Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1123: Đan Thú (1)



PHỐC!

Đạo kiếm quang này dẫn đầu đánh trúng vào chỗ yếu hại của quái thú màu vàng, sau đó Tử Kim đâm của Tiểu Chiến lập tức bắn tới. Tốc độ của kiếm quang và Tử Kim đâm tương đương, nhưng mà kiếm quang lại xuất hiện trước.

Tiếp theo trong nháy mắt, một bóng người bạch sắc liền xuất hiện ở trên người quái thú màu vàng này.

Là một nữ tử tuổi trẻ tuyệt sắc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lung, sau đó nàng lại một kiếm gọn gàng mà linh hoạt đâm vào bên trong đầu lâu của quái thú màu vàng cực lớn kia, sau một lát, một khỏa Tinh hạch màu vàng như là đan dược bị nàng lấy đi ra.

Sau đó cô gái này tay cầm lấy một khăn tay sạch sẽ, thoải mái tiếp được thứ này, rồi thả lại trong Trữ Vật Giới Chỉ.

Tần Phàm ngăn Tiểu Chiến muốn mở miệng mắng chửi người lại, ánh mắt của hắn quăng về thân ảnh hấp dẫn người kia, trong nội tâm có chút sinh ra một tia kiêng kị cùng đề phòng.

Nữ tử này đúng là Mộ gia Mộ Thanh Thanh.

Lúc trước, Tần Phàm cảm thấy Mộ Thanh Thanh này ở bên trong thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, là một người có thực lực mạnh nhất.

Đầu quái thú thực lực có thể so với tứ kiếp Bán Thần này, gần kề chỉ là một kiếm liện bị tru sát, đây càng nghiệm chứng hắn phỏng đoán. Nữ tử cá tính lạnh lung này, có được thực lực cực kỳ đáng sợ.

Hơn nữa nàng thập phần tuổi trẻ, tiềm lực thật lớn!

Nếu như nói Tần Phàm bởi vì hiện tại mình còn không có đạt tới Bán Thần chi cảnh mà đối với tiềm lực vô hạn của mình có chút hoài nghi, như vậy hắn đối với nữ tử này trắc nghiệm ra thiên phú một nửa màu tím lại là tin tưởng không nghi ngờ.

Hai mươi lăm tuổi ngũ kiếp Bán Thần, cho dù là bốn người khác trong ngũ đại gia tộc cũng kém nàng không ít!

Phải, ngũ kiếp Bán Thần là một đường ranh giới của Bán Thần cường giả, hơn nữa càng là đến đằng sau, mỗi một kiếp đều tốn hao nhiều thời gian hơn! Càng nhanh đạt tới cảnh giới này, đại biểu cho càng có hi vọng thành Lục kiếp Bán Thần.

Có đồn đãi khác nói, nếu như ở trước 30 tuổi không có cách nào đột phá đường ranh giới này, như vậy muốn trở thành Lục kiếp cường giả, độ khó sẽ gia tăng thật lớn!

Ở bên trong thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, Mộ Thanh Thanh hai mươi lăm tuổi trở thành ngũ kiếp Bán Thần, nói cách khác nàng còn có năm năm thời gian đi trùng kích cửa khẩu kia, mà đổi thành bốn người khác, đã tiếp cận 30 tuổi, ngày sau muốn đột phá sẽ gian nan hơn rất nhiều rồi.

Cái này là tiềm lực khác nhau.

Cho nên ở bên trong khảo thí tiềm lực, Mộ Thanh Thanh sẽ là nửa đỏ nửa tím, mà bốn người khác chỉ là màu đỏ.

Từ cái này tổng hợp lại, Tần Phàm đối với Mộ Thanh Thanh thập phần kiêng kị. Quan trọng nhất là, lúc ở quảng trường hắn nghe nói người này tuy thân là nữ tử, nhưng lại là người giết người nhiều nhất trong năm đại thủ lĩnh.

Hiện tại xem ra, khí chất của nữ tử này tựa như kiếm trong tay nàng, lạnh như băng mà không có cảm tình, không biết lúc nào sẽ ra khỏi vỏ đả thương người.

Vừa rồi nàng không nói một lời liền giết một đầu quái vật. Tần Phàm cũng không biết nàng có thể không nói một lời giết mình hay không.

Tần Phàm còn có một loại cảm giác, đối mặt bốn ngũ kiếp Bán Thần khác hắn có lẽ còn có hi vọng liều mạng, nhưng đối mặt nữ tử trước mắt này, hắn cảm giác hoàn toàn không có một điểm phần thắng, chênh lệch quá xa.

Hiện tại đắc tội người như vậy, rất không sáng suốt.

Hắn lúc này không nói gì, cũng không cho Tiểu Chiến nói chuyện, dùng bất biến ứng vạn biến.

