Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1161: Tấn thăng Tổ Thánh (1)



Dưới Một kích, khiến Hàn Băng Diêm Vương cảm nhận được thực lực cường hãn của Tần Thiếu Phong, khiến cho Hàn Băng Diêm Vương đối với Tần Thiếu Phong sinh ra sát ý nồng đậm, dù sao Tần Thiếu Phong bây giờ vẫn chưa tấn thăng Tổ Thánh đã có thực lực như vậy, một khi để Tần Thiếu Phong tấn thăng, như vậy uy hiếp đối với Hàn Băng Diêm Vương quá lớn, cho nên phải loại trừ Tần Thiếu Phong.

Vì thế Hàn Băng Diêm Vương thi triển ra đại chiêu Băng Phong Vạn Lý, hàn khí ẩn chứa năng lượng tà ác vô cùng bao phủ Tần Thiếu Phong, không gian đều bị đông lạnh thành hàn băng, mà Tần Thiếu Phong tựa hồ là không kịp né tránh, không ngờ bị hàn khí bao phủ, đông cứng bên trong, khiến Hàn Băng Diêm Vương có chút không thể tin được.

Có điều bất kể thế nào, Tần Thiếu Phong đã bị một chiêu này của hắn đóng băng, như vậy Tần Thiếu Phong không còn tư cách nhảy ra, cho nên Hàn Băng Diêm Vương phá lên cười, sau đó lớn tiếng nói: “Ha ha, Đệ Nhất Thiên Đế gì, còn không phải là một phế vật ư, mấy người các ngươi mau mau dừng tay, bằng không bổn vương sẽ khiến phế vật này hình thần câu diệt.”

Tần Thiếu Phong bị một chiêu Băng Phong Vạn Lý của Hàn Băng Diêm Vương đóng băng, theo Hàn Băng Diêm Vương, tính mạng của Tần Thiếu Phong đã nằm trong tay mình, cho nên lập tức lấy ra để áp chế Tử Yên Thiên Đế bọn họ, dù sao Tử Yên Thiên Đế bọn họ đối với văn võ quần thần của Hàn Băng Thánh triều có uy hiếp quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã có không ít người chết ở trong tay bọn họ, may mà tám đưa con trai của Hàn Băng Diêm Vương vẫn chưa sao.

Chỉ khiến Hàn Băng Diêm Vương không biết nói gì là sau khi Tử Yên Thiên Đế bọn họ nghe thấy lời nói của mình, không ngờ là không để ý đến hắn, tựa hồ sinh tử của Tần Thiếu Phong không liên quan tới họ, chẳng lẽ Tần Thiếu Phong không phải là Đệ Nhất Thiên Đế kia ư? Nếu không vì sao sinh tử của Tần Thiếu Phong bọn họ không quan tâm? Điều này khiến cho Hàn Băng Diêm Vương rất nghi hoặc.

Có điều lúc này, Tiểu Bạch Thiên Đế hai tay cầm chủy thủ, đang hung hăng ngược đãi một đứa con trai của Hàn Băng Diêm Vương phá lên cười, sau đó nói với Hàn Băng Diêm Vương: “Chỉ bằng vào ngươi thì làm gì được lão đại? Ngươi xứng sao?” Lời nói của Tiểu Bạch Thiên Đế cho thấy bọn họ không phải không để ý tới sinh tử của Tần Thiếu Phong, mà là bởi vì bọn họ biết Hàn Băng Diêm Vương căn bản là không làm gì được Tần Thiếu Phong, cho nên dưới tình huống như vậy, căn bản không cần để ý tới.

Hàn Băng Diêm Vương nghe thấy lời nói của Tiểu Bạch Thiên Đế, nhìn Tiểu Bạch Thiên Đế, lập tức lửa giận ngút trời, bởi vì Tiểu Bạch Thiên Đế thật sự là quá độc ác, rõ ràng có thể dễ dàng giải quyết đứa con trai đó của Hàn Băng Diêm Vương, có điều Tiểu Bạch Thiên Đế lại không làm, chủy thủ trong tay không ngừng lấp lánh hàn quang, để lại vô số đạo vết thương trên người con trai của Hàn Băng Diêm Vương, điều này khiến cho trong hai mắt của con trai Hàn Băng Diêm Vương tràn ngập sợ hãi, mắt thấy sắp sụp đổ.

Nhìn thấy Tiểu Bạch Thiên Đế tra tấn nhi tử của mình, Hàn Băng Diêm Vương tất nhiên là không thể áp chế tức giận trong lòng nữa, lại nhìn về phía khác, nhi tử của mình không ngờ là ai nấy đều lâm vào nguy cơ, mà văn võ đại thần của Hàn Băng Thánh triều cũng chết dưới kiếm của Tử Yên Thiên Đế.

