Không lẽ cái kén máu to lớn, cửu phẩm đài sen xương trắng, vô số huyết quản đỏ tinh xảo dựng dục ra một quả trứng?
Đang lúc Đinh Hạo nghi hoặc thì...
Thình thịch!
Thình thịch thình thịch!
Tiếng tim đập rõ ràng đều đều phát ra từ cái vỏ trắng tròn trịa.
Có thứ gì muốn thoát khỏi vỏ mỏng, vỏ phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt. Mơ hồ thấy sinh vật hình người mấp máy muốn thoát ra ngoài.
Đinh Hạo lại lùi một bước.
Ánh sáng lấp lánh ẩn chứa hơi thở cường đại ngang ngửa cường giả thần cảnh, cực kỳ khủng khiếp, càng nói lên sinh vật trong vỏ hơi đáng sợ. Vừa sinh ra nó đã có lực lượng cường đại, không thể xem thường.
Vậy chẳng phải là sinh vật trong vỏ rất có thể là hậu duệ của sinh vật hắc ám?
Phải giết chết!
Đinh Hạo bản năng định vung đao.
Nhưng lúc này ánh sáng đen xoay một vòng trên trời sau đó như yến về tổ xông hướng Đinh Hạo, tiếng cười chất chứa thân thiết, dựa dẫm.
Ánh sáng đen kêu lên:
- Mẫu thân... Mẫu thân...
Ánh sáng đen xông hướng Đinh Hạo.
Đinh Hạo ngây ra, không công kích ánh sáng đen.
Bởi vì Đinh Hạo thấy rõ hình dạng ánh sáng đen.
Đốm đen vọt vào ngực Đinh Hạo, thân thể dụi cằm Đinh Hạo. Đó là một nữ hài tử trơn bóng lóng lánh, mặt mày như tranh, đáng yêu giống búp bê sứ, khoảng ba, bốn tuổi, tóc dài màu đen nhiều như mây lóe ánh sáng kỳ dị.
Nhưng tóc đen quá dài như thác nước rũ sau đầu nữ hài tử, dài hơn thân hình nữ hài tử gấp hai, ba lần. Khi nữ hài tử co người lại thì tóc dài có thể che phủ toàn thân, rất đáng yêu.
Nữ hài tử chui vào ngực Đinh Hạo, dụi dụi như cục bông nhỏ.
Lông mi dài, mắt to chớp chớp trong suốt như suối, mắt đen láy tựa bảo thạch tinh khiết nhất không chút tạp chất. Nữ hài tử ngửa đầu cười, ngây thơ như trời xanh biển rộng. Nữ hài tử cười nhìn Đinh Hạo, khuôn mặt tinh xảo làm sắt thép phải hòa tan.
Đinh Hạo ngẩn ngơ.
Bên trong cái kén máu nhảy ra một sinh vật đáng yêu như vậy, nữ hài tử như sinh vật 2d.
Mái tóc màu đen dài hai thước bao bọc thân hình nhỏ xinh, khi nữ hài tử đứng mái tóc sẽ kéo dài dưới đất, rất đẹp. Khi tóc bay lên như ngọn lửa đen đốt cháy, hèn gì lúc nữ hài tử phóng lên cao thì như luồng sáng đen.
Không phải nữ hài tử là sinh vật hắc ám mà tại tóc đen quá dài.
- Mẫu thân, ôm! Ôm Đương Đương!
Nữ hài tử cười toe toét, khuôn mặt trắng mềm dụi ngực Đinh Hạo.
Đinh Hạo bản năng ôm sát nữ hài tử.
Thật là sinh vật hoàn mỹ, là mỹ nhân họa thủy, một nụ cười hòa tan mọi thứ trên thế giới.
Vốn Đinh Hạo cảnh giác nữ hài tử cóp hải là hậu duệ của sinh vật hắc ám không nhưng lúc này không nổi lên được chút địch ý. Nữ hài tử toát ra thân mật, dựa dẫm cảm động lòng người khiến Đinh Hạo cảm giác như là con ruột của mình.
Đinh Hạo thầm hỏi lòng:
- Có lẽ là hậu duệ của Atula?
Truyền thuyết Atula nữ là tiên cực kỳ xinh đẹp, nữ hài tử còn nhỏ mà đẹp như không giống sinh vật trong thế giới này, hợp với định nghĩa về Atula nữ đi?
Một Atula nữ nho nhỏ?
Nhưng dường như nữ hài tử hiểu lầm cái gì, gọi Đinh Hạo là mẫu thân.
Đinh Hạo thử hỏi:
- Tên của ngươi là Đương Đương?
Đinh Hạo không xác định nữ hài tử có hiểu ngôn ngữ hắn nói không.
