Đạo Quân

Chương 1655: Ngọc Thi Độc



“Vương gia! Vương gia ngài làm sao vậy...

Nhìn thấy trượng phu miệng đầy máu tươi, Thiệu Liễu Nhi cũng hoảng hồn.

Xa Bất Trì vội vàng tiến lên duỗi cánh tay cản lại.

“Vương phi an tĩnh! Hiện tại Vương gia cần an tĩnh, đừng quấy rầy mọi người.

“Xảy ra chuyện gì? Tại sao lại như vậy? Sáng sớm còn rất khỏe đi thượng triều, trở về làm sao đã biến thành như vậy?

Thiệu Liễu Nhi làm sao có thể an tĩnh, gấp gáp hỏi.

Tình huống của Hạo Chân cực kỳ không ổn nghe được đối thoại, phát sinh âm thanh yếu ớt.

“Liễu Nhi, nghe Xa tiên sinh, đi ra ngoài, trông cừng hài tử cẩn thận.

“Vương phi!

Xa Bất Trì đưa tay mời ra.

Thiệu Liễu Nhi không có biện pháp, chỉ có thể cẩn thận lui ra ngoài.

Nhưng vừa ra ngoài, Thiệu Liễu Nhi lập tức nhìn Xa Bất Trì, gấp gáp hỏi:

“Xa tiên sinh, Vương gia đến cùng bị gì?

Sắc mặt Xa Bất Trì ngưng trọng nói:

“Xem bệnh trạng, hẳn là trúng kịch độc!

“Cái gì?

Thiệu Liễu Nhi khiếp sợ.

“Làm sao có khả năng? Đang yên đang lành làm sao sẽ trúng độc? Vương gia bình thường cũng không đắc tội ai, lại không tranh quyền, ai sẽ mưu hại Vương gia?

Xa Bất Trì nói:

“Ta cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra, bên ngoài thân không có thương tích, không có bất luận dấu hiệu tiếp xúc độc chất, bệnh trạng như là trong cơ thể độc phát, rất có khả năng là ăn đồ vật gì không nên ăn.

“Đồ vật không nên ăn?

Thiệu Liễu Nhi sốt ruột xoay quanh, miệng lẩm bẩm.

“Không thể! Sáng sớm lúc Vương gia rời đi chưa ăn gì, chỉ uống chút nước, lại nói trong vương phủ, đồ vật liên quan đến Vương gia ăn uống đều trải qua kiểm tra nghiêm mật. Mà sáng sớm nước Vương gia uống ta cũng uống, vì sao ta không có chuyện gì, chỉ có Vương gia xảy ra chuyện. Lẽ nào...

Bỗng nhiên nàng ngẩng đầu, dường như nhớ ra cái gì đó.

“Vương gia tảo triều bình thường sẽ ở phòng nghỉ ăn lót bụng, lẽ nào... lẽ nào trong cung có người muốn hại Vương gia?

“Này...

Xa Bất Trì chần chừ, lời này không thể nói loạn, nên do do dự dự nói:

“Theo lý thuyết, thức ăn trong cung quản khống càng thêm nghiêm ngặt, mỗi một chi tiết nhỏ đều có nhiều người tầng tầng kiểm định, đồ ăn không thể có cơ hội hạ độc, trừ khi...

Hắn cũng có chút hoài nghi khả năng kia, trừ khi là trong cung có người hạ lệnh, bằng không hạ độc ở trong đồ ăn khó thoát bị phát hiện.

Liên quan đến ẩm thực của chư hoàng tử và hoàng tộc, người dám hạ độc thủ, lại có thực lực hạ lệnh, thật có thể đếm được trên đầu ngón tay, hắn hoài nghi một người, là hoàng đế Tề quốc Hạo Vân Đồ!

Kết quả này nghĩ thôi cũng đáng sợ, dưới hoàng quyền, thuyết pháp hổ dữ không ăn thịt con là không tồn tại.