Lửa giận Ngút trời cuối cùng cũng bạo phát ra, Hàn Băng Diêm Vương rống lớn một tiếng: “Tốt! Bổn vương hiện tại sẽ giết tên phế vật này, sau đó trảm sát toàn bộ đem bọn ngươi, các ngươi hôm nay đều phải chết.” Nói xong, liêm đao cực lớn trong tay Hàn Băng Diêm Vương trực tiếp bổ xuống Tần Thiếu Phong đã bị đóng băng.

Chỉ là khiến Hàn Băng Diêm Vương không ngờ là một kích này của hắn hạ xuống, hàn băng đang đóng băng Tần Thiếu Phong không ngờ biến mất, Tần Thiếu Phong thản nhiên như không, Tinh Thần Đế kiếm cực lớn trong tay cũng bổ về phía Hàn Băng Diêm Vương, hơn nữa trên mặt mang theo nụ cười nói: “Ngươi sao chẳng có chút khiếu hài hước nào thế? Trẫm chỉ đùa một chút với ngươi, ngươi xem ngươi kìa, sao nghiêm túc thế.”

Hàn Băng Diêm Vương nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trong lòng lại càng tức giận đến, ai con mẹ nó muốn đùa với ngươi, chỉ có điều những lời này hắn cũng chỉ nói thềm mà thôi, Hàn Băng Diêm Vương trực tiếp đem lửa giận trong lòng hóa thành toàn bộ lực lượng rồi quán chú vào bên trong liêm đao, bổ xuống Tần Thiếu Phong, mà trên liêm đao lấp lánh hàn khí lạnh thấu xương, cũng bao phủ về phía Tần Thiếu Phong, công kích lần này so với một kích trước đó là Băng Phong Vạn Lý thì uy lực cường đại hơn.

Nhìn một kích này của Hàn Băng Diêm Vương, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không dám chậm trễ, quán chú đạo lực cường đại của bản thânvào trong Tinh Thần Đế kiếm, cũng bổ một kiếm, hai kiện thần binh va chạm, năng lượng cường hãn bộc phát ra cũng khiến cho không gian chung quanh chấn động, tựa hồ là có xu thế muốn thoát phá.

Đương nhiên, không gian của cửu trọng địa ngục vô cùng chắc chắn, cho dù là chịu trùng kích như vậy, vẫn không thoát phá, Mà trong nháy mắt năng lượng trùng kích bộc phát ra, Hàn Băng Diêm Vương lui một bước, có điều Tần Thiếu Phong lần này không cố chịu, nhìn năng lượng ập về phía mình, trên đỉnh đầu Tần Thiếu Phong xuất hiện thiên đường, sau khi tạo ra thiên đường, trực tiếp hấp thu năng lượng khổng lồ.

Nhìn thấy một màn như vậy, Hàn Băng Diêm Vương rùng mình, hắn không ngờ Tần Thiếu Phong dám hấp thu năng lượng cuồng bạo như vậy vào bên trong thế giới lĩnh vực, phải biết rằng nếu thuộc tính khác nhau, lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc khác nhau, quán chú năng lượng bất đồng vào thế giới lĩnh vực của bản thân, đối với thế giới lĩnh vực của bản thân có thể sẽ tạo thành thương tổn cực lớn, thậm chí có khả năng làm thế giới lĩnh vực của bản thân sụp đổ.

Chỉ là Hàn Băng Diêm Vương lập tức phát hiện chỗ khác lạ, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức từ trong thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong phóng xuất ra, bên trong đó bao hàm đủ loại đại đạo pháp tắc, trong đó còn có hàn băng pháp tắc mà Hàn Băng Diêm Vương lĩnh ngộ, điều này khiến cho Hàn Băng Diêm Vương trong lòng càng thêm bất an, mà khi nhìn thấy ngàn vạn tinh thần trong thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong, Hàn Băng Diêm Vương lại càng không thể bình tĩnh nữa.

Đến lúc này, Hàn Băng Diêm Vương cuối cùng cũng biết Tần Thiếu Phong vì sao chỉ có Cổ Thánh thập tam trọng thiên, nhưng thực lực lại cường hãn như vậy, cho dù là cường giả Tổ Thánh lục trọng thiên như hắn cũng không làm gì được, mà càng minh bạch, Hàn Băng Diêm Vương lại càng cảm thấy sự uy hiếp cực lớn của Tần Thiếu Phong, cho nên ánh mắt nhìn Tần Thiếu Phong càng thêm lạnh lẽo.

