Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 971: Thiên Yêu Điện



Chớp mắt...

Vù vù vù vù vù!

Một luồng kiếm quang rực rỡ xẹt qua không trung.

- A!

Yêu khí tung tóe, cơ thể yêu hoàng tê giác vỡ tan như trái dưa hấu bị búa tạ đập nổ tung trên bầu trời. Một luồng thần hồn đen nhạt bay ra khỏi cơ thể cường giả yêu tộc yêu hoàng tê giác hét chói tai bay đi.

Đó là thần hồn của cường giả yêu tộc yêu hoàng tê giác.

Một chiêu giết cường giả yêu tộc yêu hoàng tê giác, đối thủ cường đại làm thần hồn nó hét chói tai tuyệt vọng chạy như điên, tốc độ nhanh như tia chớp sắp vượt qua tầm mắt đám người Tiền Phi Tinh nhìn thấy.

Nhưng tốc độ luồng sáng trắng nhanh hơn cường giả yêu tộc yêu hoàng tê giác.

Ánh sáng trắng bay ra khỏi ngón tay Đinh Hạo đuổi theo thần hồn màu đen của cường giả yêu tộc yêu hoàng tê giác, không nương tình cắn nuốt.

Đó là một con mèo.

Một con mèo mập màu trắng có cánh, bề ngoài đáng yêu, đôi mắt to như thủy tinh đen gian xảo nghịch ngợm.

Khi thấy con mèo mập này, tia chớp xẹt qua đầu Tiền Phi Tinh, não gã trống rỗng.

Tiền Phi Tinh đã biết thân phận thanh niên áo xanh bên cạnh mình.

Là hắn!

Thần linh thay đổi vận mệnh của Vấn Kiếm tông.

Truyền kỳ và đỉnh cao nhất thế giới võ đạo Tuyết Châu, thiên tài võ đạo vĩ đại nhất nhân loại Tuyết Châu từ trước đến nay, ngôi sao rực rỡ nhất.

Đao cuồng kiếm si!

Người sáng lập huy hoàng ba năm của Vấn Kiếm tông.

Đinh Hạo.

Người Tiền Phi Tinh run lẩy bẩy vì kích động.

Ba năm, truyền kỳ mai danh ẩn tích đã trở về?

Kích động, tôn sùng tràn ngập toàn thân Tiền Phi Tinh.

Sự tích truyền kỳ liên quan đến đao cuồng kiếm si ngay từ khi Tiền Phi Tinh và các sư huynh đệ gia nhập Vấn Kiếm tông đã nghe không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần nghe là Tiền Phi Tinh nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình cách vị truyền kỳ này gần như vậy, gã có thể đứng bên cạnh hắn.

Đúng vậy, trừ hắn ra còn ai kích phát uy lực Thái Huyền Vấn Kiếm Thiên đến trình độ khủng khiếp thế này?

Trừ hắn ra còn ai cao quý anh tuấn, ôn nhuận như ngọc đến thế?

Trừ hắn ra còn ai mang theo con mèo trắng bề ngoài đáng yêu nhưng cường đại không thể trêu vào?

Trừ hắn ra còn ai có thực lực cường đại rồi lại lạc đường trong hoang dã?

Tiền Phi Tinh nhớ rõ mỗi khi các sư trưởng Vấn Kiếm tông say sưa kể về truyền kỳ tông môn sẽ cười phá lên chỉ ra điểm yếu lớn nhất của hắn, mù đường.

Đồn rằng vị truyền kỳ tông môn gần như hoàn mỹ này rất tệ cảm giác phương hướng, ra ngoài rèn luyện lạc đường là bình thường.

Điểm yếu không nên có trên người thiên tài võ đạo khiến đao cuồng kiếm si tăng cảm giác bằng xương bằng thịt trong mắt mọi người, đám đệ tử Vấn Kiếm tông thấy thân thiết hơn.

Mấy đệ tử Vấn Kiếm tông khác bên cạnh Tiền Phi Tinh thấy con mèo mập màu trắng đều đoán ra thân phận của Đinh Hạo.

Đám đệ tử trẻ tuổi của Vấn Kiếm tông kích động người run rẩy.

Đặc biệt là đám nữ đệ tử mắt hình trái tim.

Các nàng cắn lưỡi không để mình phát ra thanh âm quấy rầy Đinh Hạo chiến đấu. Lâu nay bọn họ tôn sùng, kính sợ truyền kỳ tông môn Đinh Hạo nên không có can đảm nói chuyện.

* * *

Đinh Hạo mạnh mẽ xông vào đại trận yêu văn.

Trên đường đi có vài đại yêu cảnh giới yêu hoàng lộ mặt ngăn cản nhưng đều bị Đinh Hạo dùng khí thế cường đại chém giết. Thần hồn các yêu hoàng không trốn thoát đều vàom iệng đại ma vương Tà Nguyệt.

Từ khi Đinh Hạo thoát khỏi Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp một đường hướng bắc chưa từng thả lỏng rèn luyện bản thân, bây giờ hắn có tu vi huyền khí cảnh giới song mạch cửu khiếu Võ Vương cảnh, kém một bước là vào cảnh giới Võ Hoàng cảnh.

