Hắn không chịu, lão đầu lại làm khó dễ hắn, nói muốn có tiền đồ đầu tiên phải học được bản sự của mình, bằng không đi ra ngoài làm trò cười cho thiên hạ không nói, còn sẽ hỏng thanh danh của hắn, như vậy cũng không tính có tiền đồ, có tư cách gì cưới người ta? Lão đầu đưa ra 108 chứng bệnh, nói chỉ cần có thể chữa lành những bệnh này, mới xem như chân chính xuất sư.
Vì xuất sư, vì ước hẹn ba năm, hắn kéo thân thể bệnh ho.ạn điên cuồng học tập, trong dược cốc có tất cả điều kiện học tập hắn muốn, hắn ham học hỏi như khát.
Cuối cùng, trước khi thầy trò phân biệt, lão đầu nhìn đệ tử im lặng không nói, hắn vĩnh viễn nhớ kỹ.
Hắn hoàn thành điều kiện xuất sư của sư phó, không chỉ hoàn thành, còn hoàn thành ở trước ước hẹn ba năm.
Lão đầu nói thiên phú của hắn rất tốt, thật không hy vọng hắn đổ ở trên nhi nữ tình trường, cũng căn dặn rất nhiều.
Sau khi rời dược cốc, hắn mới minh bạch sư phó nói là có ý gì, Thiệu Liễu Nhi đã cưới chồng, trước đó sư phó hẳn là đã biết, chỉ là không đành lòng nói cho hắn chân tướng mà thôi, hiện tại thân thể hắn không chịu nổi kíc,h thích.
Xuất sơn sự tình thứ nhất, là tiện thể hoàn thành một chuyện lão đầu bàn giao, người nhà sư đệ gặp gỡ phiền phức, để hắn đi giải độc cho người nhà sư đệ...
Mặt ngoài Tề Kinh nhìn như bình tĩnh, nhưng ở ngoài Tề Kinh là chân chính gió nổi mây vần, chú định sẽ khuấy lên toàn bộ Tề quốc.
Trải qua thời gian dài kín đáo mưu tính, vận dụng lực lượng tình báo cường đại của Tấn quốc, không tiếc giá lớn công phá trung khu thông tin dưới trướng Hô Diên Vô Hận, chỉ vì giúp Thiệu Bình Ba đoạt tiên cơ, Thiệu Bình Ba biết như vậy đối với Tề quốc, đối với viện quân không tạo được ảnh hưởng gì, tối đa chỉ có thể kéo đại quân mấy ngày mà thôi.
Toàn bộ Tề quốc, con đường liên lạc khắp mọi mặt quá nhiều, quá dễ dàng xuyên thủng âm mưu, căn bản không thể chân chính khống chế năng lực thông tin của quân Tề.
Nhưng này chính là hiệu quả hắn muốn tạo thành, tuy sự tình nhỏ, nhưng đứng ở lập trường Tề quốc đến xem, là con đường thông tin của quân đội bị kẻ địch khống chế, như vậ còn làm sao đánh trận? Diệt quốc cũng có khả năng a, động tác này khẳng định sẽ gây nên Giáo Sự Đài toàn lực quét sạch mầm họa.
Trước tiên là hoàng tộc trúng độc, dẫn ra lực lượng của Giáo Sự Đài.
Tiếp đến là đại quân tác chiến mất khống chế, dẫn tới lực lượng Giáo Sự Đài toàn diện phản công.
Sự kiện liên tiếp cơ hồ điều động hết thảy lực lượng của Giáo Sự Đài.
Đối tượng mà Giáo Sự Đài toàn diện phản công sau đó phân cao thấp, Thiệu Bình Ba đã giúp bọn hắn chuẩn bị tốt.
Công phá trung khu thông tin của quân Tề chính là mồi, này chính là một cái bẫy liên hoàn.
Vì công phá trung khu thông tin của quân Tề, mà không tiếc bất cứ giá nào hành động, dẫn đến mạng lưới tình báo ẩn núp của Hắc Thủy Đài không thể tránh khỏi bị bại lộ chính là mồi nhử.
Sự kiện nghiêm trọng, không tiếc giá lớn thả mồi nhử, làm Thiệu Bình Ba thành công điều động, hấp dẫn lực lượng của Giáo Sự Đài, này vẻn vẹn chỉ là bắt đầu!
Hậu thủ chân chính là Tây Viện Đại Vương Hạo Vân Thắng và Kim Vương Hạo Khải.
Hạo Vân Thắng và Hạo Khải phản, thân đệ đệ và nhi tử của hoàng đế tạo phản rồi!
Nói là hai người tạo phản, nhưng chủ lực tạo phản thực chất chỉ là Kim Vương Hạo Khải.
Hoàng đế vẫn trước sau khống chế Hạo Vân Thắng, từ trình độ nào đó là luôn chèn ép, tuy lúc trước thượng vị từng được đệ đệ chống đỡ, nhưng sau khi nắm giữ hoàng quyền lại chưa từng khách khí, một núi không thể chứa hai cọp là chí lý, từng bước cướp đoạt binh quyền của Hạo Vân Thắng, chỉ cho đãi ngộ nhàn tản, quản lý hoàng thất… trên tay chưa nắm giữ lực lượng thực chất gì.
Hạo Vân Thắng đối với ca ca tự nhiên lòng mang oán hận, năm đó suất quân đẫm máu chém giết, ủng hộ ca ca thượng vị, kết quả không đổi lấy được chỗ tốt trong tưởng tượng, trái lại không bằng lúc trước. Càng làm hắn phẫn hận là, một chân của mình bị Hô Diên Vô Hận làm tàn, vậy mà hoàng đế cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.
