Đạo Quân

Chương 2156: Bần tăng cũng rất bất ngờ



Sư tôn, ngài không thể xem thường sự truy tìm cái đẹp của nữ nhân được, đó chính là cơ hội mà chúng ta có thể lợi dụng được.

La Thu ngoài ý muốn, không ngờ rằng lại được đồ đệ mình đào ra trong lần ngoài ý muốn này.

Chuyện Nguyên Sắc tìm Quỷ Y để chữa mắt, ai trong Ngũ Thánh cũng biết rõ chuyện này, nhưng người ta đã trị khỏi, nên không ai quan tâm đến nữa, nhưng không ngờ phía sau chuyện này lại ẩn giấu một nhân quả ảo diệu như vậy.

Con mắt thích hợp nhất với Nguyên Phi chính là con mắt của nàng, có gì sai sao? Không sải, đây mới thật sự là điều đúng đắn! Là Thứ vuốt râu suy nghĩ, trong lòng nhịn không được khen ngợi tuyệt vời, ánh mắt hắn nhìn lên khuôn mặt tha thiết của Sa Như Lai, thật sự không ngờ rằng đồ đệ mình vội vàng cứu vợ nên đánh bậy đánh bạ biết được bí mật này, sợ rằng ngay cả Nguyên Sắc cũng không ngờ rằng con mắt của Nguyên Phi cho đi rồi còn có thể cấy về được.

Hơi suy nghĩ một lúc, La Thu không đuổi đệ tử trở về nữa.

”Nguyên Sắc biết việc này không?

Sa Như Lai nói.

“Nếu đệ tử xem việc này là một cơ hội, tất nhiên cũng đã hỏi Quỷ Y rồi. Quỷ Y nói, Nguyên Sắc chữa lành mắt xong hoàn toàn không hỏi quá chuyện này, chỉ dặn dò Quỷ Y nhanh chóng tìm ra mắt thích hợp để cấy ghép cho Nguyên Phi. Nhưng đến lúc Nguyên Phi đến Dược Cốc tìm hắn, mới nhắc đến chuyện này. Sư tôn, chắc chắn Nguyên Phi sẽ không tự mình nói với Nguyên Sắc chuyện này đâu.

La Thu liên tục vuốt râu, trên mặt như đang suy tư cái gì, từ tốn nói.

“Có một số việc dù nữ nhân kia dám làm thật, nhưng phải là nàng ta muốn làm mới được, tốt nhất là có thể gặp mặt khuyên, nhưng theo tình hình trước mắt, bên kia đã đề phòng chúng ta rồi, muốn thuyết phục nữ nhân kia không phải là chuyện dễ dàng. Chúng ta phải bàn bạc kỹ chuyện này.

Sa Như Lai nói.

“Sư tôn, việc này không khó, đệ tử đã có tính toán rồi. Bên người Nguyên Sắc có tai mắt của đệ tử, đệ tử có thể nghĩ biện pháp để hắn dụ Nguyên Phi ra ngoài, mà sư đồ Quỷ Y ở trên tay chúng ta, năng quan tâm thì sẽ loạn,

sư đồ tại chúng ta trên tay, quan tâm sẽ bị loạn, không sợ đưa nàng dụ không ra."

La Thu bỗng nhiên híp mắt, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

“Ngươi sắp xếp người ở bên cạnh Nguyên Sắc? Bên cạnh Nguyên Sắc mà để cho ngươi tùy tiện sắp xếp người vào? Vì sao ta không biết chuyện này? Chuyện lớn như vậy, vì sao đến bây giờ ngươi mới báo?

Sa Như Lai vội nói.

“Sư tôn hiểu lầm rồi, cũng không phải là đệ tử cố ý sắp người đến bên cạnh Nguyên Sắc, mà do lần này Nguyên Sắc bỗng nhiên đến Mao Lư Sơn Trang, hắn tự mình đụng vào người của đệ tử.

