Đạo Quân

Chương 1586: Dạ hội (5)



Toa Như Lai lắc đầu: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, nơi cất giữ cơ mật có người thân cận được Cửu Thánh phái liên hợp trấn giữ, nơi đó là nơi nắm giữu then chốt của thiên hạ, mức độ phòng bị không thua gì Vô Lượng Viên. Hễ là cơ mật, chỉ cần đưa vào trong đó, không thể có mảnh giấy đem vào. Cơ mật chỉ có thể ở nơi cơ mật xem, khi xem có người canh chừng, không có ai có cách đem đồ ra ngoài. Mà hồ sơ mật đề cập đến người quá nhiều rồi, ta cũng không có trí nhớ tốt đến mức nhớ hết tên của mọi người, chỉ có thể đọc qua một số người cảm thấy thú vị, cao lắm cũng chỉ nhớ được một ít mà thôi."

Lại là tình hình này? Ngưu Hữu Đạo nhíu mày một hồi, lại hỏi: "Ngài trước đây nếu đã cảm thấy ta thú vị, chắc hẳn danh sách ẩn nấp bên cạnh ta có lẽ ngài nhớ được một ít."

Toa Như Lai gật đầu: "Không sai, khi chọn trúng ngươi, ta đã bắt đầu chuẩn bị về mặt này, chuẩn bị lỡ như có lúc ngươi dùng đến có thể giúp đỡ ngươi, ta lần lượt lén ghi nhớ lại danh sách người mai phục liên quan ở bên cạnh ngươi, khi không có người ghi chép thành một nhóm danh sách."

Ngưu Hữu Đạo nhẹ nhàng thở ra: "Vậy thì làm phiền tiên sinh giao cho ta."

Toa Như Lại: "Xác nhận con gái ta an toàn rồi, ta tự nhiên sẽ giao cho ngươi. Huống hồ thứ này cần bảo quản bí mật, ta cũng sẽ không đem theo trên người, nhất thời không cách nào đưa cho ngươi."

Ngưu Hữu Đạo: "Ta bây giờ muốn biết trong số những người thường xuyên tiếp xúc với ta có người của Phiêu Miễu các hay không."

Toa Như Lai lắc đầu: "Ta chú ý qua, ngoại trừ Công Tôn Bố, có lẽ là không, về phần sau này Đinh Vệ có sắp xếp ở phương diện đó hay không, thì ta không biết, quyền chấp chưởng Phiêu Miễu các ta đã giao ra, hiện tại ta đã không còn tư cách tiếp tục ra vào nơi cơ mật để xem cơ mật."

Ngưu Hữu Đạo: "Trong số người Phù Phương Viên của Quản Phương Nghi cũng không có sao?"

"Này thì ngươi yên tâm, bên cạnh bà ta vô cùng sạch sẽ, không có." Toa Như Lai lắc đầu, chợt không hiểu nói: "Ngươi hoài nghi bà ta? Căn cứ theo ta được biết, bà ta là tâm phúc đáng tin cậy của ngươi, mối quan hệ giữa nam nữa với ngươi cũng không rõ ràng, sao ngươi lại hoài nghi bà ta? Thế nào, có phải là người nhận ra gì đó không?"

Ngưu Hữu Đạo: "Ta không hoài nghi bà ta, bà ta theo ta lâu như vậy, có vấn đề gì ta không thể không phát hiện. Ta chỉ là cảm thấy danh tiếng năm đó của bà ta quá lớn, nếu ngài nói hễ là có sức ảnh hưởng, Phiêu Miễu các đều sẽ chú ý, chẳng lẽ năm đó Phiêu Miễu các không can dự Phù Phương Viên? Người của bà ta bây giờ cũng theo ta, ta không thể không đề phòng. Bây giờ tiên sinh ở đây, đương nhiên là nhân cơ hội hiểu rõ một chút."