Thế nhưng ngẫm lại thì không đúng, Hạo Vân Đồ muốn giết nhi tử mà nói, cần dùng thủ đoạn như thế sao? Muốn phế muốn giết tùy tiện tìm chút lý do là được, thực không có tất yếu gánh lấy bêu danh độc giết nhi tử!

“Trừ khi cái gì?

Thiệu Liễu Nhi cũng có chút hãi hùng khiếp vía, cũng mơ hồ hoài nghi lên đầu Hạo Vân Đồ.

Xa Bất Trì lắc đầu nói:

“Vương phi không nên nghĩ nhiều, mọi người liên thủ thi pháp áp chế, áp chế kịch độc trong cơ thể Vương gia nửa ngày không có vấn đề, có đầy đủ thời gian cứu trị.

“Nửa ngày?

Thiệu Liễu Nhi la thất thanh, chỉ có nửa ngày, nghe cũng sợ hãi.

Xa Bất Trì nói:

“Vương phi chớ gấp, trên đường đến, ta phát hiện không đúng, lập tức để người đi hoàng cung báo tin cho bệ hạ, bệ hạ nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu trị. Đồng thời ta còn để đồng môn khẩn cấp phản hồi tông môn, tông môn nhất định sẽ dốc hết toàn lực cứu trị Vương gia.

Thiệu Liễu Nhi liên tục gật đầu nói:

“Xa tiên sinh, lúc này ta tâm hoảng ý loạn, an nguy của Vương gia xin nhờ chư vị tiên sinh.

Xa Bất Trì nói:

“Vương phi yên tâm, chúng ta tùy tùng Vương gia nhiều năm như thế, đã là người Vương gia nhất hệ, họa phúc của Vương gia cũng quan hệ đến tương lai của chúng ta ở trong tông môn, chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực bảo đảm Vương gia!

Vì động viên nữ nhân này, hắn chỉ có thể nói ra lời nói thật lòng.

Thiệu Liễu Nhi nửa ngồi nửa quỳ hành lễ, sau khi tạ ơn, lại hận đến nghiến răng.

“Vương gia đôn hậu nhân từ, đến tột cùng là ai, vì sao phải hạ độc thủ như vậy?

Xa Bất Trì trầm mặc, hắn cũng nói không được.

“Mẹ!

Một hài tử do vú em nắm tay, tập tễnh học đi bước tới, người còn nhỏ, nhưng phát âm rất rõ ràng.

Thiệu Liễu Nhi lập tức đi đến, ôm con lại, không dám để cho con tới gần, sợ con nhìn thấy dáng dấp thê thảm của phụ thân, sợ sẽ dọa con.

Ôm con vào trong ngực, khóe mắt nàng ngậm lấy lệ quang, lo lắng sợ sệt, Thiên gia vô tình, nàng từ lâu lĩnh giáo qua, trước đó Hạo Thừa ở rể Vệ quốc chính là ví dụ, nếu thật sự là hoàng đế hạ độc thủ, trượng phu vừa chết, để mẹ con bọn hắn làm sao cho phải!

...

Xoảng!

Chén trà nát tan, Hạo Vân Đồ như dã thú phát cuồng, trong mắt hiện ra tơ máu.

Không chỉ một nhi tử trúng độc!

Mới đầu, nhận được tin tức một nhi tử trúng độc, hắn còn tính bình tĩnh, nhưng theo tin tức từng nhi tử trúng độc lục tục truyền đến, hắn rốt cục không cách nào bình tĩnh.

Nhi tử tham dự tảo triều toàn bộ trúng độc, còn có rất nhiều hoàng tộc cao cấp khác.

Tuy Thiên gia vô tình, nhưng không có nghĩa là hoàng đế đã mất đi nhân tính, tình phụ tử, tình huynh đệ sao có thể nói bỏ là bỏ, này là có người muốn giết sạch hết thảy nhi tử của hắn a!

Bộ Tầm tiến lên bẩm báo nói:

“Bệ hạ chớ gấp, ngự y trong cung đã khẩn cấp chạy tới các phủ, cũng đã thông báo cao thủ tam đại phái chạy tới trị liệu.

