Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1360: Ai đang làm khó nhân sủng của ta (hạ)?



Ba cao thủ cùng ra chiêu, Đinh Hạo cảm giá áp lực lớn.

Lĩnh vực phong vũ kiếm bị áp súc còn khoảng trăm thước.

Đinh Hạo vươn tay, thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết rơi vào tay hắn. Tóc dài đen rậm như lửa ma bay phần phật, mắt Đinh Hạo sáng rực, trán tách ra khe hở, thiên nhãn võ đạo bắn ra ánh sáng vàng. Cùng lúc đó, thần khí Luân Hồi Thiên Bàn sau lưng Đinh Hạo biến thành sáu cánh cửa ánh sáng phát ra uy nhiếp thần khí ngăn cản áp lực khủng bố.

Đinh Hạo quyết định:

- Xem ra không thể giữ sức nữa.

Lòng Đinh Hạo máy động, bình ngọc chứa thuốc dẫn tiên dược mở ra, một luồng sáng bay ra. Đinh Hạo há mồm cắn thuốc dẫn tiên dược bộ dạng con thỏ, mặc cho con thỏ kêu chít chít hết sức vùng vẫy. Đinh Hạo định hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết thi triển sát chiêu cực hạn.

Một khi thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết tiêu hao hết lực lượng trong cơ thể thì Đinh Hạo sẽ nuốt thuốc dẫn tiên dược vào bổ sung thể lực để có cơ hội tiếp theo.

Đinh Hạo phải làm như vậy.

Nếu đợi lão tổ cuối cùng của Tây Môn thế gia đến, trận hợp kích của tứ đại thế gia Thiên phủ hoàn mxy khép lại thì Đinh Hạo không còn sức vùng vẫy.

thuốc dẫn tiên dược con thỏ trắng biết sắp bị ăn mất nên vùng vẫy kịch liệt giữa hàm răng Đinh Hạo, tiếc là không thể trốn thoát, bị hù ngất xỉu.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc bỗng có một luồng lực lượng không ai ngờ bùng phát bên cạnh Đinh Hạo.

Đinh Hạo ngây người.

Một thanh âm quen thuộc vang lên:

- Meo, ha ha ha ha ha ha! Chuyện gì? Ai đang khó xử nhân sủng của ta?

Ánh sáng trắng tự động bay ra khỏi không gian trữ vật của Đinh Hạo biến thành con cự thú màu trắng to khổng lồ lơ lửng trong không trung, che ánh sáng trời trăng. Đôi mắt như mặt trời, nó gầm một tiếng là thiên địa rung lắc.

Con cự thú trắng kỳ lạ rống to:

- Meo ngủ say quá lâu, thế giới này đã quên meo tàn nhẫn, meo độc ác đến không có tính người. Khó xử nhân sủng của ta? Ta muốn cắn chết các ngươi!

Biến cố đột ngột làm mọi người ngây ngẩn.

- Đó là cái gì?

- Trời ạ, lợi hơi thở này... Là ma thú diệt thế từ truyền thuyết tiên cổ sao?

- Thật là khủng khiếp. Nhưng sao trông đầu nó... Giống con mèo?

Trong phút chốc mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Ủa? Người to vậy. Meo bà nội nó, so ai lớn hơn với ta sao? Không nhịn nữa!

Cự thú màu trắng thấy ngay Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ.

Cự thú màu trắng rống một tiếng, vươn vuốt đẩy lùi Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ ra ngàn thước, bẻ eo người khổng lồ lưu ly, để lại ba vết thương rợn người. Máu như nước lũ đổ ào xuống đất.

Xuất Vân Thiên Thương biến thành người khổng lồ hét thảm:

- Đây là cái gì?

Xuất Vân Thiên Thương bị thương nặng, thân hình nhanh chóng thu nhỏ.

Cùng lúc đó.

Đinh Hạo kích động run bần bật.

Ngay thanh âm thứ nhất vang lên thì Đinh Hạo biết ngay có chuyện gì xảy ra, là ai trở về. Ngây người chốc lát sau Đinh Hạo thừa cơ hội phản kích.

Xuất Vân Thiên Thương bị thương nặng chỉ còn lại Doãn Vinh, Mạc Hoàng Thiên Linh Đinh Hạo không cần sử dụng sát chiêu cực độ đủ giải quyết hai người.

Xuất Vân Thiên Thương phản ứng lại, vừa kinh vừa giận cuồng rống to:

- Là quái vật gì, a... Cút đi!

Cơ thể Xuất Vân Thiên Thương rút nhỏ lại kích cỡ bình thường nhưng ba vết thương ghê người còn đó, hầu như cắt ngang thành hai khúc, xương gãy nhiều khúc.

