- Sao có thể như vậy? Ta rút trúng Đinh Hạo? Chết tiệt, sao ta bỗng nhiên không may mắn nữa? Chẳng lẽ Đinh Hạo có thể khắc chế may mắn của ta?
Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn rất buòn bực.
Mọi người đều công nhận...
Đinh Hạo bây giờ là không thể chiến thắng, tốn sức ác chiến với hắn còn không bằng vào tổ thua trận tìm cơ hội mới.
Thời gian trôi nhanh trong thi đuấ kịch liệt.
Chớp mắt sáu ngày qua đi.
Không biết là ai trước tiên nhắc lại ước chiến một kiếm của Đinh Hạo và Lý Mục Vân khiến mọi người chú ý.
Nhiều người chợt nhớ đại tái năm viện lần đầu tiên, Lý Mục Vân với tư thế vương giả càn quét mọi đối thủ, chỉ khi đối diện Đinh Hạo là gã không khách nào phá Bế Môn Tạ Khách kiếm thức của hắn. Lý Mục Vân kiêu ngạo tự phụ ném trường kiếm chủ động rút lui.
Khi đó hai người ước hẹn một kiếm, Lý Mục Vân thề lần sau đấu sẽ phá giỉa Bế Môn Tạ Khách kiếm thức.
Bây giờ một năm qua đi, thực lực của Lý Mục Vân hay Đinh Hạo đều tiến bộ vượt bậc, hai người lại quyết đấu cuối cùng ai sẽ cười đây?
Cuộc quyết đấu trở thành nóng bỏng nhất.
Đến gần ngày cuối cùng, kết quả rút thăm tuyên bố. Lý Mục Vân, Đinh Hạo, hai người được công nhận là tuyển thủ nặng ký chức quán quân chạm mặt trong vòng bán kết.
Trên khán đài lớn phía xa, rất nhiều thủ lĩnh các thế lực nội, ngoại tông môn, bao gồm chưởng môn Lý Kiếm Ý lộ mặt.
Theo truyền thống của Vấn Kiếm tông, vì biểu thị chú trọng đệ tử ký danh, mỗi quý thi cuối năm, chưởng môn Lý Kiếm Ý và chưởng tọa lục phong lục tọa đều có mặt.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý mặc áo trắng như tuyết, mặt mày tuấn nhã, dáng vẻ uy nghiêm ngồi trên ghế chính. Bên cạnh chưởng môn Lý Kiếm Ý là lục phong lục tọa, bao gồm La phong chủ, các tai to mặt lớn nắm quyền trong Vấn Kiếm tông.
Các thủ lĩnh bình thường không ăn nhân gian khói lửa bây giờ xì xầm trận long tranh hổ đấu sắp bắt đầu. Vương Tuyệt Phong xấu xa không thuộc cao tầng Vấn Kiếm tông nhưng không hiểu sao hiếm khi cũng xuất hiện trên kjhán đài, vị trí gần đằng trước.
Trong diễn võ trường, xung quanh lôi đài quyết đấu chật ních người.
Mỗi cao thủ có tiếng trong các đệ tử ký danh năm viện bắc, nam, đông, tây, trung đều xuất hiện, bọn họ không muốn bỏ qua cuộc quyết đấu đệ tử ký danh đỉnh cao.
Đầu người đen kịt như thuy triều đen, bốn phía yên lặng.
Mỗi người nín thở nhìn hai bóng người phong hoa tuyệt đại trên lôi đài, sợ bỏ qua động tác, câu nói nào của họ.
Trên lôi đài.
- Dường như chúng quyết đấu sớm hơn dự định.
Lý Mục Vân với khí thế vương giả, mỉm cười, có phong độ làm người khâm phục.
Đinh Hạo biết ý câu nói của Lý Mục Vân.
Lý Mục Vân là người kiêu ngạo, tự phụ, vốn muốn chạm mặt với Đinh Hạo trong trận chung kết, vậy là gã có thể đánh bại kẻ địch lâu năm Đinh Hạo, đạp trên thân hắn bước lên ngôi báu số một năm viện bắc, nam, đông, tây, trung. Lý Mục Vân dùng trận thắng chung kết sung sướng cứu vãn tiếc nuối vô duyên trong đại tái năm viện lần đầu. Lý Mục Vân sẽ khắc tên gã vào danh sách các đệ tử ký danh hàng cao nhất, vĩnh viễn.
