Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1290: Câm miệng!



Hắn cảm thấy đây là vừa thấy đã yêu.

Còn có lúc này đây tương kiến, nữ tử này biểu hiện ra ánh mắt bất khuất cùng tính tình quật cường kia. Càng như là rượu nguyên chất để cho hắn mê say, như thuốc phiện để cho hắn không cách nào tự kềm chế.

Hơn nữa La Phong hắn tự tin, hắn cao ngạo, hắn không tiếp thụ được bị cự tuyệt, hắn cho tới bây giờ đều không có bởi vì một nữ tử mà làm mất đi chừng mực như lúc này, cho nên vừa rồi mới nhịn không được muốn làm ra cái loại sự tình bắt buộc kia.

Bởi vì hắn biết rõ mình không thể buông tha cho nữ tử như vậy, nếu không hắn nhất định sẽ hối hận cả đời.

- Tên của nàng là Huyên Nhi? Tên rất dễ nghe...

La Phong nhìn xem Kỷ Huyên Nhi lúc này yên tĩnh nhắm hai mắt, một loại tư thái động lòng người kia để cho hắn thật sự nhịn không được trong lòng xúc động, mà chứng kiến nữ nhân mà mình yêu bị Tần Phàm ôm ấp, hắn càng là lòng như đao cắt.

Hắn nhịn không được loại dày vò này!

Oanh…

Sau một khắc, ngân thương trong tay hắn hướng về vài đầu hung thú Ngũ kiếp Bán Thần muốn đánh giết tới quét ngang mà đi, chỉ là một thương, ba đầu hung thú có thể so với Ngũ kiếp Bán Thần cường giả kia liền trực tiếp bị hắn đuổi giết thành cặn bã, loại kình khí thô bạo hung hãn vô cùng kia, còn dọa vài con hung thú khác muốn đánh giết tới, làm chúng nhịn không được lui lại mấy bước.

Thực lực của Lục kiếp Bán Thần, đối với những hung thú này thậm chí tạo thành một loại uy áp vô hình, khiến chúng nó trong khoảng thời gian ngắn không dám tới gần.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua những hung thú lui về kia, La Phong hắn một tay nắm lấy ngân thương, sau đó ngân thương chỉ tới trước, ánh mắt chậm rãi rơi xuống trên người Tần Phàm, trong miệng cố gắng đè nén thô bạo bình tĩnh nói ra:

- Tần Phàm, Huyên Nhi nàng không chỉ là mỹ mạo thế gian ít có, hơn nữa tu luyện chính là vạn năm khó gặp lạnh nóng Cực Hạn Chi Đạo, ngày sau tiền đồ võ đạo vô lượng. Nữ tử như vậy, nhất định là Thiên Hạ Vô Song, ta biết rõ ngươi ưa thích nàng, nhưng nàng không phải ngươi một Tứ kiếp Bán Thần có thể xứng đôi.

- Ngươi buông tha đi, chỉ có La Phong ta cùng Huyên Nhi mới là xứng nhất. Ngươi chỉ cần đáp ứng về sau không hề quấn quít lấy nàng, ta cam đoan có thể thả ngươi một con đường sống, hơn nữa cho ngươi một ít đầy đủ đền bù tổn thất. Nhiều kim nguyên tài phú hơn nữa, Cao cấp Bán Thần khí, Cao cấp Bán Thần kỹ, thậm chí mỹ nữ tuyệt sắc đồng dạng, ta cũng có thể cho ngươi.

Thanh âm của hắn cũng không phải lộ ra thập phần vang dội, nhưng lại mang theo một loại lực lượng vô hình, tựa hồ làm cho người tin phục. Hắn cảm giác mình rất tốt, ánh mắt của hắn tự tin, ngạo nghễ, bá đạo, giống như là quân vương cao cao tại thượng, để cho người khó có thể cự tuyệt.

Nhưng mà, lúc này Tần Phàm lại căn bản nhìn cũng không có nhìn hắn một cái.

Hắn chỉ là toàn tâm toàn ý khôi phục lấy thương thế của Kỷ Huyên Nhi, dốc hết toàn lực của mình cũng không tiếc. Nhìn xem sinh cơ của nàng từ từ đi lên, trong nội tâm hắn mới có chút thở dài một hơi, tuy tạm thời khả năng còn khó có thể tỉnh lại, nhưng có lẽ đã không có lo lắng tính mạng rồi.

Hơn nữa hắn luyện chế đan dược điều trị, hắn tin tưởng có thể rất nhanh đem thương thế của nàng hoàn toàn điều trị trở lại.

Ánh mắt thâm tình nhìn xem, ngón tay thì có chút đau lòng lau đi vết máu trên mặt của người yêu trong ngực, trong lòng của hắn cũng có chút áy náy, tự ngươi nói qua không làm cho nàng bị thương tổn, nhưng lúc này đây, hắn cơ hồ sắp vĩnh viễn mất đi đối phương rồi.

