Đan Vũ Càn Khôn

Chương 272: Hợp tác



Đợi móng vuốt của Thiên Sí Hổ bắt đến nó, toàn thân Hồng Mục Chiến Trư lại cuốn lại với nhau, tạo thành một bộ dáng gai cầu, đạp trên mặt đất một cái, cả người đập tới trời không.

- Tiểu gia hỏa này vẫn có một chiêu như vậy?

Tần Phàm cười cười, thân hình đứng ở giữa không trung, tiếp tục xem cuộc chiến, tạm thời ẩn ở một bên, bởi vì bên kia chiến đấu đến giai đoạn gay cấn, ngược lại là không có lưu ý đến hắn.

- Ô…

Trong đó một đầu Thiên Sí Hổ bị lông nhọn của Hồng Mục Chiến Trư đập lấy bụng, nó không khỏi lập tức co rụt lại, phát ra một tiếng kêu đau đớn, máu chảy rất nhiều.

- Rống…

Con Thiên Sí Hổ lớn kia thấy tình hình này, nổi giận gầm lên một tiếng, hai cánh khẽ vỗ, rất nhanh dùng hai móng của mình chộp tới Hồng Mục Chiến Trư, sau đó vậy mà một phát trực tiếp bắt được, sau đó còn nắm Hồng Mục Chiến Trư kia lên, một mực dẫn tới giữa không trung, tựa hồ là muốn từ trên cao nện Hồng Mục Chiến Trư này xuống mặt đất.

- Ngao ngao…

Thấy thân thể bị bắt chặt, Hồng Mục Chiến Trư kia lập tức vùng vẫy, nhưng lực lượng của đại Thiên Sí Hổ này lớn vô cùng, nơi nào sẽ cho nó giãy dụa được.

Thấy tình hình này, Tần Phàm biết mình lại không ra tay, chỉ sợ rất nhanh Hồng Mục Chiến Trư này sẽ bị nện thành bánh nhục, thừa dịp đại Thiên Sí Hổ kia bởi vì cùng Hồng Mục Chiến Trư solo không có lưu ý đến mình, Chu Tước chi dực ở sau lưng hắn vỗ một cái, Hỏa Vân đao trong tay mang theo Liệt Hỏa hừng hực bổ tới nó.

- Rống!

Lúc này đại Thiên Sí Hổ kia rốt cục phát hiện Tần Phàm, càng lộ ra phẫn nộ vạn phần, nhưng lúc này lại tiến thối lưỡng nan, cuối cùng nhìn Tần Phàm càng bức càng gần, chỉ phải buông lỏng Hồng Mục Chiến Trư ra, quay người chộp tới Tần Phàm.

Hồng Mục Chiến Trư thì cao tốc rơi xuống dưới.

Oanh!

Một đao của Tần Phàm chém lên móng vuốt của đại Thiên Sí Hổ, lập tức cảm thấy một cổ đại lực bắn ngược, hắn mượn cổ lực lượng này, rất nhanh đuổi theo Hồng Mục Chiến Trư.

Lúc này Hồng Mục Chiến Trư kia vừa vặn ngẩng đầu lên, thấy được Tần Phàm, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc kinh hỉ cực kỳ nhân tính hóa.

Nhưng sau một khắc, chân của Tần Phàm đã rơi vào trên người nó, dùng sức đạp trên người nó một cái...

Lúc chân của Tần Phàm rơi vào trên người Hồng Mục Chiến Trư, nó lần thứ hai lộ ra ánh mắt ngạc nhiên phảng phất giống như nhân loại.

Tần Phàm không khỏi cảm thấy kinh ngạc, liền nhìn nó cười cười ôn hòa, để nó bớt lo lắng.

Lúc này cách mặt đất cũng đã hơn 10m, nếu như Hồng Mục Chiến Trư trực tiếp rơi trên mặt đất, nói không chừng còn chịu lấy tổn thương không nhẹ, cho nên Tần Phàm mới giúp nó một chút, đá nó vào trong hồ.

