Đạo Chu

Chương 360: Một đêm khó quên



“Nàng...” Cảm giác được hạ thể truyền đến nóng rực, cây d*ơng vật theo đó ngẩng lên chót vót. Long Ngạo Thiên hít một hơi khí lạnh thật sâu để cho mình trở nên bình tĩnh: “Đây là đang đùa với lửa đấy biết không?”

“Vậy, chàng nói với thiếp tại sao chàng lại muốn ở chung cùng thiếp trong một phòng!?” Diễm Linh Cơ nhỏ giọng trêu chọc Long Ngạo Thiên. Dường như bị Diễm Linh Cơ bóc mẽ sự dối trá của mình, Long Ngạo Thiên chỉ cười khổ một tiếng. Khuôn mặt Long Ngạo Thiên theo đó đỏ lên, hắn đưa tay gãi nhẹ sống mũi của mình. Bộ dạng này làm cho Diễm Linh Cơ cảm giác cực kỳ thú vị, bàn tay nàng đưa lên, đốt ngón tay chỏ khẽ đặt trên đôi môi đỏ hồng và nụ cười mê người xuất hiện: “Chàng thật là thú vị! Vậy chàng thích thiếp nhu tình như nước còn là nhiệt tình như lửa!?”

Giọng nói nhỏ nhẹ rơi vào trong tai Long Ngạo Thiên đã hoàn toàn kíp nổ bản thân hắn. Ngay lập tức Long Ngạo Thiên trực tiếp ôm trầm lấy Diễm Linh Cơ sau đó đem nàng hôn lên một nụ hôn thật sâu. Đôi tay mạnh mẽ hữu lực ôm trầm lấy chiếc eo thon thả của Diễm Linh Cơ. 

Chiếc eo thon thả hữu lực làm cho Long Ngạo Thiên cực kỳ thoải mái. Bộ ngực cao vút Diễm Linh Cơ áp vào ngực Long Ngạo Thiên khiến cho hắn cảm giác cực kỳ sướng khoái. Đôi môi mềm mại và ướt át cùng với chiếc lưỡi uốn lượn và thập phần gượng gạo làm cho Long Ngạo Thiên bị kích thích không thôi. Hắn tham lam mút lấy chiếc lưỡi của Diễm Linh Cơ đồng thời vòng eo bắt đầu du tẩu khắp người nàng. Hơi thở và mùi thơm cơ thể nàng làm cho Long Ngạo Thiên hưng phấn càng trở nên mãnh liệt và dồn dập hơn.

Toàn thân Diễm Linh Cơ cảm giác đươc tê dại như điện giật. Cơ thể nàng bắt đầu trở nên khô nóng và cương cứng. Một cảm giác lo lắng, sợ hãi và xấu hổ lan tràn khắp toàn thân Diễm Linh Cơ. Chiếc lưỡi mềm mại của nàng bị chiếc lưỡi Long Ngạo Thiên cuốn lấy mút lấy làm cho một cỗ tê dài và sướng khoái từ từ dâng lên.

Phịch! Hai người trực tiếp ngã xuống phía dưới giường. Lúc này hai má Diễm Linh Cơ đỏ bừng. Nụ hôn quá sâu làm cho nàng hít thở không khí có chút khó khăn. Khi hai người rời ra bên ngoài, một tuyến nước bọt nhơm nhớp xuất hiện giữa đôi môi của hai người.

“Chủ nhân... yêu... yêu thiếp!” Diễm Linh Cơ run run thân thể của mình. Nàng có chút tránh né ánh mắt Long Ngạo Thiên và giọng nói thì rất ngượng ngùng và ấp úng. Đặc biệt cơ thể nàng bắt đầu vì quá lo lắng mà trở nên căng chặt. Toàn thân có quắp như muốn khép chặt lại và cương cứng. Đặc biệt hai chân của nàng có xu hướng khép chặt lại.

Long Ngạo Thiên biết được đây là lần đầu tiên của Diễm Linh Cơ. Nàng có biểu hiện như vậy là chuyện rất bình thường. Hắn biết được nàng hiện giờ hẳn vô cùng lo lắng và xấu hổ khi thân thể mình loã lồ trước mặt Long Ngạo Thiên. Kẻ nào nếu không phải Long Ngạo Thiên nhìn thấy thân thể nàng trần truồng thì đã sớm bị giết chết. Người có thể sống sót trông thấy cơ thể loã lồ của nàng ngoại trừ Long Ngạo Thiên cũng không còn ai khác.

