Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1401: Cuộc chiến thảm khốc



Mãi khi đám người Đinh Hạo biến mất phương xa, thanh niên mặc nho phục trắng khẽ thở dài.

Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng mờ mịt, lạc longx dời khỏi tấm lưng Đinh Hạo quay sang nhìn bàn vẽ trước mắt. Thanh niên mặc nho phục trắng nhấc bút nhưng không biết nên đặt xuống ở đâu. Tờ giấy trắng chỉ có tấm lưng Đinh Hạo, là cảnh tượng đám người cường giả thần cảnh rời đi. Thanh niên mặc nho phục trắng không có linh cảm vẽ bối cảnh khác.

Thanh niên mặc nho phục trắng Thiên Họa Ám Sử khẽ thở dài:

- Nhấc bút vẽ khắp thương sinh, múa bút chúa tể thiên hạ... Người đã mất... Ta... Không còn là ta.

Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng dao động.

Bỗng nhiên thanh niên mặc nho phục trắng vung tay, bức tranh bị xé rách thành từng mảnh bươm bướm hấp hối bay tứ tán. Bàn vẽ thanh đồng biến thành đốm sáng biến mất trong lòng bàn tay thanh niên mặc nho phục trắng, bút vẽ cũng mất.

Trước mặt thanh niên mặc nho phục trắng là hoa viên tựa tiên cảnh, những linh thú, nước chảy quanh co, đá lởm chởm, cỏ cây, những cảnh đẹp mọi người đều thấy trừ Đinh Hạo ra cùng với bức tranh bị xé rách tất cả tan vỡ, biến mất. Khói đen tán đi, nơi này trở thành nơi đầy cát bụi, hoang vắng, hẻo lánh.

* * *

Lối vào sơn mạch, đám người Đinh Hạo một lần nữa gặp đại quân Thần Đình phương đông.

Số lượng đại quân Thần Đình phương đông không nhiều nhưng toàn là quân tinh nhuệ.

Thần tướng lĩnh quân là sáu cường giả thần cảnh thật sự canh giữ con đường duy nhất vào núi. Bởi vì trên cao cách mặt đất trăm thước có tầng hỗn độn xám kỳ lạ như ác thú xoay quanh, uấn nhưỡng sấm sét bão tố, ẩn chứa lực lượng pháp tắc nghiền nát hoang vắng, tang thương, rất khó đi đường này.

Không cần trao đổi, Đinh Hồng Lệ quát to:

- Giết!

Đinh Hồng Lệ ra tay trước.

Chỗ này không có Ngân Tuyết quân đoàn đối kháng đại quân Thần Đình phương đông, mọi người phải giết qua, đâm thủng chướng ngại chỗ này mới vào được trung tâm luân hồi ngạ quỷ đạo.

Ở lối vào, mọi người mơ hồ cảm giác hơi thở kỳ lạ từ trong núi truyền ra. Lực lượng này đang ảnh hưởng thời gian, không gian trong núi, khác hẳn với huyền khí, chắc là lực lượng luân hồi trong truyền thuyết.

Mỗi người cảm giác được lực lượng này ảnh hưởng thiên địa pháp tắc biến rõ ràng hơn bao giờ hết. Nếu nói lúc trước mỗi cường giả thần cảnh cảmn ogọ thiên địa pháp tắc như nhìn hoa trong sương thì trong môi trường này, sương mù ngày càng nhạt sắp tan biến, có thể thấy rõ hình dạng của hoa.

Đây chính là tiên duyên luân hồi sao?

Mỗi người cảm giác lực lượng trong cơ thể đang rục rịch, bình cảnh trói buộc bao nhiêu năm bị ảnh hưởng có vẻ là lực lượng luân hồi ảnh hưởng có hy vọng thả lỏng. Các cường giả thần cảnh thầm mừng rỡ.

Dấu hiệu này làm mỗi người trông thấy hy vọng.

- Giết!

Mọi người cùng xông lên.

Đại quân Thần Đình phương đông bày ra trận pháp, tập hợp sức mạnh tập thể đối kháng đám cường giả thần cảnh, thoáng chốc rơi vào ác chiến.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

năng lượng khủng bố nổ tung ở lối vào ngọn núi.

Lần này mọi người không ức chế lực lượng của mình nữa, hoàn toàn bộc phát ra tu vi thật sự. Từng lực lượng hủy thiên diệt địa, sóng năng lượng dao động như bão tố diệt thế thổi quét bốn phương tám hướng thiên địa, dần áp chế chiến trận của đại quân Thần Đình phương đông.

Đinh Hạo cũng tham gia chiến đấu.

Từng luồng kiếm ý, đao ý rạch phát hư không, đi qua đâu là cắt nát thứ đó. Trừ mấy trận pháp phòng ngự siêu cao của Thần Đình phương đông ra, quân trận công kích khác khó thể ngăn cản lực công kích cường đại nhất thiên địa này.