Bất quá hắn cũng biết lông của Hồng Mục Chiến Trư này lợi hại, phải dùng nguyên võ chi khí bao quanh chân mới dám đá ra một cước này.

Phù phù.

Hồng Mục Chiến Trư kia rơi vào trong hồ, nó là thông minh bực nào, rất nhanh liền phản ứng qua, vui mừng bơi về trên bờ.

Cũng vào lúc này, thấy một đầu Thiên Sí Hổ khác lao xuống lần nữa, nó hung dữ trừng mắt, lập tức thiết mao toàn thân đứng lên, mấy cây lông vàng nhọn hoắt vọt tới Thiên Sí Hổ kia.

PHỐC PHỐC!

Lúc này lông nhọn của Hồng Mục Chiến Trư kia lần nữa bắn rơi một đầu Thiên Sí Hổ.

- Ngao ngao…

Thấy mình lại đánh rơi một đầu Thiên Sí Hổ, Hồng Mục Chiến Trư kia có chút đắc ý hướng lên trời ngao rống, tựa hồ là báo cáo cho Tần Phàm.

- Lông của nó thật đúng là lợi hại.

Thấy tình hình này, Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm kinh ngạc, phòng ngự của những Thiên Sí Hổ kia như thế nào, hắn là rất rõ ràng. Hắn đoán chừng dùng thực lực của hắn bây giờ, cho dù là một kích toàn lực cũng chưa chắc có thể tạo thành tổn thương như Hồng Mục Chiến Trư.

Mà lúc này, đầu đại Thiên Sí Hổ kia thấy đồng bạn của mình đều bị đánh trọng thương, không khỏi giận tím mặt, một móng vuốt đánh lui Tần Phàm, sau đó liền dùng tốc độ cực kỳ nhanh lao xuống Hồng Mục Chiến Trư.

Hiện tại tựa hồ oán hận của nó đối với Hồng Mục Chiến Trư đã vượt qua oán hận đối với Tần Phàm rồi.

- Muốn đi nơi nào?

Khóe miệng của Tần Phàm giương lên, Hỏa Vân đao trong tay bắn ra một đạo đao hoa, lập tức dẫn dắt khí kình toàn thân, một đao bổ về kia đầu Thiên Sí Hổ.

Một đạo đao khí hỏa diễm cự đại gặp gió liền lớn, như phô thiên cái địa, thiêu đốt không khí, bí mật mang theo tiếng gió phần phật, tốc độ cực nhanh chém tới đầu Thiên Sí Hổ kia.

- Oanh!

Đao khí Bá Đạo tràn ngập nửa bầu trời, sau đó lập tức trùng hợp, một tiếng vang thật lớn, trực tiếp trảm tới trên lưng của đại Thiên Sí Hổ.

- Rống…

Đại Thiên Sí Hổ kia gầm lên giận dữ, lại lần nữa bị Tần Phàm chọc giận, tựa hồ nhìn ra được Tần Phàm uy hiếp càng lớn, đành phải xoay người trở lại, lần nữa đánh tới Tần Phàm.

Hai cánh cực lớn khẽ vỗ, tốc độ của đại Thiên Sí Hổ này nhanh chóng, đã xa xa vượt qua Thiên Sí Hổ bình thường, lập tức lao đến trước mặt Tần Phàm, hai móng sắc bén chộp tới trước Tần Phàm ngực, mà miệng lớn thì trực tiếp cắn tới đầu Tần Phàm.

- Thằng này quả nhiên so với Thiên Sí Hổ bình thường lợi hại hơn nhiều.

Trong tâm Tần Phàm hơi kinh, vừa rồi một đao kia của hắn có thể nói là cơ hồ đem hết toàn lực, nhưng đại Thiên Sí Hổ kia vậy mà thoạt nhìn không có bị thương, tốc độ không giảm chút nào!

Hắn ở trong không gian kim liên trường kỳ cùng Thiên Sí Hổ đối luyện, tốc độ của hắn đã có thể nói là vượt qua đầu Thiên Sí Hổ kia, nhưng so với con trước mắt này, hắn lại phát hiện mình vẫn là chênh lệch rất nhiều!

Phanh!

