Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 17: Toái tinh thần thương



Mắt to và sáng, mũi quỳnh răng trắng, môi anh đào, chỗ nào cũng cực kỳ tinh xảo, dung nhan của đại tiểu thư không ngừng thoáng hiện trong đầu Tần Thiếu Phong, mà tình dục ma đầu trong thức hải của Tần Thiếu Phong cũng không ngừng phát ra từng cỗ tình dục, chỗ đan điền của Tần Thiếu Phong cũng trào ra từng cỗ nhiệt lưu, không ngừng trùng kích tâm thần của Tần Thiếu Phong.

Cùng lúc đó, kinh nghiệm tán gái khổng lồ mà mà Tiêu Diêu Ma Tôn truyền thừa cho Tần Thiếu Phong không ngờ lại hiện lên toàn bộ trong đầu Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong lập tức minh bạch tình huống phát sinh của mình, trong lòng không khỏi cười khổ: “Sư phụ à, ngươi thật đúng là hại ta đến khổ!”

Ma chủng trong đan điền của Tần Thiếu Phong là Tiêu Diêu Ma Tôn ngưng tụ thành, tuy rằng nói toàn bộ tinh thần lạc ấn của Tiêu Diêu Ma Tôn đều đã tiêu tán trong thiên địa, nhưng ma chủng này vẫn kế thừa một số tính cách đặc trưng của Tiêu Diêu Ma Tôn, mà tính cách đặc trưng lớn nhất của Tiêu Diêu Ma Tôn không cần phải nói, tất nhiên là háo sắc, điểm này bị ma chủng kế thừa rất tốt, từng thời từng khắc bắt đầu ảnh hưởng tới Tần Thiếu Phong.

Vội vàng thi triển Thất tình lục dục đại pháp cắn nuốt sạch sẽ chỗ dục hỏa này, tâm tình của Tần Thiếu Phong khôi phục bình thản, có điều đối với tình dục ma đầu, vẫn không thể áp chế, bất kể là tính cách của bản thân Tần Thiếu Phong hay là ảnh hưởng của Tiêu Diêu Ma Tôn, đối với chuyện này đều không có kháng cự, chỉ có điều Tần Thiếu Phong bây giờ vẫn không có hứng thú đối với chuyện này hắn hắn hiện tại chỉ muốn báo thù.

Ngẩng đầu nhìn đại tiểu thư đứng trước mặt, Tần Thiếu Phong mỉm cười, lập tức hỏi đại tiểu thư: “Đúng rồi, đã qua thời gian rất lâu rồi, ta vẫn chưa biết tên ngươi, có thể nói cho ta biết không?”

“ Hừ, đăng đồ tử, đại phôi đản, rốt cục cũng nhớ tới hỏi tên của ta ư?” Đại tiểu thư nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thầm nghĩ trong lòng, đương nhiên, tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy ngọt ngào, trên mặt cảm thấy nóng lên từng đợt, lập tức thanh âm có chút rụt rè nói với Tần Thiếu Phong: “Ngươi nhớ cho kĩ, tên của ta là Mặc Lãnh Tuyết, ngươi nếu dám quên thì bổn tiểu thư không tha cho ngươi đâu.”

Tần Thiếu Phong hiện giờ cũng là mĩ thiếu niên ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, hơn nữa bởi vì tu luyện Thất tình lục dục đại pháp và đạo tâm chủng ma, phàm là người tiếp xúc với Tần Thiếu Phong vô hình trung sẽ bị ảnh hưởng, sinh ra hảo cảm đối với Tần Thiếu Phong, muốn tới gần Tần Thiếu Phong, hơn nữa còn càng không thể vãn hồi, không thể tự kềm chế, hiện giờ Mặc Lãnh Tuyết chính là tình huống này.

“ Mặc Lãnh Tuyết? Tên rất êm tai, ta nhớ kỹ rồi.” Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của đại tiểu thư Mặc Lãnh Tuyết thì cười cười gật đầu, nói với Mặc Lãnh Tuyết, sau đó thì đi vào thạch thất.

Nghe thấy Tần Thiếu Phong khen tên mình dễ nghe, trong lòng Mặc Lãnh Tuyết đắc ý và hưng phấn, trên mặt lại cảm thấy nóng lên, có điều trong lòng lại thầm nghĩ: “Hừ, tất nhiên rồi. Đợi ngươi thấy bộ dáng của bổn tiểu thư rồi, ngươi khẳng định sẽ bị sự xinh đẹp của bổn tiểu thư khiến cho mê mẩn.”

