Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 227: Trước tới chiến trường



Tần Thiếu Phong không ngờ tiểu đồng tử lại âm hiểm như vậy, xem ra Khôi Lỗi Môn này không hổ là ma đạo, nhưng ma khí mà tiểu đồng tử bắn ra, Tần Thiếu Phong chẳng chút kiêng kị, giữ trong tay trải qua thiên diễn bát quái phân tích, rất nhanh suy tính ra khôi lỗi đại môn, sau đó đem ma khí bắn trả lại tiểu đồng tử.

“Xem ra ngươi không đủ tử cách làm sư phụ ta, trả lại cho ngươi.” Tần Thiếu Phong nhìn tiểu đồng tử nói, tiểu đồng tử thấy Tần Thiếu Phong bắt được ma khí của mình, sớm đã sợ đến ngây người, đợi đến khi Tần Thiếu Phong bắn trả ma khí về phía hắn, mới a lên một tiếng, lùi vội ra sau.

Nhưng tiểu đồng tử sao có thể là đối thủ của Tần Thiếu Phong? Trực tiếp bị một đường ma khí bắn trúng, trong đường ma khí này còn có thêm ma chủng của Tần Thiếu Phong, cho nên nói tiểu đồng tử trở thành khôi lỗi của Tần Thiếu Phong, sinh tử bây giờ hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay Tần Thiếu Phong.

“Càn rỡ, là ai dám đả thương đồng tử ta, còn không mau nạp mạng?” Đúng lúc Tần Thiếu Phong bắn ma khí vào trong cơ thể tiểu đồng tử, từ tòa sơn phong sau lưng vang lên một tiếng quát lớn, ngay sau đó một luồng khí tức cực kì to lớn nhanh chóng tiếp cận, một đường nhân ảnh xuất hiện trước mắt hai người Tần Thiếu Phong.

Là một người trung niên thập phần gầy gò, da dẻ có chút đen, rõ ràng có chút không đủ dinh dưỡng, hai mắt lõm sâu, giống như một bộ hài cốt bọc một lớp da người, nhưng con ngươi tinh quang lấp lánh, khí tức toàn thân cường đại, là một cao thủ thực lực đạt tới tam thập lục phẩm đại la chân tiên cảnh giới, người này chính là môn chủ Khôi Lỗi Môn La Bình.

Sau La Bình còn có khoảng mười người nữa, nhưng đều là thái ất kim tiên cảnh giới tu sĩ, vừa đến lập tức bao vây lấy Tần Thiếu Phong. Nhưng Tần Thiếu Phong không hề cảm thấy lo lắng, bởi vì thực lực La Bình mặc dù không tệ, tương đương cảnh giới hắn, nhưng luận thực lực, Tần Thiếu Phong vẫn lợi hại hơn La Bình.

La Bình thấy Tần Thiếu Phong không lập tức động thủ, nói với Tần Thiếu Phong, “Ngươi là ai? Tại sao lại vô cớ đả thương đệ tử Khôi Lỗi Môn, hôm nay nếu như ngươi không giải thích rõ ràng, hừ hừ, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là chết không có chỗ chôn.” Nói xong mặt mày hung hãn nhìn Tần Thiếu Phong, những đệ tử còn lại cũng một mặt hung quang nhìn Tần Thiếu Phong.

Từ sau truyền thừa Khôi Lỗi Môn môn chủ chi vị một trăm năm trước, La Bình một mực bế quan tu luyện bí thuật Khôi Lỗi Môn, cuối cùng cách đây không lâu đột phá đến đại la chân tiên cảnh giới, mặc dù là tam thập lục phẩm đại la chân tiên, nhưng dựa vào bí thuật Khôi Lỗi Môn, đối phó tam thập lục phẩm đại la chân tiên cũng không thành vấn đề, cho nên La Bình thực sự muốn đấu một trận.

Bởi vì bí thuật Khôi Lỗi Môn nên rất nhiều môn phái Đông bộ Tinh La Đế Quốc cực kì có thành kiến với Khôi Lỗi Môn, thường xuyên bắt nạt Khôi Lỗi Môn, khiến Khôi Lỗi Môn sinh tồn ở Đông bộ Tinh La Đế Quốc này rất khó khăn, khôi lỗi môn từng có lịch sử sáng lạn huy hoàng, bây giờ chỉ còn lại hơn mười đệ tử.

Năm xưa lão tổ Khôi Lỗi Môn dựa vào bí thuật khống chế tâm thầm đối thủ, khai sáng Khôi Lôi Môn, từng khiến Khôi Lỗi Môn phát triển cực kì cường đại, bởi vì đệ tử Khôi Lỗi Môn thông qua bí thuật có thể khống chế rất nhiều khôi lỗi, như vậy, khôi lỗi môn đương nhiên có thể nhanh chóng tráng đại.

