Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 232: Lửa cháy thiêu mưa



Cao độ kịch liệt đã bắt đầu khiến trán Bạch Dương lấm tấm mồ hôi, nhưng Bạch Dương vẫn không từ bỏ, toàn lực thôi động phong chi pháp tắc bắn từng mảng bạch vũ về phía Tần Thiếu Phong, nhưng vẫn không có cách nào dập tắt được thần hỏa, thần hỏa từng chút tiếp cận Bạch Dương, hơn nữa hỏa thế càng lúc càng cường liệt.

Cuối cùng, thần hỏa vốn dĩ chỉ có hơn mười trượng cuối cùng biến thành hai mươi trượng cao, cách Bạch Dương cũng chỉ còn một mét cự ly. Nhiệt độ đáng sợ trực tiếp thiêu đốt cháy tiên y trên người Bạch Dương, lần này thì Bạch Dương thực sự hoảng loạn, hét với Bạch Thanh sau lưng, “Sư phụ cứu con!”

Bạch Dương lúc này không thể chịu đựng được nữa, bởi vì bất luận hắn thôi động phong chi pháp tắc thế nào đều không thể dập tắt thần hỏa của Tần Thiếu Phong, thần hỏa của Tần Thiếu Phong càng lúc càng tráng đại. Bây giờ pháp lực trong người Bạch Dương đã tiêu hao hết, nếu không cứu viện, hắn sẽ bị Tần Thiếu Phong thiêu chết.

Bạch Thanh đương nhiên không thể đứng nhìn đệ tử của mình một lần nữa bị Tần Thiếu Phong giết chết, sau khi nghe Bạch Dương nói, lập tức vung tay, một trận vòi rồng cường hoành thổi về phía Tần Thiếu Phong, vòi rồng giống như do đao thép tổ thành, cắt nát hư không, giảo sát Tần Thiếu Phong.

Hỏa diễm trên người Bạch Dương bị thổi tắt, thần hỏa mà Tần Thiếu Phong thi triển cũng tắt, vòi rồng vẫn không có ý định dừng lại, tiếp tục giảo sát về phía Tần Thiếu Phong. Xem ra Bạch Thanh đã hạ quyết tâm giết chết Tần Thiếu Phong, bất chấp thân phận của mình.

Nhưng đối diện với công kích của Bạch Thanh, Tần Thiếu Phong vẫn đứng im tại chỗ, không hề di chuyển, đương nhiên, bởi vì sự chênh lệch giữa thực lực và cảnh giới, Tần Thiếu Phong cho dù muốn chạy cũng là việc rất khó khăn, cho nên chi bằng đứng im tại chỗ, hắn tin thập cửu vương gia Tinh không sẽ không để hắn bị tổn thương, dù sao Tần Thiếu Phong dùng tam thập lục phẩm Đại La chân tiên giết chết một tam thập phẩm Đại La chân tiên, đánh bại một thập ngũ phẩm Đại La chân tiên, yêu nghiệt như vậy, nếu bị giết chết, không phải quá đáng tiếc sao.

Cho nên thập cửu vương gia Tinh Không ra tay rồi, chỉ thấy hắn thản nhiên nói, “Bạch chưởng môn, đệ tử môn hạ tỷ thí, ngươi đừng can thiệp vào!” Nói xong, thập cửu vương gia vung tay, từng đường tinh quang từ trên trời rơi xuống, giống như một trận mưa sao băng đập lên bề mặt vòi rồng.

Tinh quang trực tiếp nghiền nát vòi rồng do Bạch Thanh thi triển, sau đó cũng biến mất luôn, nhìn tràng diện này, sắc mặt Bạch Thanh vụt biến, nhíu mày, cuối cùng không nói gì, dẫn Bạch Dương đang thị thương rời đi.

Tần Thiếu Phong nhìn thủ đoạn mà Bạch Thanh và thất cửu vương gia thi triển, trong lòng cũng có chút sợ hãi, Tần Thiếu Phong bây giờ là tam thập lục phẩm Đại La chân tiên, cách nhất phẩm Đại La chân tiên đúng là còn chút khoảng cách, nhưng với những gì Tần Thiếu Phong vừa thể hiện, bây giờ bảo Tần Thiếu Phong trấn áp một thập ngũ phẩm đại lai chân tiên cũng không thành vấn đề.

Nhưng đối diện nhất phẩm Đại La chân tiên, Tần Thiếu Phong cảm thấy mình không có năng lực phản kháng, cho dù dùng hết mọi thủ đoạn, cùng lắm cũng chỉ miễn cưỡng giữ được tính mạng, muốn phản kích, chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày, cho nên Tần Thiếu Phong nhìn thấp thập cửu vương gia Tinh Không ra tay, ôm quyền nói, “Đa tạ.”

