Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1096: Ngũ chỉ phá thế giới



Chỉ luận đạo lực, ba ngàn huyệt khiếu trên người Tần Thiếu Phong trải qua thối luyện liên tục, không gian được mở ra đều đã chứa đựng đầy đạo lực, so với Kiếm tiên sinh đối diện thì hùng hậu hơn rất nhiều, cho nên một kích này của Tần Thiếu Phong cũng không cần dùng bao nhiêu đạo lực, đã hóa giải được công kích của Kiếm tiên sinh, hơn nữa khiến Kiếm tiên sinh thập phần chật vật, chọc giận Kiếm tiên sinh.

Toàn thân Kiếm tiên sinh đều là lỗ hổng, sắc mặt càng thêm âm trầm, đạo lực trong cơ thể vận chuyển ầm ầm, hơn nữa cũng bắt đầu mượn dùng thiên địa chi lực, sau đó, Kiếm tiên sinh tâm thần khẽ động, sau lưng Kiếm tiên sinh bỗng nhiên xuất hiện mười tám thanh trường kiếm, mười tám thanh trường kiếm này dài ngắn bất đồng, hình thức cũng khác nhau, có điều mỗi một thanh đều tản ra khí tức cường đại, là linh bảo hiếm có, mà trong tay Kiếm tiên sinh, Tế kiếm cũng biến mất, thay vào đó là một thanh đại kiếm dài một trượng.

Đại kiếm dài một trượng, mũi kiếm rộng chừng một thước, thoạt nhìn vô cùng khí phách, chỉ có điều bởi vì thân thể của Kiếm tiên sinh có chút gầy yếu, cầm một thanh đại kiếm như vậy, lại lộ ra có chút buồn cười. Có điều lúc này khí thế từ trên người Kiếm tiên sinh phóng xuất ra lại khiến cho người ta không dám khinh thị, bởi vì lúc này khí tức của Kiếm tiên sinh không ngừng cường đại.

Nhìn Tần Thiếu Phong, Kiếm tiên sinh nói: “Tiểu tử, ngươi chọc giận bổn tọa, hôm nay bổn tọa sẽ cho ngươi kiến thức thủ đoạn của ta!” Lúc trước khi Kiếm tiên sinh nói câu đó, mười tám thanh trường kiếm sau lưng bỗng nhiên nở rộ ra quang mang chói mắt, tiếp theo liền thấy mười tám thanh trường kiếm này biến ảo thành từng con độc xà, sau đó thuận theo cánh tay phải của Kiếm tiên sinh, quấn quanh đại kiếm.

Sau đó Kiếm tiên sinh hét lớn một tiếng, giơ đại kiếm lên, mà mười tám thanh trường kiếm đã biến thành độc xà cũng triệt để quấn bên trên đại kiếm, khiến cho khí thế của đại kiếm này càng mạnh hơn, tiếp theo Kiếm tiên sinh nắm đại kiếm, trực tiếp bổ tới Tần Thiếu Phong, một đạo kiếm quang thông thiên triệt địa bắn ra, đâm xuyên qua thương khung, chặt đứt không gian, bổ Tần Thiếu Phong.

Đối mặt với một kích này của Kiếm tiên sinh, sắc mặt của Tần Thiếu Phong vẫn bình tĩnh, nhìn đại kiếm đánh xuống, đạo lực trong cơ thể tuôn ra, tiến vào bên trong Vũ Hoàng kiếm, tiếp theo Tần Thiếu Phong cầm Vũ Hoàng kiếm trong tay vung lên, liền thấy một đạo kiếm quang từ trong Vũ Hoàng kiếm bắn ra, chặn ngang đại kiếm của Kiếm tiên sinh, chỉ thấy kiếm quang chợt lóe, đại kiếm dài một trượng không ngờ là bị chặt đứt, hơn nữa mười tám thanh trường kiếm cũng đều gãy làm đôi.

Sau khi Làm xong tất cả, Tần Thiếu Phong vẫn bộ dạng vân đạm phong kinh, chậm rãi thu Vũ Hoàng kiếm về, nhưng Kiếm tiên sinh ở đối diện đã không thể bình tĩnh, vốn cho rằng một kích này có thể đả bại Tần Thiếu Phong, nhưng kết quả này lại khiến hắn không thể tiếp nhận.

