Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn trời, khe nứt như vết sẹo to bị lực lượng pháp tắc dán lại nhưng không hề nhỏ đi, khe hở rộng trăm trượng tách đôi bầu trời xanh biến. Bên trong khe hở tối đen như mực, có ánh sao chớp lóe, tiếng gió khủng bố rít gào phát ra. Có ác thú đáng sợ sắp nhảy ra hủy diệt thế giới này.
Theo thời gian trôi qua, từng sợi tơ đen mỏng như sợi tóc vươn ra khỏi khe nứt, như hoa văn hình lưới vô hình lan tràn trên bầu trời.
Tình hình này như có tồn tại không thể nghĩ bàn bày minh văn trận pháp vô địch phong tỏa nguyên Thạch Chủy thành.
Hoa văn đen lan tràn, lực lượng áp chế trong thiên địa càng lúc càng khủng bố.
Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:
- Rốt cuộc là ai cố ý làm hay thiên địa biến dị?
Đinh Hạo phát hiện lực lượng huyền khí của mình không bị ức chế gắt gao, vẫn ở trình độ sơ giai thánh nhân cảnh, không rớt xuống nữa. Các cường giả thánh nhân cảnh cảnh giới còn trên Đinh Hạo hiện diện xung quanh thì sắp rơi xuống Võ Vương cảnh.
Tại sao Đinh Hạo bị ảnh hưởng không quá lớn?
Không lẽ có liên quan đến thể chất đao kiếm song thánh thể?
Đinh Hạo suy đoán.
Nhìn từ mặt ngoài thì kiểu áp chế kỳ dị này có lợi cho Đinh Hạo. Trong khi cảnh giới của người khác bị áp chế gắt gào thì sức chiến đấu cơ bắp sẽ phát huy đến mức tận cùng, đặc biệt là một ngàn thể tu Hãn Hải sâm lâm cận vệ doanh đều có sức chiến đấu thánh nhân cảnh, trong môi trường này hầu như càn quét một phương.
Nhưng hiện giờ thế cục quỷ quyệt, ai biết sẽ xảy ra tình huống gì nữa? Đinh Hạo phải cẩn thận là hơn.
Đinh Hạo không biết lực lượng áp chế kỳ lạ này có áp chế luôn vũ tộc phương tây, hải tộc phương nam, thú tộc phương bắc không. Nếu chỉ áp chế lực lượng huyền khí của nhân loại thì sẽ là tai nạn cho nhân loại trong Thạch Chủy thành.
Đang lúc Đinh Hạo định đi khu vực dị tộc thăm dò thì lại có biến dị xảy ra.
Lạc Thánh sơn mạch nằm giữa Thạch Chủy thành bỗng phát ra chấn động dữ dội, từ xa trông thấy từng ngọn núi nguy nga sụp đổ. Dường như có lực lượng gì đó từ tận cùn đẩy ngã dãy núi, vang tiếng nổ điếc tai, bụi bốc lên cao xen lẫn từng đoàn ánh sáng kỳ dị. Một loại lực lượng cực kỳ lạ lùng lan tràn.
Ánh sáng tường thụy khó tả nổ tung, trên bầu trời có tiếng sinh linh ca xướng thần linh thầm thì. Từng ảo ảnh nguy nga hiện ra trên bầu trời Lạc Thánh sơn mạch, đó là thần linh viễn cổ đã mất đi, từng đóa hoa thơm nức như hạt mưa rơi xuống Lạc Thánh sơn mạch. Hương thơm lạ tràn ngập, mơ hồ thấy có tiên nữ xinh đẹp bay múa.
Tiên khí sắc tím vô cùng hao quý như suối tuôn ra từ Lạc Thánh sơn mạch bắn hướng bốn phía, tựa sóng biển rít gào.
Chớp mắt mọi người cảm thấy có sóng gợn vô hình ập tới trùng kích cơ thể mình liên tục.
- Trời ạ, đó là...
- Là dấu hiệu tiên linh... Tiên khí xuất thế!
- Giây phút này đã đến, tiên khí xuất hiện tại Lạc Thánh sơn mạch. Mau đi Lạc Thánh sơn mạch, đừng để người khác giành trước!
- Cơ duyên như vậy từ xưa đến nay chưa hề có, xem như chết cũng phải liều mạng, tuyệt đối không thể buông bỏ. Nếu được tiên duyên là có thể hoành hành chúa tể vô số võ đạo kỷ nguyên.
- Mặc kệ ra sao, liều!
Trong khoảnh khắc này, vô số người điên cuồng, rơi vào sôi sục khó thể kiềm chế.
Mỗi người mắt đỏ rực, bất chấp sống chết liều mạng xông hướng Lạc Thánh sơn mạch. Dù là các cao thủ cảnh giới rớt xuống dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh cũng phát điên chạy siêu nhanh.
Từng lực lượng khủng bố từ khắp nơi trong Thạch Chủy thành phóng lên cao như sao chổi xẹt qua bầu trời bay nhanh hướng Lạc Thánh sơn mạch.
