Ngưu Hữu Đạo xem xong các lộ tin tức ở trong lầu các bồi hồi, thầm thì.
“Gia hỏa kia đến tột cùng ở chỗ nào?
Quản Phương Nghi ngồi ở sau một đống công văn, tay cầm quả lê nhai nhai, thuận miệng hỏi.
“Ai?
Ngưu Hữu Đạo không đáp ai, nhìn nàng tựa như cười mà không phải cười nói:
“Đoạn thời gian này, Thiệu Bình Ba liên tục ra tay, xác thực là sảng khoái, ta muốn dệt hoa trên gấm, đưa hắn một phần lễ lớn, ngươi cảm thấy thế nào?
“Đại lễ?
Quản Phương Nghi khinh thường, cực kỳ không tin.
“Ngươi có thể dệt hoa trên gấm cho hắn?
“Đưa cho hắn một lão bà!
Ngưu Hữu Đạo nhấc tay chỉ chỉ tình báo, chế giễu nói:
“Thái Thúc Hoan Nhi! Hắn vì Tấn quốc lập xuống công lao hãn mã, đường đường Thất công chúa Tấn quốc, gả cho hắn hòn ngọc quý trên tay Tấn Hoàng, lẽ nào này không phải đại lễ dệt hoa trên gấm sao?
“Thái Thúc Hoan Nhi? Chính là Trần Trường Công...
Quản Phương Nghi phốc một tiếng, phun miếng lê ra ngoài, trợn mắt nói:
“Thật hay giả? Thiệu Bình Ba có thể lấy Thái Thúc Hoan Nhi?
Nàng kinh ngạc, nhưng Ngưu Hữu Đạo chậm rãi cúi đầu, nhìn trên người mình, vì không hề phòng bị, nên người đầy vết bẩn.
Ngưu Hữu Đạo âm trầm, này chỉ là chuyện nhỏ, để hắn đen mặt không phải chuyện nhỏ này, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn nàng, bỗng nhiên quát mắng.
“Ngươi nhìn ngươi hiện tại, ngồi không ra hình dáng, ăn không ra tướng ăn, càng ngày càng càn rỡ, ngươi còn muốn làm gì?
Từ khi đi tới bên này, không thể lộ diện, không thể bại lộ thân phận, tình huống bốn phía thật có loại cảm giác lật trời, từng cái từng cái càng ngày càng không coi hắn ra gì.
Viên Cương không nghe lời, Vân Cơ bắt đầu âm dương quái khí, vị này càng càn rỡ, Đạo gia của Mao Lư Sơn Trang cảm giác mình gặp phải khiêu khích, cảm giác quyền uy của mình bắt đầu dao động.
“Xin lỗi! Xin lỗi!
Quản Phương Nghi ném quả lê, tranh thủ xin lỗi, đưa tay giúp hắn lau sạch sẽ.
Ngưu Hữu Đạo hất nàng ra, thi pháp một chút, vết bẩn trên người rơi xuống đất.
“Hiểu lầm, hiểu lầm, thật sự không phải cố ý.
Quản Phương Nghi vui khôn tả, có vẻ như rất thích xem vị này tức giận, tiếp đó lại mặt dày mày dạn quấn lấy.
“Không phải ta càng ngày càng càn rỡ, mà là chiếu ngươi phân phó đi làm.
Ngưu Hữu Đạo giận quá mà cười, chỉ chỉ trên người mình.
“Ta có để ngươi làm như vậy?
Quản Phương Nghi:
“Ngươi có nói, ngươi suy nghĩ một chút, không phải ngươi vì không bại lộ thân phận, bảo chúng ta không coi ngươi là quan trọng sao, miễn làm người khác nhìn ra đầu mối nổi lên nghi ngờ, ta khả năng là quá nhập vai. Được rồi, nhất thời sơ sẩy, đừng nóng giận.
“Ngươi...
Ngưu Hữu Đạo nhất thời không có gì để nói, phát hiện bản thân nâng tảng đá lên đập chân mình, hoá ra từng cái từng cái khiêu chiến quyền uy của hắn đều là nghe lời hắn?
Vân Cơ dựa ở bên cửa sổ mỉm cười.
“Tốt rồi.
Quản Phương Nghi tựa như làm nũng quơ quơ cánh tay của hắn.
“Ta đã nhận lỗi, đừng nóng giận, nói chính sự, muốn chúng ta làm như thế nào?
“Cái gì làm như thế nào.
Ngưu Hữu Đạo bỏ qua nàng dây dưa, dáng vẻ hỏa khí chưa tiêu, gần đây bởi vì sự tình Thương Thục Thanh, làm Thương Thục Thanh hạ quyết tâm chung thân không cưới chồng, đích xác để hắn có chút buồn phiền. Hắn không sợ ân oán, chỉ sợ đồ vật khác.
Quản Phương Nghi:
“Thiệu Bình Ba kia đích xác chẳng ra gì, ngươi không phải muốn Thái Thúc Hoan Nhi gả cho hắn sao? Thái Thúc Hoan Nhi nào có thể tùy tiện nghe lời ngươi, Thiệu Bình Ba cũng chắc chắn sẽ không cưới nàng, chúng ta phải làm chút gì chứ?
Căn cứ Ngưu Hữu Đạo phán đoán, Vệ quốc nội loạn khả năng là Thiệu Bình Ba một tay trù tính, mấy điểm trung khu thông tin của quân Tề khả năng cũng là Thiệu Bình Ba công phá, đầu độc trong hoàng thất Tề quốc khả năng cũng là Thiệu Bình Ba thao tác, ngay cả em rể của mình cũng không buông tha, còn có Tây Môn Tình Không trúng độc làm không tốt cũng là thủ bút của Thiệu Bình Ba, sự tình Thái Thúc Hoan Nhi ủy thân cho Trần Trường Công bây giờ càng là mọi người đều biết, không ai nguyện ý giúp Thiệu Bình Ba cõng cái oan ức này, đã làm rõ là Thiệu Bình Ba hiến kế.