Đại kiếm Trong tay và mười tám thanh trường kiếm đều là Kiếm tiên sinh khổ sở thu thập, không biết tiêu phí bao nhiêu tâm huyết của Kiếm tiên sinh, hiện giờ lại bị Tần Thiếu Phong hủy đi, điều này khiến cho Kiếm tiên sinh không thể bình tĩnh được nữa? Hai mắt Kiếm tiên sinh dần dần trở nên đỏ như áu, ngẩng đầu nhìn Tần Thiếu Phong, cắn răng nói: “Ngươi hủy đi kiếm của bổn tọa, bổn tọa sẽ khiến ngươi phải chết.” Kiếm tiên sinh điên cuồng hét lên.

Cùng lúc đó, đỉnh đầu Kiếm tiên sinh bỗng nhiên xuất hiện một thế giới lĩnh vực, thế giới lĩnh vực này đã có bốn loại nguyên tố cơ bản địa thủy hỏa phong, có điều lại lộ ra có chút hư ảo, không cô đọng đến cực hạn, so sánh với thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong thì kém quá xa.

Có điều chuyện này cũng rất bình thường, có ai có thể so sánh với yêu nghiệt như Tần Thiếu Phong? Thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh tuy rằng hơi hư ảo, có điều uy thế của cảnh giới Đại Thánh vẫn triển lộ ra, nhìn thấy một màn như vậy, cho dù là Song Tử Vương sắc mặt cũng thay đổi, phải biết rằng đây chỉ là ngự tiền tỷ thí thôi, không cần thiết phải làm thật như vậy.

Chạm tới thế giới lĩnh vực, đó là lúc phải liều mạng mới sử dụng, dù sao nếu thế giới lĩnh vực chịu tổn thương, đối với bản thân tu sĩ cũng có thương tổn cực lớn, mà ý nghĩa tồn tại của thế giới lĩnh vực không phải là dùng để chiến đấu, mà là dùng để hút thiên địa chi lực, bởi vì có sự tồn tại của thế giới lĩnh vực, hút thiên địa chi lực sẽ trở nên dễ dàng hơn không ít.

Có điều thế giới lĩnh vực cũng rất yếu ớt, một khi trong đại chiến chịu tổn thương, như vậy đối với tu sĩ mà nói chính là tai nạn cực lớn, nếu nghiêm trọng thì bản thân và thế giới lĩnh vực sẽ cùng tan thành mây khói, cho nên tỷ thí bình thường, rất ít tu sĩ sẽ triệu hồi ra thế giới lĩnh vực, trừ phi là muốn đồng quy vu tận với đối thủ.

Có điều đây chỉ là ngự tiền luận võ, cho dù là thua, nhiều lắm cũng chỉ mất mặt, sau khi tìm cách kiếm lại là được, chứ không cần liều mạng, cho nên nhìn thấy Kiếm tiên sinh không ngờ triệu hồi ra thế giới lĩnh vực của mình, sắc mặt của Song Tử Vương cũng trở nên có chút khó coi, dù sao nơi này là Song Tử thành, nếu thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh không chịu tổn thất thì không sao, một khi xảy ra vấn đề, như vậy rất có thể cho dù là Song Tử thành cũng gặp tai ương.

Có điều Song Tử Vương vẫn không ngăn cản Kiếm tiên sinh, mà lúc này thế giới lĩnh vực trên đỉnh đầu Kiếm tiên sinh chỉ có đường kính mười thước, nhìn qua giống như là một toà núi nhỏ, có điều thế giới lĩnh vực không phải dùng lớn nhỏ để ước lượng uy lực, mà là dùng bao nhiêu tứ đại nguyên tố địa thủy hỏa phong ẩn chứa trong đó để quyết định.

“Tiểu tử, triệu hồi ra thế giới lĩnh vực của ngươi đi, nếu không ngươi một chút cơ hội cũng không có đâu.” Kiếm tiên sinh gầm lên, Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Kiếm tiên sinh thì lắc đầu, lập tức nói: “Bằng vào ngươi vẫn chưa xứng để ta triệu hồi ra thế giới lĩnh vực, đừng nói nhiều, mau ra tay đi.”

Kiếm tiên sinh nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, tất nhiên là càng thêm giận dữ, sau đó lập tức thao túng thế giới lĩnh vực đập xuống Tần Thiếu Phong, một kích này nếu nện lên trên người Tần Thiếu Phong, như vậy Tần Thiếu Phong cho dù là không chết cũng tan xương nát thịt, nghĩ vậy hình ảnh đó, nụ cười ngoan trên mặt Kiếm tiên sinh càng thêm sáng lạn.

