Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 664: Nhận mệnh đi



Ba đệ tử Vấn Kiếm Tông Cao Tuyết Nhi thấy cảnh tượng trước mắt thảm khốc như vậy, toàn thân đều run rẩy.

- Đó là... a, đó chính là sư thúc Lăng Thiên Nhất Kiếm Liễu Tùy Phong...

Ny Tử đột nhiên tức giận hét lên một tiếng.

Đinh Hạo cũng đã nhận ra, một thi thể bị mổ xẻ trong đó chỉ còn lại có một cái đầu, chính là Liễu Tùy Phong. Đó chính là người trung niên ôn hòa đã từng dẫn dắt mình tiến vào di chỉ thượng cổ của tông môn ở dãy núi Tây Nham.

Nhớ lại trước đây, hắn rất phong độ, luôn che chở cho tất cả đám hậu bối. Uy danh của Lăng Thiên Nhất Kiếm ở trong toàn Tuyết Châu cũng là đại danh đỉnh đỉnh. Thật không ngờ ngày hôm nay hắn lại...

- Ha ha, bốn con kiến hôi nhỏ. Các ngươi đã biết run rẩy, sợ hãi rồi sao? Kết quả của các ngươi, cũng sẽ như vậy thôi!

Trong thạch điện, Tinh Vẫn Tông Chủ cất tiếng cười quái dị. Thân thể hắn dường như như tan vào trong không khí, dùng mắt thường không thể thấy được.

Cái này gọi là sư tử vồ thỏ, cũng phải sử dụng toàn lực. Tuy rằng không để Đinh Hạo vào mắt, nhưng với kinh nghiệm chém giết nhiều năm khiến Tinh Vẫn Tông Chủ tuyệt đối sẽ không có chút sơ suất nào. Hắn thi triển đại hư không độn thuật, thân hình không thể nắm bắt, ở trong thạch điện vô thanh vô tức chạy đi, tìm kiếm cơ hội xuất thủ.

Ở trong mắt hắn, bất luận là Đinh Hạo, hay ba đệ tử Vấn Kiếm Tông kia, toàn thân đều sơ hở.

Chỉ có điều hắn có chút hưởng thụ cảm giác ẩn thân ở chỗ tối, mang đến cho kẻ địch sự sợ hãi vô tận, cuối cùng khiến cho bọn họ cảm giác tinh thần suy sụp. Cho nên hắn cũng không vội ra tay.

- Ha ha, Đinh Hạo, bây giờ ngươi không phải đang rất phẫn nộ sao? Đáng tiếc. Ngươi không những không báo được thù, bản thân cũng rất nhanh trở thành miếng thịt béo nằm trên tấm thớt. Ha ha, bản tông bảo đảm, nhất định sẽ làm cho ngươi tận mắt nhìn thấy, ba con trùng đáng thương bên cạnh ngươi sẽ bị đao cắt từng mảnh thịt, sau đó ta sẽ từ từ mổ xẻ ngươi, sử dụng xương sọ của ngươi làm một cái bô, biến thành thứ đắc ý nhất của bản tông. Ha ha Aha...

Giọng nói của Tinh Vẫn Tông Chủ phiêu đãng bất định, chợt trái chợt phải, cực kỳ quỷ dị.

- Đinh đại ca, chúng ta... phải làm sao bây giờ?

Đám ba người Cao Tuyết Nhi lưng tựa lưng, thần sắc cảnh giác nhìn xung quanh.

Khóe miệng Đinh Hạo cong lên hiện ra một nụ cười nhạt. Thân hình hắn lóe lên, trong nháy mắt biến mất.

Chờ tới khi hắn quay trở lại, trong tay hắn lại mang theo một thân ảnh giống như chó chết. Không ngờ đó chính là Tinh Vẫn Tông Chủ đã biến mất.

- Ngươi...

Gương mặt Tinh Vẫn Tông Chủ dại ra, cúi đầu nhìn bàn tay đang khóa cổ, giống như thấy quỷ. Hắn vẫn không biết, mình rốt cuộc bị Đinh Hạo khám phá ra hành tung lúc nào, chỉ trong nháy mắt đã bị bắt.

Đinh Hạo không nói lời nào, trong mắt bắn ra sát khí, nhìn hắn.

- Không thể như thế được!

Tinh Vẫn Tông Chủ đột nhiên ra tay, đánh một quyền về phía Đinh Hạo.

Khóe môi Đinh Hạo nhếch lên.

Ầm!

Một quyền này trực tiếp đấm vào trên mặt Đinh Hạo.

Đáng tiếc hình ảnh Tinh Vẫn Tông Chủ tưởng tượng, đầu Đinh Hạo bị đánh vỡ vẫn chưa xuất hiện, thay vào đó là thống khổ vô biên vô tận. Quả đấm của hắn, giống như trứng gà dập vào tảng đá, trực tiếp bể nát. Máu đỏ và thịt và xương trắng bắn ra. Nắm đấm gần như biến thành thịt vụn, hoàn toàn bị phế!

- A...

Tinh Vẫn Tông Chủ điên cuồng gào thét. Thân thể hắn đột nhiên run rẩy một cách kỳ dị.

