Đảo Dị Chủng

Chương 127: Chương 127





- Cái đó...!mới rồi tôi nói bậy bạ, ông coi như chưa từng nghe, ngủ đi.
Trương Diệu lập tức quyết định nuốt lại những lời vừa phun ra, anh không muốn phối hợp người rừng Bùi Yến làm chuyện vớ vẩn to gan như thế ở nơi rừng sâu núi thẳm này.

Trương Diệu cứ cảm thấy quan hệ của hai người chưa cần tiến triển nhanh như vậy, trong lòng anh hơi khủng hoảng và nôn nóng.
Bùi Yến còn lâu mới đồng ý cho Trương Diệu nuốt lời:
- Không, ngươi đã nói, không thể đổi ý!
Bùi Yến đè lên Trương Diệu, lại nhấn anh ngã xuống giữa mặt đất và hắn, giam cầm toàn thân anh, không cho anh có cơ hội chạy trốn.

Bùi Yến cúi xuống hôn cổ Trương Diệu, liếm mút da thịt nâu đồng co giãn rắn chắc khiến người mê mẩn.
Bùi Yến vừa mút liếm vừa lẩm bẩm khó hiểu về chuyện vừa rồi:
- Tại sao mới rồi không vào được? Rõ ràng đám thú nhân có thể vào.
Trương Diệu mím chặt môi không trả lời thắc mắc này của Bùi Yến, anh cảm giác còn nói thêm lời nào nữa là tự đào hố cho mình.
Trương Diệu giơ hai tay lên định đẩy đầu Bùi Yến đè trên người mình ra, nhưng không ngờ hắn đang liếm cắn cổ anh đột nhiên liếm luôn lòng bàn tay anh.

Cảm xúc ấm áp xẹt qua lòng bàn tay chạy thẳng lên cổ tay mang đến cảm giác tê dại.

Trương Diệu vội rụt tay về, đổi vị trí khác đẩy lồng ngực rắn chắc của Bùi Yến.


Tay vừa chạm vào thì Trương Diệu mới kịp phản ứng nhiệt độ thân thể hắn nóng ran, làm ngón tay anh bị nhiễm lây cảm xúc của hắn cũng run nhẹ theo.
Thấy Trương Diệu đẩy người mình, Bùi Yến xụ mặt xuống lộ biểu tình đau đớn như bị đụng vào miệng vết thương:
- Đau.
Trương Diệu thấy thế bản năng dời tay đi, không dám đẩy Bùi Yến mạnh quá, sợ anh lỡ tay làm vết thương của hắn càng nặng thêm.

Nhưng không dùng tay thì không đẩy cái người đè trên người mình ra được.

Trương Diệu bối rối không biết ứng đối làm sao với Bùi Yến chơi xấu.
Nhìn Trương Diệu nhăn nhó nhe răng trừng mắt rồi lại không nhẫn tâm làm mình bị thương, thế là Bùi Yến càng làm càn.

Tay Bùi Yến vuốt ve xoa nắn người Trương Diệu, tay dần trượt xuống dưới, từ từ nắm phân thân sau khi Trương Diệu giật mình tỉnh lại thì hơi xìu xuống.

Bùi Yến rất có kỹ xảo xóc lọ giúp Trương Diệu an ủi, khiến nó dần hoạt bát nhiệt tình trở lại.
Trương Diệu bị Bùi Yến đè dưới bãi cỏ, toàn thân trần trụi lại bị hắn sờ soạng vuốt ve, phần thân dưới quan trọng cũng bị bàn tay hắn xoa bóp đùa bỡn.
Trương Diệu dần động tình.
- Ông...!ư a...!
Từ xô đẩy hai cánh tay Bùi Yến đến dần siết chặt, vịn tay hắn.

Trương Diệu cau đôi mày tuấn tú, cố kiềm nén tiếng thở dốc sắp thoát khỏi môi nhưng bị Bùi Yến bất ngờ tấn công đầu v* kích thích, anh không chịu nổi khẽ rên.
Trương Diệu nhìn đầu Bùi Yến rướn tới trước ngực mình, thè lưỡi liếm hôn đầu v* của anh, tay khác thì xoa nắn cơ ngực bên kia, hai ngón tay ngắt nhéo trái nho làm anh cắn chặt môi dưới rên rỉ.
Trương Diệu không tin được hỏi:
- A! Ông làm gì!?
Bùi Yến học chiêu này ở đâu ra? Cái chỗ đó có gì hay mà chơi? Trương Diệu giơ tay đẩy cái đầu dán sát ngực mình ra, cố gắng kéo rộng khoảng cách với Trương Diệu.
- Đừng đụng vào chỗ đó! đầu v* có gì hay mà chơi...!ư!
Trương Diệu đang nói thì bị Bùi Yến mút đầu v* bỗng cắn mạnh, kéo ra.