La Thu nói.

“Trong Mao Lư Sơn Trang có người của ngươi?

Sa Như Lai nói.

“Đúng vậy! Năm xưa, lúc đệ tử còn đang chấp chưởng Phiêu Miểu Các, chủ trì chuyện bí cảnh Thiên Đô, Ngưu Hữu Đạo phạm tội xong thì đến nịnh nọt đệ tử, từng lấy một phần phối phương cất rượu ra cho đệ tử. Sau đó đệ tử thử sử dụng nhưng lại cảm thấy không đúng, nên tiện đường sai Vương Tôn tìm người phụ trách chưng cất rượu trong Mao Lư Sơn Trang, người này tên là Viên Phương, là một con Kim Vương Hùng Yêu, hóa thành hòa thượng, chưởng quản cái gọi là "Nam Sơn Tự" trong Mao Lư Sơn Trang, hắn chẳng những phụ trách việc chưng rượu, mà còn phụ trách toàn bộ ẩm thực trong Mao Lư Sơn Trang từ xưa đến nay.

“Vốn dĩ đệ tử cho Vương Tôn tìm Viên Phương để sửa lại phương pháp chưng rượu, nhưng không ngờ sau khi Viên Phương biết được lại lịch của Vương Tôn, lại chủ động đầu nhập vào, muốn làm người của Phiêu Miểu Các. Nếu hắn đã chủ động muốn làm tai mắt, vậy nên đệ tử cũng không từ chối.

“Nhưng sau khi điều tra người này, đệ tử phát hiện hắn làm người không đáng tin, Yêu Tăng này trời sinh là cỏ đầu tường, hơn nữa hắn chỉ làm đôi ba việc vặt trong Mao Lư Sơn Trang, không tiếp xúc gì đến bí mật hạch tâm, nên đệ tử không dùng đến hắn, cũng quên luôn sự tồn tại của người này, không sắp xếp hắn vào danh sách người Phiêu Miểu Các.

“Lần này Nguyên Sắc vào ở trong Mao Lư Sơn Trang, lại bắt cóc Phương Phỉ về đó, lúc đó đệ tử mới nhớ đến người này, nghĩ muốn biết tình hình trong Mao Lư Sơn Trang, nên đệ tử mới bắt đầu dùng hắn. Đệ tử liên lạc với Viên Phương, đầu tiên là tìm hiểu tình hình trong Mao Lư Sơn Trang, sau đó mới biết tên Yêu Tăng này được Nguyên Sắc nhìn trúng...

Sa Như Lai kể lại theo lời của Ngưu Hữu Đạo bên kia cung cấp cho hắn.

Sau khi nghe xong La Thu có chút im lặng, hắn đoán giống như suy đoán của Lữ Vô Song, nghe một chút là đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, vì sao Nguyên Sắc lại chọn Mao Lư Sơn Trang làm nơi dừng chân, bởi vì ở đó có đồ ăn ngon!

La Thu ngồi xếp bằng bỗng nhiên đứng dậy, đi xuống khỏi bệ đá, hỏi

“Hắn được Nguyên Sắc nhìn trúng, còn có thể tin được nữa sao?

Sa Như Lai nói.

“Hắn hoàn toàn không hiểu được các mối quan hệ giữa Thánh Cảnh và Phiêu Miểu Các, lúc ta liên hệ với hắn, hỏi cái gì, hắn trả lời cái đó. Đợi sau khi hỏi xong mọi việc, đệ tử cod nhắc nhở hắn một chút đạo lý, còn nói rằng nếu Nguyên Sắc biết hắn là người của ta, hắn nghĩ rằng Nguyên Sắc còn tin hắn nữa sao?

La Thu hiểu rõ, hắn khẽ gật đầu, chắp tay sau lưng, đi đi lại lại, như đang suy nghĩ điều gì.

Sa Như Lai tiếp tục nói.

