Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1431: Huynh Đệ Hợp, Đối Thủ Tụ



Diện tích chiến trường này cũng khá lớn, so với chiến trường vừa rồi hắn và Vũ Văn Tài quyết chiến thì lớn hơn rất nhiều, nhưng cùng thường ngày vượt qua kiểm tra bất đồng, lúc này đây hắn trực tiếp đi tới trong chiến trường mới, cũng không có bình chướng trước khi chiến đấu.

Hắn còn chứng kiến mấy người Bạch Trường Thiên đã tới trước hắn, sau đó cũng có mấy người từ bên trong cổng truyền tống đi ra.

Chỉ chốc lát, mười tuyệt thế thiên tài tiến vào Top 10 của Thần Đảo Thiên Tài Chiến lúc này đây, toàn bộ tụ lại với nhau, hơn nữa lúc này đây không có bất kỳ bình chướng trước khi chiến đấu, mọi người cơ hồ là mặt đối mặt đứng ở trung ương chiến trường.

- Không thể tưởng được ngươi thật có thể tới đây.

Ở mấy cửa trước Tần Phàm cùng với Bạch Trường Thiên xảy ra ma sát, vừa nhìn thấy người phía trước, hai mắt lập tức lạnh lẽo, ánh mắt như là hai đạo lợi kiếm bắn ra.

- Ngươi có thể tới, ta tự nhiên cũng có thể đến.

Đối mặt ánh mắt sắc bén bá đạo kia của Bạch Trường Thiên, Tần Phàm lại biểu hiện được thập phần bình tĩnh. hắn cũng chậm rãi nâng con ngươi lên, bốn mắt nhìn nhau.

Lúc trước hắn cùng đối phương đối mặt qua, mà hôm nay khoảng cách gần chứng kiến Bạch Trường Thiên này, áo bào trắng tóc đen, hai con ngươi như điện, khí thế tự sinh, người này cho người cảm giác giống như là hồng thủy cuồn cuộn, đứng ở trước mặt hắn phải thừa nhận áp lực thật lớn.

- Ngươi tốt nhất cầu nguyện một hồi không gặp được ta, nếu không ta sẽ cho ngươi vì cuồng ngôn mà trả giá thật nhiều đấy."

Ánh mắt như là cuồng đao, thanh âm của Bạch Trường Thiên lạnh lùng lại lần nữa truyền đến, những người khác ở đây tựa hồ cũng cảm thấy một loại khí thế Phong Quyển Tàn Vân, đều nhận lấy ảnh hưởng.

- Ta ngược lại là hy vọng có thể gặp được ngươi, bởi vì ta cảm thấy ngươi cũng rất cuồng, so với ta còn cuồng hơn, ta rất muốn nhìn ngươi một chút phải chăng thật sự có tư cách ngông cuồng hay không.

Mà Tần Phàm thì đứng chắp tay, ngạo nghễ ưỡn ngực, trên khí thế một chút cũng không rơi vào hạ phong.

- Tốt, tốt, ngươi đã nói như vậy, ta tạm thời xem ngươi là đối thủ có vài phần thực lực, Bạch Trường Thiên ta cũng thật lâu chưa bao giờ gặp đối thủ để cho ta nghiêm túc, ta hi vọng ngươi không để cho ta thất vọng.

Lúc này Bạch Trường Thiên ngửa mặt lên trời cười cười, nói liên tục hai chữ tốt, bất quá trên mặt hắn lộ ra vui vẻ kia, lại để cho người liên tưởng tới một đầu sư tử mạnh mẽ sắp sửa săn thức ăn.

- Người nói với ta cùng loại lời như thế này, ngươi không phải là người thứ nhất, bất quá cuối cùng nhất ta đều không có để cho bọn hắn thất vọng, cho nên ta tin tưởng ngươi cũng sẽ không biết thất vọng... chỉ biết thất bại!

Nhưng Tần Phàm chỉ là cười nhạt một tiếng nói, luận tu vi tâm tình, hắn tin tưởng ở đây không có người nào vượt hắn.

- Hừ, đã như thế, vậy không bằng chúng ta trước luận bàn thoáng một phát là tốt rồi.

Nghe đến đó, Bạch Trường Thiên rốt cục cũng nhịn không được nữa trên mặt xuất hiện một tia cực lạnh chi sắc, ẩn chứa tí ti sát cơ, lập tức là dưới chân chậm rãi đạp mạnh về phía trước, cái nộ khí kia tựa hồ cũng chuyển đến dưới chân, lập tức mảng lớn chiến trường rạn nứt đi ra, những người dự thi khác đều phải ghé mắt.

- Này họ Bạch, ngươi muốn đối phó lão Đại ta, ngươi trước phải qua cửa ải này đã.

Nhưng vào lúc này, một thanh âm hơi có vẻ non nớt bỗng nhiên truyền đến, sau đó thấy Tiểu Chiến đột nhiên chắn ở trước Bạch Trường Thiên, trong tay giơ cự cung màu đen, ánh mắt kiên định.

