Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1353: Nhận truyền thừa (1)



Nhưng người trẻ tuổi trước mắt chỉ lần đầu tiên tiếp xúc đan phương đã có thể thuận lợi luyện chế hoàn thành!

Mà động tác kế tiếp của Tần Phàm lại làm da mặt Cát Bản cũng như muốn co rút lại.

Luyện chế thành công viên đan dược, Tần Phàm cầm ra nhìn nhìn, cau mày lắc lắc đầu, sau đó lại bỏ sang bên, rất nhanh lại luyện chế lần thứ hai.

Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn.

Tụ linh, thành đan!

Lần thứ hai luyện chế trong ánh mắt khiếp sợ của Cát Bản, Tần Phàm lại lưu loát đem đan dược thành công luyện ra.

Nhưng hắn vẫn bỏ đan dược sang một bên, bắt đầu lần luyện chế thứ ba.

- Còn không hài lòng? Viên đan dược theo tỉ lệ mà xem, ít nhất đã đạt tới ngoài thất tinh cực phẩm đi, có thể đạt được hơn năm ngàn đan mạch của ta rồi.

Lúc này Cát Bản không nhịn được nói.

Tần Phàm chỉ lắc đầu, động tác trong tay cũng không chậm lại.

Rất nhanh viên thứ ba cũng được hắn thành công luyện chế ra.

Viên đan dược thứ ba tuy rằng còn chưa lấy ra, nhưng theo hương dược có thể cảm giác được dược lực mạnh hơn cả hai viên đầu tiên!

Tới lúc này đối với thanh niên trẻ tuổi bày ra thủ pháp luyện đan khủng bố trước mặt, đáy lòng Cát Bản cũng cảm thấy hoàn toàn bội phục.

Ba lượt luyện đan, xác suất thành công trăm phần trăm!

Hơn nữa còn là luyện chế loại đan dược mới tiếp xúc lần đầu!

Thậm chí sau khi luyện chế xong ba lần, còn chưa tới nửa canh giờ.

- Tiền bối, ta luyện chế xong rồi, hiện tại có thể tiến hành thí nghiệm dược hiệu.

Tần Phàm xong việc luyện đan, ngẩng đầu nói với Cát Bản.

- Tốt, ngươi bỏ vào tấm bia đá đi!

Thấy vậy hai mắt Cát Bản ngưng tụ lại, trên mặt lộ ra thần sắc chờ mong hưng phấn. Kỳ thật để cho một thiên tài đan đạo đi tiếp nhận truyền thừa của mình, hắn cũng không có chỗ nào không hài lòng. Chỉ là hắn bố trí quy tắc nên không thể sửa đổi, Tần Phàm có được bao nhiêu truyền thừa phải xem dược lực luyện chế như thế nào.

Nghe vậy Tần Phàm gật đầu, sau đó lấy ra đan dược, cũng không xem xét, thật tự tin đi tới bỏ vào lỗ nhỏ trong bia đá.

Đem viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan luyện chế lần thứ ba bỏ vào trong tấm bia đá, Tần Phàm chậm rãi lui ra phía sau ba bước, sau đó ngẩng đầu bình tĩnh chờ đợi.

Trải qua hai lần luyện chế trước đó, hắn đối với toàn bộ chi tiết về loại đan dược này cũng đã hiểu được thập phần rõ ràng, cho nên đối với việc luyện chế viên đan dược thứ ba hắn có mười phần tự tin.

- Phẩm cấp của đan dược chia là năm loại hạ, trung, thượng, cực, tuyệt, viên đan dược này hẳn phải đạt tới tuyệt phẩm, hẳn là không có vấn đề gì!

Trong lòng Tần Phàm nói thầm.

Ngay khi viên đan dược được bỏ vào lỗ nhỏ trên tấm bia đá, mặt ngoài tấm bia phát ra hào quang oánh bạch thần bí, trong mơ hồ còn có một thanh âm huyền bí quanh quẩn bên trong thông đạo, phảng phất như trải qua vô số năm tháng tang thương viễn cổ xuyên qua mà đến.

Tần Phàm đang đợi.

Cát Bản cũng đang đợi.

Đích!

Một lát sau một thanh âm đầy lực xuyên thấu bỗng nhiên vang lên.

- Tấm bia đá truyền thừa đã đem viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan của ngươi kiểm tra xong, bây giờ đang phân tích dược lực, một tiếng vang đại biểu ngươi có thể đạt được một ngàn điều đan mạch truyền thừa, nếu là hai tiếng thì là hai ngàn điều đan mạch truyền thừa, cứ tính theo như vậy, chín tiếng đại biểu ngươi có thể đạt tới chín ngàn điều, nếu tấm bia đá phát ra mười thanh âm, như vậy ngươi có thể đạt được toàn bộ chín ngàn chín trăm chín mươi chín điều đan mạch truyền thừa của ta.

