Dù mượn được tất cả thần thông của Tất Phương thì sao?
Thập Thần Tử từng tự tay giết Tất Phương, sợ gì một Tất Phương diễn biến từ một con người?
Hai tay Thập Thần Tử khép lại, một thanh kiếm to che trời biến ra chém mạnh xuống, một xẻ đôi Tất Phương.
Tiếng hú dài hung dữ, bạo ngược:
- Gri!!!
Tất Phương khổng lồ đập hai cánh, vô số trường kiếm lửa rậm rạp bắn ra va chạm vào kiếm to che trời, đụng vỡ thanh kiếm.
Thập Thần Tử giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Đây không phải thần thông của Tất Phương, lửa hóa kiếm có thể đánh nát thần thông của Thập Thần Tử, điều này vượt xa gã dự đoán.
- Gri!!!
Tất Phương lửa đập cánh, vô số trường kiếm lửa bắn ra.
Trường kiếm lửa sắc bén làm Thập Thần Tử sợ hãi, gã có cảm giác nếu bị trường kiếm lửa đến gần thì sẽ đâm thủng cơ thể gã. Áp lực chưa từng có dù đối diện với Tất Phương thật sự sinh ra trong lòng Thập Thần Tử.
Thập Thần Tử rống to:
- Cách thế chi tường!
Hai tay Thập Thần Tử huơ trước ngực, bỗng lùi ra sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thế bán cường giả thần cảnh cường đại dâng trào, tường ánh sáng khổng lồ ngăn cách thiên địa chắn trước mặt Thập Thần Tử.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vô số kiếm quang lửa đâm vào tường ánh sáng, nổ tung thành hỏa hoa như đốm sao đầy trời nổ, cực kỳ rực rỡ, chói lọi, một giây va chạm đã là vĩnh hằng. Biểu tình Thập Thần Tử trầm trọng, trong cú va chạm liên miên gã cảm giác áp lực lớn như thể bị cả thế giới đè lên.
Răng rắc! Răng rắc!
Tầng ngoài cách thế chi tường có các vết nứt trắng, không thể chịu được kiếm quang va chạm vô cùng vô tận.
- Gri!!!
Tất Phương bay lượn trên trời, thân hình to lớn đốt cháy ngọn lửa nặng nè đập vào cách thế chi tường.
Thập Thần Tử không ngờ bị một tiểu bối vô danh đè đầu.
Keng!
Thần kiếm ra khỏi vỏ.
Một thanh kiếm hoàng kim nằm trong tay Thập Thần Tử, vung kiếm lên, kiếm phong lướt qua là tất cả trong thiên địa bị xẻ đôi. Máu phun ra, một khúc móng vuốt của Tất Phương bị cắt cụt.
- Ha ha ha ha ha ha! Chết đi!
Kiếm thức của Thập Thần Tử như hồng liên tục chém ra.
Kiếm hoàng kim này là một trong các á thần khí của Thần Đình phương đông, tên gọi là Thiên Sát. Uy lực duy nhất của Thiên Sát là sắc bén, thần tượng đời trước của Thần Đình phương đông đúc ra nó, được gọi là chém hư mọi vật chất, cực kỳ mạnh mẽ. Cầm thanh kiếm, khí thế của Thập Thần Tử tăng vọt.
Thập Thần Tử vung Thiên Sát chém đôi biển lửa, gã như luồng sáng bay ra, kiếm quang như điện truy sát Tất Phương.
Chính lúc này...
- Tiểu huynh đệ hãy lui ra, để lão tử đối phó hắn!
Một bóng sáng nhanh chóng xông hướng chiến trường, gió lốc như rồng đi theo.
Là Phong Hành Lịch.
Thần tướng tiên phong quân tây chinh cũ của Đinh Thánh Thán quả nhiên lẫn ra khỏi Thạch Chủy thành, Phong Hành Lịch luôn núp trong đám đông giờ thấy tình hình Đinh Hạo nguy hiểm vội đứng ra giúp đỡ.
- Ha ha ha ha ha ha! Phong đại ca, chờ ngươi đã lâu.
Một cường giả thần cảnh nam nhân trung niên khoảng bốn mươi mấy tuổi cười to ngăn cản Phong Hành Lịch.
Vẻ mặt Phong Hành Lịch tức giận quát:
- Hỏa Quân, ngươi còn có mặt mũi xuất hiện trước mặt ta?
Nam nhân trung niên tên Hỏa Quân từng là cường giả đỉnh cao dưới tay quân tây chinh của Đại Thần Tử, trong quân có bốn cao thủ đỉnh cao, tính tình hợp nhau, thực lực tương đương, kết bái làm nghĩa huynh đệ. Các tướng sĩ quân tinh chinh đặt tên là Phong Hỏa Lôi Điện, Phong Hành Lịch là phong, Hỏa Quân là hỏa.
