Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 555: Tông môn huyết chiến



- Đinh đại ca, cảm ơn đại ca đã báo thù cho ca ca ta!

- Đây là chuyện ta phải làm. Bọn họ nhằm vào ta mà đến. Là ta gây tai họa cho các ngươi.

- Đây đều là do thần vận mệnh an bài... Đinh đại ca, ta không sao. Đại ca đừng lo lắng cho ta. Chúng ta đi thôi. Ta đã đáp ứng ca ca, phải sống thật tốt. Hiện tại đã có địa măng Cửu Hoàng Hộ Tâm. Mong đại ca giúp ta chế luyện một viên thần đan.

Tiểu nha đầu đầy tỉnh táo nói. Từ đó về sau, Đinh Hạo không bao giờ nhìn thấy người thiếu nữ này khóc nữa.

Cũng từ đó về sau, cái tên Ngọc La Sát Ngọc Châu bắt đầu bay lên tại Ngọc Châu thậm chí là toàn bộ Bắc Vực. Mặc dù từ trước đến nay nàng cũng chưa từng tu luyện võ đạo, nhưng tên của nàng lại làm cho vô số cường giả tuyệt thế phải biến sắc. Không người nào dám đối đầu với sự sắc bén của nàng.

Làm xong tất cả những điều này, thân thể yếu ớt của Kỷ Anh Khởi cũng khó chịu được tất cả những điều này.

Nàng nằm ở trên lưng Đinh Hạo, nặng nề chìm vào giấc ngủ. Trên hàng mi cong dài mỹ lệ vẫn còn sót lại một giọt nước mắt cuối cùng.

Trên bờ vai gầy yếu lại bắt đầu mang theo một hy vọng cuối cùng của gia tộc đã từng huy hoàng.

….

- Giết!

- Bảo vệ tông môn!

- Muốn thông qua nơi đây, trừ phi là dẫm lên thi thể chúng ta!

Tại dãy núi Vấn Kiếm, trên đài cao tại một sơn đạo cách khu vực cầu thang cấp thứ nhất của Vấn Kiếm Tông chưa đầy sáu km, tiếng chém giết vang lên rung trời. Lực lượng huyền khí và lực lượng minh văn bắt đầu điên cuồng khởi động. Hài cốt như núi, máu chảy thành sông, những chân cụt, tay cụt rời khỏi cơ thể bay lên. Những tiếng kêu gào thét thảm thiết liên tục không ngừng.

Một trận chiến đấu ngươi chết ta sống đang diễn ra. Bóng người chớp hiện.

Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm Tông mặc trang phục kiếm sĩ màu trắng và màu vàng, tay cầm trường kiếm, người mặc nhuyễn giáp, hô to tử chiến. Mặc dù toàn thân bọn họ đã bị thương, mặc dù đã sắp kiệt sức, vẫn trẫn thủ vững vàng ở trong trận pháp, không chịu lui về phía sau một bước.

Đối diện là thế lực của hơn mười tông môn Tuyết Châu, nhân số gấp mấy chục lần đệ tử Vấn Kiếm Tông.

Cuộc chiến đấu bắt đầu từ giờ tý đêm qua, giằng co đến bây giờ đã tròn sáu canh giờ.

Nơi này đã tiến vào trạm kiểm soát đầu tiên của sơn môn Vấn Kiếm Tông, được gọi là kiếm môn. Nơi này cách Tẩy Kiếm Trì dưới chân núi có ba, bốn km, là đại trận bảo vệ núi tầng thứ nhất.

Vấn Kiếm Tông xuất hiện đã mấy ngàn năm, lao tâm khổ tứ, bố trí rất nhiều sát trận ở chỗ này. Nơi này thủ dễ khó công. Vòng bảo hộ quang diễm bảo vệ các đệ tử Vấn Kiếm Tông ở trong đó. Tại thời khắc mấu chốt như vậy, có hơn hai trăm đệ tử tông môn đang trấn thủ. Cao thủ trấn thủ ở đây chính là Phúc Hắc Nam Vương Tuyệt Phong.

Trong sáu canh giờ, kẻ địch giống như thủy triều vọt tới. Đối phương có cao thủ mở ra từng lỗ hổng nhỏ ở trong trận pháp minh văn, tiến vào trong trận pháp.

Một hồi chém giết đầy thảm khốc khiến Vấn Kiếm Tông tổn thất bảy, tám chục đệ tử ưu tú nhất tinh anh nhất.

Mặc dù là cao thủ trên Tiên Thiên như Vương Tuyệt Phong, toàn thân cũng đầy vết thương.

Trên thực tế, một cuộc ác chiến diễn ra, nếu không phải nhờ Vương Tuyệt Phong lấy sức mình, chịu trách nhiệm ngăn cản phần lớn cao thủ của đối phương, chỉ sợ trạm kiểm soát này đã sớm bị công phá.

Tuy rằng Vấn Kiếm Tông cũng không có ít cao thủ, nhưng kẻ địch lại không ngừng vọt tới càng nhiều hơn.

