Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1140: Trùng kích Bán Thần cảnh! (2)



Oanh!

Một bên kia, ánh đao của Hạ Thiên như nước, một đao hung hăng chém vào phía trên vòng phòng hộ, bất quá lực lượng của hắn lại như là đá chìm biển rộng, cũng không có gây ra một tia phản ứng.

Huyền Phách hoàng đao!

Thấy vậy, sắc mặt Hạ Thiên tái nhợt, lần nữa thi triển vũ kỹ chém ra một đao, bất quá vẫn không có rung chuyển được vòng phòng hộ kia nửa phần.

- Dùng lực phòng ngự của vòng phòng hộ này, đoán chừng không có thực lực ngoài Thất Kiếp Bán Thần thì đừng nghĩ công phá, xem ra chỉ có thể chờ tiểu súc sinh kia tự mình đi ra.

Lúc này, Minh Hiển cũng là sắc mặt vô cùng âm trầm mở lời nói. Nắm đấm nắm chặt lại, ánh mắt oán hận nhìn xem bóng người trong hồ. Text được lấy tại Truyện FULL

- Ta đã qua quan sát, năng lượng của vòng phòng hộ này tối đa chỉ có thể ủng hộ chừng một tháng, đến lúc đó tiểu súc sinh này sẽ không chỗ có thể trốn rồi. Chúng ta ước định tốt, trước hết giết tiểu súc sinh này, sau đó lại phân phối quyền sử dụng Truyền Thừa Kim Đài.

Yến Dương điều chỉnh tâm tình thoáng một phát, lúc này nhàn nhạt nói.

- Yên tâm, ta sẽ không để cho tiểu súc sinh này ly khai Truyền Thừa Bí Cảnh.

Minh Hiển lạnh lùng nói.

- Người này, ta sẽ không giết hắn.

Nhưng Mộ Thanh Thanh ở một bên một mực không nói gì, lúc này chỉ là đạm mạc mở lời nói ra, sau đó nàng xoay người sang chỗ khác, đối với tộc nhân ở đằng sau phân phó nói:

- Hiện tại người Mộ gia chúng ta trước tiên ở bên hồ tu luyện, mượn nhờ cảm ngộ cùng kinh nghiệm trong Truyền Thừa Chi Hồ tăng lên chính mình.

Rất nhanh, một đám người đều rất có trật tự đi đến bên hồ truyền thừa, tìm một vị trí ở trên mặt đất ngồi xuống, không để ý tới việc bên này nữa.

- Ha ha, tốt, các huynh đệ Tân gia chúng ta, đều đi với ta tu luyện, bên hồ này cảnh sắc cũng không tệ, mọi người không nên lãng phí.

Thấy Mộ Thanh Thanh đi rồi, lúc này Tân Vô Kỵ kia càng là ha ha nói ra.

Sau đó liền dẫn tộc nhân Tân gia đi ra.

Tại chỗ chỉ còn lại Yến gia, Minh gia cùng Hạ gia.

- Hừ, xem ra hai nhà bọn họ đều là treo lên tâm tư việc không liên quan đến mình rồi.

Yến Dương mặt mang lãnh ý thầm hừ một tiếng, thực tế đối với Mộ Thanh Thanh hắn rất là bất mãn. Hắn vốn cho là lấy quan hệ hai nhà, đặc biệt là quan hệ của hai người bọn hắn không tệ. Rất nhiều người đều cho rằng hai người bọn họ là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, thậm chí hắn cũng cho là bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ kết thành ân tình, Mộ Thanh Thanh không thể nào không đứng ở bên hắn.

- Bọn hắn không nhúng tay vào coi như xong, chẳng lẽ ba ngũ kiếp Bán Thần chúng ta ở đây, hắn một Cửu cấp Võ Thánh nho nhỏ còn có thể chạy thoát được hay sao?

Lúc này Hạ Thiên về tới tại chỗ, lạnh lùng nói.

- Cũng thế, một tháng thời gian, cho dù hắn có truyền thừa chi đài, hắn lại có thể chơi ra cái bịp bợm gì? Ba ngũ kiếp Bán Thần, còn có nhiều tam kiếp tứ kiếp Bán Thần như vậy, hắn nhất định là trốn không thoát đâu.

Lúc này sắc mặt của Yến Dương trầm xuống, trong miệng không nói gì, chỉ là trong nội tâm âm thầm nói, mượn cái này để che dấu lo lắng trong lòng của hắn.

Không thể không nói, Tần Phàm cuối cùng dùng Cửu cấp Võ Thánh chi lực làm hắn bị thương, cho hắn một cái bóng mờ không nhỏ. Vốn hắn cho rằng đó là chênh lệch không có cách nào vượt qua, nhưng hết lần này tới lần khác lại khiến người ngoài ý muốn như thế. Hắn có chút bận tâm việc này sẽ phát sinh một lần nữa, tuy cơ hội là cực kỳ bé nhỏ.