Tâm thần khẽ động, một thế giới lĩnh vực to cỡ nắm đấm xuất hiện trên đỉnh đầu Hàn Băng Diêm Vương, mà thế giới lĩnh vực của Hàn Băng Diêm Vương bởi vì lĩnh ngộ hàn băng pháp tắc, cho nên thế giới lĩnh vực này trong suốt như hàn băng, phóng thích hàn khí khiếp người, một viên tinh thần trắng nõn như tuyết bồng bềnh ở trong đó, hơn nữa còn có một viên tinh thần nhỏ hơn chuyển động chung quanh tinh thần trắng nõn.

Đây chính là thế giới lĩnh vực của Hàn Băng Diêm Vương, mà thế giới lĩnh vực của Tổ Thánh lục trọng thiên, đại địa trong đó đã tiến hóa thành một viên tinh thần, mà tinh hạch Hàn Băng Diêm Vương lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc ngưng tụ ra cũng đã ngưng tụ thành một viên tinh thần.

Thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là có chút khó coi, có điều chỉ cần có thể tấn thăng cảnh giới Tổ Thánh, tất nhiên sẽ có tiến hóa, đến lúc đó sẽ như thế giới lĩnh vực của Hàn Băng Diêm Vương. Mà lúc này Hàn Băng Diêm Vương triệu hồi ra thế giới lĩnh vực rống lớn một tiếng: “Hàn băng thế giới, băng thiên tuyết địa, luyện ngục chúa tể, đóng băng vạn vật.”

Theo tiếng gầm lên giận dữ này của Hàn Băng Diêm Vương, thế giới lĩnh vực bồng bềnh trên đỉnh đầu hắn mở rộng, trong thế giới lĩnh vực cũng cũng từng cỗ hàn khí và băng tuyết vô cùng vô tận, sau đó thế giới lĩnh vực lao về phía Tần Thiếu Phong! Hàn Băng Diêm Vương đã liều mạng, để có thể diệt trừ Tần Thiếu Phong, không tiếc để thế giới lĩnh vực của mình chịu thương tổn.

Phải biết rằng tu sĩ bình thường tuyệt đối sẽ không lấy thế giới lĩnh vực của mình ra đối phó kẻ địch, cho dù năng lượng ẩn chứa trong thế giới lĩnh vực vô cùng khổng lồ, nhất là cường giả như Hàn Băng Diêm Vương, thế giới lĩnh vực của bọn họ kỳ thật đã là một thiên địa loại nhỏ, chỉ sức nặng của hai viên tinh thần trong đó đã không thể tưởng tượng, dùng để đối phó kẻ địch, tất nhiên làcó uy lực khó có thể tưởng tượng.

Chỉ là thế giới lĩnh vực cũng rất yếu ớt, hơn nữa một khi chịu tổn thương, như vậy rất khó chữa trị, bởi vì đó là đại đạo pháp tắc tổn thương, cho nên không có ai tùy tiện dùng thế giới lĩnh vực để đối phó kẻ địch. Nhưng hiện tại Hàn Băng Diêm Vương lại không thể không làm như vậy, bằng không căn bản không thể diệt trừ được Tần Thiếu Phong.

Giao thủ hai lần, Hàn Băng Diêm Vương đã xác định Tần Thiếu Phong không chỉ có thực lực tương xứng với hắn, đồng thời đạo lực cuồn cuộn không dứt, có thể khôi phục trong thời gian rất ngắn, nhất là khi thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong xuất hiện, khiến cho Hàn Băng Diêm Vương không thể không làm ra quyết định như vậy, trong lòng hắn đã có dự cảm rất xấu, cho nên hắn phải giải quyết triệt để nguy cơ này.

Thế giới lĩnh vực của Hàn Băng Diêm Vương không ngừng mở rộng, hơn nữa còn đâm tới Tần Thiếu Phong, nhìn thấy một màn này, Tần Thiếu Phong cũng cắn răng, lập tức rống lớn: “Ma mạn Càn Khôn, Tiên Vương hàng, thần hồn Bất Hủ, tam thân hợp nhất, thiên hạ vô địch.”

Theo một tiếng gầm lên này của Tần Thiếu Phong, tam đại phân thân trong cơ thể quán chú toàn bộ lực lượng vào trong Tinh Thần Đế kiếm, lập tức trên Tinh Thần Đế kiếm lấp lánh quang mang chói mắt, theo một bổ về phía trước của Tần Thiếu Phong, lập tức một đạo kiếm quang hình trăng rằm bắn ra, tới thẳng Hàn Băng Diêm Vương, lập tức sau khi xuyên qua Hàn Băng Diêm Vương và thế giới lĩnh vực của hắn thì biến mất.

Một kích này của Tần Thiếu Phong là chiêu thức cường hãn có thể bổ đôi cửu đại thiên châu của Đại Thiên Thế Giới, vốn không muốn dùng, song hiện tại Tần Thiếu Phong không dùng thì không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.