- Ta thích nữ nhân thông minh, tiếc rằng đan điền đã vỡ, thực lực bị phế. Tối nay đến đại điện thị tẩm đi, nếu biểu hiện tốt thì bản tướng sẽ hồi phục đan điền cho ngươi.
Tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác ngây ra, nghe nói đan điền có hy vọng hồi phục thì vui vẻ lên.
Nằm dưới thân Thần Tướng của Thần Đình không bôi nhọ thân pahạn nàng.
Hàng loạt mệnh lệnh truyền xuống, rất nhanh có Thần Đình Vệ chạy tới khách sạn trong nội thành phố phường.
Nhưng khi Thần Đình Vệ chạy tới nơi thì đám người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đã sớm rời đi.
Lão bản khách sạn sợ hãi run run nói:
- Mấy người kia lúc sáng sớm đã trả phòng, tốn cửa đông thành...
Người Thần Đình không bao giờ ngờ sau khi đám người Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp trả phòng chỉ đi một đoạn ngắn hướng cửa đông thành sau đó vòng về, thay đổi hình dạng lại thuê phòng, vẫn ở trong khách sạn này.
Ở trong Bắc Địa thành được đến tin tức từ các phương, Đinh Hạo tạm thời phải ở lại đây.
Nếu lại lưu lạc hoang dã, Đinh Hạo mù đường không chừng sẽ đi lạc nửa năm, một năm.
Đinh Hạo dạy pháp môn tu luyện Thái Huyền Vấn Kiếm Thiên của Vấn Kiếm tông cho Nạp Lan Sơ, để nàng mang theo Nạp Lan Du Hiệp khờ tu luyện trong phòng. Đinh Hạo vung tay ngăn cách mọi hơi thở trong phòng, bước tới trước mặt Lệ Thính Thiền.
Phòng ngoài chỉ còn lại Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền.
Lệ Thính Thiền nhìn Đinh Hạo, hỏi:
- Đinh sư huynh muốn nghe từ đoạn nào?
Lệ Thính Thiền thông minh tất nhiên hiểu Đinh Hạo ở một mình với nàng là muốn biết tin tức liên quan đến thế giới này.
Đinh Hạo ngồi xuống phía đối diện Lệ Thính Thiền, không đặt câu hỏi ngay mà kể tỉ mỉ chuyện trên Vô Tận đại lục, bao gồm Diệu Âm đã trở thành chủ Đại Lôi Âm Tự nhưng có hiềm nghi mưu hại đồng môn, giá họa cho Kim Thiền.
Dù Lệ Thính Thiền tinh thâm Phật học, công phu thiền định rất tốt nghe Đinh Hạo nói xong cũng kiềm không được niệm kinh liên tục.
Lệ Thính Thiền khẽ thở dài:
- Thì ra xảy ra chuyện như vậy, thế thì chẳng phải Diệu Âm sư muội đã rơi vào ma đạo?
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Chưa chắc, có lẽ nàng thân bất do kỷ, có lẽ bên trong có hiểu lầm gì.
Diệu Âm cũng là cố nhân của Đinh Hạo, cho đến nay hắn có ấn tượng rất tốt với nàng. Huống chi thân thế Diệu Âm nhấp nhô, từ khi cất tiếng khóc chào đời đã bái vào Vô Niệm phái, thanh đăng cổ phật, có tạo nghệ sâu với phật gia học thuyết. Diệu Âm không nên là loại đại ác.
- Hy vọng là vậy.
Lệ Thính Thiền không muốn tin tỷ muội cùng mình từ nhỏ đến lớn trong một đêm biến thành ma kiếp của phật đạo.
Đinh Hạo nêu câu hỏi:
- Nàng đến thế giới này như thế nào?
Lệ Thính Thiền nói:
- Lúc trước sau khi vào chiến trường bách thánh ta lạc mọi người, bị truyền tống ngẫu nhiên đến đất hiểm, chín chết một sống rốt cuộc ngộ được phật đà kim thân, công lực tăng vọt. Sau này ta từng đi thành lớn Cửu Trọng Thiên nhưng rời đi ngay, sau này lạc vào một di tích cổ phật gia, được đến một ít cổ phật truyền thừa. Ta từng đến Ngụy Thần thành thị mà Đinh sư huynh nói, nhưng muộn hơn các ngươi một bước. Khi Ngụy Thần thành thị sụp đổ, hủy diệt ta bị cuốn vào khe hở thời không trên bầu trời, vốn tưởng sẽ trở về Tuyết Châu ai ngờ bị truyền tống đến thế giới có tên Thần Ân đại lục này.
