Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1122: Mộ Thanh Thanh



Bất quá vô luận như thế nào, những sự tình này Tần Phàm tự nhiên là đã nhìn không tới cùng nghe không được rồi.

Bởi vì hắn và Tiểu Chiến ở sau khi hoàn toàn tiến nhập màn sáng kia, rất nhanh liền bị một loại hào quang đặc thù bao trùm toàn thân. Sau đó bị lực lượng thần bí truyền tống đến một địa phương xa lạ khác.

Ở thời điểm truyền tống, có thể cảm giác được một loại lực xé rách cường hoành từ bốn phương tám hướng truyền đến, tựa hồ muốn hắn xé thành mảnh nhỏ. Cái này để cho Tần Phàm có chút nhớ lại lúc trước bọn hắn từ Vũ Thiên đại lục truyền tống đến Tân Thế Giới, bọn hắn cũng là cảm giác như vậy.

Hắn đoán chừng mình là bị truyền tống đến một không gian khác.

- Nơi này chính là Truyền Thừa Bí Cảnh sao?

Khi bốn phía tối tăm lu mờ bắt đầu trở nên có chút quang sáng, hai chân giẫm lên trên mặt đất, trong miệng Tần Phàm thì thào nói, sau đó hắn bắt đầu quan sát hoàn cảnh bốn phía.

Đập vào mắt lại cùng Tần Phàm ban đầu tưởng tượng có chút bất đồng, hắn vốn cho rằng Truyền Thừa Bí Cảnh này sẽ là một chỗ có rất nhiều bí tàng, cung điện hoa lệ hoặc là Linh Sơn có linh khí nồng đậm, quy tắc rõ ràng,… nhưng mà trước mắt lại ra ngoài dự liệu của hắn.

Hiện tại chỗ hắn đang đứng, dĩ nhiên là một không gian có thể nói không có linh khí gì, bầu trời cùng đại địa đều là màu sắc u ám. Bốn phía hoặc là hoang mạc hoặc là một mảnh phế tích tan hoang, xa xa nhìn lại, còn có thể chứng kiến các loại Phong Bạo, hoàn cảnh cực kỳ ác liệt.

- Lão đại, chúng ta đây là đi lộn chỗ sao? Chúng ta là tiềm lực vô hạn, siêu cấp thiên tài ah! Vậy mà lại tới dạng địa phương này?

Tiểu Chiến cũng rơi xuống mặt đất, hắn nhìn xem hoàn cảnh bốn phía, trong miệng bất mãn nói.

- Ách, có lẽ đây là địa phương lịch lãm rèn luyện a, muốn đột phá vẫn phải là xem cơ duyên.

Tần Phàm bất đắc dĩ trả lời nói ra, trên thực tế ở trong hoàn cảnh ác liệt tôi luyện cũng là một cách đột phá, chỉ là thường thường thập phần gian nan mà thôi.

- Chỗ nguy hiểm như vậy, ta nói những Viễn Cổ thế lực kia sẽ không sợ hao tổn thiên tài của bọn hắn sao?

Lúc này Tiểu Chiến phóng nhãn xem hướng phương xa, hắn còn chứng kiến có sét đánh tia chớp dày đặc. Cái này để cho nó không sợ trời không sợ đất cũng không khỏi rụt cổ, trong miệng lầu bầu nói ra.

- Đi thôi, chúng ta đi nhìn một chút, nhìn xem có thể có thu hoạch gì hay không. Đừng đi khu vực nguy hiểm là được.

Tần Phàm nói ra, trong truyền thừa bí cảnh này, tương truyền còn chôn dấu một ít bảo vật, để cho đệ tử của bọn hắn đi khai quật, cho dù không thể đột phá, tìm được chút ít bảo bối liền xem như không có đi một chuyến uổng công.

Hắn cẩn thận quan sát qua hoàn cảnh chung quanh, diện tích truyền thừa bí cảnh này rất lớn, không cách nào thấy được cuối cùng, trong đó hắn phát hiện mức độ nguy hiểm của tất cả các khu vực cũng không giống, hiện tại vị trí địa phương của bọn hắn tương đối an toàn, hắn phỏng đoán bí địa này hẳn là có nhằm vào cảnh giới bất đồng để lịch lãm rèn luyện. Giống như khu vực tia chớp màu đen phương xa để cho Tiểu Chiến cũng phải sợ hãi kia, chỉ sợ Thất Kiếp, Bát Kiếp Bán Thần cường giả mới dám đi xông.

Mà ở chỗ này, trong tầm mắt hắn ngược lại là tạm thời không có thấy những người khác tiến vào trước, chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được ở phía xa có một ít khí tức yếu ớt, có lẽ là những người này bị truyền tống đến khu vực khác rồi.

