Đan Vũ Càn Khôn

Chương 246: Truyền Tống Trận



Sau khi Tần Phàm suy nghĩ một chút nói ra, Yêu Thú hoang nguyên vô cùng bao la, một trăm dặm kỳ thật không tính xa, có lẽ sơn cốc này đã vượt quá vài trăm dặm rồi.

- Ngươi trước lợi dụng Chu Tước chi dực bay lên nhìn xem địa hình bốn phía nơi này.

Cổ Mặc trầm ngâm một hồi nói ra.

Có Cổ Mặc dẫn đạo, Tần Phàm cũng chầm chậm khôi phục tỉnh táo, sau lưng phun ra hai vầng sáng vàng sắc, hai cánh hoa lệ hiện ra ở trên lưng, chậm rãi huy động, khí lưu chung quanh cũng trở nên có chút sáng nóng lên.

- Ồ? Cảm ứng trở nên càng thêm mãnh liệt rồi.

Lúc Tần Phàm vỗ Chu Tước chi dực, phát hiện viên Ma chủng thứ ba kia truyền đến cảm ứng mãnh liệt gấp đôi:

- Dọc theo sơn cốc này, hướng phương hướng đông nam, Ma chủng kia ở bên đó.

- Mặt khác chỉ sợ lần này ngươi lại có phiền toái, có người Trấn Yêu thành đuổi tới.

Tần Phàm bay đến giữa không trung, lúc này Cổ Mặc bỗng nhiên nói ra.

- Không phải ta đã luyện hóa hạt giống niệm lực kia rồi sao? Hơn nữa chạy xa như vậy, lại vẫn có thể truy tung tới?

Tần Phàm từ trên cao nhìn xuống, quả nhiên trông thấy có mấy thân ảnh trang phục ngân sắc rất nhanh ghé qua trong rừng cây, hướng về chỗ mình chạy tới.

- Hẳn là trên người của ngươi dính khí tức màn sáng kia, bọn hắn bằng cái này cũng có thể truy tung đến ngươi đi.

Cổ Mặc nghĩ một lát nói ra:

- Những ngân trang võ sĩ này đều là Linh Vũ sư cường giả, hai người chúng ta chưa chắc đối phó được, vẫn là trước đi tìm Ma chủng kia rồi nói sau.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, hai cánh vỗ mạnh, hướng về trong cốc kia bay đi.

Đã bay hơn mười dặm xa, lần này Tần Phàm lại đột nhiên cảm giác được vị trí viên Ma chủng thứ ba kia lần nữa phát sanh biến hóa, hơn nữa lần này thay đổi lớn hết sức, vậy mà lập tức cách vài ngàn dặm xa!

- Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Coi như là Võ Tôn cường giả cũng không có tốc độ như vậy?

Trong nội tâm Tần Phàm khiếp sợ:

- Chẳng lẽ lần này lấy đi Ma chủng là Võ thánh?

Sau đó hắn vội vàng đem tình huống này nói cho Cổ Mặc.

- Chỉ trong nháy mắt đi vài ngàn dặm, tốc độ nhanh như vậy, cho dù là Võ Thánh cường giả cũng làm không được, hẳn là có một ít sự tình quỷ dị xảy ra.

Cổ Mặc nhíu lông mày thoáng một phát nói ra:

- Bất quá đến tột cùng là chuyện gì, vẫn là phải trước tới đó nhìn xem mới biết được.

- Vừa rồi địa phương Ma chủng kia ở chính là chỗ này. Nguồn tại http://Truyện FULL

Lại bay một khoảng cách rất dài, Tần Phàm nhìn một chỗ rừng rậm phía dưới, chậm rãi đáp xuống, vừa rồi hắn từng ở đây cảm ứng được khí tức Ma chủng.

- Linh khí ở đây thay đổi giống như có chút đặc thù, nếu như bản Võ Thánh không có đoán sai, tại đây rất có thể sẽ có một thông đạo nối liền vòng trong của Yêu thú hoang nguyên, có lẽ vừa rồi lối đi kia mở ra, cho nên ngươi cảm ứng được Ma chủng kia xuất hiện ở chỗ này, hiện tại lối đi kia đóng lại, cho nên ngươi cảm ứng được nó đổi địa phương.

Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh bốn phía một chút, trầm ngâm một hồi nói ra.

- Nơi này có thông đạo nối liền ở chỗ sâu trong vòng trong?

Tần Phàm nhíu mày, Cổ Mặc nói tình huống này cũng rất có thể, bất quá như vậy chẳng phải là nói vẫn có người so với hắn nhanh hơn một bước mở ra lối đi kia sao?

Tần Phàm rơi xuống mặt đất, nhìn lại bốn phía, quả nhiên phát hiện có một chỗ mặt đất bị buông lỏng qua, lộ ra không bằng phẳng, có nhiều chỗ là chắp lên, có nhiều chỗ thì lõm xuống dưới.