Tần Phàm vội vàng giương Hỏa Vân đao trong tay lên, ngăn cản ở trước mặt mình, thật vất vả mới chặn được móng vuốt sắc bén kia, chỉ cảm thấy một cổ gió tanh đánh tới trước mặt, hàm răng âm trầm cũng đã bức tới gần.

Cực kỳ nguy hiểm!

Nếu quả thật bị Thiên Sí Hổ cắn trên đầu, Tần Phàm hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Lúc này, Tần Phàm trường kỳ huấn luyện thân thể đã nhận được hồi báo, hắn ở trước mắt sinh tử, thân thể dùng một tư thế cực kỳ khó gập ra sau, cơ hồ đã thành hình vòm cầu, hoàn toàn tránh khỏi cái miệng của Thiên Sí Hổ, nhặt về một mạng.

Lập tức, thân thể Tần Phàm trực tiếp ngửa ra sau, thuận tiện một cước đá tới bụng đại Thiên Sí Hổ. Cái tư thế này là lăng không hoàn thành, không có bất kỳ địa phương nào mượn lực, chỉ có thể dựa vào Chu Tước chi dực đến bảo trì cân đối.

Khí lực của Tần Phàm trải qua ba khỏa Ma chủng cải tạo, cho nên chỉ bằng vào lực lượng thân thể cũng là cực lớn, một đạp này của hắn, trực tiếp đá Thiên Sí Hổ lui vài chục trượng, lúc này mới hoàn toàn thoát ly nguy hiểm.

Hai cánh vỗ một cái, Tần Phàm ổn định thân hình ở giữa không trung, có chút thở dài một hơi, vừa rồi xem như mạo hiểm kích thích, nếu như né tránh chậm một chút, tùy thời sẽ mất mạng.

- Ngao ngao…

Mà lúc này Hồng Mục Chiến Trư trông thấy Tần Phàm vừa rồi thiếu chút nữa táng thân miệng hổ, cực kỳ phẫn nộ hướng lên trời gào thét, nhưng không biết làm sao Thiên Sí Hổ rời đi quá xa, lông tơ cực kỳ lợi hại trên người nó ở khoảng cách xa như vậy, là không thể phát huy uy lực.

- Xem ra thằng này còn nhớ rõ ta, hơn nữa ấn tượng đối với ta còn rất tốt.

Trông thấy Hồng Mục Chiến Trư này biểu hiện, Tần Phàm không khỏi cười cười, biết lúc trước mình đầu tư vẫn có hồi báo.

Sau đó, đại Thiên Sí Hổ kia bởi vì mới vừa rồi bị Tần Phàm đạp một cước, lộ ra càng thêm nổi giận, một đôi cánh màu đen cực lớn khẽ vỗ, lần nữa đánh tới Tần Phàm, lúc này nó vỗ hai cánh, càng là mang theo trận trận cuồng phong, Tần Phàm thậm chí cảm thấy thân thể của mình cũng có chút khống chế bất ổn rồi.

- Đại Thiên Sí Hổ này so sánh với những Thiên Sí Hổ khác không chỉ có tốc độ nhanh hơn, hơn nữa lực lượng cùng phòng ngự đều mạnh hơn, còn có thể dùng Phong Bạo công kích.

- Nếu như chỉ là một mình ta, thật sự là khó có thể đối phó, không bằng dẫn nó xuống thấp, để cho Hồng Mục Chiến Trư có thể thừa cơ công kích được nó, đến lúc đó chỉ cần nó bị thương, vây ở trong không gian Tạo Hóa Lim Liên, lại chậm rãi thu thập cũng không muộn.

Trong nội tâm Tần Phàm cực kỳ nhanh thầm nghĩ, sau đó hắn bị cổ Phong Bạo kia công kích ảnh hưởng đến đứng không vững, liền cố ý mượn sức gió này hạ xuống dưới.

Đại Thiên Sí Hổ này tự nhiên là theo đuổi không bỏ, tiếng gió bén nhọn vang lên không dứt, nó dùng xu thế Mãnh Hổ vồ thỏ, xem bộ dáng là không xé Tần Phàm thành mảnh nhỏ quyết không bỏ qua.

