Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 732: Không tự tin như vậy sao (hạ)?



Nếu mọi chuyện có thể lặp lại, Tạ Giải Ngữ không muốn gặp nam nhân sáng hơn cả mặt trời này vào buổi chiều hoàng hôn đó bên Tẩy Kiếm Trì.

Nếu không gặp sẽ không có nhiều ràng buộc, lựa chọn, sẽ không đau khổ xé nát tim gan.

Từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên Tạ Giải Ngữ cảm thấy nàng thật yếu đuối.

Có lẽ hôm nay Tạ Giải Ngữ không nên đến, không nên nói sự thật cho Đinh Hạo biết.

Lòng Tạ Giải Ngữ rối loạn.

Ai ngờ Đinh Hạo chậm rãi giơ vay vuốt ve gò má Tạ Giải Ngữ, chợt bật cười nói:

- Sao vậy? Nữ võ thần dù đối diện hai yêu hoàng Bổ Thiên Quyết, Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc cũng không lùi bước vì sao không có tự tin với mình như vậy?

Tạ Giải Ngữ ngẩn ngơ.

Tạ Giải Ngữ mơ hồ hiểu điều gì, nhưng không tin nổi.

Nụ cười của Đinh Hạo vẫn rực rỡ như ánh mặt trời ngày xưa, hắn mỉm cười nói:

- Khi nào có rảnh mang ta gặp Tiên Hoàng Đại Thánh đi, ta rất tò mò tồn tại uy chấn yêu ma đạo Tuyết Châu, thống nhất yêu tộc Tuyết Châu có hình dạng gì, dùng thủ đoạn gì mà lừa Giải Ngữ muội muội của ta vào Tiên Hoàng Cung được.

Niềm vui khôn xiết tràn ngập trong lòng Tạ Giải Ngữ.

Nữ võ thần Tạ Giải Ngữ trợn to mắt nói:

- Nhưng... Nhưng mà... Ngươi thật sự không để ý...

Tạ Giải Ngữ không biết nên nói sao.

Đinh Hạo vén một lũ tóc đỏ bên tai ngọc, thanh âm dịu dàng như giấc mơ đẹp nhất trần đời:

- Không cần biết nàng đến từ đâu, làm gì, xuất thân như thế nào, đứng ở trận doanh nào. Dù nàng là người hay yêu cũng thế, ta chỉ biết nàng là nữ nhân lúc Ngụy Thần thành thị trời sập đất nứt vì cứu ta không tiếc bỏ mạng, vĩnh viễn không lừa dối ta, vĩnh viễn không phụ ta. Tuy Đinh Hạo chỉ là một phàm phu tục tử nhưng sẽ không vì ân oán hư vô của người đi trước mà từ bỏ nữ nhân thật lòng với ta.

Giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên gò má Tạ Giải Ngữ.

Vui sướng, hành phục khôn xiết nhấn chìm Tạ Giải Ngữ.

Trong nhiều ngày đêm bóng ma ác mộng ám ảnh, hành hạ Tạ Giải Ngữ tan biến vì một câu nói của Đinh Hạo.

Vốn tưởng câu chuyện 'nếu ngươi không đi thì ta sẽ không rời bỏ' là trò cười hư vô trong thế giới lạnh băng này, khi thân phận thật lộ ra, tình cảm quý giá nhất với Tạ Giải Ngữ, quý như mạng sống, linh hồn sẽ đặt dấu chấm hết vĩnh viễn.

Nhưng mà...

Tạ Giải Ngữ không ngờ.

Tạ Giải Ngữ tin tưởng Đinh Hạo không chỉ nói an ủi nàng.

Hôm nay phong vân tế hội, đến lúc này xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong còn có vô số cặp mắt, cường giả, nhiều đệ tử Vấn Kiếm tông nghe thấy. Trong tình huống này Đinh Hạo không chút che giấu thổ lộ, có thể thấy quyết tâm của hắn lớn cỡ nào.

Tạ Giải Ngữ nhìn khuôn mặt cười chân thành của Đinh Hạo, nàng cảm thấy lúc trước trả giá là đáng.

Tạ Giải Ngữ giang đôi tay vòng quanh mỹ thiếu niên cười ấm áp lòng người, môi son in lên môi hắn. Tạ Giải Ngữ hôn nồng nàn, nàng hy vọng thời gian sẽ ngừng lại trong khoảnh khắc này mãi mãi.

Đinh Hạo nhiệt tình đáp lại.

Đinh Hạo là khách qua đường từ địa cầu xuyên qua. Trên Vấn Kiếm tông, ân oán đời đời giữa nhân loại và yêu tộc không ảnh hưởng sâu sắc với Đinh Hạo. Trong thế giới lạnh lùng, khốc liệt, pháp tắc rừng rậm này Đinh Hạo vùng vẫy phấn đấu, hy vọng duy nhất của hắn là bảo vệ mỗi một bằng hữu, thân nhân bên cạnh mình không bị tổn thương. Đinh Hạo không muốn trở thành kiêu cùng tung hoành thiên hạ chấp chưởng quyền thế một phương, không muốn là vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất xưng bá thế giới. Đinh Hạo chỉ muốn tự do tự tại.

