Đảo Dị Chủng

Chương 89: Chương 89





Trên đường đi rất vất vả, đau đớn mất thêm mấy đồng bạn.

Cuối cùng đám người tìm ra vị trí gỗ nổi, khi thấy từng hàng cây thì mỗi người mừng như điên, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Vì tìm được những thực vật này giúp bọn họ rời xa hòn đảo đáng sợ, cả đám mất hơn nửa tháng tìm tòi.

Những khúc gỗ nổi cần chặt từng cây, cắt gọt tạo thành thuyền, các kahau rất rườm rà, phức tạp.

Mọi người quyết định ở yên tại chỗ, mài gỗ thành miếng ván lắp ráp thành thuyền, rồi đến ven biển gần đấy đẩy thuyền xuống.

Lúc đám người chặt cây trong rừng thường nghe tiếng sóng biển vỗ rì rào, có mùi tanh của biển cả theo gió bay tới.

Bọn họ đoán bên này cách biển không quá xa, đặt thuyền ngay ở đây đơn giản hơn kéo thuyền từng bước quay về địa điểm lúc lên bờ.

Đám người đã rời đi rất lâu, không biết nhóm người ở lại luôn chờ đợi bọn họ bây giờ có khỏe không? Có bị sinh vật khá đánh lén, tổn thương? Mọi người vốn định cử một, hai người quay về thông báo cho nhóm người chờ đợi, nhưng ngẫm nghĩ chuyến đi này xa xôi, tình huống thì phức tạp, nếu lại tách ra, không chừng người chạy về báo tin giữa đường bị sinh vật đáng sợ núp trong rừng ăn mất.

Mọi người bàn bạc, cuối cùng quyết định phấn chấn tinh thần, tăng tốc độ tạo thuyền gỗ rồi quay về đón người cũng không muộn.

May mắn trong số họ có một người từng học tri thức chuyên nghiệp, kỹ thuật thực hành, rất rành cấu tạo con thuyền.

Bọn họ tìm một mặt đất phẳng, người rành tạo thuyền và cha Bùi Yến giỏi vẽ cùng nhau bàn bạc, lên kế hoạch toàn cảnh thuyền gỗ sắp chế tạo, thiết kế các phần chi tiết.

Tiếp theo là làm theo thiết kế, gom đủ gỗ.

Mọi người tạo ra các khúc gỗ hình dạng, kích cỡ khác nhau, cuối cùng ghép lại những mảnh gỗ đo đạc tỉ mỉ từng li tạo thành thuyền gỗ phù hợp yêu cầu có thể lênh đênh trong biển mà không chìm xuống, kích cỡ to cỡ trung.


Thật sự sức nổi của gỗ nổi rất lớn, thuyền được chế tạo sẽ không bỗng nhiên rã ra giữa biển, chịu được trọng lượng của nhiều người.

Thuyền được tạo xong trong thời gian nhanh nhất, mọi người nghỉ ngơi một lúc, tính thời gian thì tốn khá nhiều ngày.

Cả đám dốc hết sức tạo thuyền, không rảnh ngủ một giấc nào.

Cha Bùi Yến mệt mỏi có túi mắt xanh cố gắng khích lệ mọi người phấn chấn lên, chờ đón nhóm người ở lại cũng là ngày bọn họ rời khỏi hòn đảo.

Một ngày nào đó mọi người uống nước ngọt đun sôi, ngồi quanh thuyền gỗ thảo luận nên xuất phát lúc nào, phân phối nhóm nào ở lại trông thuyền, nhóm nào quay về đón người.

Bên kia cánh rừng chợt vang tiếng thú dữ gầm rống chợt cao chợt thấp.

Trong tiếng gầm chất chứa cảm xúc giận dữ, tiếng rống khiến người nghe sợ hãi.

Đám người ngồi nghỉ căng thẳng bật dậy, không biết là sinh vật đáng sợ gì đến gần bọn họ.

Khi cha Bùi Yến nghe thanh âm kỳ lạ từ trong rừng thì vội leo lên thuyền gỗ mới tạo ra nhanh nhất trong bọn, giương mắt nhìn hướng phát ra thanh âm.

Cha Bùi Yến bỗng biến sắc mặt, người đứng bên dưới vội hỏi có trông thấy gì không?
Cha Bùi Yến khó tin nói mấy câu bằng tiếng mệ đẻ, chợt phản ứng lại cúi đầu nhìn mọi người bên dưới, nói:
– Người giống thú hoang, rất kỳ lạ...!
– Cái gì?
Nghe cha Bùi Yến miêu tả, mọi người căng thẳng thần kinh, tay siết chặt công cụ tạo thuyền.

Đám người giương mắt nhìn hướng tiếng hú, thanh âm cách bọn họ ngày càng gần, sinh vật phát ra tiếng rống khủng bố dần lộ ra bộ mặt.

Vô số sinh vật như thú mà không phải thú, có một phần hình dạng con người, bọn chúng nhiều không đếm xuể.

