Đào Hôn Chỉ Nam

Chương 20: Quen nhau (4)



Khoảnh khắc đó, không chỉ Claire toàn thân cứng ngắc, ánh mắt phức tạo nhìn về phía Cevi bên cạnh, mà không ít những bạn học xung quanh cũng sững sờ tại chỗ, ngơ ngác nhìn Omega vừa đánh bao cát ra xa một thước này.

Lần đầu tiên ra quyền, có thể trực tiếp đánh bay bao cát, ngay cả rất nhiều Alpha thể lực không tồi cũng chưa chắc đã làm được điều này, một Omega như hắn sao có thể làm được?

Vẻ mặt Carlos cũng đầy kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Cevi, nó hoàn toàn không thể tin nổi Cevi lại có thể làm được chuyện này —- Cậu ta thật sự không phải là Alpha xét nghiệm nhầm chứ? Nếu không thì sao lại có khí lực lớn như vậy được?

Sau khi ra quyền Cevi mới ý thức được bản thân đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng. Có lẽ là vì hồi hắn còn ở kiếp trước cực kỳ thích các loại võ thuật, hơn nữa còn thường xuyên ở nhà luyện quyền, cho nên nhìn bao cát quen thuộc trước mặt, hắn chỉ cảm thấy máu trong toàn thân giống như sôi trào, thân thể giống như tên đã rời cung, dưới tiếng hô lớn một, hai, ba của thầy Tony, hắn liền theo bản năng dựa theo tư thế ra quyền giống như trong trí nhớ, tự nhiên giống như những lần luyện tập buổi sáng hàng ngày.

Đó là một sai lầm trí mạng —- Bởi vì trong thoáng chốc đó hắn đã quên bản thân là một Omega, quên mất phải che giấu.

Trêи thực tế, thứ một người khó che giấu nhất chính là những động tác bản năng, không muốn để người khác nhìn thấy biểu tình thì có thể cúi đầu, sợ hãi để lộ ánh mắt có thể nhắm mắt lại, nhưng phản ứng bản năng vào thời điểm mấu chốt, đó là một loại phản xạ có điều kiện chôn sâu ở trong đầu, là không thể nào cố ý ngụy trang đi được.

Với tố chân thân thể của Cevi, hắn căn bản không thể nào chỉ dùng một quyền đã đánh bay bao cát ra xa một thước, thế nhưng, trong óc hắn có toàn bộ trí nhớ của Quý Nhiên, Quý Nhiên chính là người mới mười tám tuổi đã lấy được đai đen karate, tư thế ra quyền tiểu chuẩn giống y như sách giáo khoa cấp chuyên nghiệp. Ân sư kiếp trước của hắn đã từng nói với hắn, võ thuật không phải chỉ dựa vào sức mạnh, mà nhiều khi còn phải dựa vào kỹ thuật, cho nên, một người có dáng vẻ thấp bé nhưng thân thể linh hoạt cũng có thể đánh thắng được tráng hán cao lớn.

Khí lực của Cevi so ra thì kém rất nhiều Alpha trong ban, nhưng kỹ thuật của hắn tuyệt đối là hoàn hảo —- Gần như có thể sánh kịp với thầy Tony!

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thầy Tony cũng mang biểu tình nghiêm túc đi đến chỗ hắn, hỏi: “Cevi, cậu làm thế nào vậy?”

Cevi lập tức điều chỉnh lại biểu tình, vẻ mặt vô tội gãi gãi đầu, cười nói: “Thưa thầy, em cũng không biết, bao cát này có vấn đề, vừa rồi lúc em ra tay hình như dây thừng hơi lỏng, để em thử lại xem đã.”

“Thật sao?” Tony nghi hoặc nhìn hắn một cái, kiểm tra dây thừng buộc trêи bao cát một cái, nói: “Cậu thử lại xem.”

“Vâng!” Cevi nắm chặt nắm tay, đánh một quyền vào bao cát trước mặt, bất quá lúc này, vào thời điểm nắm tay đụng tới bao cát hắn liền cố ý thu lực, bao cát quả nhiên chỉ nhẹ nhàng lung lay, giống như được người ta gãi ngứa, Cevi cau mày thổi thổi nắm tay đỏ ửng lên, giả một bộ dáng bị đánh đau.