Đầu óc Trương Diệu trống rỗng không nói nổi một câu trọn vẹn, anh tức giận cốc đầu hắn, cao giọng cảnh cáo:
- Đừng liếm!
Bùi Yến lưu luyến rời khỏi hạt đầu non mềm nhỏ xinh bị hắn liếm sưng đỏ đứng thẳng hấp dẫn.
Bùi Yến ngước lên nhìn thẳng mặt Trương Diệu, thắc mắc hỏi:
- Không thoải mái?
Bùi Yến cảm giác Trương Diệu nên thấy thoải mái mới đúng, trong khoảng thời gian này sờ vuốt anh hoài khiến hắn hiểu rõ phản ứng của anh khi nào thoải mái hay khó chịu.

Trương Diệu nhìn Bùi Yến vừa nói chuyện tay kia vẫn đang xoa nắn đầu v* ngực trái của mình, anh tát tay hắn hất ra:
- Thoải mái cái con khỉ! Đừng nhéo!
Bàn tay khác của Bùi Yến đang bận vuốt lên vuốt xuống an ủi phân thân của Trương Diệu, hắn cảm giác rõ ràng anh có kích động hay không, hiển nhiên anh bị hắn liếm cắn đang rất kích thích, sự thật không thể lừa dối.
- ...!Nói dối, rõ ràng ngươi đang thoải mái, lúc ta liếm vú ngươi thì bên dưới cứng ngắc.
Dù bị chơi đùa đầu v* kích thích nhưng Trương Diệu cứng miệng chết không thừa nhận:
- Không có!
Bà nội nó, anh là đàn ông, sao có thể mẫn cảm ở vú được! Người Trương Diệu nằm ngửa lên trên, cảm nhận cậu nhỏ của mình bị Bùi Yến vuốt lên vuốt xuống ngày càng cứng, khoái cảm tích lũy dần lên cao.
Trương Diệu nheo mắt bấu bờ vai dày của Bùi Yến chờ đợi lên đỉnh, cao triều sắp ập đến.

Ai ngờ lúc Trương Diệu sắp tới cực hạn thì tay Bùi Yến chậm lại, anh nóng nảy định hất tay hắn ra tự mình giải quyết nhưng bị tay hắn đè lại không cho anh tự an ủi.
Trương Diệu bị ép đến đường cùng, màu mắt vì kích động có dấu hiệu đổi màu đỏ, anh trừng mắt Bùi Yến:
- Ông muốn sao đây?
Có cho anh tiếp tục không hả! Rõ ràng là Bùi Yến đốt lửa trước nhưng không cho anh giải phóng, hành hạ người ta bộ vui lắm sao?
Bùi Yến luôn hiếu học, không hiểu liền hỏi, có vấn đề gì cũng ưa thích hỏi thầy Trương Diệu.
- Nói cho ta tại sao không vào được.
Trương Diệu chết cũng không muốn chỉ cho Bùi Yến cách làm tình của đàn ông với nhau, tuy anh từng tình cờ xem phim heo rồi, đại khái biết đàn ông làm các bước hành sự thế nào.

Vì biết nên Trương Diệu mới càng kín miệng không chịu trả lời.
Khuôn mặt đẹp trai đầy nam tính bởi vì dục vọng không được giải phóng mà đỏ rực khô nóng, trán ướt đẫm mồ hôi.

Trương Diệu bị dục vọng hành hạ vừa gợi cảm vừa yếu ớt, làm lòng Bùi Yến dâng trào dục niệm muốn hoàn toàn yêu thương Trương Diệu, hắn hy vọng sẽ chiếm hữu trọn vẹn cả người anh.
Hai người giằng co, Trương Diệu bị tay Bùi Yến không ngừng khiêu khích đến gần cao trào, lúc sắp tới đỉnh chợt ngừng, rồi cứ lải nhải hỏi anh.


Trương Diệu không thể giành lại quyền chủ động, bị Bùi Yến đè dưới thân sờ soạng chơi đùa khiêu khích.
Trương Diệu thở hổn hển, bị Bùi Yến hỏi mãi bực quá đốp lại:
- Là cái xxx của tui! Của ông to như vậy sao đâm vào được!?
- À, ra là vậy.

Nhưng những thú nhân vào được?
Bùi Yến nhớ lại nửa người dưới của các thú nhân cũng không nhỏ nhưng có thể thuận lợi vào trong cơ thể nô lệ của chúng.
Trương Diệu nhớ tới cảnh đám thú nhân giao hợp trần trụi, đổi hình ảnh sang người mình, anh rùng mình rợn tóc gáy:
- Đó là vì chúng nó làm nhiều! Chắc chúng nó cũng không quan tâm có đau hay không, ông mà cắm vào sẽ làm tui chết thật!
- Nhưng chúng nó không chết...!
Bùi Yến cẩn thận nhớ lại hình ảnh giao phối dâm loạn đã thấy trong bộ lạc thú nhân, hắn lờ mờ tìm ra một chút chi tiết quan trọng.

Hình như có thấy thú nhân lấy chút chất lỏng thực vật đút vào người nô lệ, còn dùng ngón tay thọc vài cái.

Có khi nào Trương Diệu cũng cần làm trơn và khuếch trương mới chứa nổi kích cỡ của hắn cắm vào không? Bùi Yến bỗng chốc nghĩ ra cách làm, hắn nóng lòng muốn thực tiễn ngay.

Bùi Yến chồm người dậy, mặc kệ thân thể không mảnh vải lao ngay vào rừng sâu nấm ở bên cạnh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.