Nếu có cơ hội, sợ là Hạo Vân Thắng đã sớm ước gì tạo phản, phát tiết mối hận trong lòng, nhưng căn bản không có thực lực tạo phản, chỉ dám ở sau lưng làm chút động tác.
Mà đối với Hạo Khải, không nói Hạo Vân Đồ ôm chờ mong, trên thực tế đối với nhi tử đến tuổi đều sẽ cho cơ hội rèn luyện nhất định, hoặc là nói cho phép những nhi tử kia có một ít thành viên nòng cốt của mình tiến tới rèn luyện.
Mà hoàng tử được địa vị nhất định, tự nhiên đều sẽ có một ít người nương nhờ vào.
Không giống Tây Viện Đại Vương Hạo Vân Thắng, quan viên triều đình đứng thành hàng như thế nào đi nữa, cũng sẽ không có người đứng bên hắn, trừ khi đầu óc có bệnh.
Nhưng đối với Thiệu Bình Ba mà nói, có chút sự tình tới tìm Kim Vương Hạo Khải đi làm mà nói, Hạo Khải là không thể đáp ứng, mà Tây Viện Đại Vương Hạo Vân Thắng chính là điểm để hắn phát lực, là then chốt để bức Hạo Khải tạo phản.
Khi Hạo Khải thoát đi Hoàng gia lâm viên, liền bị Thiệu Bình Ba xách cổ, dắt mũi, không cách nào quay đầu lại được.
Sau khi Hạo Khải thoát đi kinh sợ phát hiện, phụ hoàng lại phái người đi lâm viên lùng bắt hắn, nếu không đi sớm, sợ là đã thân hãm nhà tù.
Mà sau khi trốn, cũng phát hiện bản thân giải thích không rõ, nếu không phải mình hạ độc, vì sao phải trốn?
Đã không có dũng khí trở về đối mặt, trở về hậu quả không thể chịu đựng, hiềm nghi hạ độc không nói, cộng thêm sự tình chạy trốn, hắn biết, vị trí thái tử còn có hoàng vị đã triệt để vô duyên. Hắn cũng biết, trước đây sự tình nhằm vào huynh đệ hoàng tộc, tất nhiên có một đống người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, hắn quá rõ ràng kết cục của người thất bại khi tranh đấu hoàng quyền, kết cục là hắn không cách nào đối mặt.
Coi như hắn muốn trở về, cũng không thể quay về, mưu sĩ ở bên người khuyên, đứt đoạn mất mộng tưởng của hắn.
Không trở về làm sao lo liệu? Trốn cả đời? Ở dưới người hữu tâm điều khiển, không ai nguyện ý cùng hắn đi trốn cả đời, hắn một người đi trốn cả đời? Hắn một người ngay cả sinh hoạt cơ bản cũng khó tự gánh vác, lấy cái gì đi trốn? Chỉ sợ tránh không khỏi ngày mai sẽ phải bị tóm!
Chờ bị tóm sao? Mưu sĩ bên người kiến nghị thành hy vọng duy nhất của hắn, cấu kết Tấn quốc, cầm binh tự lập!
Mưu sĩ bên người khuyên bảo rất có đạo lý, này là cơ hội duy nhất, lúc này chính là thời cơ đại quân Tề quốc trắng trợn viện trợ Vệ quốc, nội bộ Tề quốc trống vắng, mà Tấn quốc mưu đồ tỏ rõ, chỉ cần Hạo Khải nguyện ý nương nhờ vào Tấn quốc, Tấn quốc nhất định sẽ đại lực chống đỡ.
Chỉ cần mưu đồ chiến lược của Tấn quốc thực hiện được, không nói vọng tưởng hoàng vị Tề quốc, ít nhất có thể giữ được tính mạng, còn có thể bảo vệ vinh hoa phú quý, cười nhìn đối thủ lúc trước bị bắt thành tù nhân.
Hạo Khải không có lựa chọn, chỉ có thể như vậy, cấp tốc liên hệ nhân viên phe mình.
Dù Kim Vương bỏ trốn, triều đình đã phòng bị, khẩn cấp hạ chỉ bắt giam người của thế lực Kim Vương. Nhưng kế hoạch của Thiệu Bình Ba từng bước triển khai, ép chặt nhịp điệu của triều đình Tề quốc, động tác của triều đình luôn muộn một bước.
Thế lực Kim Vương nhất hệ cũng bị Kim Vương làm cho không còn biện pháp, Kim Vương vừa đổ, người phe phái Kim Vương sẽ không thể tránh khỏi gặp thanh tẩy, vì tự vệ, chỉ có thể theo.
Nhưng lực lượng tu sĩ Tề quốc không thể dễ dàng đi theo tạo phản, không có lực lượng tu sĩ chống đỡ, phản quân căn bản không chịu nổi dằn vặt.
Nhưng hết thảy đều chuẩn bị tốt, ở dưới Thiệu Bình Ba tọa trấn sai phái, sớm có đại lượng tu sĩ Tấn quốc bí mật lẻn vào, cấp tốc nội ứng ngoại hợp với lực lượng của Kim Vương, tiến hành tàn sát tu sĩ không theo quân, lót đường cho Kim Vương Hạo Khải tạo phản toàn diện.
Tấn quốc điều động đại lượng tu sĩ tham dự phối hợp sự tình này, làm lực lượng tu sĩ Tấn quốc đồng thời giao chiến với hai nước cực kỳ khẩn trương, điều phối rất khó khăn.