Lệ Thính Thiền kể lại nguyên nhân mình đến thế giới này này cho Đinh Hạo nghe.
Đinh Hạo run lên, vội hỏi:
- Thính Thiền sư muội nói cái gì? Thế giới này tên là Thần Ân đại lục?
Lệ Thính Thiền ngạc nhiên nhìn Đinh Hạo, không hiểu tại sao hắn kích động đến thế.
Lệ Thính Thiền gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Chính là Thần Ân đại lục.
Đinh Hạo ngẩn ngơ.
Thì ra tiên giới trong truyền thuyết... Lại là Thần Ân đại lục?
Đây là nơi Đinh Hạo đã sinh ra?
Nơi thế giới phu phụ Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành từng sống?
Chuyện là vậy sao?
Tuy lúc trước Đinh Hạo mơ hồ suy đoán nhưng khi điều tra được manh mối đáp án vẫn khién hắn rung động, kích động.
Trong Ngụy Thần thành thị, quang nguyên sắc vàng khắc hình ảnh vào thức hải của Đinh Hạo giờ đây lại hiện ra. Hình ảnh vạn năm trước như mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng hiện giờ đã cảnh còn người mất. Thần Đình chắc đã bị kẻ thù gia đình Đinh Hạo nắm giữ trong tay.
Thời gian cách vạn năm Đinh Hạo lại trở về thế giới này.
Trong vô hình có gì đó điều khiển tất cả sao?
Đinh Hạo hít sâu bình tĩnh tâm tình, tiếp tục bảo:
- Nói vậy là Thính Thiền sư muội đến thế giới này đã hơn bốn năm?
Lệ Thính Thiền gật đầu, nói:
- Tròn bốn năm một tháng mười lăm ngày. Ta luôn tìm cách quay về nhưng quá khó khăn, tuy nhiên ta phát hiện một chuyện rất lạ.
Đinh Hạo hỏi:
- Có chuyện gì?
Biểu tình Lệ Thính Thiền là lạ, chậm rãi nói:
- Thần Ân đại lục đặc biệt thích hợp cho ta tu luyện. Ta ở trong di tích cổ phật trong chiến trường bách thánh được thần thông phật đạo thời thái cổ, bởi vì thiên địa lực lượng triều tịch biến đổi nên thần thông chiến kỹ thời thái cổ rất khó tu luyện có thành trong không gian Vô Tận đại lục. Ta được đến những thần thông phật gia này từng tu luyện trong chiến trường bách thánh nhưng hiệu quả không như ý. Đến Thần Ân đại lục ta phát hiện tu luyện những thần thông này tăng tiến siêu nhanh, mới bốn năm mà ta từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh lên đến lục khiếu Võ Đế cảnh, thật là vô cùng khó tin.
Lệ Thính Thiền không hề giấu giếm Đinh Hạo, nói thẳng thực lực cảnh giới của mình.
- Ta cũng có loại cảm giác này.
Đinh Hạo nói ra tiến cảnh tốc độ tu luyện hai tháng trời, nghi hoặc nói:
- Cường giả thần cảnh trên Vô Tận đại lục gọi đại lục này là tiên giới, nói chỗ này có bí ẩn thành tiên. Không lẽ là bởi vì Thần Ân đại lục đặc biệt thích hợp huyền khí tu luyện?
Lệ Thính Thiền trầm ngâm nói:
- Ta nghĩ không chỉ vì thế, bởi vì đám võ giả trên Thần Ân đại lục dường như không có tốc độ tu luyện yêu nghiệt như chúng ta. Theo ta quan sát thì võ giả trên đại lục này tuy thực lực phổ biến cao hơn võ giả trên Vô Tận đại lục.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Có chuyện như vậy?
Đinh Hạo vốn tưởng lực lượng triều tịch thế giới này tinh thuần, hùng hồn, lực lượng thiên địa pháp tắc rõ ràng nên nhân loại tu luyện công pháp mới tăng tốc nhanh như vậy. Đinh Hạo nghe Lệ Thính Thiền nói thì nguyên nhân vì cư dân sinh trưởng trên Thần Ân đại lục tu luyện thua xa hai người lạ đến.
Lệ Thính Thiền mất hơn bốn năm tu luyện đến cảnh giới Võ Đế cảnh còn Đinh Hạo chỉ tốn hai tháng đã đến đỉnh bát khiếu Võ Hoàng cảnh. Nếu tính tốc độ tiến bộ thì Đinh Hạo hơn xa Lệ Thính Thiền.
Tại sao chỉ có thực lực của Đinh Hạo, Lệ Thính Thiền là tăng siêu nhanh?