Danh Môn Ác Nữ

Chương 128: Nếu muốn giàu, trước sửa đường (Thượng 2)



Editor: Puck - Diễn đàn

Vân Thù cũng đã sớm tính toán phản ứng của Vân gia ở bên trong, chỉ có điều không nghĩ tới phản ứng của Vân gia còn trước thời gian nàng tưởng tượng khá nhiều, xem ra Vân Hoằng đã qua đoạn thời kỳ ban đầu kia với Chu Bích Cầm, nếu không cũng sẽ không kệ cho Chu thị đi tới trước mặt mình đánh tiên phong rồi.

Tạ Hoài Ẩn khẽ nhíu mày một cái, hắn có một cảm giác cười khổ không thôi với giải thích vừa rồi của Vân Thù, cũng khó trách nha đầu này sẽ coi mình và Hoàng tỷ làm người hợp tác, nha đầu này căn bản trừ bỏ tính toán theo lời phía trước đó còn tính toán cả mấy người Vân gia kia vào bên trong, hắn và thất Hoàng tỷ dĩ nhiên không thể nào nhìn một cửa hàng tốt đẹp rơi vào trên tay Vân gia, bọn họ vô cùng rõ ràng khả năng của Vân gia, ánh mắt thiển cận vẫn còn luôn muốn dùng ánh mắt của mình nhìn đến hết sức sâu xa, nếu như cửa tiệm này phó thác vào tay của bọn họ, chỉ sợ đến lúc đó không được bao lau sẽ bị bọn họ quấy nhiễu thành một bầu không khí ngột ngạt.

Nếu như Vân gia thật sự nghĩ như thế, hắn và thất Hoàng tỷ thật sự không thể nhìn bọn họ như vậy, nhất định phải giúp Vân Thù một phen.

“Ngươi tiểu nha đầu này…” Trong giọng nói của Tạ Hoài Ẩn hơi bất đắc dĩ nhưng cũng có một chút khâm phục Vân Thù, suy nghĩ của nàng quả thật còn sâu xa hơn mình một chút.

“Đúng rồi, Vương gia hôm nay phải làm chắc không phải trùng hợp gặp gỡ như vậy chứ, nếu như mới vừa rồi muốn giải vây cho thần nữ cũng chính là sẽ không mời thần nữ tới nơi này ngồi một chút, Vương gia có chuyện gì cứ nói thẳng ra miệng đi.”

Vân Thù nói với Tạ Hoài Ẩn, mới vừa rồi hắn giúp mình giải vây, nếu không có chuyện gì tìm mình cũng sẽ không cố ý dẫn mình tới đệ nhất lâu. Mới vừa rồi mấy gã sai vặt cung kính như vậy, Vân Thù phỏng đoán đệ nhất lâu này cũng có chút quan hệ với Tạ Hoài Ẩn, chủ nhân phía sau Hào Khách lai cũng có thể là Tạ Hoài Ẩn, đệ nhất lâu này nếu là của hắn cũng không phải chuyện gì khiến cho người ta cảm thấy hiếm lạ, nói không chừng ngày nào đó có một đại hoa lâu ở trong Ung đô cũng là sản nghiệp của Tạ Hoài Ẩn, Vân Thù cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. dfienddn lieqiudoon

“Ngược lại cũng không tính là chuyện lớn gì, ngươi biết về thương hội trong Ung đô chứ” Tạ Hoài Ẩn nói với Vân Thù.

Tuy Vân Thù không rõ ràng lắm thương hội trong Ung đô có ai, nhưng thương hội này dù ít dù nhiều cũng rõ ràng, dừng thuyền đưa tiền bảo hộ, người làm buôn bán cũng có một tổ chức nho nhỏ, tên gọi là thương hội.

Nhưng không phải bất cứ người làm ăn buôn bán nào cũng có thể vào thương hội này, bình thường cũng phải có mấy phần của cải vả lại làm ăn tương đối lớn sau đó mới có thể được người trong thương hội tiến cử, dưới tình huống như thế mới tiến vào trong thương hội, trao đổi một chút kinh nghiệm với các phú thương khác từ đó cũng tìm kiếm cơ hội hợp tác.

Trong Đại Khánh cũng không thiếu tổ chức thương hội như vậy, hàng năm sẽ cử hành tụ hội thương hội quy mô lớn ở trong Ung đô, chỉ cần có thể vào trong thương hội, không lo không thể làm quen với một số phú hộ, nếu bàn luận thật tốt, mở rộng buôn bán của mình cũng không phải không có khả năng.