Khuôn mặt Hạo Vân Đồ dữ tợn nói:

“Hoàng tộc tham dự tảo triều đều trúng độc, lẽ nào mỗi người đều bị hạ độc ở trong nhà hay sao? Ngươi nói, vấn đề ở chỗ nào?

Tay chỉ thẳng vào mũi Bộ Tầm.

Sắc mặt Bộ Tầm ngưng trọng nói:

“Rất hiển nhiên, hẳn là ẩm thực phòng nghỉ xảy ra vấn đề, lão nô đã hạ lệnh bắt lấy hết thảy nhân viên liên quan, không một lọt lưới, đã lệnh chặt chẽ thẩm vấn!

Hạo Vân Đồ cả giận nói:

“Thẩm vấn cái rắm! Một đám nô tài, dám làm sự tình này, sau lưng tất nhiên có người chủ sử, bắt chủ mưu tới cho ta, trẫm muốn bầm thây hắn ngàn đao!

Bộ Tầm lĩnh mệnh.

“Vâng!

“Vâng cái rắm!

Hạo Vân Đồ lại mắng.

“Giáo Sự Đài của ngươi làm ăn cái gì? Hạ độc cũng xuống tới trong cung của trẫm rồi, lần sau có phải sẽ tới phiên trẫm hay không?

Bộ Tầm kinh hoảng nói:

“Là lão nô vô năng!

Hạo Vân Đồ nói:

“Nhanh đi bắt chủ mưu, cút!

Hoàng đế rất ít phát hỏa như vậy, Bộ Tầm tranh thủ lùi về sau rời đi, biết lúc này hoàng đế đang tức giận.

Nhưng còn chưa đi tới cửa, bỗng nghe Hạo Vân Đồ hò hét nói:

“Trở về!

Bộ Tầm lại tranh thủ đàng hoàng đi trở về, thúc thủ nghe lệnh.

Ánh mắt Hạo Vân Đồ lạnh lẽo, như lão hổ muốn ăn thịt người.

“Hôm nay Kim Vương không tảo triều, vừa vặn bị bệnh xin nghỉ?

Bộ Tầm hạ thấp người.

“Vâng, hôm qua Kim Vương đã xin nghỉ.

Hạo Vân Đồ nói:

“Thật hay, tất cả đệ đệ của hắn đều nằm ở trước quỷ môn quan, chỉ có hắn thân thể bị bệnh xin nghỉ đúng lúc, rất may mắn tránh thoát một kiếp, nhi tử này của trẫm thật là hồng phúc tề thiên!

Bộ Tầm nghe mà hoảng sợ run rẩy, này là hoài nghi Kim Vương, nhưng cũng không khó lý giải, bất luận nhìn thế nào, Kim Vương cũng có hiềm nghi khó có thể rửa sạch.

“Bắt!

Hạo Vân Đồ gằn từng chữ nói:

“Trước bắt về lại nói, từ từ nghiêm thẩm!

Lời này vừa nói ra, Bộ Tầm biết đời này của Kim Vương xem như xong, hoàng tử bị hoàng đế tự mình hạ lệnh chộp tới nghiêm thẩm, mặc kệ có việc hay không, hoàng đế là một chút tình cảm cũng không cho Kim Vương, bất mãn với Kim Vương xem như triệt để bạo phát ra, đời này của Kim Vương chỉ sợ là vô duyên với hoàng vị.

Nhưng hắn không dám nói gì, gây ra loại sự tình này là Giáo Sự Đài, cũng chính là hắn vô năng, một thân cứt tẩy không sạch sẽ, nào còn có tư cách cầu tình giúp người khác, cung kính lĩnh mệnh.

“Tuân chỉ!

Rời đi tầm một canh giờ, Bộ Tầm lại trở về, cùng đi còn có chưởng môn của tam đại phái Tề quốc.

Sự tình náo động quá lớn, đã kinh động ba vị chưởng môn tự mình đến các phủ kiểm tra tình huống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.