Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1252: Độc quân



Tất cả đệ tử chân truyền của Ma đạo ngũ môn đều đến tìm bọn Tần Thiếu Phong gây phiền phức, cái này có gì đó bất thường. Huống hồ đây còn là địa bàn của Nhật Nguyệt môn, mà đệ tử chân truyền của bốn thế lực khác lại không tiếc tìm đến địa bàn của Nhật Nguyệt môn gây sự. Cái này quá quỷ dị rồi, Tần Thiếu Phong nhìn tất cả chuyện này, cũng chẳng nói gì, trong lòng cũng đã có mục tiêu rồi.

Nhật Nguyệt môn Tào Thiên Trọng nói xong, hắn nhin mọi người, mà đối với lời nói của hắn, Triệu Hắc Hổ, Lục Vũ, Âm Thiên Khiếu và Huyết Nha đương nhiên cũng chẳng để ý, bọn họ đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Tào Thiên Trọng hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà cuối cùng cũng đều ánh mắt nhìn về phía Tần Thiếu Phong, trong lúc nhất thời, Tần Thiếu Phong trở thành tiêu điểm của mọi người.

Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Tần Thiếu Phong chẳng chút khẩn trương, tĩnh nhìn bọn họ, lúc này Âm Thiên Khiếu, Huyết Nha ẩn nấp trong làn sương đen đặc và huyết khí đều đi ra ngoài, chẳng qua hai người kia một người mặc đồ đen che mặt, một người cũng là huyết y che mặt, không để lộ hình dáng, nhưng mà Tần Thiếu Phong chẳng để ý đến cái này, chỉ bình tĩnh nhìn mấy người bọn họ.

Lúc này Tam nguyên môn Lục Vũ cũng cười nói với Tần Thiếu Phong: “Vị sư đệ Dược cốc này, tại hạ Tam Nguyên môn Lục Vũ, muốn mời sư đệ đến Tam Nguyên môn ta chơi, xin sư đệ cho ta chút thể diện mới được.” Lục Vũ này nhìn qua vẻ mặt tươi cười, nhưng mà các đệ tử chân truyền các tông môn này dường như đều rất kiêng dè hắn, hơn nữa người này cũng có thực lực bản nguyên cảnh ngũ giai, đương nhiên hắn cũng là người đã lĩnh ngộ bổn nguyên năng lượng.

Tần Thiếu Phong nghe xong lời Lục Vũ nói, vẫn lắc lắc đầu, sau đó nói với Lục vũ: “Xin lỗi, ta thực sự không có hứng thú, các ngươi cứ đi đi thôi, ta không muốn khó xử với các ngươi, nhưng mà nếu các ngươi thực sự muốn tìm phiền phức thì ta cũng không ngại dạy dỗ các ngươi.” Tần Thiếu Phong tuy sợ phiền toái, nhưng mà phiền toái đã tới tận cửa thì phải nghĩ cách giải quyết.

Nghe xong lời Tần Thiếu Phong nói, nụ cười trên mặt Lục Vũ cứng đờ, trở nên có chút âm trầm, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: “Xem ra tiểu sư đệ thật đúng là không nể tình rồi, cũng đươc, một khi đã như vậy, ta cũng chỉ có thể là vô lễ một lần.” Lục Vũ này nói xong, trực tiếp ra tay với Tần Thiếu Phong, hắn âm hiểm đã sớm tính đánh lén Tần Thiếu Phong rồi.

Chỉ thấy Lục Vũ nhất chỉ đánh về trước, một đạo kiếm khí màu trắng từ ngón tay hắn bắn ra, Lục Vũ này lĩnh ngộ bổn nguyên lực lượng có thuộc tính kim, một đạo kiếm khí kia chính là kim nguyên tố ngưng tụ, sắc bén vô cùng, không đâu không phá, vọt về phía bả vai của Tần Thiếu Phong, xem ra Lục Vũ này chỉ là muốn bắt giữ Tần Thiếu Phong mà thôi, cũng không thực sự muốn giết chết Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy Lục Vũ này ra tay, thần sắc lạnh lùng, lập tức lật bàn tay, bổn nguyên chân khí phụt ra, chỉ thấy bổn nguyên chân khí màu vàng kia nhanh chóng kết nối các loại nguyên tố trong thiên địa, trực tiếp ngưng tụ thành một pho thần tượng cao lớn tới năm trượng, lập tức thần tượng kia đánh về phía Lục Vũ, Long Tượng Bàn Nhược công thượng này, nay sau khi Tần Thiếu Phong đạt tới bổn nguyên cảnh thi triển ra, uy lục đương nhiên lại càng thêm mạnh mẽ, thần tượng khổng lồ kia vừa xuất hiện đã há miệng, rống to một tiếng rồi cắn nát kiếm khí của Lục Vũ.

Ngay sau đó thần tượng tiếp tục đánh về phía Lục Vũ, mà Lục Vũ nhìn thấy một màn này, lập tức trừng lớn hai mắt, hắn không nghĩ tới bổn nguyên chân khí của Tần Thiếu Phong lại có thể hùng hậu đến vậy, xem qua Tần Thiếu Phong chỉ là bổn nguyên cảnh nhị giai, nhưng mà bổn nguyên chân khí này lại hùng hậu hơn hắn nhiều lắm. Nhất thời Lục Vũ biết mình không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong này, lần này tính sai rồi.