Chúng nó giống con người đi bằng hai chân lao nhanh hướng bọn họ, quái vật há to mồm gầm rống, hàm răng nanh sắc nhọn hình tam giác ngược.

Đặc biệt là hai răng nanh thò ra ngoài miệng khiến người ta sợ teo tim.

– Chúng nó là quái vật gì vậy?
Một người trông thấy đám thú nhân vọt tới thì sợ hãi suýt đánh rơi vũ khí là công cụ tạo thuyền.

Mặc dù mấy ngày qua gã đã đụng phải rất nhiều sinh vật khủng bố, kỳ lạ khác nhau nhưng giống loài vừa giống người vừa giống thú thế này khiến người ta sợ hãi hơn.

– Không biết...!
– Chúng...!Chúng ta hãy mau chạy...!
– Vậy thuyền thì làm sao?
– Giờ ai rảnh lo thuyền gì? Chúng nó đến rồi!
Một số người thấy bầy thú nhân vọt tới thì vội vã xoay người bỏ chạy.

Cha Bùi Yến, Luc lo âu liếc thuyền gỗ vừa tạo ra xong, sợ nó bị phá hỏng.

Nhưng nhìn bộ dạng hùng hổ dữ tợn của đám thú nhân, bọn họ cảm thấy bây giờ né tránh mới là lựa chọn tốt nhất.


Cha Bùi Yến, Luc không do dự nữa, thúc giục những người không kịp phản ứng kéo nhau chạy sâu vào rừng.

Nếu liều mạng đánh lại, đám người giãy dụa sinh tồn trên hòn đảo, thể lực hao mòn gần hết như bọn họ làm sao đấu lại bầy quái vật thú nhân khỏe mạnh? Cộng với khi ngoái đầu quan sát, bọn họ thấy đám thú nhân nhảy lên cực cao, phản ứng nhanh nhạy hơn người bình thường rất nhiều.

Lực lượng như quái vật, nếu bị chúng nó bắt kịp không biết sẽ có hậu quả thê thảm gì cho đoàn người.

Bọn họ chưa kịp chạy xa thì những người chạy hàng đầu chợt khựng lại.

Cách không xa xuất hiện rất nhiều quái vật thú nhân, chúng nó cầm dây leo quấn thành từng vòng, giơ vuốt thú dài nhọn hoắc gầm rú khủng bố tinh thần đám người bị chúng nó bao quanh.

Quái vật thú nhân nhe hàm răng nhọn ra.

Đám người bị bao vây bị buộc bất đắc dĩ cứng cổ tiếp tục xông lên, bạo lực đột phá.

Nhưng đám thú nhân dùng một bàn tay kéo người lại ném mạnh xuống đất.

Những người cầm vũ khí chống cự đều bị quái vật thú nhân dùng sức mạnh khủng khiếp trói gô.

Những thú nhân chạy tới sau cũng tham gia vào cuộc săn bắn, bao vây sau lưng nhào hướng đám người.

.

Đam Mỹ H Văn
Mọi người bị đánh bầm dập.

Một số ăn vài cú đấm mặt mũi bầm tím té uống đất, thú nhân nhào lên trói lại vác sang một bên thành con mồi.

Số khác tiếp tục chống cự, trong đó có cha Bùi Yến, Luc.

Cha Bùi Yến huơ vũ khí gậy gỗ hất vuốt đánh lén lưng Luc ra, ngoái đầu lại lo lắng hỏi:
– Cậu sao rồi? Có khỏe không?
Luc lắc đầu, nói:
– Không sao.


Mặc dù Luc cố gắng phòng ngự, chống trả nhưng cánh tay bị rách vài dường, may mắn vết thương không sâu.

Luc rất cảm kích cha Bùi Yến luôn chăm sóc gã giống như một người anh.

Hai người xoay qua tiếp tục ứng đối quái vật thú nhân tụ tập ngày càng nhiều hơn hai bên người.

Số người chống cự ngày càng ít, người gục ngã và bị bắt trói ngày càng nhiều, thú nhân tấn công cha Bùi Yến, Luc tăng nhanh theo cấp số nhân.

Lúc này cha Bùi Yến đang cầm vũ khí đối kháng một quái vật thú nhân nhào tới, hất nó văng ra.

Một thú nhân khác từ bên phải xông tới.

Cha Bùi Yến giơ gậy gỗ định đánh trả chợt phát hiện một đầu gậy bị bắt chặt.

Cha Bùi Yến đưa mắt nhìn lại, có một thú nhân đứng sau lưng túm chặt phần đuôi gậy.

Cha Bùi Yến định giật lại nhưng sức không mạnh bằng thú nhân đó.

Cha Bùi Yến không cam lòng từ bỏ, gồng hai tay xoay mạnh định giật lại vũ khí.

*Răng rắc!*
Một tiếng giòn vang, gậy gỗ nhìn như rắn chắc bị bẻ gãy thành hai khúc.

Thú nhân thấy thế càng thêm hưng phấn lên, vứt bỏ khúc gỗ gãy nhào hướng cha Bùi Yến..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.