Đạo Quân

Chương 1818: Thẩm vấn, bắt người (2)



“Không cần!

Thiệu Bình Ba lười nhiều lời, đẩy ngăn cản ra, trực tiếp xông vào, khí thế này thật có thể nói lôi lệ phong hành!

Rất nhanh, các quan viên bị kinh động, Đại Hành Lệnh Quách Văn Thượng cũng kinh ngạc đi ra.

Thiệu Bình Ba chạm mặt, lạnh nhạt nói:

“Quách đại nhân!

Sắc mặt Quách Văn Thượng có chút giận dữ, chỉ vào mọi người như hổ như sói xông tới, lạnh lùng nói:

“Thiệu đại nhân, ngươi mang người tự tiện xông vào nha môn là đạo lý gì?

Thiệu Bình Ba phất tay áo, một lệnh bài do Thái Thúc Hùng ngự tặng lộ ra.

“Quách đại nhân, bản quan phụng chỉ ở tiền tuyến hoạch định kế sách Tề, Vệ đại chiến, căn cứ tiền tuyến nắm giữ tình báo, có gian tế địch quốc lẻn vào kinh thành cấu kết quan viên triều đình làm loạn, việc quan hệ chiến sự, bản quan không dám sơ suất, bởi vậy khẩn cấp phản hồi kinh thành tra rõ, mong Quách đại nhân phối hợp!

Quách Văn Thượng vung tay áo.

“Hoang đường! Lẽ nào ngươi là ám chỉ bản quan cấu kết gian tế địch quốc sao?

Thiệu Bình Ba lạnh nhạt nói:

“Quách đại nhân không cần sốt sắng, chỉ là muốn hỏi Quách đại nhân một chút khẩu cung mà thôi.

“Khẩu cung?

Quách Văn Thượng cười lạnh.

“Ta là mệnh quan triều đình, ngươi coi ta là phạm nhân thẩm vấn sao?

Thiệu Bình Ba đột nhiên hét.

“Dẫn tới!

Hậu phương rối loạn tưng bừng, một người vô cùng chật vật bị kéo tới, một bàn tay đã bị chém đứt, chỉ băng bó đơn giản một chút, dáng dấp rất thê thảm, chính là Hỏa Thần Miếu Miếu Chủ.

“Ngươi... Ngươi là...

Tuy chật vật, nhưng Quách Văn Thượng vẫn nhận ra đối phương.

Thiệu Bình Ba lạnh lùng nhìn phạm nhân.

“Nói đi, nói hôm nọ Quách đại nhân đi Hỏa Thần Miếu phát sinh cái gì.

“Là tiểu nhân nhất thời hồ đồ...

Miếu Chủ sợ hãi khai báo.

“Tê...

Quách Văn Thượng nghe xong hít vào một ngụm khí lạnh, hắn không ngốc, lập tức liên tưởng đến tình hình Lan quý phi muốn gặp Giả Vô Quần, kia không phải trùng hợp, mà là có người chủ mưu, sau lưng đến cùng liên lụy bao nhiêu đại sự, trong lúc nhất thời hắn cũng không rõ sâu cạn.

Bạch!

Thiệu Bình Ba rút bảo kiếm bên hông ra nửa đoạn.

“Quách đại nhân, cũng không phải coi đại nhân như phạm nhân thẩm vấn, mà là điều tra lấy chứng cứ! Chiến sự ở tiền tuyến khẩn cấp, việc quan hệ chiến sự thành bại, việc quan hệ vô số tính mạng của thanh niên Tấn quốc, trước khi ta đi tới tiền tuyến, bệ hạ cho ta đại quyền gặp thời quyết định, có thể tiền trảm hậu tấu, bây giờ chứng nhân ở đây, lại liên lụy tới Quách đại nhân, nếu Quách đại nhân không phối hợp điều tra, vậy đừng trách Thiệu mỗ lấy quân pháp hành sự!