Mưa máu đầy trời.

Xương trắng tung tóe.

Sinh linh kêu gào trong biển máu như khúc tán ca lễ tang.

Giãy dụa...

Chém giết...

Gầm rống...

Cuồng rống...

Mỗi người như dã thú bị thương phát cuồng, quên đi đau đớn, sợ hãi, đánh ấmt kính sợ cái chết, chỉ còn lại bản năng chiến đấu. Đội quân này đúng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Thần Đình phương đông, dù bị đánh tan quân trận cũng không chạy tứ tán mà nổi điên lên, càng mạnh mẽ hơn.

Sáu Thần tướng Hắc Giáp Quân tu vi thần cảnh cũng tham gia chiến đấu.

Cuộc chiến cực kỳ thảm liệt.

Có cường giả thần cảnh chết. Vũ nhân tộc bị một Thần tướng Hắc Giáp Quân thần cảnh của Thần Đình phương đông trước khi chết liều mạng công kích, hủy diệt căn nguyên thần cảnh, hét thảm nổ tung thành mưa máu. Máu tươi ẩn chứa năng lượng khủng bố rơi xuống đất như hồ nước.

- Giết!

Bạch Tuyền Thủy cũng bị thương, chém một kiếm đánh tan chiến trận hàn trăm Thần tướng Hắc Giáp Quân hợp thành. Kiếm quang vô tình mang đi mạng sống của các cao thủ trong chiến trận.

- Thanh Vân chưởng ấn!

Tống Khuyết thở dốc, người tỏa ánh sáng nhấp nháy không ngừng phát ra lưu ly chưởng ấn oanh kích quân trnậ trước mặt. Tống Khuyết liên tục vỗ mấy trăm kích cuối cùng oanh phá một quân trận phòng ngự. Năm mươi Thần tướng Hắc Giáp Quân dỉnh Võ Thánh cảnh tổ thành quân trận bị đập chết.

Tình huống tương tự có khắp chiến trường.

Thần Đình phương đông tạo nhiều sát nghiệt trên Vô Tận đại lục, tích lũy vô số thù hận, thành kẻ thù không đội trời chung với sinh linh Vô Tận đại lục. Cho nên nhiều cường giả thần cảnh Bắc Vực ra tay không thấy áy náy chịu tội, hết sức oanh kích.

Toàn thân Phương Thiên Dực bắn ra vạn kiếm khí, lúc hư lúc thực, hư thực kết hợp. Một ý nghĩ kiếm quang như ánh sáng mặt trời, thúc giục ba ngàn tuyệt kiếm đến mức tận cùng, có yu lực quỷ thần khó lường. Phương Thiên Dực được võ đạo và công lực của Thạch Nhất Hoàng, trong tình huống này càng có thể kích phát tiềm lực, dung hội quán thông những gì gã học được.

Chiến pháp của Cuồng Đao Trương Phàm là trở lại nguyên trạng.

Cuồng Đao Trương Phàm hhúc giục Thập Hoàng Thể Tôn Công đến cực độ, huyết khí vượng thịnh giống như biển cả. Trăm thước quanh thân Cuồng Đao Trương Phàm lượn lờ khói đỏ như dung nham trôi trào, sức sống dạt dào sánh bằng thần long khủng thú. Sau lưng Cuồng Đao Trương Phàm là mười bóng dáng đồ đằng khổng lồ trừ mặt ra những vị trí khác chân thật rõ ràng. Mỗi ảo ảnh đồ đằng như hoàng đế cổ đại, cao quý vô cùng, Răng rắc!. Ánh mắt như tia chớp phán xét vạn vật thế gian, có hơi thở tang thương tiên cổ vĩnh cửu.

Mười ảo ảnh đồ đằng đi theo bước chân Cuồng Đao Trương Phàm như bảo vệ gã. Cuồng Đao Trương Phàm chậm rãi chém ra từng đao, động tác giống như lão tiều phu đốn củi. Nhưng đao phong chỉ tới đâu là trong ngàn thước không thứ gì may mắn thoát khỏi.

Bùm!

Lại một đoàn lửa nổ tung rực rỡ nhuộm đỏ bầu trời.

Điều này nghĩa là một cường giả thần cảnh Bắc Vực chết.

Trước đó trừ Bạch Âm kiếm tu ra, có hai cường giả bán thần cảnh của Huyền Sương Thần Cung chết. Cường giả bán thần cảnh của các đại thế lực khác có mười người chết, trong đó bao gồm 'người trẻ tuổi' thế hệ trẻ chưa đến trăm tuổi, là truyền nhân hai tông môn đỉnh cao. Tuy hai 46d được trưởng bối tông môn hết sức bảo vệ nhưng không thể cứu lại.

Chính lúc này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.