Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 142: Nhiễm Huyết Đấu Bồng



Nói xong chính là lắc cái đuôi ngắn ngủn kia hướng về phía trước đi đến, mà Tần Thiếu Phong nghe xong Đại Hắc Cẩu nói, nhất thời khóe miệng chính là run rẩy vài cái, không nghĩ tới tâm tư của mình ngay cả con Đại Hắc Cẩu này cũng đã nhìn ra. Chỉ là nhìn Đại Hắc Cẩu kia lắc lắc thân thể mập mạp hướng về phía trước đi đến, Tần Thiếu Phong lại là rất kỳ quái, con Đại Hắc Cẩu này cũng là dùng Túy Long Tiên Quả, hắn sao có thể không có chuyện gì?

Ách, Tần Thiếu Phong nghĩ đến vấn đề này lập tức chính là hung hăng lắc đầu, con Đại Hắc Cẩu này lại là chó đực, hắn muốn tìm phải đi tìm chó cái được rồi, tuyệt đối đừng đến quấy rầy mình! Nếu dám đến, Tần Thiếu Phong tuyệt đối không ngại đem con Đại Hắc Cẩu này thiến sạch, đúng, chính là thiến sạch, cho dù là Đại Hắc Cẩu là Tiêu Dao Ma tôn để lại cũng tương tự!

Đại Hắc Cẩu đang hướng về phía trước đi đến bỗng nhiên cảm giác được thứ lắc lư giữa hai chân sau của mình có chút phát lạnh, không tự giác kẹp chặt một chút, thế này mới nhanh chóng hướng về phía trước chạy tới. Mà phía sau cái tiểu cốc này, lại là một cái cửa vào, không biết thông hướng về phía địa phương nào.

Tần Thiếu Phong sau khi nhìn Đại Hắc Cẩu biến mất, đem ánh mắt nhìn về phía Lăng Vận Nhi các nàng, trong lòng một mảng lửa nóng, Vận Nhi thanh thuần đáng yêu, Hàn Nguyệt cao ngạo lạnh như băng, Tiễn Đa Đa phong tình vạn chủng, Triệu Thiến Thiến điêu ngoa tùy hứng, không chỗ nào không phải nữ tử là quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành, nay lại là đều phải bị mình chiếm lấy rồi.

Theo luyện hóa Túy Long Tiên Quả kia, Tiễn Đa Đa, Hàn Nguyệt, Triệu Thiến Thiến cùng Lăng Vận Nhi đều là cảm giác được cả người mình khô nóng hẳn lên, tuy công lực trong cơ thể không ngừng đề cao, nhưng mà một cỗ khô nóng này lại là làm cho các nàng cảm thấy không thể chịu đựng được, trong lòng dâng lên một loại dục vọng không hiểu, tâm trí dần dần bị lạc rồi.

Liền như vậy, Tần Thiếu Phong lại một lần nữa tẩu hỏa nhập ma, mà đợi đến sau khi tất cả cái này đều đã xong, Lăng Vận Nhi cũng không có bất cứ tỏ vẻ gì, chỉ cần trong lòng Tần Thiếu Phong có nàng là được rồi. Mà Tiễn Đa Đa cũng là không có bất cứ hành động kêu trời khó đất gì, ngược lại còn rất hưng phấn, hơn nữa còn rất lôi nhân đối với Tần Thiếu Phong nói: “Bây giờ ta là nữ nhân của ngươi, ngươi sau này được toàn bộ chỗ tốt, cũng phải có một phần của ta, nếu không lão nương không để ngươi yên.”.

Triệu Thiến Thiến tuy bắt đầu khóc lớn một hồi, chẳng qua cuối cùng lại là giống như nhận mệnh, cũng là tính toán đi theo Tần Thiếu Phong. Đương nhiên, trong đó tự nhiên là có công lao của Ma chủng, ở sau khi tẩu hỏa nhập ma, Tần Thiếu Phong lại là một mực đều vận chuyển Đạo Tâm Chủng Ma đại pháp ảnh hưởng Triệu Thiến Thiến các nàng, làm cho các nàng tiếp nhận mình.

Mà Tần Thiếu Phong vốn chính là cực kỳ anh tuấn, hơn nữa thực lực sâu không lường được, một thiên tài yêu nghiệt như vậy, thành tựu tương lai tự nhiên là không thể hạn lượng, đi theo Tần Thiếu Phong cũng là không có gì không tốt, cho nên cuối cùng Triệu Thiến Thiến làm ra quyết định, cả đời này liền đi theo Tần Thiếu Phong được rồi.

Về phần Hàn Nguyệt, tuy tính cách bản thân cực kỳ trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, chẳng qua sau khi cùng Tần Thiếu Phong sinh ra quan hệ, lại giống như là hoàn toàn thay đổi một người, ánh mắt nhìn Tần Thiếu Phong quả thực là nhiệt tình như lửa, làm Tần Thiếu Phong cũng là có chút ngượng ngùng, chẳng qua như thế tiết kiệm Tần Thiếu Phong đi an ủi.

Mà bởi vì ở trên người đám người Hàn Nguyệt đều là gieo xuống Ma chủng, cho nên Tần Thiếu Phong biết toàn bộ tâm tư của các nàng, biết các nàng đều là thật lòng đi theo mình, ngược lại cũng là không có tâm tư gì khác, cho nên cũng liền không nói nhiều cái gì nữa. Mang theo bọn họ tiếp tục hướng về phía trước đi đến, tiếp tục thăm dò bên trong Thanh Long Nhai.

