Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1104: Thiên công chúa



Sức chiến đấu cường đại khiến bọn họ có thể tùy ý săn bắn, ăn thịt đầy đủ. Môi trường an toàn trong lãnh địa giúp bọn họ có thể trồng trọt, thu hoạch hỏa thiêu đao chủng, cốc mạch vân vân với quy mô lớn. Vấn Kiếm tông phái đệ tử giỏi nghề nông chỉ đạo, các bộ lạc không còn chủ yếu ăn thịt nữa, chất lượng sịnh hoạt tăng vọt.

Nửa năm qua Đinh Hạo bế quan tu luyện, rất ít xuất hiện trước mặt các tộc Thiên bộ lạc nhưng không hề ảnh hưởng uy vọng của hắn.

Khi Đinh Hạo bế quan thì Lý Lan nhúng tay vào phát triển bộ lạc.

Tương đối với cách quản lý phủi chưởng quầy của Đinh Hạo thì Lý Lan có kinh nghiệm phong phú, tài năng bẩm sinh về mặt quản lý thế lực lớn.

Lý Lan chia lãnh thổ liên minh Thiên bộ lạc thành năm khu vực hậu thổ, liệt diễm, nhược thủy, thanh mộc, duệ kim. Mỗi khu vực có một vị nguyên soái quản lý, năm nguyên soái chế tài và hợp tác với nhau. Đan Hùng nguyên soái thành tổng nguyên soái đứng sau Thiên Tôn Đinh Hạo, tính từ mặt nào đó thì địa vị của gã rất cao thượng nhưng quyền lợi bị chia cắt.

Lý Lan làm như vậy là vì suy nghĩ cho địa vị của Đinh Hạo.

Lý Lan không phải loại nữ cường nhân thích quyền lực. Nếu không phải vì phụ mẫu, Lý Lan thậm chí không quan tâm đến chức chưởng môn Vấn Kiếm tông. Nữ Gia Cát làm điều này là vì không muốn thấy cơ nghiệp nam nhân của mình cực khổ tạo ra chỉ bởi cá tính lười biếng của Đinh Hạo biến thành đồ của người khác.

Lý Lan ra các phương sách thúc giục Đinh Hạo tăng lớn uy vọng như mặt trời ban trưa trong năm khu vực Thiên bộ lạc, không ai có thể khiêu khích.

Rất nhiều con nít trong bộ lạc môn đầu tiên học võ là tuyên thệ trung thành với Thiên Tôn.

Người lớn mưa dầm thấm đất dạy dỗ con nít trong bộ lạc, biết bây giờ sống trong yên ổn thế này là nhờ đại nhân Thiên Tôn siêu vĩ đại đem lại. Nếu không có Thiên Tôn xuất hiện thì mẫu thân của bọn họ mạo hiểm trong Hãn Hải sâm lâm hái thảo dược, phụ thân đi trên lưỡi dao tử thần liều mạng săn bắn đấu với cự thú, mãnh thú, hồng hoang di chủng mãnh thú. Quê hương bộ lạc có lẽ bị hồng hoang di chủng mãnh thú xâm nhập, ngày đêm đối mặt nguy hiểm cửa nát nhà tan.

Nếu không có Thiên Tôn thay đổi tất cả thì có lẽ một ngày nào đó khi mặt trời lặn mẫu thân không quay trở về, từ nay không còn tồn tại trên đời, không biết chết trong miệng con dã thú nào, không tồn tại mẫu xương. Có lẽ một ngày nào đó, khi tiểu đội săn bắn trở về mang theo con mồi ít ỏi còn có một khúc mình của phụ thân bị xé nát.

Tử vong và hủy diệt từng là chủ đề vĩnh hằng trong Hãn Hải sâm lâm, nhiều người bộ lạc thói quen cuộc sống như vậy. Nhưng thóiquen không có nghĩa là không thấy đau thương khi mất đi người thân, quê hương.

Thiên Tôn xuất hiện như vị cứu tinh trong thần thoại, thay đổi số phận bi thảm của mọi bộ lạc, thay đổi cuộc sống của đám trẻ. Bọn họ có thể yên tâm luyện võ, ăn no, mặc ấm.

Đám con nít đổ mồ hôi như mưa tu luyện dưới ánh nắng sẽ nhớ đến nếu không có Thiên Tôn đại nhân thì không có mấy thứ này.

Trong quan niệm đơn giản, kiên quyết ủng hộ, bảo vệ, chiến đấu vì Thiên Tôn là sẽ giữ được tất cả những điều khó có được này, có thể khiến phụ mẫu không mạo hiểm sinh mạng nữa.

Quan niệm này bén rễ nẩy mầm trong lòng bọn họ, khi nào trưởng thành chúng sẽ là chiến sĩ trung thành, cường đại nhất dưới tay Đinh Hạo.

Đằng trước xe ngựa kim loại lửa to lớn, Đan Hùng nguyên soái, nguyên soái các khu, cường giả cung kính báo cáo tình huống bộ lạc phát triển trong nửa năm qua.