Nhóm Alpha xung quanh đồng thời nhẹ nhàng thở ra, không nhịn được khe khẽ nói nhỏ: “Quả nhiên là dây thừng lỏng nên bao cát tự bay đi rồi!” “Phải đó, một Omega làm sao có thể đánh cho bao cát chuyển động như vậy được?” “Thật là làm tớ giật cả mình!”

Giải thích của Cevi rất hợp lỹ, thầy Tony cũng không kiểm tra cẩn thận, bởi vì ông rất tin tưởng vào lời nói của Cevi, trong tiềm thức của ông cũng cho rằng Omega không thể nào làm được chuyện này, cho nên nhanh chóng bỏ qua cho Cevi, tiếp tục trở lại giảng bài.

Cevi mạo hiểm lừa dối qua cửa âm thầm nhẹ nhàng thở ra, lại không hề phát hiện, có một ánh mắt phức tạp ở bên cạnh vẫn luôn nhìn chăm chú vào hắn.

Claire đứng bên cạnh, đương nhiên đã nhận ra sự khác thường của Cevi —- Khi Cevi ra quyền quyết đoán rõ ràng cực kỳ giống Quý Nhiên, nếu suy luận này là chính xác, như vậy, vừa rồi nhất định là Quý Nhiên đã kịp nhận ra sai lầm của mình, lập tức thông minh nghĩ ra biện pháp để gỡ lại, hơn nữa còn dùng hành động tinh ranh giấu diếm được thầy Tony và các bạn học bên cạnh.

—– Thế nhưng, hắn không thể lừa được Claire.

Dù sao cũng là người sớm chiều ở chung rất nhiều năm, Du Khiêm Hòa và Quý Nhiên đã từng sống cùng một chỗ, hàng ngày nhìn hắn luyện quyền, mỗi một động tác của hắn đều vô cùng quen thuộc. Theo lý thuyết thì đại vương tử Cevi là một cọng rau cải chưa từng học qua võ thuật, ngày đầu tiên đi học lại có thể làm được động tác tiêu chuẩn như vậy, điều này thật sự là không hợp lý.

—– Trừ phi hắn có được trí nhớ của Quý Nhiên.

Động tác ra quyền lần đầu tiên vừa rồi của hắn, rõ ràng chính là quyền pháp mở đầu của karate mà Quý Nhiên thường hay dùng!

***

Trong suốt cả tiết võ thuật này, Claire tâm loạn như ma, y vẫn luôn âm thầm quan sát động tác của Cevi, đáng tiếc, động tác ra quyền quyết đoán lưu loát như lần đầu tiên không còn xuất hiện nữa, cảnh tượng vừa lúc nãy, chỉ giống như ảo giác sớm nở tối tàn.

Thầy Tony đi rồi, mỗi một quyền Cevi đánh ra đều mềm nhũn, đừng nói là đánh cho bao cát lung lay, hắn còn thường xuyên chà chà tay giống như những Beta xung quanh, mặt nhăn mày nhíu, bày ra một bộ biểu tình “Nắm tay của tôi đau quá”.

Claire tin tưởng vừa rồi nhất định bản thân không phải hoa mắt nhìn lầm, Cevi tuyệt đối có vấn đề.

Thế nhưng từ trước tới nay Claire vẫn luôn là người trầm ổn bình tĩnh, y không thể nào trực tiếp chạy đến trước mặt Cevi hỏi “Có phải cậu là Quý Nhiên không” được, ngộ nhỡ vừa rồi chỉ là trùng hợp, bị Cevi biết y có ký ức của kiếp trước thì nguy rồi… Cho nên, cần phải tìm chứng cứ khác để xác nhận lại.

Claire đang muốn tìm thời gian hẹn Cevi đi ra ngoài xác nhận, không ngờ, cơ hội lại chủ động tìm tới cửa.

Vào hơn mười giờ rưỡi đêm, trời đã tối đen, một vài ký túc xá học sinh đã sớm tắt đèn, phỏng chừng cái đuôi nhỏ Edean của Cevi cũng đang ngủ, lúc này Claire mới gửi cho Cevi một tin nhắn, nói: “Cevi, tôi ở vườn quả ngũ tinh phía sau ký túc xá chờ cậu, có việc muốn nói cho cậu biết. Nếu tiện thì đi ra một chút.”

Cevi nhận được tin nhắn này, nghĩ chắc là bạn nhỏ Claire lại gặp ác mộng nên muốn tìm hắn tâm sự, liền thay quần áo đi đến rừng quả phía sau ký túc xá.