Chỉ là nhìn thần tượng khổng lồ này vọt về phía mình, Lục Vũ cũng là không thể cứ ngồi chờ chết, trực tiếp bộc phát ra toàn bộ bổn nguyên chân khí của mình, kết nối kim nguyên tố trong thiên địa, nhưng tụ thành một tòa kiếm sơn khổng lồ! Đây là một ngọn núi lớn do vô số lợi kiếm ngưng tụ thành, nơi nơi đều là khí tức phong duệ, đánh về phía thần tượng kia.

Chỉ là đối mặt với kiếm sơn kia, thần tượng kia chẳng hề có ý định dừng lại, vẫn là đi thẳng đụng tới, trực tiếp đánh vào phía trên kiếm sơn kia, răng rắc ầm ầm, kiếm sơn trực tiếp vỡ nát, vọng vang lại, năng lượng mạnh mẽ khuếch tán ra chung quanh, hình thành một cỗ năng lượng phong bạo, đánh vỡ nát từng chiến hạm xung quanh, mà đám người Triệu Hắc Hổ lại vội né tránh ra xung quanh, để tránh bị vạ lây.

Lúc kiếm sợ mà Lục Vũ ngưng tụ được bị đập vỡ, hắn cũng đã lui về phá sau, nhưng mà vẫn là trốn không kịp, vẫn bị thần tượng đánh vào người. Tiếng một rẻ xương ngực trên người vỡ nát truyền đến, sau đó Lục Vũ hộc máu bay ngược ra ngoài, mà thần tượng lại chẳng hề tổn thất mảy may, cuối cùng hóa thành bản nguyên chân khí màu vàng, bị Tần Thiếu Phong thu về.

Yên lặng, một vùng hải vực này đều trở nên cực kì yên ắng, không ai nghĩ Tần Thiếu Phong lại có thể cường hãn như vậy, khiến cho Lục Vũ mà Triệu Hắc Hổ, Huyết Nha, Âm Thiên Khiếu và Tào Thiên Trọng đều mười phần kiêng kị lại không chống được một đòn của Tần Thiếu Phong, cái này khiến cho bọn họ đều là hai mặt nhìn nhau, nghĩ lúc trước bọn họ còn muốn bức bách Tần Thiếu Phong, một đám đều toát mồ hôi lạnh ròng ròng ướt lưng.

Ở Loạn ma hải này, pháp tắc duy nhất chính là nhược nhục cường thực, Tần Thiếu Phong nếu thực lực không bằng người, như vậy bị coi thường cũng đáng, không ai sẽ vì Tần Thiếu Phong mà bênh vực kẻ yếu, nhưng mà bây giờ rõ ràng thực lực của Tần Thiếu Phong còn mạnh hơn đám Triệu Hắc Hổ bọn họ, cho nên bây giờ bọn họ đương nhiên không dám làm khó dễ Tần Thiếu Phong nữa.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy bọn họ đều im lặng lại, bình tĩnh liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó nói: “Tuy ta không biết vì sao các ngươi tới tìm ta gây rồi, nhưng mà các ngươi xem đủ chưa, đừng đến đây dây dưa với ta nữa, nếu không nghe, lần sau ta sẽ không ra tay nhẹ nhàng thế đâu.” Nói xong, Tần Thiếu Phong khống chế con thuyền buồm nhỏ tiếp tục chạy về phía trước, lần này đương nhiên là không ai dám ngăn cản nữa.

Mà nghe Tần Thiếu Phong nói xong, nhìn Lục Vũ đang trôi nổi trên mặt biển xa xa, hung khẩu đã sụp đổ, chỉ còn lại một hơi, đám Triệu Hắc Hổ đều oán thầm trong lòng. Con mẹ nó cái này còn là nhẹ tay? Nhưng mà một đám cũng chỉ dám nghĩ trong lòng mà thôi, thực sự không dám nói ra. Cho dù là Triệu Hắc Hổ nhìn như vô pháp vô thiên mà hiện giờ cũng đều như con mèo con núp ở phía sau.

Chỉ là nhìn thuyền buồm của Tần Thiếu Phong dần dần rời xa, đám Triệu Hắc Hổ cũng đều vô cùng không cam tâm, nếu cứ thế để Tần Thiếu Phong đi, như vậy phụ thân bọn họ xong rồi. Triệu Hắc Hổ, Tào Thiên Trọng, Âm Thiên Khiếu, Huyết Nha và Lục Vũ bị trọng thương hấp hối kia đều là con của Ma đạo ngũ môn môn chủ, mà sở dĩ bọn họ đến tìm Tần Thiếu Phong gây rối, đương nhiên là vì phụ thân của bọn họ, đương nhiên càng là vì chính bọn họ.