Nay Hàn Nguyệt, Triệu Thiến Thiến, Tiễn Đa Đa cùng Lăng Vận Nhi đều đã trở thành nữ nhân của Tần Thiếu Phong, tự nhiên là lấy Tần Thiếu Phong làm chủ, Tần Thiếu Phong dẫn đường ở phía trước, xuyên qua một cái thông đạo thật dài, lại là đi tới phía trước một mảng bồn địa khổng lồ dưới lòng đất, thấy được Đại Hắc Cẩu đang nằm ở phía trước.

Chẳng qua lúc này bộ dáng Đại Hắc Cẩu lại là có chút thảm, bởi vì lúc này Đại Hắc Cẩu nằm trên mặt đất, không chỉ có là miệng sùi bọt mép, hai mắt hướng lên trên lật đi, đầu lưỡi thò ra phía ngoài, giữa hai chân càng là dựng lên một cây đồ vật dữ tợn xấu xí, nhìn thấy bộ dạng này của Đại Hắc Cẩu, các cô gái đều là xì một tiếng khinh miệt, xoay người đi.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy bộ dáng này của Đại Hắc Cẩu, lập tức liền biết con Đại Hắc Cẩu này là lửa dục đốt người rồi, lập tức cười ha ha lên: “Chó chết, xem ngươi còn dám ăn đồ bậy, lần này thảm rồi chứ.” Chẳng qua cười nhạo thì cười nhạo, nhưng mà lại không thể không ra tay, Tần Thiếu Phong vung tay lên, một cỗ hắc khí bắn ra, đem Đại Hắc Cẩu bao phủ, lập tức chính là đem lửa dục trong cơ thể Đại Hắc Cẩu cắn nuốt.

Không bao lâu, Đại Hắc Cẩu rốt cuộc tỉnh táo lại, mở to mắt thấy Tần Thiếu Phong, nhất thời chính là gào thét lớn nói: “Ngươi vậy mà để cho bản tôn ăn Túy Long Quả, tức chết bản tôn rồi, tức chết bản tôn rồi.”.

Tần Thiếu Phong nghe xong Đại Hắc Cẩu nói, thì là cười nói: “Ai bảo ngươi ăn? Là ngươi tự mình cướp phải không? Tự mình tham ăn oán ai!” Sau khi nói xong liền không để ý Đại Hắc Cẩu, hướng về phía trước đi đến, mà bọn nữ hài tử Hàn Nguyệt nhìn bộ dáng buồn bực kia của Đại Hắc Cẩu, cũng là che miệng cười khẽ, sau đó đi theo Tần Thiếu Phong hướng về phía trước đi đến.

Ở trong một mảng bồn địa lớn này có một mảng đất bằng thật lớn, mà ở trong đất bằng này lại là có ba món đồ vật, bên trái là một thanh Bàn Long Trường Kích, ước chừng dài một trượng, cực kỳ bá đạo đàng hoàng đứng sừng sững ở nơi đó, bên phải là một tòa lò luyện đan nho nhỏ chỉ cao một thước, ba chân hai tai, phong cách cổ xưa trang trọng, tỏ ra vô cùng đại khí.

Một món chính giữa kia lại là một cái áo choàng, chẳng qua cái áo choàng này lại là đỏ như máu, giống như là máu tươi nhuộm thành, tản ra một cỗ hơi thở cực kỳ tà dị, mà Tần Thiếu Phong sau khi đi đến nơi này liếc một cái chính là bị áo choàng này hấp dẫn, ánh mắt không thể dời ra nữa.

Nhiễn Huyết Đấu Bồng (áo choàng nhuộm máu), vậy mà là Nhiễn Huyết Đấu Bồng, trong lòng Tần Thiếu Phong hò hét, đồng thời trong lòng mừng như điên hẳn lên, hắn không nghĩ tới vây mà ở Thanh Long Nhai này vậy mà thấy được Nhiễn Huyết Đấu Bồng một món pháp bảo khác Tiêu Dao Ma tôn năm đó luyện chế này! Điều này làm cho trong lòng Tần Thiếu Phong hưng phấn quả thực là không cách nào hình dung, kích động cả người đều là có chút run run hẳn lên.

Năm đó Tiêu Dao Ma tôn luyện chế Hoàn Vũ Thần Giới, Hoàn Vũ Tiên Y, mặt khác chính là luyện chế Nhiễn Huyết Đấu Bồng, mà Hoàn Vũ Thần Giới chỉ cần là dùng để chứa đựng đồ vật, Hoàn Vũ Tiên Y thì là dùng cho phòng ngự, mà cái Nhiễn Huyết Đấu Bồng này lại là một kiện pháp bảo công kích uy lực cường đại, bởi vì Nhiễn Huyết Đấu Bồng này ở lúc cùng kẻ địch chiến đấu, có thể hấp thu tinh huyết của kẻ địch, chuyển hóa thành lực lượng của bản thân.

Như vậy mà nói, ở trong chiến đấu tự nhiên là có vô thượng ưu thế, lực lượng của kẻ địch càng ngày càng nhỏ, mà chính mình lại là có thể càng đánh càng mạnh mẽ, pháp bảo như vậy quả thực chính là nghịch thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.