- Ừ a... Đương Đương!
Nữ hài tử chỉ vào mình rồi nhảy lên bấu đầu Đinh Hạo, như con gấu túi treo lơ lửng, môi hồng hôn trán hắn.
Nữ hài tử cười nói:
- Mẫu thân!
Có vẻ nữ hài tử tên Đương Đương.
Đinh Hạo khẳng định.
A!
Không đúng, sao nữ hài tử gọi hắn là mẫu thân?
Không biết nữ hài tử dựng dục trong cái kén máu bao nhiêu năm, nói là trời sinh đất nuôi cũng không quá. Nữ hài tử vừa sinh ra đã biết bay, biết nói cũng xem như hợp tình hợp lý. Nếu nữ hài tử thật sự là Atula chắc cũng truyền thừa thần thông thiên phú, phải chăng sẽ thức tỉnh ký ức huyết mạch sinh ra đã là cao thủ tuyệt thế?
Nếu vậy thì nữ hài tử nên hiểu Đinh Hạo không phải mẫu thân của nữ hài tử.
Dù nữ hài tử có nhận lầm Đinh Hạo là người thân thì nên gọi là phụ thân mới đúng.
Đinh Hạo nghe hiểu nhưng chưa kịp phản ứng. Nữ hài tử đáng yếu đưa miệng sát vào ngực Đinh Hạo tìm tòi từ trên xuống dưới.
Đinh Hạo rú lên:
- A? Khoan... Ta không phải mẫu thân... A, đừng cắn, chỗ đó không có sữa...
Đinh Hạo vội giơ cao nữ hài tử Đương Đương, thấy hai bên ngực ướt sũng dấu nước, nữ hài tử tìm vị trí chính xác thật.
Nữ hài tử Đương Đương tội nghiệp rơi nước mắt:
- Hu hu hu hu hu... Đói... Mẫu thân... Uống sữa...
Nữ hài tử Đương Đương mắt cún nhìn Đinh Hạo, ai trái tim làm bằng sắt cũng bị hòa tan.
Đinh Hạo nhìn biểu tình tội nghiệp của nữ hài tử Đương Đương, hắn cảm giác như phạm tội lớn tày trời.
Đinh Hạo ấp úng giải thích rằng:
- Được rồi, muốn gọi mẫu thân thì gọi nhưng ta thật sự không có sữa...
Sau đó Đinh Hạo ủ rũ trước đôi mắt trong veo to tròn kia.
Đinh Hạo chợt nhớ trong trữ vật giới chỉ hình như có mấy bình sữa thú cực phẩm Nhậm Ngã Hành mập mạp hiếu kính sư phụ, có lẽ nữ hài tử Đương Đương sẽ uống sữa?
Đinh Hạo lấy bình đựng sữa thú ra khỏi trữ vật giới chỉ, mới mở nắp bình nữ hài tử Đương Đương đã reo lên, hai bàn tay mập mạp ôm bình sữa mút ừng ực.
Đinh Hạo thở phào một hơi.
Tốt rồi, đã giải quyết vấn đề hóc búa.
Tiếp theo nên làm sao?
Đinh Hạo không có kinh nghiệm nuôi con!
Khi nữ hài tử Đương Đương uống hết sữa thú trong cái bình to bằng một nửa người thì chếch choáng dựa vào ngực Đinh Hạo, hắn còn ngơ ngác ngồi trên cửu phẩm đài sen xương trắng rối rắm suy nghĩ. Sự việc không giống Đinh Hạo tưởng tượng, sao bỗng nhiên chui ra một tiểu tổ tông?
Hoàn toàn không nằm trong kế hoạch!
Bây giờ nên làm gì?
Đinh Hạo biết bản thể của mình đang trong trạng thái ngủ say, nếu cơ thể tỉnh lại thì như ví dụ vài lần trước, hắn sẽ biến mất khỏi thế giới này. Khi Đinh Hạo thức tỉnh rời đi thì nữ hài tử Đương Đương sẽ ra sao? Với trạng thái hiện nay, Đương Đương dựa dẫm Đinh Hạo như vậy, một mình nữ hài tử có thể sống sót trong thế giới Atula đạo không?
Nói thật là bây giờ Đinh Hạo không hiểu nổi mọi thứ trong này là kết quả thế giới ý thức của hắn hay gì khác? Nữ hài tử Đương Đương có máu thịt, tồn tại thật sự không? Tuy nhiên trái tim Đinh Hạo đã mềm nhũn vì nữ hài tử Đương Đương, nếu kêu hắn đi ngay thì dù ở trong thế giới thực cũng sẽ rất lo lắng cho Đương Đương.