Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1133: Tranh đoạt cơ duyên



Đã đến!

Con mắt của Tần Phàm cùng Tiểu Chiến sáng ngời, vội vàng bước nhanh chạy về phía bên hồ. Mà gần kề chỉ là đứng ở bên hồ, liền có thể cảm giác được có một cổ khí tức huyền bí từ trong hồ phát ra, tinh tế cảm ứng, trong đó vậy mà đều là một ít kinh nghiệm cùng cảm ngộ võ đạo của Bán Thần cấp cường giả!

Võ đạo huyền ảo, phảng phất toàn bộ đều tồn trữ ở trong hồ lớn này!

- Không thể tưởng được bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh này lại có Truyền Thừa Chi Hồ.

Mà lúc này, ở sau lưng Tần Phàm có một thanh âm kinh ngạc bỗng nhiên truyền đến.

Trước mặt hồ lớn, yên ba bao la, cảnh tượng xinh đẹp để cho người ta phải ngẩn ngơ. Mà bên cạnh hồ lớn cách ước chừng có mấy trăm mét kia, ẩn ẩn có thể trông thấy có một toà sen phương viên 10m, như là kim đài nở rộ.

- Truyền Thừa Chi Hồ?

Mà nghe được thanh âm từ phía sau truyền đến, Tần Phàm chậm rãi quay đầu lại, sau đó liền trông thấy phương hướng sau lưng của hắn lúc này xuất hiện một nam tử anh tuấn.

Người tới tuy là nam tử, nhưng lại cầm trong tay một cây quạt màu hồng đào, thân mặc cẩm bào màu vàng cắt may hoàn mỹ, lông mày như vẽ, khuôn mặt anh tuấn tuyệt trần, làn da tuyết trắng thậm chí so với nữ tính cũng không kém một phân, trên mặt hắn ở thời khắc này mang theo một nụ cười thản nhiên, tựa hồ rất dễ dàng làm cho người ta hảo cảm, bất quá Tần Phàm lại có thể ở trong đôi mắt hắn chứng kiến một loại kiêu căng nhàn nhạt, còn có che dấu một loại âm lãnh sâu đậm, tuyệt sẽ không phải là nhân vật đơn giản như bên ngoài. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Người này không phải người khác, Tần Phàm cũng đã từng thấy qua, đúng là ngũ đại gia tộc Bạch Mông Thành Yến gia Yến Dương, hắn cùng mấy thủ lĩnh khác đều có được thực lực ngũ kiếp Bán Thần, cũng không phải là thế hệ hào nhoáng bên ngoài.

Người này nếu là đến từ ngũ đại gia tộc, kiến thức tự nhiên cũng không giống bình thường, cho nên liếc mắt liền nhận ra cái hồ lớn thần bí này.

- Ta nghĩ ngươi có lẽ là Tần Phàm gần đây đồn đãi xôn xao trong Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành đi à nha? Ngươi rất không tồi, dùng thực lực Cửu cấp Võ Thánh dĩ nhiên cũng dám đồng thời khiêu khích hai người Minh Hiển cùng Hạ Thiên, nghe nói ngay cả Tân Vô Kỵ kia ngươi cũng đã giao thủ, chậc chậc, năng lực như vậy cho dù là tại hạ cũng không bằng ah.

Tốc độ của Yến Dương kia rất nhanh, vốn vẫn là cách xa xa, trong nháy mắt đã tới gần bên hồ, trên mặt ngậm lấy một loại âm nhu vui vẻ nói ra.

- Yến Dương, ngươi đến tột cùng muốn như thế nào?

Sau khi thấy rõ người tới, Tần Phàm không khỏi khẽ chau mày, trong lòng cũng dần dần trầm xuống.

Rất rõ ràng, Yến Dương này chỉ sợ là một mực theo tung tích của mình tới đây, mà hắn dĩ nhiên là không có phát giác, phương diện thực lực và ẩn nấp khí tức đặc biệt để cho Tần Phàm kiêng kị không thôi.

Mà lúc này đây đối phương tại chính mình tìm được Truyền Thừa Chi Hồ sau xuất hiện, hắn dụng ý cũng không cần nói cũng biết rồi.

- Cái lai lịch cùng tác dụng của Truyền Thừa Chi Hồ này ta nghĩ ngươi cũng đoán được một hai rồi, đây là một ít cường giả thế lực lớn thời kỳ Thượng Cổ, dùng đại năng lực đem cảm ngộ võ đạo của mình dung nhập đến trong hồ nước này, có thể nói, tại đây tuyệt đối là địa phương trọng yếu nhất trong Truyền Thừa Bí Cảnh, cũng là Thánh Địa của tất cả Võ Giả võ đạo.