Đan Hùng nguyên soái hưng phấn hỏi:

- Bây giờ mỗi khu trong năm đại khu Thiên bộ lạc trừ cường giả rải rác tọa trấn các bộ lạc ra chiến sĩ quân thường quy có hơn vạn chiến sĩ tinh nhuệ. Sức chiến đấu bình quân từ Võ Vương cảnh trở lên, hơn trăm cường giả thánh nhân. Cận vệ doanh chuyên môn tuyển chọn vì Thiên Tôn đại nhân có năm trăm người sức chiến đấu cao giai Võ Đế cảnh, một trăm thánh nhân cảnh. Những người này là chiến sĩ trung thành, tinh nhuệ nhất chọn ra từ các đại khu, nguyện vượt lửa qua sông, chết không chối từ vì Thiên Tôn đại nhân.

Bởi vì cải thiện hoàn cảnh ính tồn của các bộ lạc, mọi người có nhiều thời gian tu luyện hơn, cộng với Vấn Kiếm tông ở sau lưng giúp đỡ nên trong nửa năm qua có nhiều cường giả mới sinh ra. Nhiều người đột phá bình cảnh, Thiên bộ lạc có nhiều thánh nhân cảnh mới.

May mắn quan niệm của đám thể tu khá đơn thuần, dù là thánh nhân cảnh cũng không như vực ngoại, Vô Tận đại lục kiêu ngạo, hợm hĩnh, nhờ vậy nên quản lý kiểu quân đội trong Thiên bộ lạc yên ổn như vậy.

Đinh Hạo rung động nghe Đan Hùng nguyên soái ói.

Mới có nửa năm mà thực lực của Thiên bộ lạc tăng vọt như tuyết lăn.

Đinh Hạo không ngờ hắn vô tình chế tạo ra thế lực mạnh mẽ đến vậy. Trừ thiếu sức chiến đấu cường giả đỉnh cao như cường giả thần cảnh ra, Thiên bộ lạc hoàn toàn có thể đè bẹp địa tông môn phương đông Thần Ân đại lục như Thần Kiếm môn.

Kim Tam Thuận nguyên soái Duệ Kim Quân anh dũng nói:

- Đại nhân, trong thời gian này Thần Kiếm môn ổn định cung cấp áo giáp, vũ khí, bây giờ đại quân Thiên bộ lạc rất cường đại. Mọi người sốt ruột chờ đại nhân chỉ kiếm vào đâu là sẽ chinh phạt thiên hạ, khuếch trương lãnh thổ vì đại nhân.

Liên Thành Bích nguyên soái Hậu Thổ Quân lớn tiếng nói:

- Đúng vậy. Thiên Tôn đại nhân, chúng ta đã nghỉ ngơi dưỡng sức nửa năm, có thể xuất chiến.

Nguyên soái Nhược Thủy, Thanh Mộc, Liệt Diễm Quân cũng hừng hực chiến ý nói:

- Nguyện chiến đấu vì Thiên Tôn đại nhân, chết không hối hận!

Đinh Hạo lướt qua mặt các dũng sĩ trung thành, lắc đầu, nói:

- Không giấu gì các vị, lúc trước ta dùng võ lực cưỡng ép mọi người hợp thành Thiên bộ lạc mục đích chủ yếu là vì muốn nhờ lực lượng của các vị tìm nữ nhi, đồ đệ mất tích. Nhờ các vị hết sức giúp đỡ đã tìm được bọn họ, tâm nguyện của ta hoàn thành. Ta vốn định giải tán liên minh Thiên bộ lạc, trả tự do cho mọi người...

Đinh Hạo chưa dứt lời đám người Đan Hùng nguyên soái đã sợ hãi biến sắc mặt.

- Tuyệt đối không thể! Thiên Tôn đại nhân, chúng ta nguyện đi theo bên đại nhân.

- Đúng vậy. Bây giờ Thiên bộ lạc uy chấn bốn phương, chúng ta có thể nở mày nở mặt, đứng vững một góc Hãn Hải sâm lâm. Đây đều là ân đức của Thiên Tôn đại nhân, nếu đại nhân giải tán Thiên bộ lạc chẳng lẽ chúng ta sẽ lại trở về trạng thái lỏng lẻo rời rạc yếu ớt khi xưa sao?

- Thuộc hạ khẩn cầu Thiên Tôn đại nhân rút về mệnh lệnh đã ban.

Liệt Diễm nguyên soái Liệt Hỏa Quân thẳng thắn nói:

- Liệt Diễm ta là một lão man, luôn không phục ai. Nói thật là ban đầu lão Liệt ta không phục Thiên Tôn đại nhân, vì sinh tồn của Liệt Hỏa bộ lạc nên mới tham gia Thiên bộ lạc. Nhưng bây giờ mỗi bộ lạc biến đổi khiến lão Liệt thật sự phục Thiên Tôn đại nhân. Đại nhân thật sự nghĩ cho bộ lạc chứ không xem chúng ta là công cụ chiến đấu, nên lão Liệt ta mới nhận trách nhiệm Liệt Hỏa Quân. Thiên Tôn đại nhân không thể bỏ mặc vào lúc này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.