Đan Vũ Càn Khôn

Chương 698: Nhân tâm bất túc (1)



Rất nhanh Tần Phàm liền đạm nhiên cười cười, quay đầu lại, quang minh lỗi lạc nói.

Bất quá hắn đang âm thầm cảnh giác, tuy rằng hắn không có tâm hại nhân, nhưng mà phòng bị nhân hại. Trực giác nói cho hắn, vào lúc này Trì Viễn xuất hiện ở ngoài cửa, tuyệt đối là lai giả bất thiện.

- Hừ, bằng cơ duyên? Những bảo bối này vốn nên toàn bộ là của ta! Đây là cha ta tân tân khổ khổ hai mươi năm phá giải tam tài trận, ta mới có thể đi vào lấy bảo, ngươi dựa vào cái gì nhúng chàm!

Trì Viễn kia lãnh đạm nói.

- Trì Viễn, ngươi ta đều là thụ tiền nhân nhờ vã tới lấy bảo, thậm chí ta so với ngươi còn trước phát hiện cái mật địa này, hơn nữa Thượng Cổ di lưu cũng chưa từng có thuộc sở hữu như ngươi nói, quy củ ở trên đại lục đều là bằng cơ duyên, ngươi không nên khinh người quá đáng.

Tần Phàm nghe Trì Viễn gây sự, chỉ là lãnh tĩnh trầm giọng nói.

Ở trên Vũ Thiên Đại Lục, đích thật là có quy củ bất thành văn, viễn cổ mật địa không bị bất luận thế lực nào chiếm lấy, bất luận kẻ nào đều có thể tiến nhập tìm cơ duyên. Đương nhiên, nói đến cuối cùng đoạt được thì bằng thực lực quyết đoán.

- Ha ha, quy củ? Chê cười! Tại Vũ Thiên Đại Lục, cho tới bây giờ chỉ có một quy củ, đó chính là thực lực chí thượng, thực lực vi tôn!

Rõ ràng, Trì Viễn đối với cái này là thập phần khing thường, cười lạnh một tiếng nói.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Vào lúc này Tần Phàm đã biết việc này không thể từ bỏ ý đồ, cũng không khỏi sắc mặt lạnh lùng.

- Thế nào? Đây không phải rất rõ ràng sao? Ta nói, cái gì đó trong động phủ này toàn bộ đều là thuộc về ta!

Sắc mặt Trì Viễn có chút dữ tợn nói:

- Đương nhiên, đến lúc này ta cũng sẽ không đơn giản thả ngươi ly khai, loại thiên tài như ngươi, ta thừa nhận là mặc cảm, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội báo thù ngày sau.

- Ha hả, ngươi ở trong động thủ này, lẽ nào không sợ xúc động trận pháp trong động phủ này, đến lúc đó cùng ta đồng quy vu tận sao?

Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói.

- Tần Phàm, ngươi không cần trang bức, ta nhìn ra được ngươi đã bị trọng thương! Hơn nữa ta kiểm tra qua trận pháp ở đây, bởi vì thời gian quá mức cửu viễn, sớm đã trở nên mất đi đại bộ phận tác dụng, bất quá tường bốn phía này cũng đủ kiên cố, không sẽ bị sập đâu.

Nghe vậy, Trì Viễn chỉ là đùa giỡn nhìn Tần Phàm nói, tựa hồ là có nắm chắc thắng lợi trong tay.

Ở phía sau, sắc mặt Tần Phàm không khỏi trầm xuống.

Trì Viễn nói không sai, tuy nói nguyên lai thực lực của hắn cùng đối phương không sai biệt nhiều, thế nhưng bởi vì vừa rồi hắn ngạnh kháng một kích của Võ Thánh cấp, mặc dù có đan dược cùng Thảo Mộc Chi Linh khôi phục hơn phân nửa, nhưng thực lực căn bản còn không có hoàn toàn khôi phục!

Hơn nữa vừa thu hắn được mấy thứ bảo bối tuy rằng cũng đều không tệ. Nhưng ngoại trừ Thiên Huyễn Châu, Ngũ Hành tinh khiết nguyên tinh cùng Bán Thần khôi lỗi, đều không có thể lập tức phát huy tác dụng!

Hơn nữa hắn còn không biết Trì Viễn này ở thông đạo khác chiếm được vật gì! Theo năng lượng bên kia truyền đến suy đoán, hẳn là sẽ không kém bên mình đi nơi nào!

Nên lúc này Tần Phàm đích thật là không đủ lòng tin đi đánh bại Trì Viễn này.