Rừng quả ngũ tinh vẫn rực rỡ như trước, lá cây màu trắng bạc tản ra quang mang chiếu sáng nơi này như ban ngày.

Không ngờ, Cevi lại không nhìn thấy Claire, trái lại trông thấy hai người nam sinh khối trêи đang ở chỗ đó nói chuyện phiếm, hình như hai người đang nói về chủ đề liên qua đến đánh dấu Omega trong khóa học sinh lý vừa rồi, nhìn thấy tiểu Cevi bề ngoài đáng yêu đi tới, hai người lập tức ngừng nói chuyện, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn nhau một cái.

Một người trong đó cười hỏi: “Tiểu học đệ, em học năm mấy vậy? Tơi nơi này làm gì?”

Cevi nói: “Năm hai, đến tìm người.”

Dứt lời liền xoay người muốn đi, không ngờ nam sinh kia lại bất ngờ bắt lấy cánh tay Cevi, ngồi xổm xuống mỉm cười nói: “Bộ dạng đáng yêu như vậy, nhất định là Omega đi?”

Ceiv thấy phiền muốn chết, nụ cười trêи mặt hai người này khiến hắn thấy buồn nôn, hơn nữa, ngữ khí khi hỏi hắn “nhất định là Omega đi” quả thực giống hệt một con sắc lang, sau khi hỏi xong lại còn dám vươn tay nhéo nhéo mặt tiểu Cevi, nói: “Ngoan, không phải sợ, sau này anh sẽ bảo vệ em.”

Cevi: “……”

Trong trường học, học sinh khóa trêи khi dễ học sinh khóa dưới là chuyện rất thường thấy, bất quá, Cevi tuyệt đối không phải là người có thể chịu khi dễ.

Thấy gã lại định đưa hai tay đến muốn sờ mặt mình, ánh mắt Cevi lạnh lùng, một chiêu cầm nã thủ chuẩn xác túm lấy cổ tay gã, dùng sức gập ngược lại.

“A a a…”

Tiếng răng rắc của xương cốt bị trật, cùng với tiếng kêu thảm thiết như cắt tiết heo vang lên bên tai, cổ tay và ác đốt ngón tay của người nọ trực tiếp bị Cevi tháo rời!

Tên còn lại thấy thằng nhỏ trước mặt vậy mà lại khiến cổ tay đồng bạn bị trật khớp, nhất thời có chút sững sờ, chờ đến khi kịp phản ứng, gã lập tức tiến lên trước một bước, giơ tay ra túm lấy Cevi, Cevi đột nhiên nghiêng người ngồi xổm xuống, linh hoạt tránh đi động tác của gã. Ngay sau đó chân phải trượt qua, thành công ổn định thân thể, tay phải đồng thời nắm thành quyền, quyết đoán vung một nắm đấm về phía eo đối phương, chân trái cũng đá về phía gã đang đứng, người nọ còn chưa kịp hiểu được chuyện gì đang xảy ra, đã bị Cevi đá ngã trêи mặt đất!

Hai học viên khóa trêи mắt to trừng mắt nhỏ, hoảng sợ nhìn Cevi giống như vừa thấy một con đại quái thú vậy.

Lúc này Cevi mới vỗ vỗ tay, cười nói: “Đừng tưởng rằng Omega nào cũng có thể khi dễ, nói cho mấy người biết, kỳ thật tôi là một Alpha, một Alpha lợi hại gấp trăm lần so với mấy người, trời sinh tinh thần lực đã hơn 120, sợ chưa?”

Hai người: “……”

Cevi lạnh nhạt nói: “Cút đi.”

Hai gã học viên khóa trêи vắt chân lên chạy giống như gặp phải quỷ, lúc này Cevi mới xoa xoa cổ tay, có chút buồn bực nghĩ thầm: Mới rồi ra tay còn bị hạn chế rất nhiều vì chiều cao của hắn, bằng không, nếu đổi lại là Cevi trưởng thành, ai dám khi dễ hắn? Lúc này khẳng định là xương cốt toàn thân đều bị hắn bẻ gẫy rồi.

Cevi vẫy vẫy tay, vừa đi vừa nhìn quanh bốn phía, nhưng không hề phát hiện ra tung tích của Claire.

Lại không biết, Claire lúc này, đang ẩn nấp ở phía sau một gốc cây đại thụ, hai tay dùng sức siết chặt.

—- Là Quý Nhiên!

—- Tuyệt đối là Quý Nhiên!