Hiện tại bọn họ không thể mang Tần Thiếu Phong về, như vậy phụ thân của bọn họ có thể gặp nguy hiểm, cho nên sau khi nhìn thấy Tần Thiếu Phong dần đần đi xa, Triệu Hắc Hổ kia cuối cùng nghiến răng, lại đuổi theo Tần Thiếu Phong, mà Tào Thiên Trọng, Âm Thiên Khiếu cùng Huyết Nha thấy thế, cũng lập tức tuổi theo, về phần Lục Vũ đang hấp hối kia, chẳng chẳng ai để ý tới.

Tần Thiếu Phong khống chế thuyền buồm chạy về phía trước, Hồ Tiên Nhi đang hoan hô vì Tần Thiếu Phong đại phát thần uy khi nãy, lúc này phía sau từng đợt tiếng xé gió truyền đến, Tần Thiếu Phong xoay người nhìn, phát hiện bọn Triệu Hắc Hổ lại cùng xông tới. Nhất thời sắc mặt trở nên âm trầm lại, điều này làm cho Triệu Hắc Hổ kia bị dọa giật mình, vội vàng dừng lại, xua tay nói với Tần Thiếu Phong: “Đại ca, đại ca, đừng động thủ, ta không có ác ý a.”

Nghĩ đến Tần Thiếu Phong ra tay tàn nhẫn, Triệu Hắc Hổ luôn kiêu ngạo ương ngạnh như sắp khóc, hắn thực sự rất sợ Tần Thiếu Phong sẽ động thủ với hắn, mà Tần Thiếu Phong nghe xong lời Triệu Hắc Hổ nói, đương nhiên là không động thủ nữa, chỉ nói với Triệu Hắc Hổ: “Nói đi, các ngươi đến cùng là muốn làm cái gì? Nói ra một đáp án khiến ta hài lòng, bằng không đừng trách ta ra tay vô tình.”

Đương nhiên, lúc Tần Thiếu Phong nhìn thấy bọn họ, cũng đã hạ các loại ma chủng lên người bọ họ, muốn thu hoạch chuyện mà hắn muốn biết, chỉ cần đánh thức ma chủng là được, chẳng qua chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ, Tần Thiếu Phong sẽ không làm như vậy. Mà lúc trước đánh Lục Vũ trọng thương, đã chôn sâu mầm mống sợ hãi trong lòng bọn họ, hiện giờ đám Triệu Hắc Hổ đương nhiên là không dám dùng thủ đoạn trước mặt Tần Thiếu Phong, cả đám chắc chắn sẽ rất thành thật.

Quả nhiên, nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Triệu Hắc Hổ kia thật cẩn thận nhìn Tần Thiếu Phong một cái, lập tức vội vàng nói với Tần Thiếu Phong, “Là như vậy, đại ta, ta mời ngươi tới Vạn Ma đảo của chúng ta, đó là bởi vì cha ta trúng độc, mà đại ca ngươi là đệ tử Dược cốc, về mặt này chắc chắn tạo nghệ bất phàm, cho nên muốn đại ca ngươi đi xem.”

Triệu Hắc Hổ nói hết lời, phía sau Tào Thiên Trọng cũng nói với Tần Thiếu Phong: “Không sai, tại hạ cũng là bởi vì phụ thân trúng độc, thấy đại ca là đệ tử Dược cốc, cho nên muốn mời đại ca đến Nhật Nguyệt đảo chữa bệnh cho cha ta, lúc trước là ta lỗ mãng, xin đại ca đừng phiền lòng, ta xin lỗi đại ca.”

Thân là con của môn chủ Nhật nguyệt môn, Tào Thiên Trọng này có bao giờ chịu xin lỗi ai, bây giờ lại có thể nhận lỗi với Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Triệu Hắc Hổ, Âm Thiên Khiếu cùng Huyết Nha đều mở to hai mắt, nhưng nghĩ đến phụ thân của mình, chút tủi nhục đương nhiên chẳng tính là gì, cho nên Huyết Nha cùng Âm Thiên Khiếu kia cũng tiến lên nói với Tần Thiếu Phong là bởi vì phụ thân bọn họ trúng độc, cho nên mới muốn mời Tần Thiếu Phong đi chữa trị cho phụ thân của bọn họ.

“Ồ? Ta đi theo các ngươi, sau đó các ngươi giao ta cho Độc quân phải không?” Tần Thiếu Phong nghe xong lời bọn họ nói, thản nhiên hỏi. Mà lời nói của Tần Thiếu Phong cũng như sét đánh trời quang, đánh trúng đám Triệu Hắc Hổ kia, một đám đều mắt trợn tròn lên, bọn họ không thể ngờ được Tần Thiếu Phong làm sao biết được chuyện này, đều không thể tưởng tượng được mà nhìn Tần Thiếu Phong.

Nhìn vẻ mặt đám Triệu Hắc Hổ kia, Tần Thiếu Phong cười lạnh một tiếng, xem ra mình đoán thật đúng là không sai, đúng là Độc quân kia ra tay, chẳng qua Độc quân này chơi cũng lớn thật, vì đối phó với mình mà kéo cả Ma đạo ngũ môn vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.