Nói thật ra Đinh Hạo không đồng tình thù hận giữa nhân loại và yêu tộc.

Cho nên Đinh Hạo sẽ không vì những thứ hư vô, mờ mịt đó từ bỏ, tổn thương thiếu nữ ưu tú thật lòng với mình.

- Hạo ca ca, ta phải đi. Có rất nhiều chuyện cần làm, ta sẽ chờ ngươi.

Tạ Giải Ngữ trở về hình tượng nữ chiến thần anh khí bừng bừng liếc các nữ nhân Lý Lan, Lý Y Nhược, Tây Môn Thiên Tuyết đứng trong đám người phía xa, vẫy tay từ biệt.

Đinh Hạo gật đầu.

Tạ Giải Ngữ rời đi dứt khoát, hóa thành luồng sáng đỏ xẹt qua không trung, chớp mắt biến mất.

Thần Mục Yêu Vương luôn lặng im trước khi đi đột nhiên mở miệng nói:

- Đinh Hạo, tên mù ta trừ Tiên Hoàng Cung ra chưa từng phục ai, dù là tồn tại chí cao vô thượng trong Bắc Vực cũng... Ha ha, nhưng hôm nay ta thật sự nhìn ngươi với cặp mắt khác. Ngươi là một nhân vật, không uổng tiểu thư chúng ta tình thâm ý trọng với ngươi, trả giá lớn như vậy cho ngươi.

Tim Đinh Hạo đập nhanh:

- Cái giá gì?

Thần Mục Yêu Vương nói:

- Sớm muộn gì ngươi sẽ biết. Đinh Hạo, tiểu thư thật lòng đối với ngươi, lão mù này lại xin ngươi một lần, tuyệt đối đừng phụ nàng.

Dứt lời, Thần Mục Yêu Vương và Quỳ Ngưu Yêu Vương hóa thành yêu khí đỏ cuồn cuộn biến mất cuối trời.

- Tỷ phu, ngươi thật oách!

Cô bé Đinh Đinh tóc cột hai đuôi ném trả kiếm hoàn cho mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, thuấn di đến trước mặt Đinh Hạo, giơ ngón cái lên.

Cô bé Đinh Đinh tóc cột hai đuôi nói:

- Tỷ tỷ vì ngươi không chỉ đắc tội bốn thế lực yêu tộc Tuyết Châu Yêu Thần cung còn chọc vào rắc rối lớn hơn nữa. Tỷ phu, đừng phụ lòng tỷ tỷ!

Cô bé Đinh Đinh tóc cột hai đuôi trưởng thành sớm lắc hai bím tóc biến mất trong không trung.

Đinh Hạo nhìn hướng đám người Tạ Giải Ngữ, cô bé Đinh Đinh tóc cột hai đuôi, Thần Mục Yêu Vương và Quỳ Ngưu Yêu Vương đi xa, lòng thầm lo lắng.

Mắt Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ xoay tròn, nảy ra ý gì, lắp bắp chỉ trích:

- Đinh... Đinh... Đinh... Đinh Hạo, ngươi dám cấu kết với yêu tộc...

Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ tự cho rằng bắt được điểm yếu của Đinh Hạo, dù sao bao nhiêu năm nay Huyền Sương Thần Cung hận nhất người cấu kết với yêu, một khi phát hiện sẽ pahjt nặng.

Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ nắm điểm yếu này có thể giao dịch với Đinh Hạo.

Nhưng mà...

- Cút!

Đinh Hạo không quay đầu lại đánh ra một đấm.

Một cột sáng quyền long màu tím xé gió bay ra, tiếng rồng ngâm vang vọng thiên địa.

Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ hoảng hốt, không thể ngăn cản lực lượng trình độ này, trúng một cú đấm hộc bãi máu. Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ bị đánh bay ra xa, biến mất nơi cuối trời.

- Cái này...

Mấy Huyền Sương Thần Vệ khác nhìn nhau.

Thân phận Huyền Sương Thần Vệ đặc biệt, bọn họ chưa từng bị đối xử như vậy, đúng là tạo phản, nhưng thực lực của Đinh Hạo quá khủng khiếp. Mấy Huyền Sương Thần Vệ ngơ ngẩn vài giây sau đó không dám nói một câu, xám xịt cụp đuôi bỏ chạy hướng Phùng Siêu thủ lĩnh Huyền Sương Thần Vệ bị đánh bay đi.

Dù sao thân phận Huyền Sương Thần Vệ đặc biệt, Đinh Hạo không muốn hạ sát thủ, nếu không rất dễ chọc họa lớn cho Vấn Kiếm tông.

Tuy nhiên sớm muộn gì Đinh Hạo sẽ tính sổ bằng cách khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.