Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1491: Mộc Hoàng vị của ngươi không còn ngồi bao lâu nữa rồi (1)



- Lão cẩu, ngươi không thể tưởng được còn nhiều lắm!
Lúc này Tần Phàm thật vất vả ổn định thân thể, cảm giác được khí huyết của mình ở dưới một chưởng này điên cuồng khởi động, ở trong công kích của Mộc Hoàng còn ẩn chứa một loại uy lực diệt sát sinh cơ, nếu không phải hắn đã nắm giữ Thanh Long thần thông, thì rất khó chống cự được.
- Đừng vội đắc ý! Cho dù ngươi trở thành Bát kiếp Bán Thần, hôm nay vẫn là không tránh khỏi kiếp số!
Mộc Hoàng vốn đang trong lúc kinh ngạc, nghe được Tần Phàm nói, lập tức kinh trung chuyển nộ, lần nữa đánh ra một chưởng.
Lúc này đây uy lực cuồn cuộn, lộ ra càng thêm cường hãn vô song, chắc hẳn là đảo chủ cấp cường giả tầm thường sẽ không chịu nổi. Hơn nữa phô thiên cái địa, tựa hồ có một đại trận sâm lâm bao quanh toàn bộ không gian, lên trời xuống đất, không có chỗ có thể trốn.
Bốn phía đều là kình khí thao thao bất tuyệt, lúc này Tần Phàm thật giống như cảm giác được mình rơi xuống bên trong một vòng xoáy bị vô số cây cối vây quanh.
Kình khí trùng trùng điệp điệp kia vây quanh hắn, hóa thành lá xanh, hóa thành trường đằng, hướng về hắn tịch cuốn mà tới, phía trên những lá xanh cùng trường đằng này mang theo một loại lực công kích đặc thù, nhẹ nhàng đụng phải một chút liền để cho toàn thân của hắn xuất hiện một loại cảm giác tê liệt so với vừa rồi càng mạnh hơn nữa, phảng phất như bị rót vào độc tố lợi hại, toàn thân khó có thể nhúc nhích.
Thậm chí, ngay cả không khí cũng trở nên khủng bố, làm cho hắn rất khó thở.
- Lão cẩu, muốn giết ta cũng không có dễ dàng như vậy!
Lúc này đối mặt sát cơ cuồng bạo kia, Tần Phàm cũng cảm thấy tình thế nguy hiểm, danh xưng cấp đảo chủ quả nhiên không phải hắn hiện tại có thể đối kháng được, lập tức Ma chủng toàn thân hắn chấn động.
Ở trên cơ sở Kỳ Lân ma thân nguyên lai, Thanh Long ma thân kích phát!
Chu Tước ma thân kích phát!
Huyền Vũ ma thân kích phát!
Ma Tướng nhập vào thân!
Tứ đại ma thân bám vào một thân, trên thân thể bao trùm lấy ma giáp thần bí cường đại bốn tầng, hơn nữa cánh tay bốn Ma Tướng duỗi ra, lúc này Tần Phàm tiến nhập trạng thái chiến đấu mạnh nhất, hình dáng như Ma Thần, hai con ngươi của hắn đỏ bừng, nửa mắt nhìn xem Mộc Hoàng, tựa hồ là một đầu hung thú nhắm người mà phệ.
- Cái gì? Chẳng lẽ thật không phải là nhân loại sao?
Thấy một màn như vậy, Mộc Hoàng cũng không khỏi biến sắc, lúc này thật sự là Tần Phàm thoạt nhìn quá mức dọa người, tăng thêm thực lực tăng vọt kia, ở đâu như là Bát kiếp Bán Thần tầm thường, chỉ sợ cũng có thể so sánh với Cửu Kiếp Bán Thần bình thường rồi!
Uống!
Lúc này Tần Phàm bởi vì đã có bốn tầng ma giáp gia thân, lực lượng phóng đại, tiếp theo là sáu cánh tay cùng nhau dùng sức, lập tức phá vỡ đại trận sâm lâm vây khốn lấy hắn kia, thật giống như Tôn hầu tử trốn ra khỏi Ngũ Chỉ sơn, rống to một tiếng, trực tiếp hướng về Mộc Hoàng đánh tới.
- Hừ? Cho dù thực lực ngươi có thể so sánh với Cửu Kiếp Bán Thần, nhưng ngay cả đảo chủ cấp cũng còn kém, chớ nói chi là danh xưng đảo chủ chúng ta, còn tới tự tìm đường chết?
Mộc Hoàng lạnh lùng cười cười, thập phần khinh thường.
Chứng kiến Tần Phàm vọt tới, hắn cũng bước ra một bước, mỗi một bước của hắn, dưới chân đều sinh ra một gốc cây đại thụ che trời, thoạt nhìn giống như là ở trên ngọn cây hành tẩu, đi ba bước, Tần Phàm cũng đã tới trước mặt.
Hắn một quyền đảo ra về phía trước, lập tức vạn mộc nổi bật.