...

Mà trên bờ phát sinh hết thảy, Tần Phàm tự nhiên là không biết được. Hơn nữa cho dù biết rõ, hắn cũng sẽ không đi để ý tới những người này tính toán, đối với hắn mà nói, căn bản không có thời gian cùng tinh lực đi lo lắng cái này.

Lúc này hắn đã hoàn toàn vùi đầu vào trạng thái tu luyện, đang hướng về Bán Thần chi cảnh gian nan khó lường kia thăm dò lấy. Tin tưởng trừ khi là vòng bảo hộ phòng ngự phía trên Truyền Thừa Kim Đài này bị đánh phá, nếu không hắn là không thể nào sẽ mở mắt đấy.

Kim Liên đài trên Truyền Thừa Kim Đài này, đích thật là đầu mối cùng hạch tâm của toàn bộ truyền thừa chi hồ, Tần Phàm ngồi ở phía trên, có thể cảm ứng được toàn bộ cảm ngộ cùng kinh nghiệm của tiền nhân lưu lại trong Truyền Thừa Chi Hồ.

Bất quá ở bên trong những cảm ngộ cùng kinh nghiệm này, cũng không phải tất cả đều hữu dụng đối với đột phá Bán Thần chi cảnh. Dù sao, Truyền Thừa Kim Đài này cũng không phải chỉ là cho Võ Thánh đỉnh phong sử dụng, còn có Bán Thần cảnh giới sử dụng.

Thậm chí trong đó còn có cảm ngộ từ ngũ kiếp Bán Thần đột phá lục kiếp Bán Thần, bất quá lại cao thâm hơn rất nhiều, dù sao càng đến đằng sau càng khó có thể đột phá, nhiều khi đều phải coi trọng thiên phú cùng cơ duyên, kỳ thật cho dù là đột phá đến lục kiếp Bán Thần, kinh nghiệm cũng thập phần khan hiếm, dù sao cái kia chính là một đường ranh giới.

Cho nên, Tần Phàm đầu tiên phải làm chính là ở trong đó tìm ra cảm ngộ cùng kinh nghiệm hữu dụng đối với mình, sau đó mới tiến hành tiêu hóa, trợ giúp mình đột phá một đường gian nan cuối cùng kia, đặt chân đến Bán Thần chi cảnh!

Bán Thần chi cảnh, tuy không phải Chân Thần, nhưng đã cùng Thần có chỗ tiếp xúc, thậm chí có vài người thiên phú trác tuyệt, ở cảnh giới này đã có thể có thần lực rồi, nói cách khác, muốn đặt chân đến cảnh giới này, so với đột phá Thánh Cảnh còn muốn khó hơn rất nhiều.

Bất quá, truyền thừa chi hồ này so với ban đầu Tần Phàm ở trong Võ Thánh Hải của Kim Nguyên Vũ Thánh Hồng gia còn muốn thần bí hơn rất nhiều, cấp cho Tần Phàm dẫn dắt cùng kinh nghiệm cũng không phải có thể so sánh. Thậm chí ở trong Truyền Thừa Chi Hồ nơi này, hắn cơ hồ có thể mô phỏng ra Bán Thần cảnh giới, đem mình đặt vào đến bên trong cảm ngộ.

Thời gian chậm rãi đi qua.

Tần Phàm một mực ở vào trong trạng thái bế quan trùng kích đột phá.

Thẳng đến gần một tháng sau.

Ông…

Ở giữa thiên địa, bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động thần bí cực lớn.

- Làm sao có thể? Đây là... muốn đột phá đến Bán Thần chi cảnh rồi hả?

Ở bên bờ Truyền Thừa Chi Hồ, nguyên một đám thanh âm vô cùng kinh ngạc nhao nhao vang lên, ánh mắt rung động không hẹn mà cùng quăng hướng trong hồ.

Ông ông ông…

Một loại thanh âm huyền diệu, không ngừng ở bên trong Tạo Hóa kim đài phát ra, bao phủ toàn bộ truyền thừa chi hồ ở bên trong, trong không khí không ngừng xuất hiện trận trận chấn động đặc thù, toàn bộ không gian tựa hồ cũng ẩn ẩn chịu ảnh hưởng.

Bầu trời, phong vân tề tụ.

Trong hồ, sóng biển quay cuồng.

Mà ở phía trên Truyền Thừa Kim Đài trong hồ kia, xuyên thấu qua vòng phòng hộ kim đài nhìn lại, một nam tử trẻ tuổi lẳng lặng ngồi xếp bằng ngồi ở trung ương, lại có một vầng sáng huyền bí quấn quanh lấy thân thể của hắn, sáng chói chói mắt, ánh sáng thần thánh chói lọi chiếu rọi Thương Khung.

Ở một sát na kia, ngay cả khí tức của hắn cũng đã xảy ra cải biến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.