Tự kỷ một lúc, Mặc Lãnh Tuyết thấy Tần Thiếu Phong đi vào thạch thất, cũng đi theo. Thấy Tần Thiếu Phong nhìn các loại vũ khí trong thạch thất , lập tức tranh công nói với Tần Thiếu Phong: “Thế nào Những thứ này đều là rèn ra đấy, lợi hại không? Ngươi thích cái nào thì cầm cái đó đi, có điều chỉ được cầm một kiện thôi.”

Tần Thiếu Phong đi vào sâu trong thạch thất, cũng bị các loại binh khí được rèn cực kỳ tinh xảo bên trong khiến cho rung động, binh khí trong thạch thất này cũng không nói là thần binh lợi khí, nhưng cũng tuyệt đối được cho là tinh phẩm trong tinh phẩm, mỗi một kiện đều lóe ra hàn quang, vừa thấy đã biết có uy lực bất phàm.

Đao thương kiếm kích búa rìu câu xoa, cơ hồ tất cả chủng loại binh khí ở đây đều có, Tần Thiếu Phong nhìn mà có chút hoa cả mắt, có điều Tần Thiếu Phong cũng không tu luyện binh khí, cho nên cho nên không có yêu cầu đặc thù gì , chỉ chọn một thanh chiến đao rồi ra kho binh khí bên ngoài lấy một bộ cung tên.

Chỉ là Tần Thiếu Phong đi đến phía trước một thanh chiến đao hàn quang lấp lánh, khi định chọn thanh chiến đao này thì bỗng nhiên phát hiện ở cái giá bên cạnh đặt một kiện binh khí rất kỳ quái, hình dáng mà cho tới bây giờ cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy, không khỏi bước lên nhìn, hơn nữa còn rất tự nhiên hỏi Mặc Lãnh Tuyết: “Lãnh Tuyết, đây là binh khí gì vậy?”

“ Lãnh Tuyết? Hắn không ngờ gọi ta là Lãnh Tuyết?” Mặc Lãnh Tuyết nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì không lập tức giảng giải cho Tần Thiếu Phong đó là binh khí gì, mà là trong lòng vụng trộm mừng thầm, trên mặt càng nóng hơn, cũng không biết đang nghĩ gì, không ngờ là đứng đó ngây ngẩn.

Tần Thiếu Phong phát hiện mình gọi mà không có ai đáp lại, quay đầu nhìn, phát hiện Mặc Lãnh Tuyết đang ngẩn người ở đó, vì thế lại gọi: “Lãnh Tuyết, ngươi làm sao vậy? Ngươi có thể nói cho ta biết đây là binh khí gì hay không?”

“A, cái này á, ta cũng không biết là gì, thứ này không phải ta rèn, là ông nội của ta rèn, có điều ông nội của ta đặt tên cho binh khí này là Toái Tinh Thần Thương.” Mặc Lãnh Tuyết lại nghe thấy Tần Thiếu Phong gọi tên nàng, lập tức tỉnh lại, sau đó vội vàng giới thiệu với Tần Thiếu Phong, để che giấu sự xấu hổ trong lòng.

Toái Tinh Thần Thương? Sao nhìn thấy nào cũng không thấy giống một cây thương nhỉ?” Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Mặc Lãnh Tuyết, nhìn binh khí trên giá, trong lòng thầm nghĩ.

Đây là một binh khí chỉ dài hai thước, màu ngân bạch, có vẻ rất thần bí. Mà binh khí này to bằng cánh tay trẻ con, là hình chữ nhất, một đầu có một cái lỗ, đầu còn lại thì cong xuống dưới, ở chỗ cong có một cái nẫy, cả tạo hình rất cổ quái, có điều lại không hề giống trường thương.

Binh khí được mệnh danh là Toái Tinh Thần Thương này hai bên điêu khắc hai con rồng, đầu rồng hướng lên trước, chạm vào cái lỗ ở bên trên Toái Tinh Thần Thương, những chỗ khác thì điêu khắc những đám mây, thoạt nhìn rất đẹp. Chỉ là một binh khí là như vậy làm sao được mệnh danh là Toái Tinh Thần Thương? Rốt cuộc có tác dụng gì?

“ Ngươi không phải muốn dùng cái này chứ? Ta khuyên ngươi tốt nhất là đừng dùng, Toái Tinh Thần Thương này là ông nội của ta rèn, có điều ông nội của ta cũng dựa theo một bản vẽ mà rèn ra, nếu muốn sử dụng Toái Tinh Thần Thương này thì phải quán chú chân nguyên chi khí mới được, hơn nữa tiêu hao cực lớn, không thích hợp cho ngươi hiện tại sử dụng.” Mặc Lãnh Tuyết thấy Tần Thiếu Phong nhìn Toái Tinh Thần Thương đó đến ngẩn người, vội vàng nhắc nhở.

