Đan Vũ Càn Khôn

Chương 907: Bạch Ngân Thành, kim long huyết mã xa



- Được, lần này ta tạm thời tin tưởng ngươi, nhưng sau đại hội luyện đan ta sẽ tới tìm ngươi, hi vọng đến lúc đó ngươi đừng làm cho ta thất vọng!

Thấy Tần Phàm nói rất minh bạch, lúc này Cừu Bách Hải mới lạnh lùng nói, sau đó thân hình bay vọt lên trực tiếp rời đi.

- Hô…

Nhìn thấy thân ảnh dần dần đi xa của Cừu Bách Hải, lúc này Tần Phàm mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, nếu như còn tiếp tục dây dưa với tên sát tinh kia, tuy rằng chưa chắc sẽ bị giết chết nhưng đối với hắn mà nói cũng là chuyện vô cùng phiền phức.

Nhưng trải qua cuộc chiến cùng Cừu Bách Hải, đối với thực lực hiện tại của mình Tần Phàm có thêm vài phần xác định, tuy rằng hắn chưa thể đánh bại được thất cấp võ thánh có được quy tắc tiểu thế giới, nhưng tự tin mình sẽ không đến nỗi chết trên tay của họ.

Trong cuộc chiến với Cừu Bách Hải sở dĩ hắn sử dụng Chu Thiên Tinh La Quyền mà không dùng Vạn Ngưu Trùng Chàng, là do Kim Dương võ thánh đã dặn dò hắn không nên tiết lộ bí mật hắn nắm giữ được bốn hệ nguyên khí, chỉ sợ sẽ gây ra chú ý, bất lợi đối với hắn.

Nếu không một khi hắn thi triển Vạn Ngưu Trùng Chàng, hắn phỏng chừng cuộc so đấu với Cừu Bách Hải cũng chưa chắc sẽ có cảm giác chênh lệch lớn như vậy.

- Không thể tưởng được trong Phong gia cũng có được luyện đan sư nổi danh!

Nghĩ tới tin tức trong lời nói của Cừu Bách Hải, Tần Phàm khẽ cau mày tự hỏi.

Tình huống thân thể của Cừu Bách Hải hắn hiểu được rõ ràng, có thể có quan hệ tới phương thức tu luyện của Cừu Bách Hải, có lẽ lúc còn trẻ trường kỳ ở trong Yêu Thú Hoang Nguyên tu luyện mà tích lũy xuống tới, nhưng bởi vì đã áp lực mấy chục năm, đã biến thành độc thương, đã ăn sâu vào xương tủy, nói tóm lại là vô cùng khó giải quyết.

Cho dù hắn muốn trị liệu cũng phải phí thật lớn công phu, nghe Cừu Bách Hải nói Phong Thái Thương của Phong gia cũng có thể luyện chế được đan dược trị liệu độc thương kia, điều này làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc cùng hứng thú.

Nhưng Tần Phàm đối với thuật luyện đan của mình luôn thập phần tự tin, hơn nữa Hồng Hải cũng đã nói qua khả năng của hắn ở trong Dược Vương Cốc cũng xếp trước ba, cho nên hắn vẫn đầy tin tưởng với đại hội luyện đan lần này.

- Một khi đã như vậy, thì hãy để cho chúng ta nhất quyết cao thấp trong đại hội luyện đan đi! Phong Vô Cực, lần này Phong gia các ngươi gặp phải ta, ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua!

Thu thập xong ý nghĩ, sắc mặt Tần Phàm lạnh lùng, bay vọt lên hướng Bạch Ngân Thành tiếp tục đi tới. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Kỳ thật trong lòng Tần Phàm cũng có tâm tư muốn mượn sức Cừu Bách Hải, cho nên đối với chức quán quân đại hội luyện đan lần này hắn nhất định phải lấy được.

Tần Phàm suy tính, biết ngày khai mạc đại hội luyện đan chỉ còn vài ngày nên tăng nhanh thêm tốc độ phi hành, trên bình nguyên chỉ nhìn thấy một đạo hỏa hồng sắc quang mang lướt qua thật nhanh bay vút tới trước.

Khi đi tới bên ngoài Bạch Ngân Thành, hắn thu hồi Chu Tước Dực rơi xuống rừng cây bên ngoài, sau đó thu liễm chân khí toàn thân tiếp tục đi vào bên trong đại thành phía trước.

Tòa Bạch Ngân Thành tường thành đều dùng tảng đá màu trắng ngà xây dựng, dưới ánh mặt trời quang mang chói mắt thoạt nhìn chẳng khác gì là bạc trắng, làm cho người ta có cảm giác rung động.

Có lẽ vì sắp cử hành đại hội luyện đan nên trên đường người đi lại khá nhiều, từng chiếc xe xa hoa lái tới, cường giả hoặc quý tộc chỉ tùy ý liền có thể nhìn thấy được.