Yến Dương không có trực tiếp trả lời vấn đề của Tần Phàm, mà là nhìn thoáng qua Truyền Thừa Chi Hồ, lại xoay đầu nhìn xem Tần Phàm, tiếp tục âm nhu vừa cười vừa nói:

- Tần Phàm, ta không thể không thừa nhận, ngươi thật là một thiên tài, cho dù ngũ kiếp Bán Thần như ta cũng không có lực cảm ứng nhạy cảm bằng ngươi. Kỳ thật ta cũng theo ngươi một khoảng cách rồi, ta phát hiện ngươi có thể phát hiện Đan thú mà ngay cả ta cũng phát hiện không được, hơn nữa ta cảm giác được ngươi đang tìm kiếm lấy đồ vật càng trọng yếu hơn, cho nên ta một mực không có hiện thân, quả nhiên, ngươi dẫn ta đến nơi này.

Lúc này Tần Phàm nắm chặc nắm đấm, không nói gì.

- Ha ha, chính bởi vì như vậy, ta phải cảm kích ngươi, nếu như không phải ngươi, ta cũng tìm không thấy Truyền Thừa Chi Hồ này.

Yến Dương lần nữa nhìn như thập phần ôn nhu nhìn xem Tần Phàm cười cười, sau đó ngạo khí nói:

- Ngươi đi đi, ta sẽ không đem hành tung của ngươi nói cho Hạ Thiên cùng Minh Hiển, bất quá ngươi cũng không thể đem ở đây tiết lộ ra ngoài.

- Lão đại, ở đây đối với ngươi rất có lợi, có lẽ có thể trợ giúp ngươi đột phá đến Bán Thần chi cảnh...

Nghe vậy, Tiểu Chiến một bên một mực không có lên tiếng rốt cục nhịn không được nói chuyện, bất quá hiện tại nó đã biết rõ ngũ kiếp Bán Thần lợi hại, không có Tần Phàm cho phép nó cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Ta sẽ không đi.

Tiểu Chiến chưa nói xong, Tần Phàm chậm rãi ngẩng đầu lên, hai con ngươi cùng ánh mắt Yến Dương giao đụng lại với nhau, ngữ khí thập phần kiên định. Chính như Tiểu Chiến nói, nơi này là Đại Cơ Duyên để hắn đột phá Bán Thần chi cảnh, hắn không có khả năng buông tha cho.

- Ngươi muốn chết?

Nghe vậy, vui vẻ trên mặt Yến Dương rốt cục ngưng tụ, khóe miệng lần đầu xuất hiện một tia lãnh ý.

- Tiểu Chiến, ngươi có sợ chết không?

Tần Phàm không có trực tiếp trả lời vấn đề của Yến Dương, chỉ là chậm rãi quay đầu nhìn về phía Tiểu Chiến bên cạnh, nhàn nhạt mở lời hỏi.

- Cùng lão đại một chỗ, ta không sợ! Chúng ta ngay cả tứ kiếp Bán Thần cũng giết, lại giết một ngũ kiếp Bán Thần thì như thế nào!

Lúc này Tiểu Chiến kiên định trả lời nói ra, gai nhọn toàn thân bắt đầu đứng dậy, chiến ý lẫm lẫm.

- Tốt, chúng ta còn không sợ chết, ta muốn hỏi Yến Dương thiếu gia một chút có sợ không?

Tần Phàm lại chậm rãi quay đầu nhìn về phía Yến Dương đối diện, trong miệng từng chữ chậm rãi nói ra:

- Ta dám cam đoan, trước khi ta chết, đối thủ của ta tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt gì.

- Ha ha, chê cười, người có tự mình hiểu lấy, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngũ kiếp Bán Thần thật sự giống như tứ kiếp Bán Thần sao? Ta muốn giết ngươi, không cần tốn nhiều công sức.

Nghe vậy, Yến Dương cười lạnh một tiếng nói, loại ôn nhu ngụy trang kia đã hoàn toàn không có nữa.

- Đã như vầy, vì sao ngươi còn chưa động thủ? Yến Dương, bọn người Minh Hiển cùng Tân Vô Kỵ giết không được ta, ngươi đồng dạng không có năng lực như thế!

Hai mắt ngưng tụ, lúc này một thân khí thế của Tần Phàm bá đạo phóng lên trời, hơn nữa ngón tay chỉ lấy Yến Dương đối diện, ngạo nghễ nói ra.

Hắn biết rõ cho dù hiện tại hắn và Tiểu Chiến liên thủ, y nguyên địch không nổi ngũ kiếp Bán Thần, nhưng hắn không sợ chiến một trận!

- Khẩu khí thật sự là rất lớn.

Mà mặc dù Yến Dương đối với thực lực của mình có tự tin, nhưng lúc này chứng kiến ánh mắt lãnh ngạo kia của Tần Phàm, trong nội tâm hắn vẫn không khỏi có chút nhận lấy ảnh hưởng. Dù sao Tần Phàm ở trong khoảng thời gian này đã làm nhiều sự tình ngoài dự đoán của mọi người, hắn làm người cẩn thận, không đến bất đắc dĩ sẽ không làm sự tình không có nắm chắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.