Tần Thiếu Phong nghe thấy Mặc Lãnh Tuyết nói thì trong lòng khẽ động, thầm nghĩ: “Toái Tinh Thần Thương không ngờ phải rót vào chân nguyên chi khí mới có thể sử dụng ư? Như thế rất thần kỳ.”

Nghe thấy lời nói của Mặc Lãnh Tuyết, Tần Thiếu Phong càng nhìn Toái Tinh Thần Thương này càng động lòng, mà cảm xúc của Tần Thiếu Phong vừa xuất hiện, xúc dục ma đầu lập tức thi triển ra, dò xét Toái Tinh Thần Thương đó, mà khi xúc dục ma đầu tiếp xúc đến Toái Tinh Thần Thương đó, Tần Thiếu Phong lại cảm giác được rõ ràng một cỗ cảm xúc tịch mịch thâm trầm cùng với khát vọng chiến đấu và tự do.

Đây là biểu hiện của thần thông của xúc dục ma đầu, có thể thông qua cảm giác để biết cảm xúc ẩn chứa trong các loại sự vật, từ đó có thể giúp Tần Thiếu Phong đưa ra đối sách bất đồng, mà Tần Thiếu Phong cảm giác được cảm xúc của Toái Tinh Thần Thương này, lập tức nói với Mặc Lãnh Tuyết: “Ta rất thích Toái Tinh Thần Thương này, ta chọn nó.”

Mặc Lãnh Tuyết kỳ thật rất hy vọng Tần Thiếu Phong sẽ lựa chọn một kiện binh khí mà mình rèn, đây tất nhiên là tình hoài của thiếu nữ quấy phá, có điều nhìn thấy Tần Thiếu Phong đưa ra quyết định, Mặc Lãnh Tuyết cũng không phản đối, chỉ nói với Tần Thiếu Phong: “Được rồi, ngươi đã lựa chọn thứ này thì cũng không thể chọn cái khác nữa đâu, ngươi cũng đừng hối hận.”

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Mặc Lãnh Tuyết thì cười cười, không nói gì thêm, sau đó lấy Toái Tinh Thần Thương đó. Chỉ là khi Tần Thiếu Phong cầm lấy phần gấp khúc hướng xuống phần đuôi đó để nhấc nó lên thì phát hiện Toái Tinh Thần Thương này rất nặng, với lực lượng luyện cốt nhất giai, bốn mã lực của mình vẫn có cảm giác trầm trọng.

“ Hắc hắc, hiện tại hối hận rồi à? Ngươi đừng nhìn Toái Tinh Thần Thương này không tới hai thước, nhưng Toái Tinh Thần Thương này là dùng thiên ngoại vẫn thạch để rèn, sức nặng tới một vạn năm ngàn cân đấy. Ngươi hiện tại hối hận thì ta có thể cho ngươi lựa chọn lại.” Mặc Lãnh Tuyết nhìn phản ứng của Tần Thiếu Phong, cười giảo hoạt, lập tức nói với Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Mặc Lãnh Tuyết thì lắc đầu, lập tức dùng lực cầm Toái Tinh Thần Thương lên, mặc dù không ngờ Toái Tinh Thần Thương không ngờ nặng như vậy, có điều với lực lượng hiện tại của Tần Thiếu Phong mà nói thì cũng không tính là gì. Mà Toái Tinh Thần Thương này càng bất phàm thì lại càng chứng tỏ giá trị của nó, cho nên Tần Thiếu Phong dứt khoát lựa chọn Toái Tinh Thần Thương.

Mặc Lãnh Tuyết nhìn thấy Tần Thiếu Phong cuối cùng vẫn lựa chọn Toái Tinh Thần Thương thì cũng không nói thêm gì nữa, sau đó Mặc Lãnh Tuyết cũng lựa chọn một bộ cung tên và chiến đao, dẫn theo Tần Thiếu Phong rời khỏi tòa thạch thất này, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất tò mò, nói với Mặc Lãnh Tuyết: “Lãnh Tuyết, ngươi cũng muốn đi săn bắn ư?”

“ Đương nhiên, ta cũng phải trước mười sáu tuổi trưởng thành tu luyện đến hậu thiên nhất giai, bằng không sẽ không thể về gia tộc.” Mặc Lãnh Tuyết nghe thấy Tần Thiếu Phong nói thì chun mũi bảo, hiển nhiên nàng ta rất bất mãn với quy củ này của gia tộc mình.