Từng ám khí các màu nhanh như tia chớp, giống như bị cung nỏ bắn ra, lao về phía các vị trí trọng yếu trên thân thể Đinh Hạo.

Đinh Hạo vẫn không nhúc nhích.

Ầm ầm ầm ầm!

Liên tiếp những tiếng động truyền ra.

Chỉ thấy có ám khí với vô số hình thù kỳ quái, nhìn thấy khiến người ta giật mình đáng sợ, bắn vào trên người Đinh Hạo, giống như vụn gỗ đánh vào thân thể sắt thép, đều biến hình nghiền nát, sau đó rơi xuống mặt đất!

Những ám khí đủ khiến cường giả cấp Vũ Vương cao giai bị bắn chết trong nháy mắt, lại chỉ đâm xuyên qua y phục Đinh Hạo, nhưng ngay cả một vết mờ trên thân thể hắn cũng không có.

- Còn có thủ đoạn gì nữa, cứ lấy ra hết đi!

Đinh Hạo giống như mèo vờn chuột, lẳng lặng nhìn hắn.

Lực thân thể Đinh Hạo đã sớm đạt tới cường độ Vũ Hoàng nhị khiếu. Chỉ bằng vào lực lượng cơ thể, có thể quét ngang Tuyết Châu. Nói khoa trương một chút, ở trong Tuyết Châu này đã không có thứ gì, có thể công phá thân thể Đinh Hạo. Những ám khí kia, tuy rằng lực lượng mạnh mẽ, nhưng muốn xuyên qua cơ thể Đinh Hạo, vẫn còn kém quá xa.

Trái tim Tinh Vẫn Tông Chủ giống như rơi vào vực sâu, rơi xuống không thể giữ lại được.

Tại sao lại như vậy?

Thực lực Đinh Hạo biểu hiện ra đã vượt ra khỏi nhận thức và tưởng tượng của hắn.

- Nếu như ngươi chỉ có chút thủ đoạn như thế, vậy đi tìm chết đi!

Cổ tay Đinh Hạo phát lực.

Đúng lúc này, Tinh Vẫn Tông Chủ giãy thoát. Hắn vừa lên tiếng, hai đạo ánh sáng màu đỏ từ trong miệng hắn đột nhiên bắn ra, lao về phía mắt Đinh Hạo.

Đinh Hạo vẫn không nhúc nhích.

Thậm chí ngay cả mí mắt cũng không nháy mắt một cái.

Leng keng!

Hai đạo ánh sáng màu đỏ này bắn lên mí mắt Đinh Hạo, dường như kim thép đụng phải vách sắt, phát ra hai tiếng kim loại va chạm, vô lực rơi xuống mặt đất.

Tinh Vẫn Tông Chủ há hốc miệng, đã quên khép lại.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình đánh bất ngờ, ở trong mắt đối phương, căn bản giống như một thằng hề.

Trên phương diện thực lực chênh lệch cực lớn, khiến hắn rơi vào tuyệt vọng thật sâu.

Đinh Hạo trước mắt chính là một quái vật toàn thân không hề có sơ hở. Mình dùng thế võ toàn thân, ngay cả đả thương hắn cũng làm không được. Ngay cả mắt là vị trí yếu nhất trên cơ thể người cũng cứng rắn giống như tinh cương. Lẽ nào hắn đã trở thành thần linh sao?

- Nếu ngươi đã dùng hết tuyệt kỹ của mình, vậy nhận mệnh đi!

Đinh Hạo vang tay lên, ném Tinh Vẫn Tông Chủ đi, vừa đúng lúc bay về phía cái móc sắt cuối cùng trên giá sắt. Móc sắt xuyên qua lồng ngực của hắn, lộ ra phía trước xương sườn.

Tinh Vẫn Tông Chủ cắn răng không rên một tiếng, mồ hôi lạnh trên trán nhỏ xuống như mưa.

Tu vi huyền khí toàn thân đã sớm bị Đinh Hạo phong ấn trong nháy mắt. Hắn yếu ớt giống như người bình thường, giãy dụa không thoát ra được.

Ở bên cạnh, ba nha đầu Cao Tuyết Nhi đều nhìn tới mức hoàn toàn ngây người.

Các nàng quả thực không thể tin được vào tất cả những gì mình vừa nhìn thấy. Tất cả đều cho rằng mình chỉ đang nằm mơ. Đinh đại ca nghiền ép Tinh Vẫn Tông Chủ giống như nghiền ép con kiến hôi. Cục diện như vậy, mặc dù nói ra, chỉ sợ cũng không có ai tin tưởng?

Tinh Vẫn Tông Chủ dù gì cũng là một trong những cường giả siêu cấp khắp Tuyết Châu đều biết đến. Nhưng hắn ở trước mặt Đinh sư thúc, lại giống như một đứa bé, không còn sức đánh trả!

Điều này… thật sự có phải là đang nằm mơ hay không?

- Ta đi vào trong huyết lao thử xem sao!

Đinh Hạo giơ tay lên, đánh nát thạch tọa nơi Tinh Vẫn Tông Chủ ngồi trước đó. Phía dưới lộ ra một lối vào tối đen với đường kính chừng ba thước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.