Có một chút cường giả trực tiếp ngự không phi hành mà đến, có thể ngự không phi hành đều là võ thánh, cho nên mỗi khi có người bay qua đều có người ngẩng đầu nhìn lên bàn luận sôi nổi.

Những cường giả kia có người là luyện đan sư cũng có chút người vì muốn tới quan sát đại hội luyện đan mà đến.

- Xem ra đại hội lần này không đến uổng công, rầm rộ như thế, ngay cả đại hội anh hùng săn thú vẫn kém hơn.

Tần Phàm nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng không khỏi cảm thán.

Bởi vậy có thể thấy được địa vị của luyện đan sư trên Vũ Thiên đại lục đích thật là không bình thường.

- Tránh ra, tránh ra! Ly Hỏa Đan Vương giá lâm, toàn bộ tránh ra!

Mà đúng ngay lúc này, một cỗ xe ngựa quý giá do chín đầu kim long huyết mã kéo xe đang từ phía sau dùng tốc độ cực nhanh phóng vào bên trong Bạch Ngân Thành.

Nghe được thanh âm hô to, nhìn thấy cỗ xe đẹp đẽ quý giá chạy tới, người đi đường đều vội tránh sang hai bên, không người nào dám chặn đường.

- Ly Hỏa Đan Vương là người phương nào? Uy phong thật lớn!

Tần Phàm cũng đang đi trên đường, nghe được thanh âm tiếng hô hắn chậm rãi xoay người nhìn lại, nhìn thấy chín đầu thượng hạng kim long huyết mã vô cùng thần tuấn đang lôi kéo một cỗ xe chạy tới.

Long huyết mã đã được xem như vật cưỡi thập phần trân quý trên Vũ Thiên đại lục, mà kim long huyết mã càng thêm trân quý hơn rất nhiều, nghe nói số lượng trên Vũ Thiên đại lục không tới trăm con, mà Ly Hỏa Đan Vương kia lại dùng chín con kéo xe, đã biết được sự giàu có cùng thân phận của người kia tôn quý như thế nào.

Thấy cỗ xe càng ngày càng gần, Tần Phàm chỉ thoáng do dự nhưng vẫn tránh sang một bên, không phải hắn sợ hãi Ly Hỏa Đan Vương mà bởi vì không muốn gây náo động.

- Tránh ra, người đi phía trước, có nghe được hay không, không tránh sẽ đụng qua ngay đó!

Nhưng tuy Tần Phàm né tránh, nhưng trước mặt hắn còn một người vẫn đang chậm rãi đi dọc theo trên đường.

Tần Phàm đưa mắt nhìn qua, thấy đó là một lão giả mặc bộ quần áo vải lôi thôi rách nát, giống như hoàn toàn không nghe được thanh âm xe ngựa phía sau, vẫn chậm rãi đi tới.

- Người kia thật không muốn sống nữa sao? Ngay cả xa giá của Ly Hỏa Đan Vương mà cũng dám chắn ngang?

Thấy vậy người đi đường không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

- Phải đó, Ly Hỏa Đan Vương là người đoạt giải quán quân lần trước, ly hỏa vô cùng lợi hại, võ thánh cường giả cầu đan với hắn nhiều như kiến cỏ, lại vẫn có người dám đắc tội hắn? Người này ăn gan báo nên không biết chết như thế nào sao?

Có người âm thầm đổ mồ hôi vì người kia.

- Ha ha, người không biết không sợ thôi, cũng có thể là một người điếc đi!

Có người cười nói như muốn xem kịch vui.

Nhưng người nọ giống như không hề nghe được thanh âm phía sau lưng, vẫn làm theo ý mình, chậm rãi đi bộ trên đường, không hề có chút ý tứ muốn tránh né.

- Người kia tựa hồ cũng là một võ thánh cường giả!

Lúc này hai mắt Tần Phàm chợt ngưng tụ, nhìn tới lão giả lôi thôi đi phía trước, trong lòng âm thầm suy đoán. Nhưng bởi vì lão giả thu liễm khí tức của mình, làm cho hắn cũng không thể nhìn thấu cảnh giới, nhưng hắn biết người kia ít nhất phải ngoài ngũ cấp võ thánh, hơn nữa còn không phải võ thánh bình thường.

- Nhưng địa vị của Ly Hỏa Đan Vương kia thoạt nhìn khá cao, cho dù là võ thánh cũng không dám tùy tiện đắc tội hắn đi, chẳng lẽ người kia cũng là luyện đan sư?

Ngay lập tức Tần Phàm cảm thấy có chút nghi hoặc, hắn lại nhìn thấy cỗ xe ngựa lướt qua người hắn, hướng lão giả lôi thôi chạy tới, liền muốn nhìn xem sự tình phát triển.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.