Khoé miệng Long Ngạo Thiên vì thế nở nụ cười. Hắn không vội vã mà từ từ cởi ra quần áo của mình mà chỉ để lộ ra một chiếc quần lót ở bên trong. Chiếc quần lót dưới ánh sáng lờ mờ đang cộm lên rõ ràng đủ để Diễm Linh Cơ thấy tình trạng khủng bố của nó. Đặc biệt cơ bắp với bộ ngực săn chắc, chiếc eo thon và sáu múi rắn rỏi làm cho trái tim Diễm Linh Cơ đập thình thịch liên hồi. Một cảm xúc kích thích lan toả khắp toàn thân nàng. Một mùi hương nam tính khiến cho Diễm Linh Cơ vô cùng thích ý và làm cho nàng có cảm giác cực kỳ an tâm.

Khi Long Ngạo Thiên một lần nữa tiến về phía nàng, Diễm Linh Cơ đưa tay lên nhẹ nhàng du tẩu thân thể mình và che chắn hai nơi thần bí nhất của nàng. Chiếc khăn vải lớn quấn quanh cơ thể nàng đã tuột xuống để lộ ra thân thể loã lồ của nàng. Bàn tay Long Ngạo Thiên đem cánh tay nàng kéo ra thì hắn cảm nhận được cơ thể Diễm Linh Cơ đang run rẩy. Đôi mắt xinh đẹp vì quá sợ hãi mà nhắm nghiền lại.

Đối với phản ứng này, Long Ngạo Thiên lại một lần cúi xuống đưa tay khẽ vuốt ve hai tay Diễm Linh Cơ sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi Diễm Linh Cơ một lần nữa. Hai người bắt đầu dùng lưỡi cuốn lấy nhau. Lúc này lưỡi Linh Cơ cũng vì vậy mà trở nên có vài phần kinh nghiệm hơn. Nàng đã biết dùng lưỡi đáp lại Long Ngạo Thiên.

Cơ thể nặng nề Long Ngạo Thiên áp lên cơ thể nàng làm cho Diễm Linh Cơ có chút khó chịu. Nàng mở ra đôi mắt thấy được Long Ngạo Thiên đang đè lên cơ thể mình, đầu hắn đang ở một bên hôn nhẹ vàng tai nàng và một âm thanh nhỏ rơi vào tai nàng: “Diễm Linh Cơ, ta yêu nàng!” Sau đó hắn bắt đầu hôn lên vàng tai của nàng.

“...” Thân thể Diễm Linh Cơ theo đó run rẩy, một cảm giác sướng khói từ vành tay truyền tới. Sau đó là cổ, một cảm giác ướt át và nóng hổi từ cổ truyền tới. Nó làm cho thân thể Diễm Linh Cơ hơi run rẩy. Nàng cảm giác được tê dại và sương sướng kèm theo đó là cảm giác ngưa nữa và nhột nhột. Đặc biệt có một cỗ nhiệt khí từ bụng truyền tới hạ thể làm cho nới đó có cảm giác nóng nóng, ướt át và ngưa ngứa.

“...” Thân thể Diễm Linh Cơ trở nên run rẩy. Đôi mắt màu lam xinh đẹp nhìn về phía Long Ngạo Thiên. Đặc biệt khi thấy được đôi mắt đó đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực nàng. Nó làm cho Diễm Linh Cơ vô cùng sấu hổ nhưng lại có chút cảm giác thích ý.

Bộ ngực cao vút với hai vú thực sự khá lớn. Hai ngực sữa căng tròn và vô cùng mềm mại. Chúng đàn hồi nhẹ nhàng theo thân thể Diễm Linh Cơ khi nàng co quắp. Đặc biệt hạt anh đào đỏ hồng nằm ở đỉnh vú cao ngất quả thực quá mê người. Hai vú khít chặt với khe rãnh tuyệt vời. Kích cỡ của nó cũng phải đạt đến cấp 90. Long Ngạo Thiên cảm giác miệng khô nóng trực tiếp nuốt một ngụm nước miếng. Hắn chỉ thở ra một hơi: “Thật đẹp!” Sau đó vục thẳng đầu xuống dưới giống như một đứa trẻ con đói khát sữa lâu ngày.