Toa Như Lai gật đầu: "Nghi ngờ của ngươi không phải không có căn cứ, ta bởi vì chú ý ngươi, khi sắp xếp tình hình bên cạnh ngươi, cũng đặt biệt điều tra qua tình hình của Phù Phương Viên. Trên hồ sơ cũ cho thấy, sau khi danh tiếng Phù Phương Viên khuếch đại đẫn đến sự chú ý của Phiêu Miễu các, Phiêu Miễu các đích thật từng bắt đầu sắp xếp người đánh vào nội bộ của Phù Phương Viên, chỉ có điều người sắp xếp vào lần lượt xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hoặc là mất tích lặng lẽ không một tiếng động, hoặc là bị người khác giết."

Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên, nghi ngờ không thôi nói: "Đây có lẽ không phải ngoài ý muốn?"

Toa Như Lai: "Phiêu Miễu các đương nhiên sẽ không cho là ngoài ý muốn, người của Phiêu Miêu các sắp xếp vào liền xảy ra chuyện, nào có chuyện trùng hợp đến như vậy. Dám cả gan chống đối Phiêu Miễu các, có có thể thần thông quảng đại dến như vậy, Phiêu Miễu các sao có thể không tra, ngược lại muốn xem xem thần thánh phương nào đang quấy phá, khi đó có thể gọi là điều tra nghiêm ngặt." Nói đến đây lại lắc đầu cười khổ một cái.

Ngưu Hữu Đạo vội hỏi: "Nhưng tra ra kết quả gì?"

Toa Như Lai: "Đúng là tra ra kết quả, mà kết quả cũng không thể tưởng tượng nổi, thế mà lại có người âm thầm bảo vệ Quản Phương Nghi, người bảo vệ Quản Phương Nghi này, e là ngươi không nghĩ ra, không ngại đoán thử xem."

Trong lòng Ngưu Hữu Đạo lẩm bẩm, hắn cho rằng bản thân đã đoán được rồi, e là Ma giáo, bởi vì hắn từ lâu đã biết Ma giáo âm thầm bảo vệ Quản Phương Nghi, chỉ là năng lực thần thông quản đại của Ma giáo khó tránh khỏi vượt qua tưởng tượng của hắn, thế mà lại có thể chuẩn xác nhắm trúng mật thám cài vào của Phiêu Miễu các, năng lực thật sự không nhỏ a!

Cho dù trong lòng có suy đoán, vẫn là giả bộ không biết hỏi: "Đây làm sao đoán được, là ai?"

Toa Như Lai ngẩng đầu nhìn bầu trời sao trên thung lũng: "Hoàng đế nước Tề Hạo Vân Đồ!"

"Hạo Vân Đồ?" Ngưu Hữu Đạo kinh ngạc há hốc mồm, không phải Ma giáo, thế mà lại là Hạo Vân Đồ? Vội hỏi: "Tên đẹp Quản Phương Nghi vang xa, đường đường hoàng đế nước Tề lại vị bà ta chống đối Phiêu Miễu các... Này không có khả năng lắm?"

Toa Như Lai: "Nhưng sự việc chính là li kỳ như vậy, Hạo Vân Đồ đó vì bảo vệ Quản Phương Nghi, thế mà lại vận dụng tổ chức nội bộ tình báo to lớn, vận dụng lực lượng Hiệu sự đài nước Tề để bảo vệ. Bất kỳ người nào lai lịch bất minh, hễ là có chút điểm khả nghi, bất kỳ ai đánh vào Phù Phương Viên, tất cả bị Hiệu sự đài nước tề bí mật giải quyết."

Ngưu Hữu Đạo có chút khó mà tin tưởng: "Dựa vào lực lượng của Hạo Vân Đồ, có thể chống đối với Phiêu Miễu các?"