- Ở chỗ này khí tức Ma chủng quả nhiên mãnh liệt hơn rất nhiều, chẳng lẽ cửa vào thông đạo kia ở chỗ này?

Tần Phàm ngồi xổm người xuống, lấy một ít bùn đất lên xem xét:

- Nhưng phải làm sao mới mở ra lối đi này?

- Ồ? Ngươi trước lui ra phía sau thoáng một phát, tại đây thoạt nhìn giống như có chút quỷ dị.

Lúc này Cổ Mặc lại đột nhiên nói ra:

- Xem vị trí những tảng đá này, tại đây hình như có một trận pháp cổ.

Đaợi Tần Phàm lui ra một khoảng cách, Cổ Mặc nhìn hoàn cảnh chung quanh, trầm ngâm một hồi, đột nhiên phát ra một đạo kình khí đánh tới một tảng đá trong đó.

Bành!

Một tiếng trầm đục, tảng đá kia lại không có giống như trong tưởng tượng của Tần Phàm vỡ vụn ra, mà là phát ra ánh sáng mãnh liệt, sau đó mặt đất buông lỏng qua vừa rồi kia, lúc này vậy mà chậm rãi lộ ra một bạch quang đồ hình bát quái.

- Đây là một Truyền Tống Trận, vừa rồi hẳn là có người mở ra rồi.

Cổ Mặc mở miệng nói.

- Quả nhiên Ma chủng kia cảm ứng trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều.

Tần Phàm cảm giác được cánh tay Kỳ Lân của mình vào lúc đó truyền đến một tia cộng minh chấn động, xác nhận suy đoán của Cổ Mặc.

- Người của Trấn Yêu thành sắp đuổi tới, nhanh đi thôi.

Lúc này Cổ Mặc nhìn thoáng qua phía sau, sau đó nói.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, bởi vì vừa rồi có người đã từng mở ra truyền tống trận này, hắn cũng lo lắng Ma chủng bị người nhanh chân đến trước kia lấy đi, cho nên cũng có chút không thể chờ đợi được đi vào Truyền Tống Trận.

Ánh sáng mãnh liệt hiện lên, thân hình Tần Phàm rất nhanh biến mất.

Hào quang qua đi, Tần Phàm chậm rãi mở con mắt ra, sau đó liền phát hiện mình hiện ra ở trong một rừng rậm càng thêm cổ xưa, lá rụng vàng óng ánh nhao nhao rơi xuống, bốn phía đều tản ra khí tức hư thối.

Ở chỗ này hắn phát hiện nghe được tiếng yêu thú kêu cực nhỏ, cho dù có cũng là ngẫu nhiên nghe thấy vài tiếng gào thét cực kỳ trầm thấp, không có nhiều như bên ngoài vậy.

- Tại đây là trung tâm của Yêu thú hoang nguyên sao? xem tại

Tần Phàm nhìn lại bốn phía, phát hiện cổ thụ che trời ở đây, hơn nữa thân cây đều là cực lớn, không biết là sinh trưởng bao nhiêu năm rồi.

Hắn hiện ra trạng thái nguyên thủy của cánh tay Kỳ Lân, cẩn thận cảm ứng thoáng một phát, quả nhiên phát hiện ở đây khí tức của viên Ma chủng thứ ba truyền đến trở nên vô cùng mãnh liệt, nhưng bởi vì loại cảm giác này quá cường liệt, ngược lại để cho hắn trong khoảng thời gian ngắn xác định không được vị trí cụ thể.

- Có lẽ là ở trong vòng trăm dặm.

Tần Phàm trầm ngâm nói, sau đó liền trực tiếp đi ra Truyền Tống Trận.

- Tiểu tử, cẩn thận một chút, nơi này tùy thời có thể phát hiện lục cấp yêu thú qua lại, đến lúc đó tùy tiện một móng vuốt ngươi cũng sẽ mất mạng.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, lục cấp yêu thú hắn nhận thức là Thiên Sí Hổ, sự tình cách hơn hai năm, nhưng uy thế hung mãnh của yêu thú kia, y nguyên lưu trong lòng hắn thật sâu.

Mà nếu quả thật gặp phải Thiên Sí Hổ, dùng thực lực của hắn bây giờ, đoán chừng vẫn là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. Thiên Sí Hổ biết bay, cho dù hắn có Chu Tước chi dực cũng chạy không thoát.

- Đúng rồi, lão đầu, có thể hủy truyền tống trận này hay không?

Sau đó Tần Phàm quay đầu nhìn nhìn Truyền Tống Trận kia nói ra, hắn biết rõ những người của Trấn Yêu thành kia truy ở phía sau, rất có thể cũng sẽ phát hiện Truyền Tống Trận này mà truy tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.