Cảm giác được bộ ngực của mình biết mình, Diễm Linh Cơ run run mi mắt. Cảm giác toàn thân ngày một khô nóng. Cái cảm giác tê dại này khiến cho hạ thể nàng càng trở nên ướt át và nhơm nhớp. Nó như rỉ ra một thứ gì đó keo keo, nóng và nhớp. Một thứ tê dại đánh thẳng vào não bộ nàng, cổ họng nàng không như bình thường bị nàng không chế chực tiếp phát ra một tiếng rên kỳ quái: “Ưm...” Thân thể nàng cũng vì thế mà cong lên. Bàn tay không tự chủ đưa tay bắt lấy đầu Long Ngạo Thiên. Trong khi đó cảm xúc ngày một mãnh liệt hơn.

Long Ngạo Thiên một tay bóp vú Diễm Linh Cơ, cái cảm giác mềm mại và đàn hồi làm cho đôi tay Long Ngạo Thiên thích ý không thôi. Hắn xoa nắn đủ tất cả các loại hình dáng. Đồng thời miệng hắn cũng múi lấy đầu ti Diễm Linh Cơ vào miệng sau đó dùng lưỡi đá dùng miệng hút rồi lại xoa xoa. Cái cảm giác mềm mại từ đầu lưỡi từ đôi tay khiến cho Long Ngạo Thiên không có cách nào dừng lại. Hạ thể hắn cũng càng trở nên to lớn và cứng rắn hơn. Đặc biệt tiếng rên rỉ Diễm Linh Cơ càng trở nên gấp gáp làm cho Long Ngạo Thiên càng thêm kích thích. Nó chẳng khác nào là tiên âm cả: “A, ư, ưm...”

Diễm Linh Cơ liên tục vặn vẹo cơ thể mình. Một tay lo lắng đưa lên che miệng mình, một tay trong khi đó thì đưa lên túm lấy đầu Long Ngạo Thiên. Sau đó cảm xúc này tạm thời lắng lại và đứt quãng. Cảm giác tê dại từ chân truyền đến sau đó là cảm giác lành lạnh từ hai chân truyền tới. Ngay lập tức mí mắt Diễm Linh Cơ run run mở ra.

Không biết từ lúc nào thì Long Ngạo Thiên đã dừng việc bú ngực nàng lại. Nó làm cho nàng có cảm giác mất mát. Tuy nhiên sau đó một cảm giác còn kích thích nàng hơn. Long Ngạo Thiên đang đem hai chân nàng tách ra và nhìn vào nơi thần bí nhất. Đặc biệt cái mũi hắn hơi hích hích nơi này làm cho nàng vô cùng xấu hổ. Bản thân nàng muốn đưa tay bịt *m đạo của mình đồng thời chân khép chặt lại thì bị bàn tay Long Ngạo Thiên giữ chặt. Nàng muốn khép chân cũng khó, dùng tay che *m đạo mình thì bị bàn tay to lớn Long Ngạo Thiên vạch ra bên ngoài. Đột nhiên một cảm giác tê dại mạnh mẽ làm cho nàng run lên, tiếng phát ra khá lớn: “Ưm...” Thân mình nàng lập tức cong lên.

Nơi thần bí DIễm Linh Cơ là hai cánh thịt bóng loáng và hồng hào. Long Ngạo Thiên không nghĩ ra được nàng lại là một con bạch hổ đáng yêu như vậy. Hai cánh thịt siệt chặt để lại một chiếc h*t le xinh xắn hơi chìa ra và một kẽ hồng hồng với một cái lỗ nhỏ. Một lỗ dùng cho việc đi tiểu còn một lỗ còn lại là nơi đang bốc ra một mùi hương tuyệt vời. Nó đang rỉ ra một chất lỏng nhớp nháp dinh dính và âm ấm. Nó giống như những hạt châu xinh đẹp bám lên hai cánh thịt hồng hào. Thi thoảng nó dường như theo chuyển động Diễm Linh Cơ mà co bóp nhè nhẹ và như muốn ói ra một đám dịch lỏng màu trắng trong suốt.