Rầm rầm rầm oanh!
Một cây cự mộc cổ xưa ở dưới mặt đất kích xạ mà lên, như là từng thanh bảo kiếm cực lớn đâm về Tần Phàm, còn có vô số dây mây cùng màu xanh lá bay múa lấy, trên trời dưới đất lúc này hồn nhiên một màu, có thể nói phương viên không gian này toàn bộ đều trở thành lĩnh vực của Mộc Hoàng cũng không quá đáng. Ở trong lĩnh vực này, Mộc Hoàng giống như là chúa tể, chi phối lấy tất cả tánh mạng con người.
- Chết đi cho ta!
Ngón tay của hắn hướng về Tần Phàm một điểm, phát ra một điểm Lục Quang nhìn như yếu ớt, nhưng lại ẩn chứa sát cơ vô hạn.
Lúc này Tần Phàm lần nữa cảm giác được mình lâm vào một cái hồ sâu, bốn phía có dây mây bắt đầu quấn lên cánh tay của hắn, làm cho bộ pháp của hắn khó đi, mà phía dưới thì là vô số cây cối phóng lên trời, muốn trực tiếp va chạm thân thể của hắn.
Mà để cho hắn kiêng kị nhất chính là một điểm Lục Quang mà Mộc Hoàng phát ra cuối cùng kia, thứ này nhìn như là đại biểu cho sinh cơ chi nguyên, nhưng bởi vì lúc này hắn hắn có được Thanh Long thần thông, nên có thể đơn giản nhìn ra đây là đồ vật thu nạp sinh cơ, điểm này, nếu rơi vào thân thể người bình thường, đoán chừng lập tức có thể biến đối phương thành thây khô.
Mộc Hoàng này đáng sợ, có thể thấy được lốm đốm.
- A…
Tần Phàm phát ra một tiếng gầm nhẹ, Ma chủng trong cơ thể chấn động, sáu cánh tay lập tức chuyển động.
Đại La Diệt Ma Quyền!
Thanh Long Thám Trảo!
Chu Tước gáy thiên!
Quy Xà loạn thế!
Kỳ Lân gào thét!
Bản thể Ma Tướng quyền!
Sáu cánh tay, riêng phần mình phát ra một loại vũ kỹ, lập tức Ma chủng chi lực cùng Nguyên Giới chi lực toàn thân hắn thao thao bất tuyệt tuôn ra, mỗi một chủng kỹ năng này đều vô cùng cường đại, từng cỗ kình khí bừng bừng phấn chấn, đơn giản liền thoát khỏi trói buộc lần nữa, chút ít cây mây cùng trường mộc tới gần hắn kia, toàn bộ trở nên nát bấy.
Hai mắt Tần Phàm đỏ bừng, một bước phóng ra, trực tiếp xuyên thấu không gian, tránh khỏi hào quang màu xanh lá sắp đi vào trước mặt kia.
Sau đó tiếp theo trong nháy mắt, hắn xuất hiện ở trên không Mộc Hoàng.
Chỉ là, Mộc Hoàng là người bình thường sao. Với tư cách một trong Thất Hoàng, thực lực của hắn tuyệt đối không phải hư danh nói chơi, mặc dù đối với Tần Phàm giãy giụa ra khỏi lĩnh vực trói buộc của mình có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh hắn liền cảm ứng được Tần Phàm xuất hiện.
- Hừ, chết đi a!
Tần Phàm vừa mới xuất hiện, Mộc Hoàng lập tức thò ra năm ngón tay thành chộp.
Một móng vuốt màu xanh đen, lân cốt um tùm, thượng diện giống như hiện đầy gai nhọn hoắt khủng bố, che đậy bầu trời, nhanh vô cùng, Tần Phàm vừa xuất hiện nó đã đi tới trước mặt.
- Phiên Thiên Ấn!
Tần Phàm cắn răng một cái, sáu cánh tay lại huy động lần nữa, sau đó một đại ấn màu đỏ thắm, trực tiếp hướng về Mộc Hoàng bao trùm mà xuống.
Long long long!
Phiên Thiên Ấn mang theo thần lực công kích, sấm sét lòe lòe, uy lực phi phàm, những nơi đi qua, không gian đều tầng tầng sụp xuống.
- Quả nhiên là Thần Khí, thượng diện lại bám vào thần lực, nếu như ta đạt được, đối với ta cảm ngộ thần lực cũng có trợ giúp rất lớn.
Lúc này Mộc Hoàng vừa kinh vừa vui, móng vuốt kia muốn hướng về Phiên Thiên Ấn kia chộp tới.
Ầm ầm!
Bất quá Phiên Thiên Ấn kia trực tiếp che xuống, móng vuốt bị áp thành nát bấy.
- Cái gì? Uy lực vậy mà lớn như vậy?
Mộc Hoàng lại kinh hãi:
- Bất quá ở trên người của ngươi cũng chỉ là lãng phí, lấy ra cho ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.