Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1382: Ngũ kiếp bán thần đỉnh



Ngoài ra những người này đều mặc phục sức chuyên chúc của thần đảo mình, trên trang phục có dấu hiệu của thần đảo, liếc mắt liền nhận ra hắn đến từ thần đảo nào. Chẳng hạn như đến từ Mộc Hoàng thần đảo, trên người có đồ án cổ mộc thanh sắc, thập phần rõ ràng. Đến từ Kiếm Thần đảo, phục sức trên người thêu lên kim sắc trường kiếm, vô cùng độc đáo.

Chỉ riêng có một người lại có vẻ hết sức đặc thù.

Trên người hắn mặc thanh y, hai mắt yên lặng nhìn dãy kiến trúc trước mặt, cả người giống như lâm vào cảnh giới vô ngã, một loại khí kình đặc thù xoay tròn chung quanh hắn, không ai biết hắn đang quan tưởng chuyện gì.

Mà trang phục của hắn không hề có dấu hiệu gì đặc thù, điều này ý nghĩa hắn không phải đến từ những đại thần đảo của Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng. Về phương diện khác hắn lại là ngũ kiếp bán thần duy nhất trong hơn mười người đứng nơi đó.

Sự tồn tại của hắn không thể nghi ngờ là hấp dẫn không ít ánh mắt.

Ngoại trừ những thiên tài khác đến dự thi, thậm chí không thiếu cường giả cấp đảo chủ cũng không khỏi chú ý tới hắn. Cuộc chiến thiên tài thần đảo, mọi người chú ý đương nhiên là thiên tài mới xuất hiện, có thể ở trước dãy kiến trúc quan tưởng vượt qua hai ngày thời gian, trong nhận thức của bọn họ không thể nghi ngờ chính là thiên tài trong thiên tài.

Phía trên tòa nhà thuộc về Mạc Lợi đảo chủ, lúc này Mạc Lợi cùng Thái Hư đang đứng nơi đó, ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm lên thanh sắc ảnh tử, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Trời ạ, Mạc Lợi huynh, Tần Phàm của Mạc Lợi thần đảo này xuất thân ra sao? Làm sao có được nhận thức phi phàm như vậy! Nếu chỉ luận về phần nhận thức này, hắn có thể so sánh với những thiên tài của Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng, thật làm người ta không thể tưởng tượng nổi!

Thái Hư đảo chủ gắt gao nhìn chằm chằm vào thanh sắc thân ảnh, mặt hiện vẻ kinh ngạc nói.

Trong lòng hắn thật sự hâm mộ, phải biết rằng Diệp Nhâm đến từ Thái Hư thần đảo mà bọn họ luôn cho rằng là cực mạnh, cũng đã chấm dứt lĩnh ngộ trước một ngày thời gian, đây đã làm cho hắn cảm thấy hết sức hài lòng, bởi vì xem như đã đạt tới trình độ tiến nhập vào trước một ngàn danh, nhưng hiện tại so sánh với Tần Phàm, nhất thời làm cho hắn cảm giác chênh lệch cực lớn.

Chính yếu chính là xưa nay thực lực giữa Thái Hư thần đảo cùng Mạc Lợi thần đảo chênh lệch nhau không bao nhiêu, thậm chí ở cuộc chiến thiên tài lần trước bọn họ còn vượt hơn một chút, tương phản trái ngược này thật sự làm hắn không thể thừa nhận.

- Ha ha, ta cũng chỉ biết Tần Phàm là một đóa kỳ hoa tuyệt thế, theo điều tra hắn đến từ một đại lục lạc hậu vô cùng, khi đến đây còn chưa trở thành bán thần, chưa đầy ba năm thời gian hiện tại hắn đã là ngũ kiếp bán thần!

Mạc Lợi đảo chủ nhìn thân ảnh kia, trong lòng âm thầm khẩn trương, biểu hiện nghịch thiên của Tần Phàm thật làm cho hắn cảm giác trên mặt sáng sủa.

- Chưa đầy ba năm mà từ một võ thánh đạt tới ngũ kiếp bán thần?

Nghe vậy trên mặt Thái Hư không khỏi dao động:

- Tốc độ tu luyện nghịch thiên như vậy, ta phỏng chừng dù là những đại thần đảo kia cũng không có nhân vật thiên tài như vậy đi, xem ra trên Mạc Lợi thần đảo của Mạc Lợi huynh thật sự đã xuất hiện một thiên tài tột cùng!

- Ha ha, hi vọng hắn sẽ không để cho ta thất vọng đi!

Trên mặt Mạc Lợi đảo chủ hiện lên thần sắc thỏa mãn, hắn phỏng chừng thực lực của Tần Phàm có thể tiến vào trước năm trăm, hiện tại còn cảm ngộ được lâu như vậy, hắn thật tò mò không biết đạt tới trình độ thế nào.