Thấy vậy, mặt mày của Tần Phàm có chút trầm xuống.

Hắn và Tiểu Chiến, cuối cùng là lần nữa chạm mặt rồi.

Hồng Mục Chiến Trư này đi theo hắn tới, cũng đã xưa đâu bằng nay, đồng dạng là cùng hắn tiến nhập Top 10 của Thần Đảo Thiên Tài Chiến này.

- Ngươi là ai?

Bạch Trường Thiên trông thấy Tiểu Chiến chắn trước mặt, không khỏi là thần sắc trở nên càng thêm lạnh như băng.

- Yêu Thần Đảo Tần Chiến! Tần Phàm là lão đại của ta, vĩnh viễn là lão đại!

Tiểu Chiến hếch ngực, ngạo nghễ nói ra.

Nghe được Tiểu Chiến nói, Tần Phàm nắm đấm nắm chặt lại, trong lòng của hắn do dự, muốn nói chút gì đó, nhưng cuối cùng nhất vẫn là không có nói cái gì, chỉ là để cho hai người Tiểu Chiến cùng Bạch Trường Thiên tiếp tục đấu khí thế.

Có lẽ hắn là bị một câu vĩnh viễn là lão đại kia của Tiểu Chiến làm xúc động, tâm tình lại một lần nữa sản sinh biến hóa. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Các ngươi là cùng một chỗ hay sao?

Sắc mặt Bạch Trường Thiên âm trầm, tuy hắn đối với thực lực của mình rất có tự tin, nhưng hắn nhìn ra được thực lực của Tiểu Chiến không kém, dùng hắn lực lượng một người đối kháng hai người trong Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến, không quá dễ dàng.

- Không phải.

Tiểu Chiến đang muốn nói chuyện, lúc này Tần Phàm mở lời nói ra:

- Đối phó ngươi, ta một người là đủ rồi.

- Lão đại.

Tiểu Chiến còn muốn nói chút gì đó.

- Lui ra đi.

Tần Phàm chỉ là liếc nhìn đối phương, khoát tay áo nói ra, cuối cùng nhất hắn vẫn là hung ác rơi xuống nhẫn tâm.

- Lão đại...

Tiểu Chiến có chút không cam lòng, nhưng đối mặt ánh mắt của Tần Phàm, cuối cùng nhất cũng đành phải ủy khuất lui xuống.

- Ta và ngươi, một chọi một.

Tần Phàm chỉ chỉ Bạch Trường Thiên, vừa chỉ vừa nói.

- Đây chính là tự ngươi nói đấy.

Trên mặt Bạch Trường Thiên lộ ra một vòng cười lạnh, khí thế bắn ra, như là Đại Giang vạn dặm đảo lưu, mạnh mẽ đến tựa hồ núi cao cũng muốn trực tiếp xông ngược lại.

Nhưng vào lúc này.

- Các vị, đầu tiên chúc mừng các ngươi tiến nhập Top 10 Thần Đảo Thiên Tài Chiến lúc này đây, các ngươi đều là tuyệt thế thiên tài, tương lai tiềm lực không thể hạn lượng. Bất quá hiện tại quyết đấu ở giữa các ngươi còn không có chính thức bắt đầu, ta khuyên các ngươi vẫn là không muốn nhanh như vậy lãng phí thực lực thì tốt hơn.

Thanh âm của Nguyên Hoàng bỗng nhiên ở trên không truyền đến.

Nghe được thanh âm này, Tần Phàm cùng Bạch Trường Thiên lập tức cảm giác toàn thân mình lập tức buông lỏng, sau đó cũng không khỏi ngừng lại. Tần Phàm biết rõ đó là Nguyên Hoàng vừa rồi hơi chút nhúng tay giằng co ở giữa bọn hắn, lực lượng danh xưng đảo chủ quá mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân có thể ảnh hưởng tới bọn hắn.

- Đem toàn bộ mọi người tụ cùng một chỗ, tỷ thí Top 10 sẽ là như thế hay sao?

Mà những người dự thi khác cũng đều nhìn về phía trên không, trong lòng có các loại suy đoán.

Lúc này đây, là Nguyên Hoàng tự mình đến tuyên bố quy tắc, đủ để nhìn ra được rất coi trọng.

- Một trận chiến này, đối thủ của các ngươi là chính các ngươi!

Cũng vào lúc này, thanh âm của Nguyên Hoàng kia mang theo vài phần nghiền ngẫm ở trên không vang lên, làm cho tất cả mọi người không khỏi khẽ giật mình.

- Đối thủ là chính mình?

Nghe được thanh âm tuyên bố của Nguyên Hoàng đảo chủ, không chỉ là mười người dự thi ở đây, thậm chí là toàn trường người xem đều không khỏi trên mặt lộ ra ngoài ý muốn cùng khó hiểu, chỉ có bảy mươi hai tên đảo chủ kia lúc này đều là trên mặt lộ ra mỉm cười chi sắc, không ít đảo chủ cũng âm thầm gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.