Xác cường giả, thế lực ẩn giấu nửa năm lúc này không kiềm chế được cùng xuất hiện. Cường giả thần cảnh như đoàn sáng to lớn kéo cái đuôi dài xẹt qua hư không, mang theo uy nhiếp không gì sánh bằng chạy tới Lạc Thánh sơn mạch.
Đinh Hạo biến sắc mặt.
- Tiên khí cuồn cuộn, thụy khí trình tường. Loại khí tượng này sức người không ngụy tạo được, tiên khí thật sự xuất thế, chắc thuốc dẫn tiên dược cũng đi theo. Mặc kệ thế nào phải lấy được thuốc dẫn tiên dược trị thương cho mẫu thân!
Lòng Đinh Hạo máy động phóng lên cao lao nhanh hướng Lạc Thánh sơn mạch.
Cùng lúc đó Đinh Hạo truyền âm hướng Hồng Thạch trang viên, ra lệnh Kim Khả Ngôn lập tức mang theo ngàn cường giả thể tu Hãn Hải sâm lâm cận vệ doanh đến chi viện.
* * *
- Giết!
- Đây là nơi Tử Quỳnh tông ta chiếm cứ, ai vào giết không tha!
- Tử Quỳnh tông xem như cái thứ gì? Cút ra, chặn tiên duyên của lão tử... Chết hết đi!
- Giết, giết sạch bọn họ!
- Ai ngăn ta thì chết!
- Ha ha ha ha ha ha! Thú nhân tộc ta sẽ lấy tiên khí này!
Vòng ngoài Lạc Thánh sơn mạch đã là cảnh tượng máu me điên cuồng. Một số thế lực, tông môn đến trước chiếm vị trí tốt nhất muốn chờ tiên khí giáng xuống. Người đến sau đánh nhau với người tới trước, không có đường thương lượng, hai bên chiến đấu sinh tử.
Máu và xương trắng bay tung tóe, đầu người rơi.
Từng thân thể ấm nóng chớp mắt thành bãi máu, nhiều người vừa lao đến chưa kịp phản ứng lại cơ thể đã nổ tung. Máu đọng mặt đất như con sông, xác chất cao như núi.
Vòng ngoài Lạc Thánh sơn mạch thành cối xay thịt.
Chỉ cường giả thật sự mới xông qua vòng giết chóc vào sâu trong Lạc Thánh sơn mạch.
Tử Quỳnh tông có mấy trăm cao thủ chiếm một vị trí.
Có cường giả thần cảnh của Tử Quỳnh tông vào sâu trong Lạc Thánh sơn mạch. Cách Tử Quỳnh tông ngàn thước, núi sụp đổ lộ ra một cái hố to, tử khí tím tuôn trào ra như mắt biển. Có người suy đoán đây là một tiểu tiên môn, trong địa huyệt có lẽ có dấu vết của tiên khí.
Người Tử Quỳnh tông liều mạng chặn lối vào này không cho ai xông tới, tranh thủ thời gian cho cường giả thần cảnh của tông mình.
Vô số cường giả chạy nhanh tới như thiêu thân lao đầu vào lửa nhưng đều bị chặn giết tại đây.
Một cường giả Tử Quỳnh tông quát to:
- Mặc kệ là ai, dám tới gần chỗ này liền giết không tha!
Toàn thân cường giả Tử Quỳnh tông đẫm máu, giống như một sát thần.
Bỗng có ánh sáng vàng từ xa bắn tới chỗ Tử Quỳnh tông, hơi thở hùng hồn. Ánh sáng vàng không giảm tốc độ tiếp tục xông lên.
Cường giả Tử Quỳnh tông rống to:
- Bày trận, ngăn hắn lại, giết!
Nhưng mà...
Vù vù vù vù vù!
Kiếm quang chợt lóe thoáng qua.
Trong khoảnh khắc nở rộ hoa sen rực rỡ.
Một bóng người tóc tím mắt bạc như cuồng phong thổi qua, người Tử Quỳnh tông chưa kịp phản ứng thì người tóc tím mắt bạc đã lướt qa bọn họ nhanh như chớp vào địa huyệt phía xa.
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Mấy chục cao thủ Tử Quỳnh tông đứng nguyên tại chỗ, đầu bắn lên cao, máu phun ra từ cổ, ngực. Các cường giả Tử Quỳnh tông chớp mắt bị chặt đầu.
Cao thủ Tử Quỳnh tông còn sống sợ teo tim.
Tử Quỳnh tông là tông môn rất nổi tiếng trong đại lục phương đông, có nhiều cường giả thần cảnh tọa trấn. Bình thường Tử Quỳnh tông cũng uy chấn một phương nên mới có dã tâm chiếm tiên khí, lần này tông môn chọn cường giả tuyệt đối, tinh anh đến là muốn bắt được tiên duyên.