Tần Thiếu Phong nghe thấy vậy thì cũng không nói thêm gì nữa, đi theo Mặc Lãnh Tuyết ra bên ngoài, khi ra ngoài, thuận tiện trong kho binh khí khác chọn một bộ cung tên và chiến đao, còn tìm một cái gân thú chắc chắn, buộc Toái Tinh Thần Thương lại rồi đeo sau lưng.

Toái Tinh Thần Thương nặng một vạn năm ngàn cân, đeo một vật nặng như vậy để tu hành, đối với tu luyện của Tần Thiếu Phong rất có lợi, có thể giúp hắn từng thời từng khắc rèn luyện nhục thân của mình.

Khi Tần Thiếu Phong và Mặc Lãnh Tuyết ra đến bên ngoài thì đại hồ tử, Hắc Tháp cùng với năm trăm người khác trên mặt đều mang theo nụ cười khó hiểu, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong và Mặc Lãnh Tuyết đều rất xấu hổ.

Cảm xúc xấu hổ của Tần Thiếu Phong rất nhanh bị thất tình lục dục ma đầu cắn nuốt, bình thản ung dung đứng đó, mà Mặc Lãnh Tuyết thì không được như vậy, nhìn nụ cười ám muội đó của mọi người, Mặc Lãnh Tuyết tất nhiên là không chịu nổi, khẽ quát một tiếng: “Nhìn cái gì vậy, còn không mau xuất phát.”

Vì thế dưới tiếng quát của Mặc Lãnh Tuyết, mọi người cười vang lao ra ngoài sơn cốc, bắt đầu lần săn bắn này. Tần Thiếu Phong đi theo phía sau mọi người, Hắc Tháp và đại hồ tử cũng ở bên cạnh Tần Thiếu Phong, về phần Mặc Lãnh Tuyết thì đi sau cùng, tuy rằng bĩu môi, có điều trong lòng cũng rất ngọt ngào.

Sinh hoạt ở đây hơn nửa năm, Tần Thiếu Phong cũng đã minh bạch mình thân ở phương nào. Hắn lúc trước nhảy xuống vách núi vạn trượng, sau khi có được truyền thừa của Tiêu Diêu Ma Tôn, không ngờ thuận theo hải lưu một đường bắc thượng, vượt qua đại dương mênh mông rộng lớn khôn cùng, tới gần Bắc cương, chỗ hiện tại của hắn chính là một tòa đảo núi lửa ngoài Bắc cương, nơi này là nơi Mặc gia huấn luyện võ sĩ và người thám thính tình báo.

Tần Thiếu Phong đọc hết kinh điển của các nhà, rất hiểu biết về Bắc cương này. Có điều bởi vì giữa Bắc cương và Cổ Hoa hoàng triều có đại dương mênh mông rộng lớn khôn cùng, cho nên sách của Cổ Hoa hoàng triều miêu tả rất ít về Bắc cương, Tần Thiếu Phong chỉ biết hoàn cảnh của Bắc cương này ác liệt vô cùng, cũng vô cùng hung hiểm.

Toàn bộ Bắc cương quanh năm đều bị gió bao phủ, hơn nữa thường thường có bão tuyết xuất hiện, ngày qua ngày như vậy, tích lũy năm này qua năm khác, khiến cho tuyết đọng dưới chân trở nên cực kỳ cứng, giẫm lên mà đi thoải mái như trên mặt đất. Bọn Tần Thiếu Phong cưỡi thuyền lớn xuất phát từ tiểu đảo, rất nhanh đã tới đại lục Bắc cương.

“Được rồi, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên đến đây săn bắn, vẫn quy củ cũ, năm trăm người chia làm năm mươi tổ, mỗi một tổ mười người, tách ra săn bắn, cuối cùng tổ nào thu hoạch được nhiều mồi nhất thì tổ đó thắng. Được rồi, tự xếp đội đi.” Đại hồ tử nhìn tất cả mọi người rời thuyền rồi lớn tiếng nói.

Hắc Tháp nghe thấy lời nói của đại hồ tử thì lập tức đi tới trước mặt Tần Thiếu Phong, nói với Tần Thiếu Phong: “Đại ca, ta với ngươi một tổ.”

Lúc này Hắc Tháp cũng đã đột phá đến cảnh giới luyện cân nhị, có lực lượng một vạn ba ngàn cân, hơn nữa thường xuyên được Tần Thiếu Phong chỉ điểm, hiện giờ Liệt Kình Quyền cũng khá có hỏa hậu, có thể đánh ra tinh túy. Cho nên Hắc Tháp hiện tại còn sùng bái Tần Thiếu Phong hơn cả đại hồ tử, thường xuyên đi theo bên cạnh Tần Thiếu Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.