Toa Như Lai: "Ở ngoài sáng đương nhiên không phải là đối thủ của Phiêu Miễu các, nhưng loại việc mật thám nằm vùng này căn bản không cách nào làm công khai, cần phải bảo mật. Toàn bộ Tề Kinh đều nằm trong sự khống chế nghiệm mật của Hạo Vân Đồ, Hạo Vân Đồ ở Tề Kinh chiếm được thiên thời địa lợi, ở ngoài sáng, ở trong tối bất cứ khi nào cũng có thể vận dụng các loại lực lượng, việc mật thám Phiêu Miễu các nằm vùng lại không thể bại lộ, cường long không ép địa đầu xà."

"Ngươi có thể ngẫm lại xem, Quản Phương Nghi cứ trốn lởn vởn ở Tề Kinh nơi lớn bằng bàn tay kia, gần như chưa từng rời Tề Kinh, có thể nói là hoàn toàn bị thế lực của Hạo Vân Đồ bao vây lấy, có chút biến động nhỏ đều khó thoát khỏi phát hiện của Hiệu Sự Đài nước Tề. Người đánh vào Phù Phương Viên thế nào cũng phải có liên hệ với Phiêu Miễu các, mà người mới một khí đánh vào Phù Phương Viên liền bị Hiệu Sự Đài để mắt tới, sau đó một khi có liên lạc phát sinh dị thường với bên ngoài liền bị phát hiện, Hiệu Sự Đài lập tức ra tay giải quyết, mục tiêu rõ ràng như vậy, Phiêu Miễu các còn chơi như thế nào?"

Quả thực là có chút không thể tưởng tượng nổi, Ngưu Hữu Đạo không hiểu nói: "Hạo Vân Đồ vì sao phải làm như vậy?"

Toa Như Lai: "Sau khi Phiêu Miễu các phát hiện là Hiệu Sự Đài của nước Tề đang làm loạn, cũng rất khó hiểu, liền nhằm vào Hiệu Sự Đài điều tra, kết quả phát hiện là ý của Hạo Vân Đồ, mà Hạo Vân Đồ sở dĩ bảo vệ Quản Phương Nghi thế mà lại là vì Hạo Vân Đồ thích Quản Phương Nghi."

Hạo Vân Đồ thích Quản Phương Nghi? Ngưu Hữu Đạo ngẩn người một lúc, mới hỏi: "Có phải nhầm lẫn rồi hay không? Căn cứ theo ta được biết, Quản Phương Nghi không có bất kỳ liên hệ gì với Hạo Vân Đồ, Quản Phương Nghi thậm chí không có tiếp xúc qua với Hạo Vân Đồ... chẳng lẽ Quản Phương Nghi có việc giấu diếm ta?"

Toa Nhhư Lai: "Bọn họ quả thật chưa từng tiếp xúc qua, Phiêu Miễu các chưa tra được bọn họ có dấu vết qua lại gì hay không, càng nghi ngờ, hoài nghi phía sau Hạo Vân Đồ có phải có thế lực gì đang chi phối hay không, liền truy xét không tha, nhưng bất kể tra như thế nào, đều tra không được bất kỳ đầu mối nào, cuối cùng không còn cách nào khác, Phiêu Miễu các trực tiếp xé bỏ mạng che mặt, không tiếp tục âm thầm hành sự, trực tiếp tìm đại nội tổng quản phụ trách Hiệu Sự Đài, hỏi ông ta vì sao phải bảo vệ Quản Phương Nghi. Bộ Tầm chắc hẳn ngươi quen biết."

Ngưu Hữu Đạo gật đầu: "Coi như là người quen."

Toa Như Lai tiếp tục nói: "Sau khi Bộ Tầm bị Phiêu Miễu các tìm được, không dám che giấu, thành thực khai báo, chỉ bởi vì Hạo Vân Đồ thích Quản Phương Nghi, nhưng ngại vì danh tiếng của Quản Phương Nghi, thêm vào đó Quản Phương Nghi có quá nhiều người chú ý, Hạo Vân Đồ không cách nào chiếm Quản Phương Nghi làm của riêng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.