Đối mặt với thế giới lĩnh vực đập xuống mình, Tần Thiếu Phong hừ lạnh, lập tức toàn bộ đạo lực trong cơ thể ùa về phía cánh tay phải, hơn nữa trong nháy mắt hút lấy thiên địa chi lực khổng lồ, đều quán chú vào cánh tay phải, tiếp theo Tần Thiếu Phong thi triển ra áo nghĩa tối cao của Thiên Nguyên chỉ, năm ngón tay đều xuất hiện phá Càn Khôn!

Chỉ thấy năm ngón tay cực lớn chậm rãi từ trong hư không thò ra, tiếp theo là năm ngón tay xòe ra, tóm xuống thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, năm ngón tay đều màu vàng lợt, bên trên khắc các loại phù văn, cho dù không có năng lượng cường đại phát ra, nhưng nhìn năm ngón tay này xuất hiện, mỗi người ở đây đều đang run rẩy, giống như chịu xúc động cực lớn, nhìn năm ngón tay đó, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.

Mà sắc mặt trở nên khó coi nhất đương nhiên là Kiếm tiên sinh, khi năm ngón tay xuất hiện, Kiếm tiên sinh liền ý thức được không ổn, bởi vì hắn từ trên năm ngón tay cảm giác được khí tức điềm xấu, muốn thu hồi thế giới lĩnh vực của hắn, nhưng mà tất cả đều đã chậm, chỉ thấy năm ngón tay giống như chọc qua giấy cửa sổ, xoẹt xoẹt cắm vào thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh.

Vách tường không gian bọc ngoài thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh khi đối mặt với năm ngón tay này, lại lộ ra yếu ớt không chịu nổi, trực tiếp bị cắm vào bên trong thế giới lĩnh vực, chỉ thấy năm ngón tay cắm vào đại địa, cắm vào núi lửa, cắm vào sông hồ, khiến cho thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh bị phá hoại cực lớn.

Thế giới lĩnh vực tương quan với tu sĩ, thế giới lĩnh vực bị thương tổn như vậy, bản nhân Kiếm tiên sinh cũng bị phản phệ, chỉ thấy Kiếm tiên sinh phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cả người giống như là quả bóng xì hơi.

Mà lúc này, thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh giống như bị năm ngón tay đâm, tứ đại nguyên tố địa thủy hỏa phong lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn, chỉ thấy trong thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, đại địa nứt ra, núi lửa không ngừng phun trào, lốc xoáy thổi quét thiên địa, cũng có hồng thủy ngập trời lan ra.

Không cần phải nói cũng biết, thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh toi rồi, điều này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy rất bất khả tư nghị, Tần Thiếu Phong không ngờ một chiêu đã đem phá thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh? Phải biết rằng nhìn bộ dạng của Tần Thiếu Phong, giống như hắn vẫn chưa dùng hết sức.

Đúng vậy, thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong đích xác không giống như là một tu sĩ Đại Thánh nhất trọng thiên, với thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, dưới tình huống không cần dùng thế giới lĩnh vực, vẫn có thể so sánh với Đại Thánh nhị trọng thiên, nếu vận dụng các loại linh bảo và thế giới lĩnh vực, đối mặt với Đại Thánh tam trọng thiên, cũng có thể có sức đánh một trận, có điều đối mặt với cảnh giới cao hơn thì khẳng định là không được.

Ngay cả Song Tử Vương đối với Tần Thiếu Phong một chiêu đã phá thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, có điều hiện tại nhưng không phải là lúc chú ý tới chuyện này, bởi vì thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh sẽ nổ, nếu Song Tử Vương không ra tay, thần dân Song Tử thành sẽ gặp tai ương.

Cảm thụ được năng lượng từ thế giới lĩnh vực phóng xuất ra, Tần Thiếu Phong trong lòng cũng hoảng sợ, không ngờ thế giới lĩnh vực này có năng lượng khổng lồ như vậy, cho dù là bản thân Tần Thiếu Phong cũng cảm thấy không cản được, thân thể lui về phía sau, mà lúc này, Song Tử Vương hừ lạnh một tiếng, đứng lên, tay áo chỉ quấn một cái, thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh biến mất

Chương 928;:Nhận thua

Tuy rằng Kiếm tiên sinh chỉ là Đại Thánh nhất trọng thiên, nhưng thế giới lĩnh vực của hắn cũng có tứ đại nguyên tố địa thủy hỏa phong, nếu phát sinh tự bạo, như vậy toàn bộ Song Tử thành đều xui xẻo theo, có điều lúc này, Song Tử Vương đã xuất thủ, tay áo quấn một cái, đã thu lấy thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, hóa giải nguy cơ.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy Song Tử Vương xuất thủ, trong lòng rùng mình, biết với thực lực hiện tại của mình tuyệt đối không thể chống lại Song Tử Vương, nếu không có sự tồn tại của Cửu cửu chí tôn chân long tử khí, Song Tử Vương này thậm chí có thể một kích diệt sát Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho trong lòng Tần Thiếu Phong tất nhiên là càng thêm khát vọng đối với lực lượng.

