trước nhất cùng Tần Phàm nói chuyện kia, nghe được Tần Phàm cũng dám nói chuyện như thế đối với một tam kiếp Bán Thần, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn về người phía trước, trên mặt xuất hiện thần sắc có chút ngốc trệ.

- Ha ha, lão đại, nói hay lắm.

Tiểu Chiến vừa rồi nghẹn lấy một hơi, bây giờ nghe được Tần Phàm phản kích, không khỏi hưng phấn lên.

- Ngươi nói cái gì?

Mà tên tam kiếp Bán Thần kia rõ ràng cũng nao nao, hắn cho là mình nghe lầm, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra một Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ dĩ nhiên cũng dám chống đối mình. Hơn nữa người này không phải cùng người mấy thế lực lớn kia chung một chỗ, rõ ràng không phải là người có hậu đài.

- Ngươi không có nghe rõ sao? Lão Đại ta nói ngươi miệng tiện, nhanh ngậm miệng thối của ngươi lại đi!

Tiểu Chiến thấy Tần Phàm không còn ngăn cản mình, liền đắc ý trêu tức nói ra. Lại để cho người không thể tưởng được chính là, công lực mắng chửi người của tiểu gia hỏa này là dần dần theo thực lực của hắn tăng lên mà tăng lên.

- Tốt! Tốt! Tốt! Hiện tại người trẻ tuổi thật là càng ngày càng liều lĩnh rồi, không có bị khổ đầu liền cho là mình vô địch thiên hạ rồi hả?

Lập tức trên mặt tam kiếp Bán Thần kia xuất hiện vẻ dữ tợn, ánh mắt hắn âm độc nhìn xem Tần Phàm, tựa hồ là muốn nhắm người thôn phệ.

- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ không ở hiện tại động thủ, nếu không chỉ biết tự mình chuốc lấy cực khổ mà thôi.

Tần Phàm cũng chỉ là tiếp tục nhàn nhạt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.