Long Ngạo Thiên trực tiếp hôn lên *m đạo Diễm Linh Cơ. Đồng thời trực tiếp dùng miệng hút lấy chiếc h*t le của nàng. Đên nó hút thật sâu nang lên. Một cảm giác tê dại vì thế mạnh mẽ đánh vào trong đầu Diễm Linh Cơ làm cho thân thể nàng co rút liên hồi. Ngay lập tức Long Ngạo Thiên liên tục dùng miệng hôn lên nơi này của Diễm Linh Cơ và dùng lưỡi đá h*t le của nàng một cách dồn dập và liên hồn. Trong khi một ngón tay thit vân vê nhẹ nhàng kẽ *m hộ đem hai cánh thịt tách ra và tìm tòi lỗ *m đạo của nàng.

Lỗ *m đạo khá bé, nó vẫn bị một lớp màng tr*nh nhẹ nhàng ngăn cách. Thông qua lớp lỗ nhỏ chất dịch trong suốt xinh đẹp từ đây chảy ra bên ngoài. Bàn tay Diễm Linh Cơ chỉ biết túm lấy đầu Long Ngạo Thiên và rên rỉ liên hồi cùng với đôi chân co quắp lại muốn đem kẹp lại thật chặt. Nàng vô cùng xấu hổ, nàng không nghĩ tới một ngày chủ nhân sẽ rúc vào háng nàng làm cái chuyện này. Nơi đó nàng nghĩ nó không quá sạch sẽ nhưng chủ nhân lại thích thú bú mát nơi đó làm cho nàng vừa xấu hổ nhưng lại có chút thích ý. Sự xấu hổ nhanh chóng được thay thế bằng sự sướng khoái.

“Ưm!” Tiếng rên khe khẽ từ miệng Diễm Linh Cơ phát ra. Mặc dù rời đi nhưng hắn không quên đặt một tay ở nơi đó liên tục vuốt miệng *m đạo cùng với h*t le của nàng. Đặc biệt lúc này Long Ngạo Thiên thâm tình nhìn nàng. Hắn trực tiếp hôn lên một nàng trong khi đó một tay vòng lại bóp một bên ngực của nàng. Cảm xúc từ miệng, từ *m đạo từ vú truyền đến làm cho Diễm Linh Cơ bắt đầu mê mang và hoàn toàn đắm chìm trong nhục dục.

“Ha... ha....” Diễm Linh Cơ cảm giác được toàn thân khô nóng. Cả cơ thể và làn da nàng biến thành đỏ ửng như thoa một lớp son hồng. Khi thấy được Long Ngạo Thiên về đến hai chân mình, Diễm Linh Cơ cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nàng có chút sợ hãi cùng có chút lo lắng và cả sự chờ đợi. Đặc biệt khi chiếc quần được lột ra, một cây d*ơng vật to tướng xuất hiện trong mắt Diễm Linh Cơ. Cây d*ơng vật vừa nàng làm sợ nhưng lại vừa làm nàng cảm giác được kích thích. Đôi môi đỏ mọng theo đó run lên: “Chủ nhân...nhẹ nhàng một chút!” Vừa nói nàng đưa cho Long Ngạo Thiên một tấm vải trắng.

Khoé miệng Long Ngạo Thiên nhếch miệng cười, ngón tay cầm lấy tấm vải trắng đem nó đặt xuống dưới giường nơi mà hắn cùng với Diễm Linh Cơ sẽ giao hợp. Long Ngạo Thiên để đầu d*ơng vật nhẹ nhàng ở cửa miệng *m đạo. Hắn lên lên xuống xuống đem toàn bộ dịch nhờn do Diễm Linh Cơ tiết ra bao phủ chút d*ơng vật đảm bảo cho nó trở nên trơn trượt hơn. Sau đó hắn đem đầu d*ơng vật nhẹ nhàng hơi đút vào lỗ *m đạo. Màng trinh trực tiếp bị ấn cong vào bên trong. Diễm Linh Cơ cũng cảm giác được vì vậy cả người đều co quắp. Long Ngạo Thiên đem hai chân Diễm Linh Cơ mở rộng hệt sức và thân mình đẩy mạnh thẳng về phía trước.

