Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 973: Lam, Đạo Nguyên (hạ)



Cuồng Đao Trương Phàm bây giờ dù gặp cường giả cảnh giới nửa bước Cuồng Đao Trương Phàm cũng có sức chiến đấu.

Cường giả yêu tộc tu vi yêu hoàng không là gì với Cuồng Đao Trương Phàm.

- Thú vị, thú vị, không ngờ một Vấn Kiếm tông nho nhỏ có cao thủ như vậy, thật khiến ta bất ngờ.

Lam điện hạ chậm rãi ngồi trở lại, cẩn thận quan sát Cuồng Đao Trương Phàm.

Lam điện hạ chỉ vào thiếu niên thợ săn, nói:

- Hãy thề trung thành với ta thì hôm nay sẽ tha chết cho ngươi.

Cuồng Đao Trương Phàm giơ trường đao, đao phong chỉ hướng Lam điện hạ, sát ý sắc bén như thực chất bắn ra.

Cuồng Đao Trương Phàm nói:

- Cút, hôm nay tha chết cho ngươi.

- Không biết điều.

Lam điện hạ khinh miệt cười nói:

- Ta chỉ cảm thấy nhân tộc có thể tu luyện công pháp thể tu đến trình độ này là rất hiếm, nếu ngươi đã không biết điều vậy thì chôn cùng Vấn Kiếm tông đi. Đạo Nguyên, giải quyết mấy tên ngu này đi.

Một nam nhân trung niên tóc dài màu bạc cúi đầu nói:

- Tuân lệnh! Điện hạ.

Cơ thể nam nhân trung niên cao to vạm vỡ, mái tóc dài còn trắng hơn tuyết đầy trời, mặt mũi rất kỳ dị. Chân mày bạc dài mười ly dính vào nhau, chỉ có một con mắt, một cánh tay.

Nam nhân trung niên tóc dài màu bạc trông như yêu tộc cấp thấp chưa tiến hóa hoàn toàn, nhưng khi gã hơi phát ra lực lượng thì tất cả cao thủ Vấn Kiếm tông cùng biến sắc mặt.

Lực lượng khủng bố như gợn sóng khuếch tán, hùng hồn cường đại.

Đây là lực lượng đặc biệt của cảnh giới yêu đế.

Nam nhân trung niên tên Đạo Nguyên là yêu đế thật sự.

Đạo Nguyên Yêu Đế từ bên cạnh Lam điện hạ chậm rãi bước ra, gã không cố ý phát ra lực lượng nhưng một vài cao thủ Vấn Kiếm tông thực lực hơi thấp đứng đối diện cảm giác cơ thể bị lực lượng giam cầm, không thể nhúc nhích một ngón tay.

Vương Tuyệt Phong biến sắc mặt, người lóe lên ánh sáng huyền khí như lửa chống đỡ áp lực khủng khiếp.

Cuồng Đao Trương Phàm hừ nhẹ, trường đao rung lên.

Đao quang rực rỡ chém nát tuyết bay. Cường giả trận doanh yêu tộc cách hơi gần cảm thấy đao phong ập vào mặt, chưa kịp phản ứng đã bị chém nát bấy.

Cuồng Đao Trương Phàm muốn dùng đao khí đánh vỡ yêu lực giam cầm của Đạo Nguyên Yêu Đế, nhưng hiệu quả không quá rõ ràng.

- Lực lượng cơ thể dù tu luyện đến mức tận cùng cũng khó là chính đạo.

Đạo Nguyên Yêu Đế lắc đầu, nói:

- Ngươi không phải đối thủ của ta.

Cuồng Đao Trương Phàm hít sâu, nói:

- Đấu rồi biết.

Cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm không quá vạm vỡ bỗng trướng to lên, cơ bắp nhô ra như đao tước. Huyền khí thịnh vượng như biển cả tuôn ra từ cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm, khói đỏ như lửa cháy thiêu đốt quanh người gã.

- Thì ra lúc trước còn giữ lại thực lực? Nhưng lực lượng trình độ này chưa đủ.

Đạo Nguyên Yêu Đế như tử thần tóc bạc từng bước một tới gần, đột nhiên gã giơ tay lên.

Yêu lực hùng hồn dâng trào bay ra.

Cuồng Đao Trương Phàm giơ đao ngăn cản.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dư âm kình khí bão tố khuếch tán bốn phương tám hướng.

Một tay Cuồng Đao Trương Phàm cầm đao tay kia vịn mặt đao, dùng bách thắng chiến đao ngăn cản yêu lực, thân hình bị buộc lùi lại. Đôi chân Cuồng Đao Trương Phàm cắm rễ xuống đất kéo dài hai vệt thật sâu.

Khóe môi Cuồng Đao Trương Phàm tràn máu.

- Lùi!

Cuồng Đao Trương Phàm quay đầu liếc đám người Vương Tuyệt Phong, gã như cọp sổ lồng xông hướng Đạo Nguyên Yêu Đế.

Biểu tình Vương Tuyệt Phong bình tĩnh vẫy tay, mọi người sau lưng từ từ lùi lại không cho yêu tộc cơ hội thừa dịp đánh lén.

