Thân vì một cường giả, vì tôn nghiêm và kiêu ngạo khiến Đinh Hạo không cho phép mình lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ở phía sau đánh lén.
Đinh Hạo thực sự cũng không có bất kỳ ý định xuất thủ nào. Hắn chỉ cảm thấy có chút kỳ quái.
Đinh Hạo nhớ trong trận doanh của Nhân tộc trước đó cũng không thấy có bóng dáng của Mục Thiên Dưỡng. Vì sao lúc này, hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Lẽ nào hắn vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối, hoặc là theo bước chân của mọi người, tiến vào thế giới huyễn cảnh sau?
Tất cả đều có thể.
Đinh Hạo đột nhiên ý thức được, có thể trước đó mình đã bỏ quên cái gì. Hắn có một loại trực giác, người xuất hiện ở trong hành lang tối tăm này, tuyệt đối không chỉ có một mình Mục Thiên Dưỡng.
Có thể vẫn còn có rất nhiều người quen cũ, đang ẩn nấp trong bóng tối.
Bởi vì mình xuất hiện trước quá mức chói mắt, vì nguyên nhân này hoặc nguyên nhân khác những người quen cũ cũng không xuất hiện. Bọn họ lặng lẽ ẩn nấp trong bóng tối, nhưng không có nghĩa là bọn họ không tồn tại.
Đồng thời Đinh Hạo lại có chút lo lắng.
Đến bây giờ, đám chí cường giả Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng, Cổ Yêu Hoàng yêu tộc Ngân Nguyệt vẫn không có người nào đi ra khỏi thế giới huyễn cảnh, Mục Thiên Dưỡng lại xuất hiện. Điều này nói rõ thực lực và tiềm lực của vị học viện Thanh Bình bản lĩnh cường đai này còn trên cả những kỳ tài ngút trời kia?
Đinh Hạo lén lút phóng ra thần thức, âm thầm quan sát.
Tu vi huyền khí của Mục Thiên Dưỡng ở khoảng cảnh giới Đại Tông Sư lục khiếu.
Trình độ này so với những thiên tài khác của hai tộc đã đi tới đoạn Cổ Lộ này, cũng không tính là xuất sắc, thậm chí có thể tính là trung đẳng trong thiên hạ. Chỉ có điều trong mơ hồ Đinh Hạo cảm thấy, trong cơ thể hắn dường như đang che dấu một lực lượng rất lạ, rất khó nắm bắt, nhưng tuyệt đối khủng khiếp.
- Trong cơ thể hắn cũng che dấu bí mật nào đó.
Đinh Hạo không dám khinh thường đối với đối thủ này,.
Sau một lúc lâu, trong hàng lang tối tăm lại có một luồng ánh sáng thoáng hiện. Một thân ảnh cực kỳ khôi ngô, xuất hiện ở trong hàng lang, yêu khí cuồn cuộn. Đây là một cường giả Yêu tộc.
Người này thân hình cao to, nhưng lại không thô kệch, mà cực kỳ trang kiện hoàn mỹ. Một mái tóc dài màu xanh biếc, giống như thác nước chảy xuống, rối tung ở trên đầu vai. Giữa trán có một viên ngọc thạch màu xanh, giống như trời sinh mọc ra ở trên đầu. Khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, góc cạnh rõ ràng, môi mỏng dài. Mũi cao. Hai mắt như đao, mày như kiếm bay, không có tóc mai, có một loại khí khái không giận tự lộ vẻ uy nghiêm.
- Đúng không vậy? Không ngờ một con kiến hôi của Nhân tộc lại có thể ra được rồi...
Ánh mắt nam tử Yêu tộc trẻ tuổi này nhìn thấy Mục Thiên Dưỡng, chợt sửng sốt, kinh ngạc nói:
- Mục Thiên Dưỡng? Không nghĩ tới thứ tiểu nhân luôn trốn trốn tránh tránh như ngươi, lại có thể ra trước ta. Bộ dạng bị thương không nhẹ!
Cường giả Yêu tộc này hiển nhiên nhận ra Mục Thiên Dưỡng.
Trên người hắn cũng không có thương thế gì quá nặng, chỉ là khí tức có hơi bất ổn, yêu khí không thực. Nhưng so với Mục Thiên Dưỡng không biết đã gấp bao nhiêu lần. Ánh mắt lướt qua trên người Mục Thiên Dưỡng, trong đôi mắt vị cường giả Yêu tộc này lóe lên một tia sát ý, cười lạnh nói:
- Năm trước ở Tuyết Châu, ngươi hoành hành thế nào không nói, không ngờ cũng có ngày hôm nay. Hiện tại ta tiêu diệt ngươi, không ai biết được, ha ha ha...
Khóe miệng Mục Thiên Dưỡng hiện ra một tia cười nhạt. Hắn vẫn toàn tâm toàn ý vận chuyển huyền công khôi phục thương thế, căn bản không để vị cường giả Yêu tộc này vào mắt.