Hai bàn tay Diễm Linh Cơ siết chặt lại tấm nệm vải ở phía dưới. Cả ngươi cơ thể nàng co quắp không thôi. Theo sau đó là một cảm giác cực kỳ đau đớn làm cho Diễm Linh Cơ hét lên: “A...” Khuôn mặt nàng đau đớn đến mức trở nên vặn vẹo. Theo sau đó nàng cảm giác được một vật cứng rắn trực tiếp thâm nhập vào trong *m đạo nàng. *m đạo nàng cũng vì vậy mà co quắp và siết chặt lại làm cho nàng càng trở nên đau đớn hơn.

Cây d*ơng vật Long Ngạo Thiên bị siết chặt làm cho hắn cũng hơi nhăn mày một cái. Hắn chỉ có thể đâm được nửa đường thì cây d*ơng vật đã bị chặt lại. Một dòng máu đỏ tươi bao phủ lấy cây d*ơng vật và đang dọc theo cây d*ơng vật chảy nhẹ nhàng chảy xuống. Từng giọt máu đỏ tươi thấm lên tấm vải màu trắng.

Khi mà Long Ngạo Thiên trực tiếp cúi xuống hôn lên mi mắt Diễm Linh Cơ. Từng giọt lệ nóng hổi dọng lên mắt nàng. Diễm Linh Cơ trực tiếp vươn tay túm lấy lưng Long Ngạo Thiên mà bóp chặt lại. Cảm giác đau đớn làm cho Diễm Linh Cơ thực sự không muốn mở mắt ra. Âm thanh mang theo an ủi từ trong miệng Long Ngạo Thiên rơi vào trong tai nàng: “Linh Cơ, thả lỏng một chút!”

Một chút ánh sáng lập loè truyền đến đôi mắt làm cho Diễm Linh Cơ từ từ mở mắt ra. Nàng chỉ thấy được bàn tay Long Ngạo Thiên phát ra một quang mang lập loè. Ở bàn tay hắn truyền tới một cảm giác tràn ngập sinh mệnh lực. Theo sau đó bàn tay hắn để vào nơi giao hợp giữa hai người. Một loại cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho Diễm Linh Cơ cảm thấy thực sự thư sướng.

Nhất thời nội lực từ trong cơ thể nàng bắt đầu tiến vào cơ thể Long Ngạo Thiên đồng thời chân khí cũng từ trong cơ thể Long Ngạo Thiên vọt ra bắt đầu quấn quýt lấy cơ thể nàng. Cảm giác thoải mái khiến cho Diễm Linh Cơ rên lên: “Ư...” *m đạo nàng cũng theo đó truyền tới cảm giác ngưa ngứa.

“Thả lỏng một chút, Linh Cơ!” Đến lúc này giọng nói Long Ngạo Thiên một lần nữa rơi vào trong tai nàng. Diễm Linh Cơ lập tức đem thân thể thả lỏng một chút. Tuy nhiên ngay sau đó cảm giác đau nhói làm cho Diễm Linh Cơ đau đến khó nhịn.

“Ư...” Lần này nàng rên lên. Nó không có quá đau đớn như nàng nghĩ. Vì *m đạo nàng bị dị vật xâm nhập lần đầu tiên nên mới có cảm giác như vậy. Cây d*ơng vật đã cắm ngập vào sâu trong *m đạo nàng. Cổ t* cung truyền đến một cảm giác mạnh mẽ như có thể gì đó va đập vào. Thịt phần bụng nàng cộm lên do cây d*ơng vật to tướng tiến vào bên trong. Diễm Linh Cơ oán trách nói: “chàng lừa thiếp!”

Nội lực hai người tựa hồ bắt đầu nơi giao hồi quấn quýt lấy nhau. Long Ngạo Thiên để cây d*ơng vật cắm ngập vào sâu tận cổ t* cung Diễm Linh Cơ. Hắn để mặt d*ơng vật ở nơi đó sau đó cúi đầu hôn lên miệng Diêm Linh Cơ thật sâu. Khoé miệng hắn nhếch lên: “Linh Cơ, *m đạo nàng tuyệt thật đấy. Bây giờ *m đạo nàng mới lần đầu tiên chưa quen với d*ơng vật của ta. Lần đầu tiên ta trực tiếp cắm sâu như vậy, nàng bị đau là đương nhiên. Chỉ cần vài lần nàng sẽ quan mà thôi. Lần sau sẽ cực kỳ sướng, tin ta đi!”