Ba năm qua Vấn Kiếm tông từng giây từng phút biến mạnh, tuy rằng bởi vì thời gian quá ngắn nên sức chiến đấu không đủ cao nhưng lúc trước Đinh Hạo rời đi bày ra đại trận hộ sơn được năng lượng tím tràn ra từ vực sâu tử tinh sau núi thấm nhuần, uy lực cường đại kinh người, dù là yêu đế cũng phải ăn trái đắng.

Có đại trận hộ sơn bảo vệ, Vấn Kiếm tông có thể chống được mười ngày, nửa tháng, thời gian đã đủ.

Tin tức truyền ra, Huyền Sương Thần Cung sẽ không ngồi nhìn. Các siêu tông môn nhân loại như Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông đều có cường giả ở Kính hồ sớm muộn gì sẽ nhanh chóng đến cứu viện.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phía xa vang tiếng năng lượng nổ.

Cuồng Đao Trương Phàm lộn mèo bay về, cứng rắn đỡ công kích của Đạo Nguyên Yêu Đế làm gã lại bị thương, miệng hộc ngụm máu.

- Tuy hơi thưởng thức ngươi nhưng nhưng đã đắc tội Lam điện hạ thì không giữ ngươi được.

Đạo Nguyên Yêu Đế nhanh như chớp bám theo, vỗ một chưởng ra. Bàn tay Đạo Nguyên Yêu Đế biến thành vuốt sói ấn ngực Cuồng Đao Trương Phàm.

Tuy Cuồng Đao Trương Phàm thua nhưng không bối rối, trường đao liên tục biến đổi đao thức trước mặt, thất luyện thu thủy.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vuốt sói va chạm chiến đao vang tiếng kim loại.

Đạo Nguyên Yêu Đế tạm thời không thể phá mở một mảnh đao mang, cười to kích thích:

- Nghe nói chưởng môn Vấn Kiếm tông Ngọc Diện Tu La được gọi là đệ nhất kỳ nữ Tuyết Châu, nếu Vấn Kiếm tông hiến nàng cho Lam điện hạ thì có lẽ sẽ tránh cho bị tàn sát cả nhà.

Phía xa.

Lam điện hạ lười biếng dựa vào ghế mỹ nữ lỏa thân khóe môi cong lên cười tàn nhẫn, đăm chiêu gật đầu, nói:

- Đạo Nguyên đã nhắc nhở ta. Thỏa thích làm nhục nữ chưởng môn cao quý của nhân tộc là chuyện rất thú vị.

Một tanh âm sang sảng đầy sát khí từ xa vang lên:

- Chỉ bằng vào câu nói này thì hôm nay ngươi chết chắc!

Đại trận yêu văn của yêu tộc bị kiếm quang siêu cường đại xé mở, ánh bạc chớp lóe, không khí bỗng lạnh giá. Mọi người chưa kịp phản ứng thì thấy mắt hoa lên, giữa hai trận doanh bỗng xuất hiện mười mấy người.

Người Vương Tuyệt Phong run lên, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên.

Cuồng Đao Trương Phàm đang chiến đấu thì hoàn toàn biến sắc mặt, gã im lặng kiệm lời giờ đôi mắt sáng như đèn pha. Cuồng Đao Trương Phàm vung đao cứng đối cứng buộc Đạo Nguyên Yêu Đế lùi lại, gã đáp xuống đất.

Đạo Nguyên Yêu Đế định truy kích nhưng trong khoảnh khắc này ánh mắt như tia chớp bắn hướng gã. Đạo Nguyên Yêu Đế ban năng cảm giác nguy hiểm, da thịt đau như bị kim đâm. Trực giác nguy hiểm chưa từng có làm Đạo Nguyên Yêu Đế vội thụt lùi.

Đạo Nguyên Yêu Đế kéo ra khoảng cách an toàn, biểu tình kinh sợ nhìn hướng chủ nhân ánh mắt.

Mười mấy người trong sân trừ hai đứa bé ra có tám đệ tử trẻ của Vấn Kiếm tông, thực lực không đáng lọt vào mắt Đạo Nguyên Yêu Đế. Ánh mắt Đạo Nguyên Yêu Đế nhìn hướng thanh niên áo xanh tuấn tú.

Mới rồi cảm giác nguy hiểm như tử thần giáng xuống là phát ra từ người thanh niên ao xanh này.

Đạo Nguyên Yêu Đế nhíu mày hỏi:

- Ngươi là ai?

Có người trả lời Đạo Nguyên Yêu Đế.

Vương Tuyệt Phong cười to như điên, tiếng cười văng vẳng trong gió tuyết:

- Ha ha ha ha ha ha! Bà nội nó, tiểu tử thối đã trở về. Nếu ngươi còn không về thì nữ nhi của ngươi đều gả đi...

Đinh Hạo cười khổ, quay đầu lại nói:

- Sư huynh làm ơn có phong độ trưởng bối tông môn được không? Ta khó khăn lắm mới tạo ra hình tượng cao nhân tiền bối bị một câu của sư huynh phá hủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.