Mười năm trước trong trận chiến Kỳ Liên cổ phong, hai đỉnh cường giả lôi và điện trong Phong Hỏa Lôi Điện vì yểm hộ phu phụ Đinh Thánh Thán, Vũ Khuynh Thành lần lượt chết trận, Phong Hành Lịch suýt mất mạng xỉu rơi vào khe nứt vạn thước, may mắn nhặt về mạng sống. Hỏa trong Phong Hỏa Lôi Điện mất tích, sau này có tin gã chưa chết mà đầu vào Thập Tam Thần Tử.
Hỏa Quân lạnh nhạt nói:
- Chim khôn chọn cành mà đậu, hiện giờ Thần Đình đã thay đổi, Phong đại ca là nhân kiệt sao phải ngu trung với phản nghịch Đinh Thánh Thán? Hay là trở về Thần Đình tiếp tục trung thành với Thần Đế, ngươi và ta vẫn là huynh đệ.
Phong Hành Lịch gầm lên:
- Câm miệng! Không lẽ ngươi đã quên Lôi tam đệ, Điện tứ đệ chết như thế nào sao?
Hỏa Quân mỉm cười nói:
- Nghịch thiên mà đi là tự tìm đường chết, đó là tại bọn họ quá ngu. Phong đại ca vẫn không xem thấu sao?
Hỏa Quân không để bụng chuyện quá khứ.
Phong Hành Lịch nghiến răng, chất vấn:
- Vinh hoa phú quý, thế lực quyền vị quan trọng với ngươi đến thế sao?
Hỏa Quân cười to bảo:
- Phong đại ca không nhớ năm xưa bốn huynh đệ chúng ta đầu vào Đinh Thánh Thán là vì tranh thủ công danh cả đời? Nếu Đinh Thánh Thán làm người thua cuộc, không thể đáp ứng ta thì ta tìm minh chủ khác có gì không được?
- Cưỡng từ đoạt lý, bối tín khí nghĩa.
Mắt Phong Hành Lịch lóe tia căm giận nói:
- Ta vốn tưởng tin đồn là giả, ngươi đầu vào Thần Đình là vì chịu nhục, tùy thời sẽ vùng dậy, không ngờ ngươi sa đọa như vậy. Hỏa Quân, hôm nay ngươi tránh ra thì ta vẫn xem ngươi là huynh đệ, nếu không đừng trách ta ra tay vô tình.
Hỏa Quân lắc đầu, nói:
- Đời người ngắn ngủi, khi cần đứt thì phải cắt đứt. Phong đại ca hãy nghĩ đi, mười năm trước thực lực của ta không bằng ngươi nhưng nhiều năm qua ngươi trốn đông né tây như chó cụp đuôi. Ta thì có công pháp tài nguyên Thần Đình cung phụng, tu vi tăng tiến siêu nhanh. Ngươi sớm không phải đối thủ của ta, hãy bó tay chịu trói, sau này ta cầu tình với Thần Đế tha cho ngươi khỏi chết.
Phong Hành Lịch tức giận quát:
- Vô sỉ!
Gió lốc rồng xanh đầy trời như thiên nộ quét tới.
Hỏa Quân cười to, xòe tay ra. Các đốm lửa xuất hiện, Hỏa Quân nhẹ thổi. Ngọn lửa thành biển lửa ùa hướng Phong Hành Lịch.
Cách biệt mười năm, phong và hỏa gặp lại khó tránh khỏi cuộc chiến.
* * *
- Chết đi!
Thập Thần Tử lại chém một nhát kiếm.
Huyền khí lửa của Tất Phương hầu như bị Thập Thần Tử chém rách.
Một chân Tất Phương đã bị cắt đứt.
Thập Thần Tử chiếm ưu thế tuyệt đối.
Đinh Hạo buộc phải né sang bên.
- Không được, cứ tiếp tục như vậy là vô ích, có kéo chân Thập Thần Tử cũng không xoay chuyển tình hình được.
Đinh Hạo sốt ruột.
Phía xa Đinh Thánh Thán, Đinh Đồng chiến đấu vẫn khó phân thắng bại. Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ dù thắng địch thủ cũng không ảnh hưởng đại cục. Đinh Hành Họa, cường giả thần cảnh họ Hình lực lượng tương đương. Mấy trăm binh sĩ áo giáp trắng đối diện cường giả thần cảnh khác chỉ có nước bị đè chết.