“Yêu thiếp đi, chủ nhân!” Diễm Linh Cơ bắt đầu cảm giác được *m đạo ngứa và sương sướng, nàng bắt đầu mê man. Bàn tay đưa lên ôm lấy cổ Long Ngạo Thiên khẽ nói.

“Ân...” Long Ngạo Thiên bắt đầu toàn tâm toàn ý. Hắn bắt đầu uyển chuyển đông của mình. Mỗi lần di chuyển rất nhẹ nhàng. Dù sao cũng là lần đầu của Diễm Linh Cơ.

“Ưm. a, ư...” Từ *m đạo truyền tới cảm giác tê dại làm cho Diễm Linh Cơ bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ. Nàng ôm chặt lấy Long Ngạo Thiên mặc cho hắn dùng cây d*ơng vật đâm sâu vào trong *m đạo mang đến cho nàng từng trận sướng khoái. Cả người nàng giống như mê đi, *m đạo truyền tới cực nóng và dịch nhớp nhớm kèm theo sự ma sát bá đạo.

“Ha... ha...” Long Ngạo Thiên bắt đầu ra tăng tốc độ cày cấy. Hai thành thịt hút chặt lấy cây d*ơng vật làm cho Long Ngạo Thiên sướng khoái đến điên mất. Tuy nhiên hắn vẫn nhớ đến song tu đồng thời cũng điều chỉnh lực va đập. Một khi hắn thấy được Diễm Linh Cơ nhăn mặt, hắn sẽ giảm lực đánh khi đút cây d*ơng vật vào trong *m đạo của nàng.

“Ưm...” Mười năm phút sau với tốc độ va đập nhanh vậy mà Diễm Linh Cơ bắt đầu phát ra tiếng rên liên tục, miệng thở đứt quãng và cả người co giật. Hai mắt bắt đần ngấn lệ. Theo đó nàng phát ra tiếng rên cao vút và cơ thể co giật như người động kinh. *m đạo nàng phát ra từng tiếc phốc, phốc nho nhỏ. Một đám dịch lỏng bắn thẳng tưới lên *m đạo Diễm Linh Cơ.

Khoé miệng Long Ngạo Thiên nhếch lên, hắn biết Diễm Linh Cơ đã đạt đến cực sướng. Vì thế bắt đầu ra tăng thêm nhanh hơn tốc độ. Hôm nay muốn đổi tư thế xem ra hơi khó. Để nàng quen thuộc với tư thế này đã. Hắn bắt đầu đút vào với tốc độ nhanh hơn nhiều. Hai thành thịt mút lấy d*ơng vật làm cho nó bắt đầu liên tục co giật. sau đó Long Ngạo Thiên cũng cực kỳ sướng khoái mà rên lên một tiếng: “A”. D*ơng vật nóng bóng co giật liên hồi sau đó trực tiếp cắm vào nơi sâu nhất *m đạo Diễm Linh Cơ. Một luồng dịch nóng bỏng bắn thẳng vào trong cơ thể nàng.

“Ư...” Diễm Linh Cơ phát ra tiếng rên. Hai má nàng đỏ bừng và hơi thở gấp gáp phát ra. Toàn bộ thân thể nàng đỏ bừng như ứ máu. Nàng cũng cảm giác được vật đó cắm cực sâu trong *m đạo nàng. Nó phún phát ra một đám dịch lỏng nong nóng keo nhớm vào bên trong bụng nàng.

“Hô, hô...” Long Ngạo Thiên thở ra một hơi dài. Hắn đã lây chưa cảm giác được sướng khoái như vậy. Hai mươi mấy năm tích luỹ, Long Ngạo Thiên phát tiết một cái thấy nhẹ người. Hắn nhẹ nhàng hôn lên môi Diễm Linh Cơ nhỏ giọng hỏi: “Linh Cơ, nàng còn có thể tiếp tục không?”

“Ha ha...” Diễm Linh Cơ thở ra hồng hộc, đôi mắt nàng mị mị nhìn về phía Long Ngạo Thiên. Bàn tay nàng đưa lên vuốt ve khuôn mặt hắn: “Vừa rồi là nhu tình như nước vậy bây giờ thiếp sẽ cho chàng cảm nhận thế nào là nhiệt tình như lửa!”