- Tần Phàm, ngươi buông Huyên Nhi ra, ta sẽ hảo hảo chiếu cố nàng, hiện tại ngươi có thể đi, đồ vật ta hứa hẹn ở sau khi thi đấu kết thúc ta nhất định sẽ toàn bộ giao cho ngươi.

La Phong nhìn xem Tần Phàm đối với Kỷ Huyên Nhi làm ra động tác thân mật như vậy, thần sắc không khỏi âm trầm, trong miệng có chút lành lạnh nói.

Hôm nay, trong lòng hắn đã coi Kỷ Huyên Nhi là vật trong lòng mình, ở đâu có thể chịu được nam nhân khác nhúng chàm.

Nếu không lo lắng Tần Phàm ở thời điểm này bất lợi đối với Kỷ Huyên Nhi, đoán chừng hắn đã sớm xông lên cường đoạt, hơn nữa hắn cũng có chút hối hận lúc trước bởi vì Tần Phàm đến hắn lại thất thần cùng do dự ngắn ngủi, để cho đối phương ngược lại đoạt được nữ nhân mà mình yêu.

Lúc này Tần Phàm thấy thương thế của Kỷ Huyên Nhi đã ổn định lại, lại nghe được bên tai truyền đến thanh âm chán ghét kia, hắn rốt cục lạnh lùng quay đầu lại, nhìn về phía La Phong cách đó không xa kia.

Lục kiếp Bán Thần này cảm giác mình không khỏi cũng quá cao đi.

Nếu như coi phong ba ở trên tửu lâu Mạc Lợi Thành trước kia chỉ là tiểu ma sát, hắn có thể không đi so đo cùng đối phương, nhưng hôm nay, La Phong này đã chạm vào Nghịch Lân của hắn. Kỷ Huyên Nhi là nữ nhân của hắn, lúc nào đến phiên một ngoại nhân đến khoa tay múa chân, phẩm đầu bình luận.

Huống chi vừa rồi thời điểm hắn không có tới đến, là nghe La Phong này có ý muốn làm ra sự tình bắt buộc đối với Kỷ Huyên Nhi, cái này càng làm cho hắn vô luận như thế nào cũng nhẫn nhịn không được.

Người dám động nữ nhân hắn, cho dù chết vạn lần cũng khó hoàn lại!

Ở trong một cái chớp mắt, hắn ôm thân thể trong ngực nhẹ nhàng đứng dậy, dùng một loại ánh mắt so với La Phong còn muốn càng thêm sâm lãnh thô bạo nhìn hướng đối phương. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Tần Phàm, ngươi biết chính ngươi căn bản không xứng với Huyên Nhi đấy!

La Phong chứng kiến loại ánh mắt kia của Tần Phàm, trong lòng hơi có chút kinh ngạc, lập tức hai con ngươi của hắn lạnh như băng đồng dạng cũng nâng lên, khí thế của Lục kiếp Bán Thần như hồng thủy nộ trào mãnh liệt áp bách tới.

- Câm miệng! Danh tự Huyên Nhi không phải ngươi có thể tùy tiện gọi!

Nghe được thanh âm chán ghét kia lần nữa truyền đến, vô tận sát cơ trong đôi mắt của Tần Phàm trong nháy mắt này rốt cục hoàn toàn bạo tuôn mà ra. Kỳ Lân giáp màu xanh lá cây trên người lập tức bao trùm, khí thế kia lộ ra không chút nào yếu cũng như núi lửa bộc phát

Nghe được nữ nhân của mình bị nam nhân khác tự mình đa tình kêu danh tự như vậy, Tần Phàm không có khả năng không giận, mà cảm giác được đối phương muốn dùng thực lực Lục kiếp Bán Thần tiến hành áp bách đối với mình, càng là trực tiếp khơi dậy huyết tính của hắn.

Gặp được loại sự tình chạm Nghịch Lân này, đừng nói là Lục kiếp Bán Thần trước mắt rồi, coi như là Thất Kiếp Bán Thần hắn khó có thể địch, hắn cũng sẽ không thỏa hiệp.

Người trọng yếu nhất, nên dùng tánh mạng đi bảo hộ như vậy!

- Hảo hảo hảo, Tần Phàm, ngươi đã không biết cất nhắc, vậy thì đừng trách La Phong ta rồi, vì Huyên Nhi, ta có thể làm ra bất kỳ chuyện gì.

Ở một bên kia, cảm nhận được khí thế của Tần Phàm tăng cường, La Phong biết rõ đối phương sẽ không dễ dàng buông tay, mà nghe được đối phương tức giận mắng mình, hắn giận quá thành cười nói.

Ngân thương trong tay trùng trùng điệp điệp nắm chặt, đã phát ra nhẹ minh, một loại khát vọng chiến đấu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.