Quách Văn Thượng vội vàng khoát tay nói:

“Thiệu đại nhân, sự tình này có chút hiểu lầm, ta cũng không biết Giả Vô Quần ở sau lưng làm cái gì, chỉ tuân theo chuẩn tắc của Đại Hành Lệnh chiêu đãi sứ thần mà thôi!

Bảo kiếm trong tay Thiệu Bình Ba vào vỏ, vung tay lên.

“Ghi lại lời nói của Quách đại nhân!

Nhân viên Hắc Thủy Đài cũng không biết sự tình sâu cạn, nhưng thấy tra ra một loạt sự tình âm mưu liên quan tới ngoại giao, trong lòng đã bắt đầu nghiêm túc đối xử, có thể nói cực kỳ phối hợp Thiệu Bình Ba hành sự, một nhân viên Hắc Thủy Đài lấy giấy và bút mực, Thiệu Bình Ba bắt đầu hỏi, Quách Văn Thượng thì trả lời.

Đợi hỏi xong, Thiệu Bình Ba ra hiệu, Quách Văn Thượng ký tên vào khẩu cung.

“Ta tin tưởng Quách đại nhân thanh bạch, Quách đại nhân, quấy rầy rồi, cáo từ!

Thiệu Bình Ba chắp tay bái biệt, sau đó quay đầu rời đi.

Quách Văn Thượng lúng túng chắp tay.

Mọi người xông vào phủ nha Đại Hành Lệnh ào ào đi ra, Thiệu Bình Ba đứng ở ngoài cửa hít sâu một hơi, lấy được khẩu cung của Miếu Chủ, lại được khẩu cung của Quách Văn Thượng, đã ngồi vững âm mưu ngoại địch, kế hoạch của hắn cũng đã thành công một nửa.

Móc ra danh sách được Thiệu Tam Tỉnh chỉnh đốn lại, hỏi một tiếng.

“Phủ đệ của những người trên danh sách, nhà ai cách nơi này gần nhất?

Một nhân viên Hắc Thủy Đài tiến lên, chỉ một danh tự trên danh sách.

“Nội sử Triệu Công Quyền Triệu đại nhân.

“Được, vậy trước tiên đi nhà của Triệu đại nhân, dẫn đường!

Thiệu Bình Ba thu danh sách lại, đi tới trước ngựa, áo choàng vung một cái, xoay người lên ngựa.

Kỵ mã lại ầm ầm rong ruổi rời đi, rất nhanh thì đến Triệu phủ, mọi người trực tiếp xông vào.

Sau khi xông vào trực tiếp theo danh sách bắt người, huyên náo Triệu phủ gà bay chó chạy, căn bản không biết phát sinh sự tình gì. Thiệu Bình Ba tay cầm lệnh bài của Thái Thúc Hùng đến, hộ vệ pháp sư trong phủ không dám vọng động.

Chỉ chốc lát, bốn lão bà của Nội sử Triệu Công Quyền Triệu đại nhân thì có ba người bị tóm, kể cả con cái cùng bắt luôn.

Đúng lúc này, một thiếu niên áo gấm từ bên ngoài vội vã chạy vào, nhìn thấy mẫu thân và huynh đệ tỷ muội của mình bị bắt, không khỏi lo lắng lớn tiếng nói:

“Lớn mật! Có biết này là nơi nào không, ai dám càn rỡ!

Thiệu Bình Ba xoay người quay đầu lại hỏi.

“Này là người phương nào?

Một tùy tùng Hắc Thủy Đài nói:

“Ấu tử của Triệu đại nhân Triệu Ngọc Quân.

Thiệu Bình Ba:

“Có liên quan tới Thái Thúc thị không?

“Không!

Tùy tùng Hắc Thủy Đài chỉ chỉ một phụ nhân bị bắt, ra hiệu là nàng sinh.

Thiệu Bình Ba ý vị sâu xa ồ một tiếng, đi tới trước mặt thiếu niên, lộ ra thần thái rất khách khí, cung cung kính kính chắp tay hành lễ nói:

“Gặp qua Triệu công tử, hạ quan đang tra bản án tư thông với gian tế địch quốc, mong công tử đừng gây trở ngại.