“Hô...” Long Ngạo Thiên nghe thế hô một tiếng. Hắn trực tiếp lật người Diễm Linh Cơ đem nàng trực tiếp nằm xấp lại. Bàn tay đem tờ khăn trắng nhiễm máu đỏ trực tiếp kéo ra. Ở *m đạo Diễm Linh Cơ đang chảy ra một chất dịch trong suốt. Nó là t*nh dịch của hắn. Long Ngạo Thiên chẳng ngại dơ bẩn cũng trực tiếp nâng lên d*ơng vật cắm vào *m đạo Diễm Linh Cơ từ phía sau. Đồng thời nhẹ nhàng từ phía sau vươn tay xoa nắn hai vú của nàng.

Khoảng một canh giờ sau theo một tiếng gầm lớn, Long Ngạo Thiên phả ra một hơi dài trực tiếp gục sang bên cạnh Diễm Linh Cơ. Diễm Linh Cơ thì thở hổn hển, nàng chớp chớp đôi mắt. Không nghĩ tới chủ nhân nàng lại hung như vậy. *m đạo nàng do được chữa trị lên không có sưng lên nhưng nó đỏ bừng, toàn thân nàng thì không còn chút sức lực nào. Ánh mắt nàng mang theo vài phần u oán chớp chớp nhìn về phía Long Ngạo Thiên.

“Đúng là nhu tinh như nước nhiệt tình như lửa” Long Ngạo Thiên phả ra một lời cảm khái. Sau đó hắn mở miệng nói: “Trong cơ thể nàng có cổ sao, Diễm Linh Cơ.”

“Chủ nhân...” Diễm Linh Cơ cảm giác được Long Ngạo Thiên đã phát hiện xấu hổ nói.

“Còn gọi là chủ nhấn sao?” Long Ngạo Thiên cười nói: “Sau này nếu như không có ai thì nàng có thể gọi như thế nào cũng được. Khi có người ngoài hãy gọi ta là phu quân!”

“Phu quân...” Diễm Linh Cơ có vài phần xấu hổ. Khuôn mặt đẹp của nàng trở nên đỏ bừng. Giọng nói nàng vẫn tràn ngập nhu mĩ: “Trong cơ thể chàng là mẫu cổ, trong cơ thể thiếp là tử cổ. Thiếp chỉ thuộc về một mình chàng mà thôi. Nếu như có một ngày thiếp bị nam nhân khác động vào, thiếp và kẻ đó nhất định sẽ chết vì trúng độc do tử cổ gây ra. Chủ nhân, ngươi cũng đừng lo. Nó không ảnh hưởng đến chủ nhân nếu chàng cùng với nữ nhân khác làm chuyện này...” Vừa nói đến đây khuôn mặt Diễm Linh Cơ có chút mất mát và buồn bã.

“Nói ngốc gì thế...” Long Ngạo Thiên thở ra một hơi. Hắn cười nói: “Ta cả đời này sẽ yêu thương và chăm sóc cho nàng. Ta không dám đám bảo sẽ có nữ nhân khác hay không? Nhưng nàng tuyệt đối là người quan trọng nhất trong lòng ta.” Hắn đem Diễm Linh Cơ ôm vào trong lòng nhẹ giọng an ủi: “Ở thế giới này, nàng là nữ nhân đầu tiên của ta. Cả đời, cả đời này, nàng cũng đừng hòng thoát khỏi ta.”

“Chủ nhân...” Diễm Linh Cơ cảm giác được ngọt ngào tựa vào trong lòng Long Ngạo Thiên.

“Sinh cho ta một hài tử nhé!” Long Ngạo Thiên thuận miệng nói. Nếu như không phải Diễm Linh Cơ thể chất đã không chịu nổi, Long Ngạo Thiên muốn chiến với nàng một canh giờ nữa. Hắn muốn đem toàn bộ tích luỹ trong hai mươi mấy nắm toàn bộ tiết vào trong cơ thể nàng.

“...” Nghe được lời này thì Diễm Linh Cơ hơi kinh ngạc nhìn về phía Long Ngạo Thiên. Tuy nhiên nàng lại mỉm cười và xấu hổ gật đầu một cái: “Ân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.