- Không sai, tuy rằng ta là bị thương, thế nhưng Trì Viễn ngươi muốn giết ta cũng đừng nghĩ quá dễ dàng, ta nhất định sẽ toàn lực phản kháng, ta tự tin ở trước khi ta chết, sẽ lưu lại trên người ngươi một đại giới không thấp, đến lúc đó những người bên ngoài hẳn là cũng không sai biệt lắm chạy tới, ngươi cho rằng ngươi sẽ sống khá giả sao?

Bất quá Tần Phàm không có đem lo lắng trong lòng biểu lộ đi ra nhiều lắm, chỉ là bình tĩnh nói.

Sau đó hắn nhìn ra được, Trì Viễn ở đối diện vào lúc này đích xác cũng có một chút do dự.

- Đây là ta vừa mới từ thạch thất thứ nhất đoạt được một viên Ngũ hành tinh khiết nguyên tinh, đây là tuyệt thế bảo bối, nếu lúc này ngươi có thế để cho ta ly khai, ta sẽ đem nó giao cho ngươi. Đồng thời bảo chứng sau đó sẽ không tìm ngươi gây phiền phức.

Tần Phàm thấy như vậy, liền giả bộ cắn răng một cái, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một viên Ngũ hành tinh khiết nguyên tinh, dùng để đàm phán nhìn Trì Viễn nói.

- Ngũ hành tinh khiết nguyên tinh!

Trì Viễn đến từ đại gia tộc, tự nhiên là liếc mắt liền nhận ra thứ này, hai mắt không khỏi sáng ngời. Bất quá cũng rất nhanh trở nên âm hiểm lên nói:

- Dĩ nhiên ngươi cũng có bảo bối tốt như vậy, như vậy xem ra ngươi ở hai gian thạch thất khác thu hoạch cũng sẽ không quá kém, sách sách, hiện tại ta càng không thể cho ngươi ly khai.

- Ngươi…

Sắc mặt Tần Phàm trở nên khó coi một ít, hắn vốn muốn lui một bước để tránh trận phiền phức này, nhưng nghĩ không ra thành bảo vật thay đổi nhân tâm, Trì Viễn này rõ ràng là lòng tham bất túc, càng thêm hạ quyết tâm.

- Trì Viễn, ngươi nhất định sẽ vì quyết định của ngươi mà hối hận.

Tần Phàm chỉ phải thu lại Ngũ hành tinh khiết nguyên tinh này, bắt đầu toàn tâm đề phòng, kỳ thực vừa rồi hắn nói nhiều như vậy, chỉ là vì kéo dài thời gian một chút.

Dù sao lấy khí lực biến thái của hắn, ở dưới tác dụng chữa thương của Thảo Mộc Chi Linh cùng cực phẩm đan dược, qua nhiều một giây, thương thế sẽ khôi phục hơn một phần.

- Tần Phàm, ngươi cũng không cần kéo dài thời gian. Tuy rằng ngươi rất thiên tài, nhưng dù sao năm nay mới chỉ là hai mươi tuổi, thực lực của ngươi vốn không bằng ta!

- Bây giờ còn bị thương nặng như vậy, sách sách, nhìn thương thế này, hẳn là một hai tháng cũng rất khó hoàn toàn khôi phục lại đi!

Tựa hồ Trì Viễn cũng nhìn ra được Tần Phàm có ý tứ kéo dài thời gian, nhưng hắn tự tin mười phần, đùa giỡn nói.

Tần Phàm cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể của mình, lúc này phía trên có một đoàn huyết nhục không rõ, quần áo rách nát, nhìn cái động lớn trên ngực thoạt nhìn đích thật là thấy mà giật mình, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

Nhưng trên thực tế là hắn cố ý khống chế Thảo Mộc Chi Linh trước trị liệu nội thương, là bởi vì nội thương còn nghiêm trọng hơn ngoại thương, một mặt khác cũng là có ý lừa Trì Viễn này.

Lấy khí lực biến thái của hắn, hoàn toàn có thể ở trong nửa giờ khôi phục chín thành thương thế cùng thực lực, nửa ngày là có thể hoàn toàn khôi phục, đâu cần một hai tháng!

Thậm chí là vừa hai người bọn họ trong lúc nói chuyện đó, Tần Phàm cũng đã khôi phục thêm một thành, hiện tại nội thương đã tốt được bảy thành trở lên rồi.

- Ha hả, nếu Trì Viễn ngươi tự tin như thế, có dám cho ta một ngày một đêm thời gian không? Trò hay áp trục của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lập tức bắt đầu, đến lúc đó chúng ta có thể nhất quyết thắng bại, ở trước mặt mọi người quang minh chính đại đánh bại ta, ta nghĩ đến lúc đó ngươi nhất định có thể dương danh thiên hạ.

Tần Phàm lãnh đạm nở nụ cười nói, tuy nội tâm âm thầm cẩn thận đề phòng, nhưng biểu hiện ra lại vẫn như cũ thập phần bình tĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.