“Sư tôn, chỉ cần Nguyên Phi nói ra vị trí cụ thể của Phương Phỉ là được, chỉ cần có vị trí cụ thể, nhân dịp Nguyên Sắc không có chuẩn bị, dùng thực lực của sư tôn chắc chắn sẽ chiếm được ưu thế, dễ dàng cướp Phương Phỉ về đây, miễn cho chúng ta phải lo lắng cho con tin.

Cướp người? La Thu dừng bước, việc này hoàn toàn không phải là vấn đề cướp được con tin hay không, mà là cái chuôi bị Nguyên Sắc bắt được trong tay, nếu không lúc đến Mao Lư Sơn Trang, sao hắn không ra tay luôn chứ? Nhưng có một số chuyện La Thu không thể nói cho tên đồ đệ này biết được.

Suy nghĩ kỹ càng, trong mắt La Thu loé lên sát ý khó phát hiện, nhàn nhạt nói.

“Ta tự có tính toán, ngươi chỉ cần phối hợp là được

“Vâng, đệ tử tuân mệnh!

Sa Như Lai thở phào nhẹ nhõm.

...

Bên trong bí quật ngoài Thành Nam Châu, Ngưu Hữu Đạo nhận được tin tức của Sa Như Lai gửi đến, hắn đọc xong thì hừ lạnh một tiếng.

“Nếu La Thu dám cướp người, sao lại chờ đến bây giờ chứ?

Hắn thuận tay đưa lá thư qua cho Lữ Vô Song ở bên cạnh xem.

Bây giờ đã trực tiếp giao thủ với Lục Thánh, Ngưu Hữu Đạo cần Lữ Vô Song ở bên cạnh tùy thời nhắc nhở, bổ sung, để tránh cho việc không sắp xếp chặt chẽ mọi chuyện.

Lữ Vô Song đọc xong tin tức, bỗng nhiên mãnh liệt ngẩng đầu lên, hỏi.

“Tin này do ai gửi? Sa Như Lai? Sa Như Lai là người của ngươi?

Phần thư này có nội dung không tầm thường, mặc dù không đề tên người gửi lên đó, nhưng nhìn nội dung bên trong, không khó nhận ra người nào đã gửi lá thư này.

Ngưu Hữu Đạo từ chối cho ý kiến, không thừa nhận cũng không phủ nhận, trên thực tế thì thái độ này chẳng khác gì thừa nhận.

Lữ Vô Song rất muốn hỏi hỏi hắn, sao lại cấu kết được với Sa Như Lai, nhưng nghĩ kỹ lại, hỏi được hay không cũng không quan trọng.

Suy nghĩ kỹ một chút, thật ra cũng có thể dựa vào logic để tìm ra quan hệ, Ngân Cơ không chết, Ngân Cơ có quan hệ với, mà con gái của Ngân Cơ là thê tử của Sa Như Lai.

Đem Lục Thánh bên người đệ tử thân truyền đều cho thẩm thấu! Nhấn xuống trong lòng giật mình, nàng lại đem mật tín nhìn khắp, cuối cùng thở dài: "La Thu khẳng định coi là Sa Như Lai không biết Ngân Cơ sự tình. Như vậy ngàn năm một thuở sơ hở đưa tới cửa, cứu nữ nhi đã không thỏa mãn được La Thu khẩu vị, La Thu đây là động sát cơ, đã muốn cứu nữ nhi, cũng muốn tiện thể diệt trừ Nguyên Sắc, vừa vặn lại có thể đem Ngân Cơ sự tình cho diệt khẩu!"

Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu, "Sát chiêu này ấp ủ đến bây giờ, kỳ thật cũng không thành thục, bất quá nếu là La Thu xuất thủ, hỏa hầu tính chất lại không giống với lúc trước, bản thân của hắn tồn tại cũng đủ để đền bù sát chiêu này không thành thục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.