Với huyền khí hiện giờ Đinh Hạo thi triển kiếm ý không gì ngăn nổi.

Dù yêu trận trước mắt là trận pháp yêu văn rất cao minh nhưng không thể ngăn cản bước chân của Đinh Hạo.

Chớp mắt Tây Kiếm Trì trong sơn môn Vấn Kiếm tông đã gần ngay trước mắt.

* * *

Vương Tuyệt Phong siết chặt thanh kiếm:

- Thiên Yêu Điện, các ngươi khinh người quá đáng.

Bên Tẩy Kiếm Trì, mấy trăm cao thủ Vấn Kiếm tông đứng ngay ngắn.

Phái đối diện là mấy ngàn cường giả yêu tộc bao quanh một thiếu niên yêu tộc khoảng hai mươi mấy tuổi. Khuôn mặt thiếu niên yêu tộc trắng trẻo không chút tỳ vết, mỗi một vị trí hoàn mỹ đến cực điểm, nhưng không hiểu sao khi ngũ quan cực kỳ tinh xảo gộp lại cho cảm giác kỳ dị chứ không phải hoàn mỹ.

Thiếu niên yêu tộc lười biếng nằm trên một chiếc ghế kỳ lạ.

Ghế không làm bằng tài liệu kim loại hay gỗ mà là mười mỹ nữ yêu tộc yêu dã, xinh đẹp vô cùng với các tư thế khác nhau hợp thành. Mười nữ nhân yêu tộc xinh đẹp trần truồng, ưỡn chỗ kín lên, mỉm cười, vừa đúng ghép thành hình chiếc ghế.

Thiếu niên yêu tộc lười biếng nằm trên người mười mỹ nữ yêu tộc.

Mông thiếu niên yêu tộc ngồi trên cặp mông non mềm trắng căng đầy của hai thiếu nữ yêu tộc, đầu dựa vào ngực một mỹ nữ yêu tộc khác, hai tay sờ vuốt nụ hoa mềm mại.

Những nữ nhân yêu tộc xinh đẹp ghép thành cái ghế khoảng mười bảy, tám tuổi, cực kỳ xinh đẹp, đều là cường giả cảnh giới yêu vương. Các nàng không dám nhúc nhích chút gì, mặt tươi cười giữ nguyên tư thế thật lâu. Mười người tụ lại dùng vị trí đẹp nhất trên người nâng thiếu niên yêu tộc.

Mấy ngàn cường giả yêu tộc xung quanh cảnh giới từ yêu vương đến yêu đến nhưng không ai dám liếc trộm mười nữ nhân xinh đẹp.

Khóe môi thiếu niên yêu tộc cong lên giễu cợt:

- Khinh người quá đáng?

Thiếu niên yêu tộc lười biếng nói:

- Ta chỉ kêu các ngươi gọn gàng đi chết đi, nhường sơn môn ra đây, yêu cầu ưu đãi như vậy mà xem như khinh người quá đáng? Nói vậy những tông môn bị ta công phá, các nữ đệ tử bị làm nhục, ngược giết, bị hút khô thành túi da chẳng phải là bị khi dễ càng quá đáng hơn?

Phía đối diện.

Vương Tuyệt Phong hừ lạnh một tiếng:

- Biến thái.

- Nhiều người đều biết ta hơi biến thái nhưng ngươi là người đầu tiên dám nói ngay mặt ta.

Thiếu niên yêu tộc hơi xoay người, tư thế càng thoải mái hơn dựa vào ghế nữ nhân trần truồng.

Thiếu niên yêu tộc cười nói:

- Vì thưởng cho sự can đảm của ngươi, chờ một lát công phá sơn môn Vấn Kiếm tông ta sẽ để ngươi ăn một trái tim nữ đệ tử Vấn Kiếm tông đẹp nhất.

- Phi, tạp chủng, thật sự cho rằng Vấn Kiếm tông ta mặc ngươi làm gì thì làm sao?

Vương Tuyệt Phong lạnh lùng cười:

- Lại đây đấu đi, gia gia dạy ngươi làm người!

- Ha ha ha ha ha ha! Thật là con kiến tự tin mà kiêu ngạo.

Mắt thiếu niên yêu tộc lóe tia sáng, phất tay nói:

- Ai đi qua bắt tên ngu đó lại đây, đừng giết chết hắn.

- Điện hạ, thuộc hạ nguyện đi.

Một đại yêu Xuyên Sơn Giáp cảnh giới yêu hoàng đứng cạnh thiếu niên yêu tộc giành được ra tay.

Vương Tuyệt Phong cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Vậy thì lão tử giết một tên trước!

Vương Tuyệt Phong siết chặt trường kiếm định xông lên. Đã nói đến đây rồi không thể tránh khỏi cuộc chiến, chẳng bằng thoải mái đấu một trận, để thế giới biết trong ba năm qua Vấn Kiếm tông tích lũy nội tình gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.