Chỉ có điều sau khi đạt tới cảnh giới Đại Thánh, Tần Thiếu Phong muốn tấn thăng tu vi sẽ càng thêm khó khăn, đừng nhìn Tần Thiếu Phong hiện tại có tốc độ tu luyện gầo hai mươi tám lần, có thể hút 16% thiên địa chi lực, hơn nữa luyện hóa được thành đạo lực, cũng chỉ khiến đạo lực của Tần Thiếu Phong tăng tiến rất chập, sau khi lần trước độ kiếp, đề thăng cũng không nhiều.

Đây là bởi vì đạo lực đạt tới cảnh giới Đại Thánh và đạo lực cảnh giới Sơ Thánh hoàn toàn bất đồng, có biến hóa về bản chất, khi ở cảnh giới Sơ Thánh, đạo lực chỉ là năng lượng trạng thái khí, nhưng đạt tới cảnh giới Đại Thánh, vậy đã ngưng tụ thành trạng thái dịch, hơn nữa trong đạo lực trạng thái dịch còn dần dần ngưng tụ ra đại đạo phù văn.

Đại đạo phù văn, chính là một loại thể hiện của thiên địa chí lý, mà đạo lực chính là tu sĩ hút thiên địa chi lực luyện hóa mà có, như vậy, bởi vì thiên địa chi lực mượn dùng thiên địa chí lý mà sinh ra, sau khi trải qua không ngừng ngưng tụ, cũng sinh ra đại đạo phù văn. Mỗi một đạo phù văn đều là tinh hoa của thiên địa chi lực, uy lực tất nhiên là cường đại hơn rất nhiều lần.

Hiện giờ bên trong đạo lực trạng thái dịch của Tần Thiếu Phong đã có từng đại đạo phù văn đang ngưng tụ, cho nên đạo lực cần tất nhiên là vô cùng khổng lồ, mà chỉ có khi đại đạo phù văn triệt để ngưng tụ ra, Tần Thiếu Phong mới có thể đạt tới cảnh giới Đại Thánh nhị trọng thiên, chỉ là chuyện này đối với Tần Thiếu Phong mà nói cũng có chút khó khăn.

Đây không chỉ là vì không gian trong ba ngàn huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong thật sự rất khổng lồ, chỉ lấp đầy thôi cũng là cả một vấn đề, huống chi là không ngừng áp súc và ngưng tụ, còn nữa chính là cái Tần Thiếu Phong lĩnh ngộ là Vạn Đạo Quy Tông, dưới tình huống như vậy, đại đạo phù văn Tần Thiếu Phong cần ngưng tụ quả thực nhiều không đếm xuể, không giống như tu sĩ bình thường, ngưng tụ một cái là được.

Tần Thiếu Phong tất nhiên là muốn sớm một chút ngưng tụ đại đạo phù văn, như vậy đến lúc đó thực lực của hắn có thể đề thăng gấp trăm lần, đến lúc đó đối mặt với Song Tử Vương này sẽ không đến nỗi không có sức chống lại, cho nên nhìn thấy Song Tử Vương thu thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, Tần Thiếu Phong chỉ nhìn thoáng qua rồi thối lui.

Song Tử Vương vung tay áo thu thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, lập tức nhìn quét một cái, chậm rãi nói: “Trận tỷ thí này Tần tiên sinh thắng.” Lời nói của Song Tử Vương vừa dứt, Thập Cửu hoàng tử tất nhiên là phi thường cao hứng chúc mừng Tần Thiếu Phong, mà Tứ Thập Cửu hoàng tử thì nghiến răng nghiến lợi lườm Tần Thiếu Phong, đương nhiên, còn cả Kiếm tiên sinh đó, chỉ là lúc này Kiếm tiên sinh đã không đáng để lo, mất đi thế giới lĩnh vực, hắn không chết là mừng rồi, từ nay về sau tuyệt đối không thể làm gì.