Mà ở một bên kia, sau khi Mộ Thanh Thanh một kiếm giết chết đầu quái vật cùng lấy được vật thể màu vàng kỳ quái trong cơ thể nó xong, nàng bỗng nhiên quay đầu liếc nhìn Tần Phàm. Nàng cũng không biết Tần Phàm ở kiểm tra đo lường tiềm lực đã đến màu tím, nhìn thấy một Võ Thánh vậy mà xuất hiện ở chỗ này, nàng vẫn hơi có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không có biểu hiện ra ngoài.

Sau khi lấy được đồ vật mình muốn, nàng thậm chí không có bao nhiêu dừng lại, một kiếm thướt tha, lại uyển chuyển đi xa.

- Có thể nói cho ta biết danh tự loại quái vật này không?

Chẳng biết tại sao, ngay thời điểm bóng lưng Mộ Thanh Thanh sắp sửa biến mất, Tần Phàm bỗng nhiên tăng lên lá gan thoáng một phát mở lời hỏi.

- Đan thú.

Một thanh âm nhẹ nhàng ngoài ý muốn ở phương xa truyền đến, nhưng cũng không có bất kỳ giải thích dư thừa nào.

Nhìn xem Mộ Thanh Thanh hoàn toàn ly khai, lúc này Tần Phàm mới cảm giác được uy áp đặc thù kia hoàn toàn biến mất, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ở bên trong cùng tuổi có thể cho hắn áp lực lớn như vậy còn là lần đầu tiên gặp được.

- Nữ nhân này thật đúng là lạnh, không biết nàng cùng Kỷ tỷ tỷ ai lạnh hơn nhỉ?

Lúc này Tiểu Chiến cũng lầu bầu nói.

- Ách, dưới tình huống bình thường có thể là Kỷ tỷ tỷ của ngươi lạnh hơn một điểm.

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, sau đó nghĩ nghĩ rồi nói ra. Bởi vì nếu như là Kỷ Huyên Nhi, một người xa lạ đến hỏi nàng vấn đề vừa rồi mình hỏi, có lẽ nàng căn bản không có trả lời.

Mộ Thanh Thanh này nhìn như lạnh lùng, nhưng mà trả lời vấn đề của hắn, cái này có chút vượt quá ngoài dự liệu của hắn.

- Hắc hắc, lão đại ngươi nói bậy Kỷ tỷ tỷ, ta phải đi về nói cho nàng biết.

Lúc này Tiểu Chiến đùa cợt nói, nó cùng Kỷ Huyên Nhi quan hệ ngược lại là không tệ lắm.

- Đừng làm rộn, chúng ta trước đi xem đầu quái vật kia đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Tần Phàm bất đắc dĩ cười cười nói ra, kỳ thật hắn cũng có chút nhớ tới Kỷ Huyên Nhi, bất quá nàng ở trong Hoàng Hôn Thành so với tình huống hiện tại của mình thì an toàn hơn chút ít.

Hắn tính toán đợi thời điểm mình có đầy đủ năng lực bảo hộ đối phương, lúc này mới mang nàng theo bên người, cũng trợ giúp nàng tăng cảnh giới lên.

Một ngày như vậy, ít nhất cũng phải đợi đến lúc hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh.

- Đan thú? Quái vật kia chẳng lẽ cùng đan dược có liên hệ gì sao?

Chậm rãi hướng về quái thú ngưu hình cực lớn kia đi đến, trong lòng của Tần Phàm không khỏi có chút phỏng đoán, lúc trước hắn đã từng cảm giác được trên người đầu quái vật này có Linh Dược chấn động.

Bồng!

Nhưng ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới đến gần đầu quái vật này, muốn vươn tay ra quan sát một chút, bỗng nhiên không gian trước mắt hơi khẽ chấn động, sau đó hắn kinh ngạc phát hiện thi thể quái vật như là Tiểu Sơn kia, dĩ nhiên là biến thành hư ảnh, cuối cùng hoàn toàn biến mất!

- Chuyện gì xảy ra?

Tần Phàm mở to hai mắt. nguồn TruyenFull.vn

- Lão đại, thằng này không thấy rồi.

Tiểu Chiến cũng là hết sức kinh ngạc.

- Đan thú… Đan thú... là đan hay là thú?

Tần Phàm nhớ kỹ danh tự quái vật kia, bỗng nhiên hắn lại nghĩ tới mấy thứ gì đó. Tiếp theo trong nháy mắt, hai mắt hắn ngưng tụ nhìnTiểu Chiến nói ra:

- Đi, chúng ta lại đi tìm một đầu.

Hắn cảm giác được mấu chốt là ở chỗ tinh thể mới vừa rồi bị Mộ Thanh Thanh cầm đi như là đan dược kia.

Chỉ cần bọn hắn lại giết một đầu, lấy được vật kia nhìn xem, rất nhiều chuyện có lẽ có thể hiểu được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.