Tư thế ra quyền vừa rồi của Cevi, chính là quyền pháp karate mà bình thường Quý Nhiên thích dùng nhất, chiêu này rất giống với chính quyền, chỉ là, khi nắm quyền sẽ cố ý nhô ngón giữa ra ngoài nắm tay, kẹp chặt ngón giữa, gắng sức chạm vào đốt tay thứ hai của ngón giữa, nhìn qua giống như vung ra một quyền bình thường, nhưng trêи thực tế, đốt ngón giữa thứ hai nhô lên

sẽ đánh tới bộ vị mềm yếu nhất của thân thể, cương độ bén nhón sẽ khiến người ta thống khổ vô cùng.

Vừa rồi Cevi dùng một quyền này đánh về phía phần eo của đối phương, thừa dịp đối phương thống khổ không chịu nổi, lập tức nắm lấy thời cơ, quyết đoán đá một cước về phía chân đối phương, sau đó thoải mái quật ngã người xuống đất.

Tính cách của Quý Nhiên vẫn luôn như thế, thời khắc mấu chốt không chút dây dưa dài dòng nào, hắn luôn dùng chiêu thức đơn giản quyết đoán nhất để chế phục đối phương, bởi vì, mấy con tôm tép này căn bản còn chẳng tính là đối thủ của hắn, hắn không cần phải lãng phí thời gian trêи người bọn họ.

Nếu như nói tư thế ra quyền trong tiết võ thuật hôm nay chỉ là trùng hợp, như vậy, lần thứ hai ở trong rừng cây tối nay, dáng vẻ bình tĩnh thoải mái giải quyết hai học viên khóa trêи cao hơn hắn cả cái đầu kia, tuyệt đối không thể nào là trùng hợp nữa!

Claire nghe thấy âm thanh trái tim nảy lên kịch liệt.

Trước đây, Cevi rất ít khi chơi những món đồ chơi của trẻ con, đó là bởi vì Cevi có được ký ức của Quý Nhiên, không thích mấy thứ ngây thơ.

Trước đây, mỗi lần bản thân sáp qua hỏi hắn đang xem sách gì, hắn luôn đẩy đầu mình ra nói “Là sách cậu đọc không hiểu”, hóa ra không phải là hắn nói giỡn, mà la hắn có được ký ức của Quý Nhiên, cho nên hắn có thể hiểu được những thứ mà bạn cùng lứa không hiểu.

Sinh ra vào ngày 21 tháng 6, chỉ chậm hơn mình 5 phút, từ nhỏ đã hiểu chuyện, khi còn bé thì thông minh hơn các bạn cùng lứa, thân là một Omega lại có tính cách ương ngạnh bất khuất giống hệt như Alpha!

Đủ loại manh mối liên kết cùng một chỗ, đều đồng loạt hướng về cái suy luận kia.

Đại vương tử Cevi, chính là người mà mình vẫn luôn muốn tìm —- Quý Nhiên!

Khoảnh khắc đó, Claire thậm chí có loại xúc động muốn ngửa mặt lên trời cười to.

—- Thật tốt quá! Cuối cùng cũng tìm được rồi!

Y tìm lâu như vậy, tra xét nhiều tư liệu như vậy, làm nhiều việc uổng công như vậy, đã từng uể oải, đã từng thất vọng, đã từng mờ mịt, cự tuyệt không muốn nghĩ tới, vậy mà hòa ra Quý Nhiên mà y muốn tìm lại ở ngay trước mặt y, bên cạnh y, cùng y sinh ra, cùng y lớn lên, cùng y ở cái thế giới xa lạ này suốt sáu năm.

Y đột nhiên nhớ tới một câu thơ: Chúng lý tầm tha thiên bách hồi, mạch nhiên hồi thủ, na nhân khước tại, đăng hỏa lan san xử.

(Dịch nghĩa: Tìm người giữa đám đông trăm ngàn lần, Bỗng nhiên quay đầu lại, Người ở ngay đó, Ở nơi lửa đèn tàn – Trong bài “Thanh Ngọc Án” của Tân Khí Tật)

—- Quý Nhiên, thật may là em vẫn còn sống, thật may mắn, rốt cuộc tôi cũng có thể tìm được em giữa đám đông!

Claire thở sâu, bước từng bước đến trước mặt tiểu Cevi đang nhìn ngó xung quanh, ánh mắt ôn nhu nhìn hắn, mỉm cười nói: “Quý Nhiên, cậu có còn nhớ một phim, tên là “Loạn thế phong yên” hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.