Mà Hồng Mục Chiến Trư ở phía dưới, trông thấy đại Thiên Sí Hổ kia cách mặt đất càng lúc càng ngắn, đôi hồng mục giống như nhân loại của nó sáng rọi, sau đó lông tơ toàn thân đứng lên, hơn nữa đầu lâu của nó ngẩn lên, có một cây càng dài càng sắc nhọn xông ra, thoạt nhìn giống như là một cái một sừng, lóe ra hàn quang màu vàng.

Sợi lông vàng này chính là đòn sát thủ cuối cùng của nó, bởi vì nó biết rõ lông vàng bình thường đối với đại Thiên Sí Hổ kia tổn thương không lớn, cho nên lúc này liền vận dụng đến đòn sát thủ rồi.

Bởi vì Tần Phàm một mực lưu ý cử động của Hồng Mục Chiến Trư này, cho nên cũng rất nhanh phát hiện ra, ánh mắt hắn quét qua, lập tức quay người nhìn đại Thiên Sí Hổ, Hỏa Vân đao trong tay chém ra lần nữa, mượn cái này hấp dẫn lực chú ý của nó.

- Rống…

Đại Thiên Sí Hổ kia khẽ vỗ hai cánh, lập tức một cổ Phong Bạo xuất hiện, thổi tan đao khí hỏa diễm của Tần Phàm, ngay sau đó dùng xu thế từ trên cao lao xuống, một móng vuốt đạp tới lồng ngực của Tần Phàm.

- Không xong!

Tần Phàm chỉ dừng trong nháy mắt, đại Thiên Sí Hổ này liền đuổi theo, nó mới vừa tới đã phá đao khí, hắn còn chưa kịp đi ngăn cản, đã cảm giác được móng vuốt sắc bén của đại Thiên Sí Hổ kia đạp tới trước ngực rồi.

Nhưng may mắn Tần Phàm đã luyện hóa được Huyền Vũ Ma chủng, mà Huyền Vũ Ma chủng chính là chủ đại địa chi lực, am hiểu phòng ngự.

Cho nên ngay thời điểm móng vuốt sắc bén của đại Thiên Sí Hổ đạp xuống, một cổ Huyền Hoàng chi khí hùng hậu giống như Huyền Vũ Giáp cứng rắn giúp hắn chắn ở phía trước, ngăn cản tối đa lực lượng truyền đến.

Bất quá tuy như thế, nhưng Tần Phàm vẫn cảm thấy một cổ đại lực từ lồng ngực truyền đến, lực trùng kích cường hoành kia để cho hắn thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

Cũng vào lúc này, tiếng xé gió bén nhọn truyền đến, Tần Phàm biết rõ công kích của Hồng Mục Chiến Trư kia đã tới rồi, mà đại Thiên Sí Hổ đồng dạng cũng phát hiện, vội vàng muốn rút móng vuốt ra né tránh, nhưng vào lúc này trên mặt Tần Phàm lại lộ ra mỉm cười, khống chế Huyền Hoàng chi khí trói chặt móng vuốt của đại Thiên Sí Hổ, tạm thời khiến nó không thể giãy giụa.

Lúc này bọn hắn cách mặt đất chỉ có hơn mười mét, khoảng cách này dùng tốc độ của lông mao kia, lập tức là đến.

PHỐC!

Rất nhanh, một đạo kim quang sắc bén thật dài đâm vào bụng đại Thiên Sí Hổ, lập tức máu tươi chảy đầm đìa, thậm chí có bộ phận bắn tung tóe đến trên người Tần Phàm, để cho toàn thân hắn trở nên nóng hổi.

Lập tức, một cổ sức lực lớn truyền đến, rốt cuộc Tần Phàm trói buộc không được móng vuốt của Thiên Sí Hổ, để nó giãy giụa ra, nhưng lúc này vậy là đủ rồi!