Trận đầu phía Thập Cửu hoàng tử đạt được thắng lợi, mà kế tiếp chính là Đại hoàng tử va Tam Thập Lục hoàng tử tỷ thí, Đại hoàng tử tất nhiên là phái người đạt tới Đại Thánh nhất trọng thiên đỉnh phong trong ba cung phụng của hắn, mà Tam Thập Lục hoàng tử cũng phái ra cung phụng của mình, hai bên đã sớm biết nhau, cho nên sau khi đi lên thì không khách khí, trực tiếp đấu võ.

Cung phụng của Đại hoàng tử đã là Đại Thánh nhất trọng thiên đỉnh phong, đại đạo phù văn bên trong đạo lực đã ngưng tụ gần được, mà cung phụng của Tam Thập Lục hoàng tử vẫn chưa đạt tới cảnh giới như vậy, cuối cùng tất nhiên là thua dưới tay của cung phụng Đại hoàng tử, thua trận này cũng là mất cơ hội lập công.

Đương nhiên, như vậy, Tần Thiếu Phong sẽ tỷ thí cung phụng của Đại hoàng tử, Tần Thiếu Phong và cung phụng của Đại hoàng tử đứng ở trên quảng trường, Tần Thiếu Phong không nhìn cung phụng của Đại hoàng tử mà là nói với Song Tử Vương: “Thánh Thượng, không biết tại hạ có thể nhận thua hay không?” Lời nói của Tần Thiếu Phong tất nhiên là dẫn tới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.

Phải biết rằng Tần Thiếu Phong trong trận đầu tỷ thí rất nổi bật, ngay cả thế giới lĩnh vực cũng không triệu hồi ra, chỉ bằng vào một thần thông đã đánh vỡ thế giới lĩnh vực của Kiếm tiên sinh, trong mắt người sáng suốt vừa thấy đã biết thực lực của Tần Thiếu Phong rất phi phàm, đại chiến với cung phụng của Đại hoàng tử tuyệt đối là một hồi long tranh hổ đấu, mà không ngờ Tần Thiếu Phong muốn nhận thua.

Song Tử Vương cũng rất ngạc nhiên, theo hắn, Tần Thiếu Phong tuy rằng thoạt nhìn không bằng cung phụng của Đại hoàng tử, nhưng trên thực lực chắc cũng không kém, thắng bại tất nhiên là năm năm, nhưng Tần Thiếu Phong không ngờ muốn nhận thua, điều này rất lạ, cho nên nói: “Tần tiên sinh muốn nhận thua ư?”

“Thánh Thượng, tại hạ vừa mới tấn thăng cảnh giới Đại Thánh chưa lâu, có thể may mắn thắng một hồi đã là vạn hạnh, mà đối thủ trận này, tại hạ tự nhận không bằng, cho nên không muốn xấu mặt.”

Mà bên trong người ở đây tất nhiên là Đại hoàng tử cao hứng nhất, như vậy, cơ hội xuất chinh Đại Tần Đế triều lọt vào tay hắn, nghĩ tới công lớn cái thế khai cương thác thổ, trong lòng Đại hoàng tử vô cùng vui sướng, nhân tiện nhìn Tần Thiếu Phong này cũng thuận mắt hơn, trong lòng nghĩ Tần Thiếu Phong này rất thức thời, là nhân tài đáng để tài bồi.

Đại hoàng tử đã bắt đầu ảo tưởng hắn lần này xuất chinh Đại Tần Đế triều, đạt được công lớn cái thế, sau đó được phong làm Thái tử, sau này kế thừa đại vị Song Tử Đế triều, đối với nhân tài như Tần Thiếu Phong, tất nhiên là phải tài bồi, chỉ là Đại hoàng tử lại không biết, Tần Thiếu Phong đang hãm hại hắn.

Lần này mục đích Tần Thiếu Phong đến Song Tử Đế triều là để Song Tử Đế triều xuất chinh Đại Tần Đế triều, từ đó mang tới tài nguyên vô tận cho Đại Tần Đế triều. Đây chẳng những không thể coi là công lao, ngược lại, sau khi thất bại tuyệt đối sẽ làm Song Tử Vương tức giận, cho nên tất nhiên là không thể đẻ Thập Cửu hoàng tử đi.