Hắn cũng không muốn cùng những người khác khởi xung đột, nên mừng rỡ nhẹ nhõm, hơn nữa nếu không phải cẩn thận gặp được Minh Hiển từng có quan hệ hoặc là Hạ Thiên sát phạt khí quá nặng, hắn ngược lại chỉ sợ là phải chật vật đào tẩu.

Lúc này đây, Cổ Mặc là không thể nào sẽ xuất hiện ở chỗ này cứu hắn đi.

- Hướng bên này đi thôi.

Tần Phàm mang theo Tiểu Chiến hướng về phương hướng đông nam đi đến, hắn mơ hồ cảm giác được năng lượng chấn động bên kia muốn càng thêm nồng đậm một ít, hơn nữa cũng không có quá nhiều khí tức nguy hiểm.

- Ân.

Tiểu Chiến gần đây đều là thập phần nghe theo Tần Phàm, nó cẩn thận đi theo ở sau lưng, hai mắt sáng ngời hữu thần, ánh mắt cảnh giác thì không ngừng càn quét lấy bốn phía. Nó tựa hồ ẩn ẩn có một loại cảm giác, ở một mảnh khu vực nhìn như có chút bình tĩnh này cũng cất dấu không ít nguy hiểm, hơn nữa là nguy hiểm rất khó bị phát hiện.

Tần Phàm cũng bị bộ dáng khẩn trương này của Tiểu Chiến ảnh hưởng, cũng không khỏi cẩn thận đi một tí, bất quá dùng lực cảm ứng mà hắn tự cho là biến thái kia, ngược lại là không cần quá lo lắng, nếu có nguy hiểm tới gần, tất nhiên sẽ sớm biết được đấy.

Rống…

Thời điểm bọn hắn trải qua một khu phế tích, thần sắc của Tần Phàm mạnh mẽ chấn động, hắn vốn là cảm ứng được một loại năng lượng giống như Linh Dược chấn động, nhưng trong nháy mắt hắn lại biến sắc, sau đó chứng kiến ở dưới cát vàng cách hắn không xa bay ra một bóng dáng màu vàng hung ác.

Đây là một đầu quái thú cực lớn, toàn thân là một loại nhan sắc màu vàng đất, thân hình cao lớn, có chút giống như trâu rừng, có ba cây sừng dài màu xanh lá, hai mắt kim sắc, trên người tản ra một loại khí tức xa xôi mà thần bí.

Đầu quái thú này ban đầu là giấu ở trong cát vàng dưới mặt đất phế tích, khí tức thập phần ẩn nấp, thậm chí ngay cả Tần Phàm cũng không có phát giác được, thẳng đến khi chứng kiến nó xuất hiện ở trước mắt. Bất quá thập phần quỷ dị, hắn cảm giác được khí tức mình cảm ứng cùng quái thú chứng kiến trước mắt này thậm chí có một loại cảm giác không giống.

Mà đầu quái thú này sau khi chạy ra khỏi hoàng sa phế tích, cũng không có cho Tần Phàm bao nhiêu thời gian hảo hảo suy nghĩ, nó mạnh mẽ hét lớn một tiếng, bốn vó đạp đấy, hướng lên trời gào thét một tiếng, tiếp theo là xoáy lên cát vàng cuồn cuộn dưới chân, tạo thành một đầu Hoàng Hà hướng về Tần Phàm cùng Tiểu Chiến, mang tất cả mà đi.

Sau đó Tần Phàm càng là phát hiện đầu quái thú trốn ở trong cát vàng kia, vậy mà ẩn chứa hai loại năng lượng Mộc hệ cùng Thổ hệ cường đại, hơn nữa khí thế còn lộ ra có chút kinh người, thậm chí muốn đạt tới trình độ công kích của tứ kiếp Bán Thần.

- Tiểu Chiến, coi chừng, chúng ta lui ra phía sau một ít lại cùng nó chiến đấu.

Tần Phàm vội vàng gọi Tiểu Chiến lui về phía sau, quái thú thực lực tứ kiếp Bán Thần, bằng hắn hôm nay còn không dám xem thường. nguồn TruyenFull.vn

- Hừ hừ, xem ta một đâm bắn chết nó.

Trên thực tế, Tiểu Chiến cũng có được bản năng chiến đấu cực kỳ nhạy cảm, không cần Tần Phàm phân phó, nó rất nhanh liền lui ra một đoạn khoảng cách ưu thế, sau đó ở trên thân thể đồng thời bắn ra một cây Tử Kim đâm hơi mờ.

Tử Kim đâm này ngay cả Nguyên Giới phòng hộ của tứ kiếp Bán Thần cũng có thể bắn thủng.

- Ồ?

Nhưng mà, ngay trong nháy mắt Tiểu Chiến bắn ra Tử Kim đâm, hai mắt của Tần Phàm lại ngưng tụ, hắn thấy được một đạo kiếm quang hẹp dài lợi hại bỗng nhiên xuất hiện ở trên người quái thú ngưu hình cực lớn kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.