- Hắc hắc, đi tìm chết cho ta...
Tay phải nam tử Yêu tộc trẻ tuổi này biến thành một long trảo, đang muốn chụp tới. Đột nhiên hắn nhận ra điều gì, quay đầu lại nhìn. Lúc này, hắn mới thấy được Đinh Hạo ở phía xa cuối hành lang đang lẳng lặng khoanh chân ngồi tu luyện.
- Đúng không vậy? Đó là... Đinh Hạo?
Con ngươi hắn co lại. Hiển nhiên hắn đã nhận ra Đinh Hạo. Hắn khẽ mắng một câu chết tiệt. Sát ý toàn thân nhất thời giảm xuống một chút, dường như đã nghĩ tới điều gì.
Hắn biết lúc này ra tay, Đinh Hạo tuyệt đối sẽ ngăn cản. Hắn chỉ có thể chậm rãi thu hồi bàn tay của mình, không tiếp tục nhằm vào Mục Thiên Dưỡng nữa.
Nam tử Yêu tộc trẻ tuổi này hiển nhiên cực kỳ kiêng kỵ đối với Đinh Hạo. Hắn liếc mắt nhìn Đinh Hạo một cái, sau đó khoanh chân ngồi xuống một góc khuất khác trong hành lang tối tăm. Toàn thân hắn phát ra yêu khí màu xanh cuồn cuộn, bắt đầu điều chỉnh thực lực.
Một lát sau, Đinh Hạo mới nghĩ ra được thân phận thực sự của nam tử Yêu tộc này.
Không ngờ, hắn lại là Thánh hoàng tử con trai độc nhất của Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, thế lực Yêu tộc lớn thứ hai tại Tuyết Châu. Nhớ lại lúc trước khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, hắn đã từng vội vàng nhìn qua tên của vị thiên tài Yêu tộc này xếp thứ hai trên Tiềm Long Bảng tại Tuyết Châu. Chỉ có điều khi đó Đinh Hạo cũng không để ý lắm. Không ngờ Thánh hoàng tử lại có thể xuất hiện ở đây.
Vị Thánh hoàng tử này ngược lại cũng kiên nhẫn, một đường đi tới đoạn cuối cùng của tây du Cổ Lộ, cũng chưa từng để lộ thân phận. Hắn nhanh chóng từ trong huyễn cảnh đi ra như vậy, coi như là một thiên tài hiếm thấy. Không ngờ lại gặp mình ở chỗ này.
Ở trong một vài tư liệu Vấn Kiếm Tông thu thập được, Thánh hoàng tử là một gia hỏa cao lớn, nhưng tính cách cực kỳ bạo ngược. Nếu như cường giả Yêu tộc là đối thủ giảo hoạt giống như hồ ly, co được dãn được, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, hành sự không bị ràng buộc, là một đối thủ phải cực kỳ lưu ý.
Chỉ có điều, lúc đó phán đoán về thực lực của hắn còn đang ở cảnh giới yêu quân hình đan, tương đương với cao thủ Đại Tông Sư của nhân loại.
Tuy nhiên, lúc này Đinh Hạo âm thầm quan sát, thấy thực lực Thánh hoàng tử đã tiến vào cảnh giới Yêu Vương. Cụ thể là Yêu Vương cấp mấy, lấy thị lực của Đinh Hạo tạm thời cũng nhìn không ra.
Xem ra sau khi tiến vào chiến trường Bách Thánh, thực lực Thánh hoàng tử này lại tăng lên.
Hắn có thể ra khỏi huyễn trận trước Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng, Yêu Hoàng yêu tộc Ngân Nguyệt Cổ, vậy không thể khinh thường.
Đinh Hạo nghĩ tới đây, trong lòng cũng cảm thấy có chút nực cười.
Thật không ngờ ba kẻ đi ra khỏi thế giới huyễn cảnh đầu tiên, lại đều có thể đến từ chính Tuyết Châu. Phải biết rằng Tuyết Châu là châu nhỏ nhất trong vô sô châu tại Bắc Vực. Đây cũng là một châu xa xôi nhất, hoang vu cằn cỗi nhất, được công nhận là mảnh đất hoang của võ đạo, hiếm lắm mới thấy cường giả cấp bá chủ xuất hiện. Nhưng lúc này đây, Tuyết Châu lại có thể vượt qua tất cả đại châu và đại phái siêu cấp, vậy có chút bá bạo.
Trong lòng Đinh Hạo cảm thấy kinh ngạc. Cho dù là chuyện có xác xuất nhỏ đi nữa, phía sau nhất định phải có nguyên nhân tất yêu.
Mục Thiên Dưỡng và Thánh hoàng tử hai người này trước sau vẫn phải cẩn thận đề phòng.