Lúc này Cát Bản lại giải thích.

Tần Phàm gật gật đầu, lưu ý tiếng vang phát ra từ tấm bia đá.

- Đích!

Tiếng thứ hai vang lên.

Đích!

Đích!

Rất nhanh đã tới tiếng thứ chín!

Đúng lúc này thanh âm bỗng nhiên dừng lại.

- Chỉ có thể đạt được chín ngàn điều sao?

Thần sắc Tần Phàm không khỏi ảm đạm, hắn vốn có ý tưởng đạt được toàn bộ đan mạch, bởi vì luyện đan là bổn sự mà hắn tự tin nhất.

Đối với dược hiệu của viên Thanh Hồn Luyện Thể Đan hắn vốn hết sức hài lòng.

Kết quả như vậy làm cho hắn có chút thất vọng.

- Chín thanh âm, ngươi có thể đạt được chín ngàn điều đan mạch hợp thành của ta.

Lúc này Cát Bản khẽ cười nói:

- Kỳ thật ngươi có thể đạt được nhiều truyền thừa như vậy đã vượt khỏi dự liệu của ta, hơn nữa tuổi của ngươi còn nhỏ, phải biết rằng lúc trước ta đặt ra yêu cầu vẫn rất cao.

Ở nhiều năm trước kia, bản thân Cát Bản là cường giả đan võ song tu hiếm hoi, tu vi trong đan đạo lẫn võ đạo đều vây ở đỉnh thế giới lúc ấy, tính cách thập phần cao ngạo, không nguyện ý để người bình thường dung nhập truyền thừa của chính mình, cho nên đem yêu cầu truyền thừa đặt ra cực cao, thậm chí lúc ấy hắn đem tiêu chuẩn luyện chế đan dược phải đạt được tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín điều đan mạch truyền thừa.

Đương nhiên, trải qua những năm tháng lâu dài như thế, một tia tàn hồn của hắn đã sớm lắng đọng lại, chứng kiến thiên tài đan đạo như Tần Phàm, hắn vẫn mơ hồ có chút hối hận quyết định ngày trước.

- Cảm tạ tiền bối truyền thừa!

Đến lúc này Tần Phàm chỉ đành bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật, sau đó thật phong độ cúi người cảm tạ.

Không đạt được toàn bộ truyền thừa, nhưng như vậy cũng đã là một thành tích không sai.

Chứng kiến Tần Phàm vẫn biểu hiệu khéo léo như vậy, Cát Bản càng thêm thưởng thức, trong lòng lại cảm thấy vô cùng hối hận, nhưng hắn cũng chỉ đành bất đắc dĩ, hiện tại hắn chỉ còn lưu lại chút tàn hồn, hết thảy chỉ có thể giao cho tấm bia đá truyền thừa đến phán định.

Hai người họ đều đang nghĩ hết thảy đều đã kết thúc, chỉ chờ tiến hành nghi thức truyền thừa.

Nhưng đúng ngay lúc này…

Bỗng nhiên…

Tấm bia đá truyền thừa bỗng chớp động ra quang mang mãnh liệt chói mắt, thất thải huyễn quang không ngừng tản ra, còn nương theo tiếng chấn động thật lớn, làm tấm bia đá thoạt nhìn giống như vượt qua khỏi sự thừa nhận của nó.

- Đích!

Sau một lát, trên bia đá lại truyền ra thanh âm, hơn nữa lần này còn kéo dài thật lâu không ngừng.

- Là chuyện gì đang xảy ra?

Lúc này cả Tần Phàm lẫn Cát Bản đều đồng loạt giật mình, ngay cả Cát Bản chế định ra quy tắc truyền thừa cũng không nghĩ sẽ phát sinh loại tình huống như vậy.

Tiếp theo Cát Bản chợt lộ ra thần sắc như tự hỏi.

- Thì ra là thế! Không nghĩ tới ngươi luyện chế ra viên đan dược kia lại có dược lực vượt qua khỏi cực hạn mà ta chế định trong tấm bia đá!

Qua một lúc lâu, Cát Bản tỉnh ngộ nói, ánh mắt nhìn Tần Phàm mang theo vẻ kinh ngạc cùng hưng phấn.

- Tần Phàm, ngươi thật đúng là thiên tài, ngươi luyện chế ra Thanh Hồn Luyện Thể Đan ngoại trừ có thể bài trừ tạp chất cùng cố bổn bồi nguyên đạt tới mức tận cùng, còn có tác dụng tăng trưởng sinh mệnh lực! Phải biết rằng một người có được sinh mệnh lực càng ương ngạnh, như vậy có thể thừa nhận công kích càng mạnh, đại biểu có thể đạt được càng nhiều sinh cơ!

- Tăng trưởng sinh mệnh lực?

Nghe vậy Tần Phàm chợt hiểu ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.