Có chút sự tình mới đầu không có chứng cớ xác thực chứng minh là thủ bút của Thiệu Bình Ba, nhưng qua một loạt sự tình quay đầu lại nhìn xem, đều là quay chung quanh Tấn quốc nhằm vào Vệ, Tề chi chiến, hết thảy mục đích hành sự người được thu lợi đều là Tấn quốc. Phong cách của từng sự tình đều có chỗ tương tự, cơ hồ đều là vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào.
Thêm nữa liên tiếp các sự tình đều tập trung ở cùng một thời kỳ bạo phát, nói là một người trù tính cũng không quá đáng. Quản Phương Nghi cơ bản tin tưởng Ngưu Hữu Đạo phán đoán, đích xác có khả năng đều là mưu kế của Thiệu Bình Ba.
Nếu nói trước đây Ngưu Hữu Đạo luôn nhìn chằm chằm Thiệu Bình Ba, Quản Phương Nghi lén lút còn có mấy phần buồn cười, một phàm phu tục tử mà thôi! Bây giờ đã không cười nổi, một người vậy mà có thể ở trong thời gian ngắn mượn dùng lực lượng của Tấn quốc thúc đẩy nhiều chuyện như thế, người này đích xác là để người cảm thấy có chút đáng sợ.
So với minh đao minh thương liều mạng chém giết thì đáng sợ hơn nhiều, không sợ ngươi tu vi cao, đụng phải loại người này, có lúc ngươi ngay cả chết như thế nào cũng không biết? Tu vi của Tây Môn Tình Không có cao không? Chỉ sợ đến hiện tại còn không rõ ràng bản thân ngã ở trong tay ai.
Mặt khác đứng ở góc độ của nữ nhân, chỉ sự tình của Thái Thúc Hoan Nhi, Thiệu Bình Ba lại có thể làm được loại sự tình này, đã đủ để Quản Phương Nghi cảm thấy đáng hận, nếu có cơ hội thu thập Thiệu Bình Ba, nàng tuyệt đối rất vui vẻ.
Trên thực tế, thời điểm bên Mao Lư Sơn Trang vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào cũng nhiều, nhưng lập trường bất đồng, nàng còn chưa đủ tỉnh để nhìn lại mình.
Ngưu Hữu Đạo khắc chế tâm tình cũng nhanh, đi trở về bên bàn, cầm lên một phần tình báo.
“Tuổi tác hai người cách biệt quá xa, Thái Thúc Hoan Nhi ủy thân cho Trần Trường Công tất không tình nguyện, sau đó Trần Trường Công lại bị giết, trải qua sự tình này, Thái Thúc Hoan Nhi tất hận Thiệu Bình Ba, nhưng nàng căn bản không phải đối thủ của Thiệu Bình Ba, trả thù bình thường chọc giận Thiệu Bình Ba, bằng năng lực của Thiệu Bình Ba, công chúa Tấn quốc lại thế nào, Thiệu Bình Ba đã xuất sơn lần nữa, trên tay có tài nguyên, thi chút thủ đoạn liền có thể đẩy nàng vào chỗ chết.
Quản Phương Nghi:
“Vậy làm sao bây giờ?
Ngưu Hữu Đạo:
“Cho nên phải có người giúp nàng một tay, giúp nàng báo thù rửa hận!
Quản Phương Nghi có hứng thú rồi.
“Làm sao giúp?
Ngưu Hữu Đạo thả xuống tình báo trong tay, từ từ nói:
“ĐểThái Thúc Hoan Nhi gả cho Thiệu Bình Ba không khó, đáng tiếc hiện tại tình huống của ta không thích hợp ra tay, nếu không sẽ lưu lại manh mối rõ ràng, tiện nghi gia hỏa kia. Để Thái Thúc Hoan Nhi gả cho Thiệu Bình Ba không phải mục đích, mục đích là muốn bức Thiệu Bình Ba hiện thân.
“Lúc ta không có mặt, gia hỏa này nhảy rất vui vẻ, không người là đối thủ, thậm chí không ai có thể nhận ra được là thủ bút của hắn. Ta trở về, sao có thể ngồi xem hắn lớn mạnh, một khi để hắn thu được đủ tài nguyên, này không phải là chuyện tốt gì.
“Gia hỏa kia ngủ đông lâu như thế, bây giờ đã xuất sơn, nhưng bằng vào con đường tin tức của ta vậy mà không tìm được tung tích của hắn, thực là quái sự.
“Xem ra gia hỏa này cũng biết bản thân ra tay liên tục, lo lắng đưa tới chú ý, bị lực lượng Tề, Vệ ám sát, nên vẫn tiềm tàng, không đến lúc đại cục phía tây ổn định, lực lượng Vệ quốc triệt để tan vỡ, sẽ không dám dễ dàng hiện thân.
“Vì đạt đến mục đích này, gia hỏa kia sẽ toàn lực thúc đẩy Tấn quốc mau chóng bình định Tề, Vệ. Tuy Hô Diên Vô Hận năng chinh thiện chiến, cũng chính bởi vì năng chinh thiện chiến, nên tất nhiên sẽ trở thành cái đinh trong mắt hắn, một khi Hô Diên Vô Hận trở ngại thế tiến công của Tấn quốc, hắn tất không tiếc trả giá hạ độc thủ với Hô Diên Vô Hận. Một khi Hô Diên Vô Hận ngã, Tề, Vệ liền xong đời.