Trạm kiểm soát trở thành một nơi thí mạng.

Trong sáu canh giờ, ngoại trừ đệ tử Vấn Kiếm Tông tử trận ra, ở đây chí ít còn có mấy nghìn người khác đã chết.

Máu theo sơn đạo chảy xuôi xuống, máu nhuộm trên mặt đất, nhuộm đỏ núi đá và tuyết trắng. Những phần tay cụt, chân cụt nằm rải rác khắp nơi. Có những võ giả bị chết biểu tình trên mặt vẫn vô cùng dữ tợn. Còn có một vài võ giả tuy rằng đã bị trọng thương không bị giết chết, nhưng vẫn đau đớn nằm co quắp, giống như dã thú bị thương đang giãy dụa...

Ở đây quả thực đã trở thành một luyện ngục Tu La. Cũng may cao thủ hai bên không tham chiến.

Đây là một giai đoạn thử trước. Rất rõ ràng học viện Thanh Bình đang chờ thế lực sau lưng. Bọn họ muốn lấy chiến thuật biển người, không ngừng hao mòn sinh lực của Vấn Kiếm Tông, lẳng lặng chờ đợi thời cơ đến sẽ đánh ra một đòn cuối cùng.

Các cao thủ của tông môn siêu cấp đến từ chính đại châu khác của Bắc Vực theo như lời đồn đại vẫn chưa hiện thân. Điều này dường như cho Vấn Kiếm Tông một hi vọng.

- Giết!

Vương Tuyệt Phong chém ra một kiếm.

Kiếm quang tăng vọt, chém ngang người ba kẻ địch cảnh giới Tiên Thiên Vũ Tông.

Trong vòng sáu canh giờ, hắn không biết đã vung kiếm bao nhiêu lần. Lúc này hai cánh tay hắn đã tê dại mất cảm giác. Huyền khí trong cơ thể cũng sắp khô cạn. Thông đạo trong kinh mạch đau nhức, nhưng khắp nơi đều có kẻ địch đang vọt tới, hắn phải cắn răng kiên trì.

Cuộc chiến đấu như vậy phải kiên trì tới khi nào? Số phận của Vấn Kiếm Tông sẽ như thế nào?

Những hắn vẫn không muốn nghĩ, cũng không có thời gian suy nghĩ về những điều này.

Trong long Vương Tuyệt Phong chỉ xác định một điểm, chỉ cần mình giết chết thêm một kẻ địch, như vậy sự lo lắng bao phủ tông môn sẽ giảm đi một phần.

Toàn thân hắn đã đẫm máu. Có máu của chính hắn, cũng có máu của kẻ địch.

Ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ lớn vang lên. Cách đó không xa, trận pháp minh văn bị nghiền nát, mất đi hiệu lực. Màn hào quang vốn hiện ra, ngăn cản rất nhiều kẻ địch xâm nhập, hiện tại đang tan rã từng điểm một. Đã không còn chỉ là mấy chỗ hổng nữa. Hiện tại, màn bảo vệ đã bị nghiền nát hoàn toàn. Nền móng minh văn bố trí dưới đất và trong nham thạch bị phá hủy, trận pháp ở đây sẽ mất đi hiệu quả.

- Phải lui lại. Mất đi sự ngăn cản của trận pháp minh văn, số lượng kẻ địch khổng lồ có thể sẽ không gặp chút trở ngại nào, đồng thời xuất hiện ở nơi này. Ưu thế về nhân số cực lớn. Nếu kiên trì trấn thủ ở chỗ này, các đệ tử sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn!

Chỉ có điều nếu bọn họ lui lại, kiếm môn xem như đã hoàn toàn thất thủ. Bởi vì từ đây đến sơn môn Vấn Kiếm Tông, chỉ còn lại chưa đầy sáu trạm kiểm soát, sẽ mất đi một trạm kiểm soát.

Ong!

Một tiếng chuông dài từ sơn môn phía xa truyền tới.

Đó là tín hiệu tông môn yêu cầu lui lại.

- Lui!

Vương Tuyệt Phong không do dự nữa. Hắn hét lớn một tiếng, trường kiếm nâng ngang ngực, ý bảo các đệ tử tông môn lập tức lui về phía sau, bản thân mình ở lại chặn hậu.

Cho tới nay, phương pháp khoa học do Vấn Kiếm Tông vẫn kiên trì bồi dưỡng đệ tử, vào giờ phút này đã nhận được hiệu quả. Hơn một trăm đệ tử toàn thân bị thương, tuy rằng kết cục thất bại đã hiện ra, nhưng lại vẫn rút lui về phía sau rất có trật tự, hoàn toàn không có chút rối loạn nào. Bọn họ di chuyển từ từ, tuyệt đối không để cho kẻ địch nhân cơ hội đánh lén.

Vèo vèo vèo!

Kiếm quang như điện hiện ra.

Vương Tuyệt Phong kích thích lượng huyền khí cuối cùng trong cơ thể, ngăn cản mười mấy tên cao thủ của kẻ địch lao tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.