Nổi danh nhất trong Đại Khánh chính là thương hội Hoa Thương ở phía bắc và thương hội Giang Nam ở phía nam, Tây Bắc và Đông Nam có một thương hội, vậy còn dư lại chính là thương hội trong Ung đô này rồi.

Vân Thù gật đầu một cái, lại nói: “Tuy rằng thần nữ biết thương hội này, nhưng hiện giờ thần nữ còn chưa đủ tư cách tiến vào trong thương hội đi?”

Tạ Hoài Ẩn gật gật đầu, năng lực bây giờ của Vân Thù ở trong mắt người khác thật sự đúng là xem như không tệ, nhưng nếu nói một cách tích cực thì còn chưa đủ trình độ tư cách tiến vào trong thương hội. Dù sao người trong thương hội này ai mà không phải là đại phú thương vô cùng có của cải cũng còn có năng lực. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

“Ngươi hiện giờ mặc dù tư cách còn chưa đến mức có thể tiến vào trong thương hội, nhưng trên tay ngươi cũng độc chiếm mấy món đồ, hiện giờ đồ sứ, ngọc lưu ly và gương còn có cảnh thái lam này cũng đã được chọn vào trong cống phẩm, có danh hiệu như vậy, nghĩ đến ngươi được người tiến cử vào trong thương hội chẳng qua chính là vấn đề thời gian.” Lời này của Tạ Hoài Ẩn cũng không nói quá nhiều, trên thực tế tin tức mà hắn lấy được cũng không chỉ có thế mà thôi, dù sao trước kia cũng đã có người nghĩ tới hợp tác với Vân Thù, những người nghĩ tới hợp tác với nàng này rất dễ nhận thấy đã nhìn thấy được mấu chốt buôn bán trong này còn có lợi ích, cho nên thương hội sẽ mời Vân Thù cũng không phải là rất xa xội, thậm chí hắn đã nghe được người dưới tay có quan hệ vẫn tính là tốt với hắn ở trong thương hội đã truyền về tin tức, nói đã đề cập đến chuyện để Vân Thù gia nhập vào trong thương hội.

“Tiểu nha đầu, nếu như ngươi gia nhập vào trong thương hội, những phú thương này chính là muốn đẩy đồ ở trên tay ngươi tới các châu, thành, trấn còn lại trong Đại Khánh, ngươi làm như thế nào?” Mấy ngày gần đây, Tạ Hoài Ẩn vẫn đang suy nghĩ chuyện này, thành Ung đô lớn hơn nữa, dù sao cũng chỉ là một thành mà thôi, hiện giờ cửa tiệm này thật sự hết sức náo nhiệt, nhưng đó là bởi vì những món đồ này đều do bọn họ chưa từng thấy, cho nên tự nhiên người có chút bạc đương nhiên đều muốn, nhưng đợi đến khi trong thành Ung đô thứ gì cũng đã thường gặp, vậy đã trở nên không có gì lạ, cho dù thường xuyên thay đổi, cũng không thay đổi được bao nhiêu.

Hắn cũng không hy vọng chỉ giới hạn trong một chỗ ở Ung đô.

Vân Thù ngược lại cũng không nghĩ đến Tạ Hoài Ẩn lại xem xét đến vấn đề quan trọng hiện giờ này, cũng không phải nàng cảm thấy Tạ Hoài Ẩn sẽ không nghĩ ra chuyện như vậy, mà là cảm thấy hắn không giống như người sẽ nghĩ tới những chuyện này, bởi vì Tạ Hoài Ẩn thường xuyên đều biếng nhác, một chút cũng không có dáng vẻ để tâm đến chuyện này. di3n~d@n`l3q21y"d0n

“Cũng thật làm khó cho Vương gia có thể nghĩ tới đây, nếu hiện giờ Vương gia đã nói đến đây rồi, thần nữ liền không ngại nói một chút ý tưởng ban đầu của mình với Vương gia, nếu Vương gia có ý kiến khác, như vậy cũng có thể thảo luận một phen với thần nữ, những lời hôm nay Vương gia cũng có thể báo lại cho Công chúa Điện hạ, cũng tránh cho ngày khác thần nữ phải nói lại lần nữa, tuy nói ngày khác vẫn phải nói một tiếng cho Công chúa.” Vân Thù đặt tách trà trên tay xuống bàn, nhìn Tạ Hoài Ẩn nghiêm túc nói.