Ba trăm?

Hai trăm?

Về phần trước một trăm, hắn thật sự không dám suy nghĩ, bởi vì đó là sân khấu của những thiên tài thuộc các đại thần đảo.

Ngày thứ hai dần dần trôi qua.

Rất nhanh mặt trời ngày thứ ba đã mọc lên, rơi xuống trên Thiên Tài Đảo thần bí, mà lúc này trên phiến đất trống chỉ còn lại lưa thưa vài người.

- Bây giờ còn lại năm người còn trong trạng thái cảm ngộ, ta nhận ra được hai người, đến từ Kiếm Thần đảo, ta nghe qua danh hào của hắn, tên là Hách Kiếm, một tay kiếm thuật vô cùng lợi hại, một người đến từ Đao Thần đảo, tên là Niếp Phương, một tay cuồng đao thập phần bá đạo, nghe nói hai người này từng giết chết thất kiếp bán thần yêu thú!

- Ta thì nhận ra người kia, đến từ Hư Thần đảo, tên là Bạch Trường Thiên, chính là nhi tử của Hư Thần Bạch Huyền Cơ, thực lực đã sớm đạt tới lục kiếp bán thần đỉnh phong, sâu không lường được. Ngoài ra phụ thân hắn Hư Thần được truyền lưu xếp vào ba người đứng trước tiên trong bảy mươi hai đảo chủ!

- Di? Người kia hình như không phải nhân loại, mà tựa hồ là một đầu yêu thú biến thành, vậy nhất định là đến từ Yêu Thần đảo đi?

- Không sai, phục sức trên người hắn thêu chữ Yêu màu đỏ, chính là thiên tài đến từ Yêu Thần đảo, nhưng không biết tên của hắn mà thôi.

Những người có tin tức linh thông đã bắt đầu xôn xao nghị luận.

- Còn ngũ kiếp bán thần kia lại là ai?

Nhưng cơ hồ không ai biết về thanh y nam tử, thoạt nhìn thật bình thường, không ai dám tin tưởng ngũ kiếp bán thần vô danh kia lại có thể so sánh với những thiên tài đến từ đại thần đảo hay sao? Tuy rằng chỉ so sánh ở tính cảm ngộ, cũng đã đủ phá vỡ toàn bộ nhận thức của mọi người.

Nếu không phải trên người thanh y nam tử kia còn có dao động huyền bí tản ra, thậm chí mọi người đều cho rằng hắn đang đứng ngủ!

Người kia chính là Tần Phàm, lúc này Tần Phàm đang hoàn toàn đắm chìm trong một loại cảm ngộ thật huyền diệu, nguyên giới trong cơ thể hắn đang không ngừng bốc hơi cùng biến hóa mà hắn cũng không chút hay biết, mà thật nhiều nan đề võ đạo trong dĩ vãng không nghĩ thông suốt hiện tại lại được hoàn toàn giải khai trong quan tưởng lần này.

- Ông…

Vào lúc này, thiên không đột nhiên truyền ra ba động thần bí, truyền khắp cả Thiên Tài Đảo. Ba động kia không biết đến từ nơi nào, nhưng rõ ràng làm năm người đang cảm ngộ đều bị sản sinh ảnh hưởng, cơ hồ đồng thời bị đánh thức.

- Rốt cục đã chấm dứt cảm ngộ rồi sao?

Ở trên kiến trúc xa xa, Thái Hư đảo chủ lộ ra mỉm cười:

- Mạc Lợi huynh, lần này Mạc Lợi đảo của ngươi xem như đại xuất danh tiếng, vừa rồi ta nghe nói Cửu Đế Thất Hoàng cũng phái người tới hỏi thăm chuyện của Tần Phàm!

- Ha ha, lần này Tần Phàm đích thật làm cho ta mở rộng mặt mũi!

Mạc Lợi đảo chủ thập phần vui vẻ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mặc dù hắn bài danh không cao trong bảy mươi hai đảo chủ, nhưng từ trước tới nay luôn trọng mặt mũi, từ kiến trúc có thể nhìn ra được hắn vận dụng võ đạo thủ pháp không quá cao minh nhưng tạo hình lại vô cùng đặc biệt. Lần này Tần Phàm biểu hiện không thể nghi ngờ là làm cho hắn nổi bật danh tiếng thật nhiều.

- Vừa rồi chấn động hẳn do một vị đảo chủ có danh hiệu xuất thủ đi, đoán chừng là do một vị trong Thập Thần!

Tiếp theo Thái Hư nhìn ra xa nói tiếp.

- Ân, cảm ngộ quá lâu kỳ thật cũng chưa chắc giúp gia tăng được bao nhiêu, ngược lại dễ dàng bị lạc bên trong, ba ngày hai đêm đã là cực hạn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.