- Chưởng môn, chúng ta bỏ qua như vậy sao? Con chó già đó rõ ràng có giấu giếm, Tình Xuyên Điện rắp tâm hại người, không phải thứ tốt lành.
Lý Lan lắc đầu, nói:
- Chứng cứ không đầy đủ, không có cách nào. Lần này là ta sơ sót, bị La Thông giết La Huyên. Không có La Huyên chỉ chứng dù đưa lên Huyền Sương Thần Cung cũng không làm gì được bọn họ.
Lý Lan thấy nhức đầu.
Những kẻ rắp tâm hại người này thật đáng hận. Đối mặt vật khổng lồ như Tình Xuyên Điện, thực lực hiện nay của Vấn Kiếm tông quá nhỏ bé, không làm gì được đối phương. Dù Lý Lan thông minh mưu trí vào lúc này cũng đành bó tay.
Lý Vân Kỳ trầm ngâm nói:
- Theo La Huyên nói thì Tinh Thành sư muội đúng là lọt vào tay Tình Xuyên Điện. Chưởng môn nói câu cuối đó là vì giữ mạng của Tinh Thành sư đệ đúng không?
Lý Lan gật đầu, nói:
- Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Vấn Kiếm tông hiện giờ chỉ có Đinh Hạo là khiến vật khổng lồ như Tình Xuyên Điện e dè.
Lý Vân Kỳ thầm thở dài, biết Lý Lan nói đúng.
Nhưng Đinh Hạo sư huynh chỉ có một người, không thể phân thân lo lắng tất cả. Tuy nửa năm trước đặt cạm bẫy giết vô số cường giả yêu tộc, tạo biểu hiện giả dối Đinh Hạo chưa rời đi nhưng dù gì nửa năm đã qua, nếu Đinh sư huynh không xuất hiện sợ là các phương sẽ nghi ngờ, đánh giá lại.
Vấn Kiếm tông bây giờ bởi vì đạo tiên môn, long khí trong địa huyệt thâm uyên như ngồi trên núi lửa tùy thời phun trào, cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng dời tông là sỉ nhục Vấn Kiếm tông.
Tuyết Châu, Bắc Vực, mấy khu vực sơn linh thủy tú đã bị các đại thế lực nhân loại, yêu tộc chiếm từ lâu, khó tìm chỗ mới cho tông môn. Lùi một bước nói có tìm được địa điểm thích hợp thì dời tông là chuyện rất tốn công sức, sẽ khiến Vấn Kiếm tông nguyên khí đại thương.
Đây mới là điểm khiến Lý Lan đau đầu.
Tuy Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông đứng về phe Vấn Kiếm tông nhưng dù sao minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Vật khổng lồ như Tình Xuyên Điện âm thầm quấy phá thì càng khó đề phòng.
Nhìn bóng lưng Lý Lan gầy yếu, Lý Vân Kỳ đau lòng cho nữ chưởng môn kiên cường, bướng bỉnh.
Mấy năm nay Lý Lan với thân xác phụ nữ chống đỡ một tông môn khổng lồ, đối mặt vô số ngoại địch, gió mây khôn lường. Nếu không có các thiên tài Đinh Hạo, Cuồng Đao Trương Phàm, Tạ Giải Ngữ hết sức giúp đỡ thì Lý Lan đã hao hết sức lực, kiệt sức chết.
Nếu trong Vấn Kiếm tông có thêm mấy thiên tài tuyệt thế như Đinh sư huynh có lẽ chưởng môn Lý Lan sẽ không vất vả như bây giờ.
Lý Vân Kỳ thầm hận mình không đủ thiên phú, không thể đỡ đần cho tông môn.
Đoàn người Lý Lan, Lý Vân Kỳ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng đi tới đường cái. Thành trấn ven Kính hồ lúc này người đông như mắc cửi, trở về phồn hoa như xưa.
Lý Vân Kỳ nhìn người xung quanh cười tươi, ngẫm lại bộ mặt giả dối của La Thông, tất cả đều là Đinh sư huynh của bọn họ dùng mạng sống, máu lấy được hòa binh, nhưng đám người kia đối xử với Vấn Kiếm tông như thế nào?
Trước mắt Lý Vân Kỳ có hai người vội vã chạy qua, là đệ tử Vấn Kiếm tông.
Lý Vân Kỳ giật nảy mình, không lẽ xảy ra chuyện gì?
Chắc không phải lại có đệ tử trong tông môn gặp nạn đi?
Hai đệ tử Vấn Kiếm tông vội chạy tới trước mặt Lý Lan, khom người hành lễ, tiếp đó ghé tai nàng nói thầm cái gì.
Lý Vân Kỳ thấy Lý Lan luôn bình tĩnh bỗng run lên, biểu tình kỳ dị. Lý Lan vẫy tay, tăng tốc độ chạy nhanh hướng Vấn Kiếm sơn trang.