Tạ Hoài Ẩn thấy vẻ mặt Vân Thù nghiêm túc như vậy, cũng đặt tách trà trên tay mình sang bên cạnh, chăm chú nghe Vân Thù nói chuyện.

“Đúng vậy, thành Ung đô thật sự chỉ lớn như thế, thị trường này cũng liền lớn như vậy, sớm muộn gì cũng lộ ra trạng thái bão hòa. Cho nên từ vừa mới bắt đầu thần nữ đã tính toán lấy Ung đô làm khởi điểm, lại mở rộng đồ này đến cả nước đi. Đại Khánh có ba mươi sáu châu, dưới châu là thành, trấn số lượng tất nhiên không nhỏ. Một miếng bánh này, nuốt quá lớn cũng không thể, cho nên ý định của thần nữ chính là đợi đến lúc không sai biệt lắm, chính là mở mấy cửa tiệm trong ba mươi sáu châu và thành quan trọng, dĩ nhiên, cửa tiệm trong các thành, trấn còn lại này thần nữ định lấy hình thức cửa tiệm gia nhập liên minh phó thác cho người khác.” Vân Thù nói, trước khi mở tiệm nàng đã suy  nghĩ kỹ đến cấu trúc, phải dính dáng đến các phương diện, hơn phân nửa không có khả năng, khu vực toàn quốc thật sự quá lớn, có lẽ nàng có thể thật sự hiểu rõ hoàn toàn thị trường này, nhưng một vật tạo thành độc quyền, đến lúc đó nhất định sẽ dẫn đến một trận phân tranh.

Tạ Hoài Ẩn nghe lời này của Vân Thù thật sự có mấy phần thú vị, hắn nghe đến nghiêm túc, ở ba mươi sáu châu và một vài thành quan trọng mở cửa tiệm, điểm này Tạ Hoài Ẩn cũng cảm thấy tán thành, nhưng về phần những thứ khác, hắn dù ít dù nhiều cũng có mấy phần nghi ngờ, “Cái gì gọi là cửa tiệm gia nhập liên minh?”

“Cái gọi là cửa tiệm gia nhập liên minh chính là chúng ta cung cấp quyền buôn bán cho đối phương, nhưng đầu tiên cần ký kết một loạt hiệp ước, mà còn cần đối phương giao cho trước một lượng phí dụng gia nhập liên minh nhất định. Cửa tiệm này cùng với tên tiệm thậm chí còn có tên đồ vật đều phải thống nhất với cửa tiệm hiện giờ chúng ta bố trí đưa ra, quả quyết không thể để cho bọn họ vì tranh đoạt buôn bán mà tiến hành xuống giá ác ý, nhưng cho phép thỉnh thoảng làm một chút hoạt động ưu đãi đặc biệt tới hấp dẫn dân chúng tiến hành mua sắm, nhưng nhất định phải hạn chế số lần ưu đãi đặc biệt này, cũng cần nói trước phải báo lại kế hoạch này. Nếu như phát hiện ra có hành động xuống giá ác ý, như vậy chúng ta sẽ thu hồi quyền lực gia nhập liên minh, về phần tiền phí lúc trước dùng để gia nhập liên minh dĩ nhiên sẽ không trả lại. Mà cửa tiệm gia nhập vào liên minh, chúng ta thu giá vốn một phần ngoài lợi nhuận, số lợi nhuận còn lại cho thương nhân gia nhập liên minh.” Vân Thù cẩn thận nói, ở trong xã hội hiện đại, chuyện cửa tiệm gia nhập liên minh này có thể tùy ý thấy được, cũng không tính là chuyện ly kỳ gì rồi, cho nên Vân Thù cảm thấy phương thức này làm ở cổ đại cũng có thể coi như làm được, “còn nữa, chúng ta là đối tượng duy nhất cung cấp hàng hóa, nếu thương nhân gia nhập liên minh thật sự xuất hiện tình huống tổn hại đến lợi ích, chỉ cần chúng ta ngừng cung cấp hàng hóa, bọn họ cũng không có biện pháp gì, trừ phi bọn họ có thể tự luyện chế ra.”

Tạ Hoài Ẩn nghe xong những lời này của Vân Thù, ánh mắt nhìn Vân Thù càng kinh ngạc lại cảm thấy có cảm giác không thể tưởng tượng nổi, lúc trước hắn vẫn còn đang không biết xử trí chuyện này như thế nào, nhưng sau khi Vân Thù nói ra những lời này, hắn ngược lại cảm thấy theo phương thức của nàng đến xem, bọn họ có thể có được lợi ích xa xa lớn hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.