Kì thực Tần Thiếu Phong lễ tiết như vậy đã là bất kính với thập cửu vương gia, người khác đều là quỳ lạy, còn Tần Thiếu Phong chỉ ôm quyền hành lễ, điều này khiến cho một số tướng sĩ cực kì bất mãn, nhưng thập cửu vương gia Tinh Không chẳng quan tâm, hắn biết tuyệt thế thiên tài như Tần Thiếu Phong, đương nhiên có sự kiêu ngạo của mình, không thể trói buộc quá nhiều, nếu không sẽ làm hỏng việc.

“Được rồi, mọi chuyện đã giải quyết xong, mau theo ta vào trong uống rượu, vừa hay ta đang thiết yến khoản đại chưởng môn các phái.” Thập cửu vương gia nghe Tần Thiếu Phong nói gật gật đầu, kéo tay Tần Thiếu Phong đi vào trong đại doanh, những người khác cũng đều đi theo, về phần La Bình môn chủ Khôi Lỗi Môn, không được nhiều người chú ý.

Nhưng cũng chẳng sao, một mình Tần Thiếu Phong đã đủ đại diện Khôi Lỗi Môn, La Bình đương nhiên có cũng được không có cũng chẳng sao. Tần Thiếu Phong sau khi đi theo Tinh không vương gia vào trong đại doanh, thập cửu vương gia tự nhiên đi đến vị trí trên cùng, Tần Thiếu Phong nhìn hai hàng ghế hai bên, tìm một chỗ trống ở vị trí cuối cùng.

Thấy Tần Thiếu Phong đã ngồi xuống, thập cửu vương gia Tinh Không nâng ly, nói: “Hôm nay Tinh Không Đế Quốc ta một lần nữa có được một thiếu niên anh hùng, thật đáng chúc mừng, nào, mọi người cùng cạn.” Nói đoạn ngửa cổ uống hết số rượu trong ly. Các chưởng môn có mặt đương nhiên không dám làm trái ý thập cửu vương gia, răm rắp làm theo.

Tần Thiếu Phong cũng uống hết, sau khi Tần Thiếu Phong uống xong ly thứ nhất thì Bạch Thanh bước vào, liếc nhìn vị trí bên cạnh Tần Thiếu Phong, Bạch Thanh hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trực tiếp đi đến vị trí cuối cùng, bên dưới thập cửu vương gia có bốn chỗ ngồi, vừa nhìn đã biết là sành cho các những người có địa vị cao nhất.

Bạch Thanh ngồi xuống vị trí bên trái thập cửu vương gia, bên cạnh hắn là một lão đầu gầy gò, nhìn có chút nhỏ bé, da bọc xương, cả người dường như không có nổi hai lạng thịt, híp mắt uống quỳnh tương ngọc dịch, hắn chính là chưởng môn Kim Cương Môn, một trong những người có thực lực mạnh nhất. Đừng nhìn bộ dạng gầy gò của hắn, sức mạnh nhục thân cực kì cường đại.

Ngồi đối diện với Bạch Thanh là huynh đệ Lý Sinh, cả hai đều trông rất thô kệch, mặt mũi đầy râu, nhìn cực kì hung hãn, hai người này chưởng môn Thiên Vương Môn Đông bộ Tinh La Đế Quốc, không sai, hai người họ đều là chưởng môn, thực lực tương đương nhau, toàn bộ đều là nhất phẩm Đại La chân tiên.

Lão giả gầy gò của Kim Cương Môn tên gọi Mộc Phong, hắn giơ cao ly rượu nói với Tần Thiếu Phong, “Tiểu tử, ngươi khá lắm, lão đầu rất thích ngươi, hôm nay ngươi khiến lão đầu rất vui, để thưởng cho ngươi, sau này kẻ nào bắt nạt ngươi, cứ đến tìm lão đầu ta, ta sẽ xả giận cho ngươi.”

Kim Cương Môn, Bạch Vũ Môn và Thiên Vương Môn cùng là vô thượng đại pháp Đông bộ Tinh La Đế Quốc, đương nhiên có rất nhiều tranh chấp ân oán, thấy Bạch Thanh hôm nay thiệt thòi như vậy, Mộc Phong đương nhiên rất vui, trong lòng hỉ hả, đồng thời rất có thiện cảm với Tần Thiếu Phong.

Đương nhiên hành vi của Mộc Phong khiến Bạch Thanh khó chịu, sắc mặt nhất thời sầm xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.