Lý Vân Kỳ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng liếc nhau, không biết xảy ra chuyện gì, lòng bất an theo sau Lý Lan.
Giây lát sau đoàn người Lý Lan, Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Lý Vân Kỳ đã đến Vấn Kiếm sơn trang.
Vấn Kiếm sơn trang canh gác nghiêm ngặt, có mấy trăm cường giả trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh trông chừng bốn phía như gặp đại địch.
Điều này càng làm Lý Vân Kỳ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng thấy lo âu hơn.
Đoàn người Lý Lan, Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Lý Vân Kỳ vào trong Vấn Kiếm sơn trang, đi qua hành lang, lầu các quen thuộc đến hậu điện trong trang. Lòng Lý Vân Kỳ sốt ruột, từ xa nghe tiếng vui cười ồn ào. Đám đệ tử hạch tâm Vấn Kiếm tông đứng ngoài đại điện cười tươi tắn như có chuyện gì vui.
Có chuyện gì?
Lý Vân Kỳ hơi yên lòng, có vẻ không phải chuyện xấu.
Lý Vân Kỳ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng theo Lý Lan vào hậu điện. Bên trong cười nói rộn ràng. Lý Vân Kỳ thấy sâu trong đại điện, cái người ngồi cười nói với đám người Vương Tuyệt Phong, Cuồng Đao Trương Phàm. Lý Vân Kỳ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng trợn to suýt rớt tròng mắt.
Là... Đinh sư huynh?
Thật sự là Đinh sư huynh?
Đinh sư huynh trở lại?
Kinh ngạc giây lát sau Lý Vân Kỳ kích động run bần bật.
Lý Vân Kỳ không bao giờ ngờ chờ đợi bọn họ là tình cảnh như vậy.
Nửa năm trước Đinh Hạo qua trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá vào tiên giới, bây giờ hắn xuất hiện ở đây nói lên Đinh sư huynh đã trở về?
Không lẽ... Đinh sư huynh đã thành tiên?
Đinh Hạo cười to tới gần Lý Vân Kỳ, cười trêu chọc:
- Ha ha ha ha ha ha! Hình như Vân Kỳ sư đệ không muốn thấy ta?
- Không không, không phải... Ta chỉ là quá kích động...
Lý Vân Kỳ dụi mắt xác nhận không phải gặp ảo giác, mừng như điên hỏi:
- Đinh sư huynh thật sự trở về, có phải sư huynh thành tiên không?
Đinh Hạo cười to bảo:
- Muốn thành tiên còn sớm lắm, lần này trở về là vì ngoài ý muốn.
Đinh Hạo chào hỏi với mỗi người trong đại điện, tất cả ngồi xuống ghế của mình.
Đinh Hạo cười tủm tỉm nói:
- Lần này có chuyện rất quan trọng muốn bàn với mọi người, kết quả cuối cùng như thế nào đều phải nghe theo quyết định của Lý Lan chưởng môn.
Mọi người cùng nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo.
Lý Lan khó hiểu nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Ta muốn chuyển toàn Vấn Kiếm tông đi tiên giới, không biết mọi người có hứng thú không?
Trong đại điện lặng ngắt như tờ.
Mọi người trân trân ngó Đinh Hạo.
Lý Lan há hốc mồm, khó tin nhìn Đinh Hạo.
- Ý... Ý của ngươi là...
Vương Tuyệt Phong bứt râu xồm, đau đớn làm gã tỉnh táo lại. Vương Tuyệt Phong hiểu theo nghĩa mặt chữ, ngơ ngác nhìn Đinh Hạo.
Vương Tuyệt Phong phản xạ hỏi lại:
- Ý tiểu tử ngươi nói muốn mang theo toàn Vấn Kiếm tông thăng lên tiên giới? Có phải như vậy không?
Đinh Hạo mỉm cười, gật mạnh đầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nguyên đại điện nổ tung.
Mọi người ồn ào lao nhao, có người bật dậy khỏi chiếc ghế. Tình huống sôi trào như bỏ dầu vào chảo.
Mang nguyên tông môn thăng lên tiên giới? Đây đúng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày. Nên biết rằng mấy vạn năm qua dù là cường giả mạnh nhất Vô Tận đại lục cũng vắt óc mong vào tiên giới, giờ nguyên tông môn có thể đi vào tiên giới?
Đinh Hạo không nói đùa đi?
Nếu không phải bọn họ biết Đinh Hạo không là loại người bộp chộp thì sẽ cười trừ khi nghe chuyện cười.
Đinh Hạo từng sáng tạo vô số kỳ tích, nhưng nghe hắn nói vẫn thấy rợn người.