Cự thú màu trắng kinh ngạc hỏi:

- Meo? Một vuốt đã xẹp? Xì hơi?

Cự thú màu trắng đứng trong không trung, đôi mắt to như hai tinh cầu lơ lửng nhìn xuống, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Cự thú màu trắng không ngờ người khổng lồ thế mà bị cào một vuốt đã thu nhỏ, chẳng lẽ là thổi phồng vọt lên?

Khi cự thú màu trắng nói chuyện như có sấm sét gió lốc trong không trung, mọi người cảm thấy ù tai.

Cảm giác hơi thở khủng bố ập vào mặt, Xuất Vân Thiên Thương kinh khủng thụt lùi.

Xuất Vân Thiên Thương không thể hiểu nổi quái vật này là cái gì, bộ dạng kỳ lạ chưa từng gặp. Tuy nhiên uy lực một vuốt làm Xuất Vân Thiên Thương teo tim. Nên biết khi Xuất Vân Thiên Thương biến thân thành người khổng lồ là thần thông mạnh nhất của lão, không chỉ trướng to mà lực lượng, hơi thở, thần thông tăng gấp đôi.

Trong lịch sử Xuất Vân thế gia khi biến thân thành người khổng lồ lưu ly chưa từng thua trận.

Không ngờ hôm nay cự thú màu trắng một vuốt đã phá vỡ thần tohại người khổng lồ Xuất Vân thế gia.

Xuất Vân Thiên Thương mất can đảm chiến đấu.

Lão quái vật sống càng lâu càng sợ chết hơn người bình thường. Khi Xuất Vân Thiên Thương phát hiện lực lượng mình kiêu ngạo không bảo đảm sự sống thì lòng can đảm tan vỡ.

Xuất Vân Thiên Thương như chó cụp đuôi lùi về, thanh âm khủng hoảng chưa từng có:

- A! Cút đi, đừng lại đây!

Nhưng cự thú màu trắng trên bầu trời lười biếng duỗi vuốt ra, nhìn chậm nhưng siêu nhanh, có một loại đạo vận ẩn chứa trong đó. Cự thú màu trắng chộp cường giả thần cảnh Xuất Vân Thiên Thương đã mất ý chí chiến đấu như bóp con sâu nhỏ xách đến trước mắt lắc lư, quan sát, nghiên cứu.

- Chẳng lẽ không phải thổi phồng trướng to?

Cự thú màu trắng rất cố chấp, muốn tìm hiểu rõ ràng tại sao người nhỏ như vậy mà vừa rồi biến thành người khổng lồ lưu ly.

Xuất Vân Thiên Thương tru lên như heo bị thọc tiết:

- A! Chân của ta... Eo của ta...!

Eo, chân Xuất Vân Thiên Thương bị cự thú màu trắng bóp nát, lực lượng và phòng ngự của cường giả thần cảnh không là cái đinh gì trước móng vuốt đó. Bóng tối chết chóc, đau đớn làm Xuất Vân Thiên Thương không còn sự quyết đoán, khí phách của một cường giả thần cảnh. Giờ phút này, Xuất Vân Thiên Thương biểu hiện ra còn tệ hại hơn đệ tử Xuất Vân thế gia bình thường.

Đám đệ tử, trưởng lão tứ đại thế gia đứng bên dưới ngơ ngác nhìn.

Có thứ gì sụp đổ trong lòng bọn họ.

Một số đệ tử Xuất Vân thế gia phản ứng lại, xấu hổ che mặt. Đường đường là lão tổ gia tộc, đại biểu ý chí toàn Xuất Vân thế gia nhưng lúc này biểu hiện giống tên côn đồ ven đường.

- A! Mau cứu lão tổ!

Có người phóng lên cao phát ra lực lượng mạnh nhất muốn cứu Xuất Vân Thiên Thương ra.

Nhưng mà...

Cự thú màu trắng nhảy mũi:

- Hắt xì!

Gió lốc thổi qua, mấy trăm cao thủ, trưởng lão Xuất Vân thế gia như hạt bụi bị thổi bay ra ngoài.

- Meo bà nội nó, ta ghét nhất kiểu người làm bộ làm tịch như ngươi, không thành thật chút nào!

Cự thú màu trắng rất bất mãn lắc Xuất Vân Thiên Thương như xách gà con, tức giận nói:

- Nếu ngươi yếu như vậy thì biến to làm gì? Ngươi nói, nói đi, nói cho meo!

Xuất Vân Thiên Thương tội nghiệp, một kẻ dữ dằn, là cường giả thần cảnh nổi danh lâu năm ở Vô Tận đại lục, đẳng cấp chí tôn đã bị cự thú màu trắng lắc hôn mê, không chết cũng tàn phế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.