Nhưng cũng chính vì bí thuật, đệ tử Khôi Lỗi Môn đi khắp nơi tìm kiếm khôi lỗi, chọc giận các tông phía Đông bộ Tinh La Đế Quốc, cuối cùng khiến các tông phía liên hợp lại, giết chết lão tổ Khôi Lỗi Môn, triệt để chặt đứt chỗ dựa của Khôi Lỗi Môn, sau đó trải qua mấy ngàn năm đàn áp, Khôi Lỗi Môn bây giờ đã đứng trước bờ vực suy tàn.

La Bình từ sau khi nhậm chức tông chủ Khôi Lỗi Môn, lập chí đưa Khôi Lỗi Môn trở về thời hoàng kim, cho nên nỗ lực tu luyện, cuối cùng cũng đạt đến tam thập lục phẩm đại la chân tiên cảnh giới, điều này khiến La Bình càng thêm tự tin, quyết định lần này phải ra chiến trường đại chiến của Tinh La Đế Quốc và Huyết Trì Đế Quốc đại hiển thần uy, khiến Khôi Lỗi Môn phát dương quang đại trong tay hắn.

Mặc dù La Bình chỉ có tam thập lục phẩm đại la chân tiên cảnh giới, trong Tinh La Đế Quốc không được tính là cường đại, nhưng cũng đủ gọi là cao thủ, cộng thêm bí thuật Khôi Lỗi Môn, La Bình tin rằng mình có thể khiến Khôi Lỗi Môn quay trở lại thời kì hoàng kim. Chỉ là không ngờ hắn cẫn chưa xuất sư lại có người đến quấy rối.

La Bình mặc dù cực kì kiêu ngạo, nhưng cũng là một người thập phần cẩn thận, sau khi nhìn thấy Tần Thiếu Phong, phát hiện trên người Tần Thiếu Phong không có một chút pháp lực ba động nào, nhưng cuối cùng vẫn không động thủ, mà cho Tần Thiếu Phong một cơ hội để giải thích.

Tần Thiếu Phong nghe những lời La Bình nói, cười cười, sau đó nói, “Giải thích hả? Cái này bản tôn không có, nhưng nể tình khôi lỗi ngươi rất không tệ, rất có tiền đồ, chi bằng ngươi nhận bản tôn làm chủ, bản tôn có thể khiến Khô Lỗi Môn ngươi danh vang thiên hạ, đương nhiên, ngươi không bằng lòng cũng không sao, cho dù ngươi đáp ứng, bản tôn cũng có cách khiến ngươi đáp ứng.”

La Bình nghe Tần Thiếu Phong nói, giống như đang nhìn một tên ngốc, đợi Tần Thiếu Phong nói xong mới bật cười, sau đó nói với Tần Thiếu Phong, “Ha ha, ngươi nghĩ ngươi là ai? Còn muốn ta nhận ngươi làm chủ? Ta nghĩ ngươi điên mất rồi, hôm này bản tôn sẽ chữa trị cho ngươi. Khôi lỗi đại pháp, giam cầm tâm thần!”

La Bình cảm thấy Tần Thiếu Phong không đơn giản, cho nên trực tiếp ra tay trước, thi triển khôi lỗi đại pháp, một luồng ma khí bao trùm lấy Tần Thiếu Phong. Tần Thiếu Phong thấy La Bình xuất thủ, lắc lắc đầu, đạo tâm chủng ma đại pháp thi triển, sau lưng Tần Thiếu Phong dần xuất hiện một pho ma ảnh, cao vài chục trượng, bộ dạng giống hệt Tần Thiếu Phong!

Sau khi ma ảnh xuất hiện, trực tiếp một miếng nuốt chửng ma khí do La Bình bắn ra, sau khi ma khí bị ma ảnh sau lưng Tần Thiếu Phong nuốt chửng, La Bình nhất thời bị phản kích, miệng thổ máu tươi, nhìn ma ảnh sau lưng Tần Thiếu Phong, mặt lộ thần sắc sợ hãi, lẩm bẩm nói, “Thiên ma mị ảnh, sao có thể như vậy được? Sao ngươi có thể ngưng tụ ra thiên ma mị ảnh?”

Tần Thiếu Phong không quan tâm La Bình nói gì, tranh thủ cơ hội trực tiếp gieo ma chủng lên người La Bình, các đệ tử Khôi Lỗi Môn còn lại cũng không được tha, đều bị Tần Thiếu Phong gieo ma chủng, làm xong những việc đó, Tần Thiếu Phong mới từ từ thu ma ảnh sau lưng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.