Tiếp đó từ trong tay áo lấy ra một lệnh bài cho đối phương xem.

Triệu Ngọc Quân chỉ về phía mẫu thân của mình, cả giận nói:

“Nói tào lao cái gì? Gian tế tư thông với địch quốc liên quan gì tới mẫu thân ta? Các ngươi có chứng cứ không!

Thiệu Bình Ba khiêm cung nói:

“Chỉ là mang về hỏi, xin công tử đừng quấy rầy phá án!

Triệu Ngọc Quân:

“Chuyện cười! Không có chứng cứ, bằng cái gì bắt người?

Thiệu Bình Ba:

“Công tử là muốn cản trở sao?

“Tất cả chờ gia phụ đến rồi lại nói!

Triệu Ngọc Quân xoay người khiển trách:

“Người đâu, nhanh đi nha phủ thông cáo phụ thân...

Sau lưng đột nhiên bá một tiếng, hắn cũng cương tại chỗ, chậm rãi cúi đầu, nhìn ngực mình bị kiếm xuyên qua!

Bảo kiếm bên hông Thiệu Bình Ba đột nhiên ra khỏi vỏ, kiếm đâm thủng trái tim đối phương.

Người triệu phủ kinh ngạc đến ngây người, người Hắc Thủy Đài cũng kinh ngạc đến ngây người, ngay cả Thiệu Tam Tỉnh cũng bối rối, ai cũng không nghĩ tới, ai có thể nghĩ đến Thiệu Bình Ba dám trực tiếp hạ sát thủ với nhi tử của Triệu Công Quyền, hơn nữa là đột nhiên rút kiếm giết!

“Quân nhi...

Phụ nhân bị bắt kia phát ra tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, muốn tránh thoát giam cầm cứu nhi tử, nhưng lại bị người khống chế khó có thể thoát khỏi.

Thiệu Bình Ba rút kiếm về, Triệu Ngọc Quân ngã xuống đất co giật, máu tươi chảy trên mặt đất. Thiệu Bình Ba lau vết máu trên kiếm, mặt không biểu cảm tra bảo kiếm vào vỏ, mắt lạnh đảo qua bốn phía.

“Lại có người chống cự, lấy tội phản quốc xử lý!

Người Triệu phủ nơm nớp lo sợ, cảm giác sợ hãi kéo tới, trước còn có người kêu gào đều ngậm miệng.

Phụ nhân gào khóc kia đã hôn mê bất tỉnh.

“Đại nhân, này...

Một nhân viên Hắc Thủy Đài kinh hoảng đi tới phụ cận, Thiệu Bình Ba nhấc tay không cho hắn hỏi.

“Đại công tử!

Thiệu Tam Tỉnh cũng kinh hoảng đi tới, ở trước mặt nhiều người như thế, một bộ không biết nên nói cái gì cho phải.

“Giấy bút!

Thiệu Bình Ba phân phó một tiếng, sau đó tay chỉ một cái bàn ở trong hành lang.

Thiệu Tam Tỉnh sai người đi lấy giấy bút đến, đồng thời mang cái bàn tới.

Cái bàn đặt ở trước mặt Thiệu Bình Ba, giấy bút cũng được đưa đến, Thiệu Bình Ba nghiêng đầu ra hiệu.

“Tiếp tục lo liệu sự tình của các ngươi.

Nhân viên Hắc Thủy Đài lập tức bắt người giải ra ngoài, làm người nhìn thấy mà giật mình là, Thiệu Bình Ba cúi người, lấy bút trong tay đi chấm máu tươi của Triệu Ngọc Quân ở trên đất, sau đó viết chữ, lấy máu của ấu tử Triệu gia làm mực.

Trước đó vài ngày mưa dầm tản đi, thật không dễ dàng được khí trời tốt, nhưng dưới ánh nắng tươi sáng, một nam tử phong độ nho nhã lại đứng ở bên thi thể lấy máu người viết chữ, trên dưới Triệu phủ không biết bao nhiêu người cảm thấy không rét mà run, không ai dám lấy Triệu đại nhân ra kiêu ngạo nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.