Về phần Đại hoàng tử, Tam Thập Lục hoàng tử và Tứ Thập Cửu hoàng tử rốt cuộc ai đi, Tần Thiếu Phong cuối cùng đặt mục tiêu trên người Đại hoàng tử, chủ yếu là thế lực của Đại hoàng tử quá mạnh mẽ, đối với Thập Cửu hoàng tử đi lên đại vị của Song Tử Đế triều có trở ngại cực lớn, cho nên sau khi tống Đại hoàng tử đi thì các hoàng tử khác tất nhiên không cần lo lắng.

Song Tử Vương của nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, nhìn nhìn Thập Cửu hoàng tử, phát hiện Thập Cửu hoàng tử không tỏ ý gì, vì thế liền nói: “Một khi đã như vậy, vậy tính phía Đại hoàng tử thắng lợi, Hoàng nhi, đi tới quân bộ nhận mười chiếc chiến hạm, trăm vạn, đại quân chọn ngày tốt xuất chinh Đại Tần.”

Đại hoàng tử nghe thấy lời nói của Song Tử Vương, lập tức kích động, vội vàng quỳ lạy, nói: “Đa tạ phụ hoàng, con nhất định sẽ cúc cung tận tụy, tuyệt đối sẽ không cô phụ kỳ vọng của phụ hoàng.” Lúc này trong lòng Đại hoàng tử vui như nở hoa, hắn sao ngờ lại có cái bánh thịt rơi trúng đầu, hạnh phúc tới thật sự là quá đột nhiên, khiến Đại hoàng tử có chút không tiếp nhận kịp.

Chuyện nếu đã được giải quyết, như vậy tất nhiên là bãi triều, mà lúc này Song Tử Vương lại nói với Thập Cửu hoàng tử: “Hoàng nhi ở lại, trẫm có chuyện hỏi ngươi.” Nói xong đi đến ngự thư phòng, những người khác, bao gồm cả Tần Thiếu Phong đều lui ra ngoài, mà sau khi ra khỏi hoàng cung, Tần Thiếu Phong trực tiếp về phủ của Thập Cửu hoàng tử, về phần Song Tử Vương tìm Thập Cửu hoàng tử làm gì, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không quan tâm.

Thập Cửu hoàng tử theo Song Tử Vương đi tới ngự thư phòng, Song Tử Vương cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nói: “Hoàng nhi, lai lịch của Tần tiên sinh này ngươi minh bạch chứ? Trẫm thấy thực lực của Tần tiên sinh không tầm thường, tuyệt đối không phải là không phải đối thủ của thủ hạ đại ca ngươi, sao lại nhận thua, hắn đến Song Tử Đế triều có phải có mục đích gì khác hay không?”

Nghe thấy lời nói của Song Tử Vương, Thập Cửu hoàng tử lập tức nói: “Phụ hoàng anh minh, Tần tiên sinh chịu làm cung phụng của con, chỉ là muốn mượn thân phận con để đi tham gia Thiên Lộ thịnh hội, muốn có được một giọt thiên lộ để thối luyện nhục thân.” Đây là khẩu dụ Thập Cửu hoàng tử có được từ chỗ Tần Thiếu Phong, tất nhiên là không cần nghĩ cũng nói ra được ngay.

Song Tử Vương nghe thấy lời nói của Thập Cửu hoàng tử, gật đầu, nghi ngờ trong lòng mất hết, là vì thiên lộ mà đến, như vậy trong tỷ thí vừa rồi nhận thua thì cũng bình thường, dù sao thiên lộ thật sự là quá khó kiếm, cho dù là thân phận và thực lực của Song Tử Vương cũng thèm nhỏ dãi, chỉ có điều mỗi một lần cũng chỉ có thể có được một chút thôi.

“Nếu Tần tiên sinh ss muốn có được thiên lộ, vậy Hoàng nhi trở về nói cho hắn, chỉ cần hắn có thể lập công trên Thiên Lộ thịnh hội, trẫm đến lúc đó sẽ ban cho một giọt.” Nghe thấy lời nói của Song Tử Vương, Thập Cửu hoàng tử vội vàng nói: “Đa tạ phụ hoàng, con nhất định sẽ chuyển cáo cho Tần tiên sinh.”

“Ừ, đại ca ngươi lần này xuất chinh Đại Tần Đế triều, tất nhiên là một kiện công lớn, có điều ngươi nếu có thể có biểu hiện trên Thiên Lộ thịnh hội, cũng lập công thì hay.”

Chỉ là Đại hoàng tử xuất chinh Đại Tần Đế triều thật sự có thể lập công ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.