- Vậy sao? Đáng tiếc là ta thấy vòng bán kết hay chung kết cũng không có gì khác, vì cuối cùng người thắng nhất định là ta.
Ánh mắt Đinh Hạo xẹt qua cổ tay phải, ngực Lý Mục Vân, hơi nhíu mày.
- Ngươi sắc bén hơn trước nhiều.
Tay phải Lý Mục Vân chậm rãi vươn ra từ ống tay áo, khẽ nắm lại. Một thanh trường kiếm rực lửa do huyền khí màu tím huyễn hóa ra, cảm giác cứng rắn như kim loại.
Huyền khí như đao!
Đây là tượng trưng cho bước vào cảnh giới Đại Võ Sư cảnh, huyền khí có thể ngưng kết ra binh nhãn, áo giáp.
Lửa đỏ đốt cháy, hơi thở cao quý kỳ dị. Trong mắt Đinh Hạo càng tăng nghi ngờ. Không lẽ hắn đã đoán sai? Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng khống chế lửa đỏ không phải là Lý Mục Vân?
Đinh Hạo nói:
- Lấy ra tất cả thực lực của ngươi đi, một thanh thần binh huyền khí không đủ để chiến thắng ta.
Không khí bên người Đinh Hạo gợn sóng trong suốt, bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc như xuyên việt thời không đến, chậm rãi hiện ra bảo vệ hắn. Ánh nắng chiêu rọi thần binh hàn sương màu bạc tỏa sáng chói lòa.
Trong không khí hơi lạnh thấu xương, từ mùa xuân đi đến đông.
Trong đám người vang lên tiếng kinh kêu.
Một ý niệm ngưng kết huyền khí thành binh khí, áo giáp như là thần thoại đối với các đệ tử ký danh, không ngờ hôm nay trong số đồng bạn có người làm được.
Huyền khí như đao cảnh giới Đại Võ Sư cảnh trong truyền thuyết xuất hiện trước mặt các đệ tử ký danh.
Lý Mục Vân nhìn bốn thần binh hàn sương màu bạc trôi ổi bên cạnh Đinh Hạo, lại nhìn trường kiếm lửa tím hơi cô đơn trong tay, cười ngạo nghễ:
- Có nhiều lúc số lượng chưa chắc quyết định thắng bại.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên, phất tay.
Vù vù vù vù vù!
Bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc cùng bắn ra, như bốn luồng sáng tràn ngập khí lạnh, sát ý, lưỡi kiếm đầy trời nghiền Lý Mục Vân.
Lý Mục Vân mỉm cười, lắc người biến mất tại chỗ.
Bùm bùm bùm bùm!
Bốn tiếng nổ vang lên, như có một tầng hầm lạnh vô hình bị đập bể, từng khối băng bạc bắn tung xen lẫn hỏa hoa lửa tím. Sương trắng và tím hòa lẫn khuếch tán bốn phương tám hướng.
Bốn thanh thần binh hàn sương màu bạc bị kiếm lửa tím của Lý Mục Vân chém nát bấy.
Trong phút chốc Lý Mục Vân lặng lẽ xuất hiện trên bầu trời cách đầu Đinh Hạo năm, sáu thước, tư thế như Trầm Tất Sát của Kim Cương Tiểu Ngốc.
Biểu tình Lý Mục Vân nghiêm túc, miệng lầm bầm, hai tay cầm trường kiếm lửa tím, thân thể phát ra lửa vô cùng vô tận thổi quét thiên địa rót vào kiếm tím.
Trường kiếm tím biến dị.
Trường kiếm tím trướng go gấp mấy chục lần, dài hai mươi mấy thước, rộng năm thước. Lửa tím lượn lờ trên mũi kiếm như ma diễm, có lực lượng nhiếp hồn người, nhìn ma diễm một cái là linh hồn sẽ bị đốt cháy.
Mọi người xung quanh không thể không nhắm mắt lại.
Trường kiếm tím quá to, chủ nhân Lý Mục Vân trở nên nhỏ bé như con kiến.
Đây là chiến kỹ rất đáng sợ.
Lý Mục Vân hét to một tiếng:
- Chước Thế Chi Viêm, trảm!
Lý Mục Vân như chiến thần khống chế lực lượng ác ma viễn cổ, cánh tay hạ xuống, kiếm to ma diễm tím khai thiên tích địa chém xuống Đinh Hạo.
Từng vệt khí lãng mắt thường trông thấy tách ra hai bên mũi kiếm.