Chu Tước chi dực vỗ một cái, thân thể của hắn lập tức dâng lên, thừa dịp Thiên Sí Hổ bị thương, tốc độ trong khoảng thời gian ngắn chậm lại, hắn nhanh chóng bay đến trên không Thiên Sí Hổ, sau đó cả người trực tiếp rơi vào trên người Thiên Sí Hổ. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Rống…

Tuy Thiên Sí Hổ đã bị thương, nhưng phát hiện Tần Phàm rơi ở trên người mình, vẫn là thập phần kịch liệt giãy dụa, muốn hất Tần Phàm xuống.

Tần Phàm biết rõ chỗ hiểm của Thiên Sí Hổ ở nơi nào, hắn lập tức ra tay như điện, trực tiếp bắt được cánh của Thiên Sí Hổ, miệng quát lớn:

- Lại giãy dụa nữa, ta bẻ cánh của ngươi!

Cùng lúc đó, khí tức Ma chủng trong cơ thể Tần Phàm cũng thoáng cái tràn ra, áp tới Thiên Sí Hổ kia.

Đại Thiên Sí Hổ quả nhiên như đầu Thiên Sí Hổ mà Tần Phàm đã thuần phục kia, sợ bị xúc phạm tới cánh, hơn nữa bị khí tức Ma chủng kia trùng kích tới, cũng lộ ra ý sợ hãi, vùng vẫy vài cái, quả nhiên không dám động nữa.

- Ngao ngao…

Hồng Mục Chiến Trư thấy Tần Phàm thoáng cái chế trụ được đại Thiên Sí Hổ kia, cũng lộ ra hưng phấn hô to, bộ dáng kia thoạt nhìn tựa như nhân loại.

- Bay tới ở giữa hồ!

Tần Phàm ra lệnh, đồng thời khí tức Ma chủng lần nữa áp bách về nó.

- Rống….

Đại Thiên Sí Hổ vốn còn muốn phản kháng, nhưng bị khí tức Ma chủng kia đè xuống, lập tức thân thể có chút run lên, cuối cùng vẫn là thuận theo bay đến trong hồ.

- Ta biết rõ bây giờ ngươi còn không có phục ta, nhưng không sao, ta sớm muộn gì sẽ khiến ngươi khuất phục.

Tần Phàm thấy Thiên Sí Hổ đã bay đến phía trên Tạo Hóa Lim Liên, trên mặt lộ ra mỉm cười.

Oanh!

Trong nháy mắt tiếp theo, Tần Phàm một quyền nặng nề nện ở trên đầu đại Thiên Sí Hổ, sau đó thừa dịp nó kêu đau đớn, một cước đạp nó vào trong không gian Tạo Hóa Lim Liên.

- Kế tiếp là lúc cùng tên kia đàm phán một chút, chỉ cần thu phục năm đầu Thiên Sí Hổ này, về sau với ta mà nói là đại trợ lực. Đặc biệt đầu đại Thiên Sí Hổ kia, hôm nay đã là lục cấp yêu thú đỉnh phong, nếu như ta giúp nó một chút, thậm chí có thể trở thành thất cấp yêu thú, đó là tồn tại Võ Tôn!

Tần Phàm nhìn đại Thiên Sí Hổ bị nhốt trong Tạo Hóa Lim Liên, mỉm cười, sau đó bay về cạnh bờ.

Nhìn Tần Phàm bay tới cạnh bờ, Hồng Mục Chiến Trư ngược lại là không có nhát gan giống như lần đầu Tần Phàm gặp được nó, thậm chí còn hướng Tần Phàm nghênh đón.

Một mặt là bởi vì thực lực của nó cao hơn trước rất nhiều, một phương diện khác là vì năm đó Tần Phàm có thể giết nó mà không giết, còn cho nó Long Tuyền hoàn trân quý, cho nên ở trong lòng của nó, Tần Phàm chính là ân nhân.

Hiện tại nó đối với Tần Phàm cảnh giác rất thấp, cơ hồ không có phòng bị gì.

- Tiểu gia hỏa này so với năm đó cải biến thật sự là rất lớn!

Tần Phàm mỉm cười, thu hồi Chu Tước chi dực, chậm rãi rơi vào trên bờ hồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.