Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 240: Ma động cửu thiên (2)



Vừa hồi tỉnh lại, Tần Thiếu Phong lập tức vận chuyển thất tình lục dục ma đầu, nuốt chửng hết các loại dục vọng da ma chủng tán phát, một lần nữa hồi phục lại vẻ bình tĩnh ban đầu, đúng lúc này, Mặc Lãnh Tuyết trôi nổi trong huyết khí do Thị Huyết Phan tán phát nói với Tần Thiếu Phong, “Thiếu Phong ca ca, huynh mặc kệ bọn muội, bọn muội sống hay chết không quan trọng, chỉ cần huynh bình an vô sự là được rồi.”

Những cô gái khác nghe Mạc Lãnh Tuyết nói đều gật đầu phụ họa, đến Vũ Phi Nhi lúc nãy bảo Tần Thiếu Phong cứu mình cũng hét lớn, “Thiếu Phong ca ca, huynh đừng đến cứu bọn muội, huynh mau đi đi, bọn muội không cần huynh cứu, được gặp lại huynh một lần bọn muội đã thỏa mãn lắm rồi.”

Tần Thiếu Dương nghe thấy những lời Mặc Lãnh Tuyết và Vũ Phi Nhi nói, hừ lạnh một tiếng, búng ngón tay, nhất thời nhiều luồng khí tức không biết từ đâu xuất hiện xuyên qua hồn phách bọn Mặc Lãnh Tuyết, khiến các cô gái của Tần Thiếu Phong vô cùng đau đớn, những tiếng kêu la thảm thiết vang lên không ngừng.”

“Tàn Thiếu Phong, quyết định thế nào, ngươi tự xem xét!” Tần Thiếu Dương nghe những tiếng kêu la của bọn Mặc Lãnh Tuyết, thái độ cực kì hưởng thụ, nheo mắt, dựa vào huyết vân sau lưng, nhìn Tần Thiếu Phong bên dưới, bộ dạng chẳng khác gì một vị đế vương đang tiến hành phán quyết thần tử.

Tần Thiếu Phong nhìn những gì Tần Thiếu Dương làm, một lần nữa không kìm nổi sát ý trong lòng, từng luồng sát khí trào ra từ trong cơ thể Tần Thiếu Phong, ngưng tụ thành một ma ảnh cao hơn mười trượng, chính là thiên ma mị ảnh mà Tần Thiếu Phong tu luyện.

Bởi vì sát ý tràn ngập, thiên ma mị ảnh sau khi xuất hiện còn rõ nét hơn cả lần trước, hoàn toàn giống hệt Tần Thiếu Phong, khí tức tán phát từ người ma ảnh, thượng trùng cửu thiên, hạ đạt cửu u, khí tức của ma trung chi ma tán phát trong chu thiên vạn giới, các dị độ không gian đều bị luồng khí tức này ảnh hưởng, chấn động không thôi.

“Tần Thiếu Dương, ngươi đáng chết!” Tần Thiếu Phong mặc cho ma khí cuồn cuộn trên người, bởi vì có chính khí Tần Thiếu Phong trấn áp, Tần Thiếu Phong không cần lo lắng mình sẽ triệt để bị ma chủng thao túng, cho nên bây giờ mặc kệ cho ma khí bạo phát, đem khí tức nâng lên cực hạn, tinh thần dị lực to lớn của ma chủng và thất tình lục dục ma đầu cũng đang ngưng tụ.

Nghe Tần Thiếu Phong nói, Tần Thiếu Dương ha ha cười lớn, sau đó nói với Tần Thiếu Phong, “Đúng, ta đáng chết, năm xưa ngươi không nên nương tay, nếu lúc đó ngươi trực tiếp giết chết ta, không phải đã không có rắc rối hôm nay sao? Cho nên, muốn trách thì hãy trách bản thân, là ngươi khiến những nữ nhân đó chịu khổ, cho nên để đền tội, ngươi nên đi chết đi!”

Tần Thiếu Dương sau khi được Huyết Trì Đế Quốc lão tổ mang đến tiên giới, liên tục nghĩ phải nên báo thù Tần Thiếu Phong thế nào, hắn biết Tần Thiếu Phong có rất nhiều nữ nhân, cho nên nhờ Huyết Trì Đế Quốc lão tổ ra tay, bắt hết bọn Mặc Lãnh Tuyết đến tiến giới, đem hồn phách của họ luyện chế vào trong Thị Huyết Phan, để một ngày có thể dùng nó kích thích Tần Thiếu Phong.

Chỉ là Tần Thiếu Dương không ngờ đòn kích thích của hắn quá lớn, khiến ma tính của Tần Thiếu Phong triệt để bạo phát, ma khí kinh thiên động địa chấn động cửu thiên, tất cả những người bị Tần Thiếu Phong gieo ma chủng đều trở nên run rẩy kịch liệt.

Trong lúc Tần Thiếu Phong điên cuồng phóng thích ma khí trong người, phía trên hư không thiên giới, không ngừng hướng lên, hướng lên, xuyên qua trùng trùng thiên địa, qua ba mươi sáu trùng thiên địa, trong một mảng hư không hỗn độn, trong một tòa cung điện cự đại rôi nổi trong khí lưu hỗn độn, một lão giả chậm rãi mở mắt.

“Hai vị thánh hoàng cuối cùng cũng đã tỉnh giấc rồi sao? Rất tốt, rất tốt, thiên địa đại đạo cuối cùng cũng viên mãn rồi.” Lão giả chậm rãi nói, hai mắt sâu thẳm, tựa hồ như ẩn hàm cả không gian bao la của thiên địa vũ trụ, nói xong câu này, sau khi nói xong câu này, lão giả một lần nữa nhắm mắt, không nói gì nữa.

Lúc này trận đại chiến giữa Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương đã chính thức triển khai, Tần Thiếu Phong để mặc cho ma khí trong cơ thể bạo phát, tất cả pháp lực trong người cũng bắt đầu vận chuyển, từng ấy vô thượng huyền không tu luyện, khoảng khắc này cuối cùng cũng có thể phát huy công hiệu. Tần Thiếu Phong đang ngưng tụ tinh thần dị lực to lớn của ma chủng và thất tình lục dục ma đầu.

“Tần Thiếu Dương, hôm nay ta sẽ giết ngươi!” Tần Thiếu Phong hét lên một tiếng lớn, phóng thích tinh thần di lực to lớn vừa mới ngưng tụ, một linh hồn xung chàng vọt thẳng tới chỗ Tần Thiếu Dương, linh hồn xung chàng này là một chiêu thức Tần Thiếu Phong vận dụng Đạo tâm chủng ma đại pháp tu luyện, bây giờ thi triển, uy lực cực lớn, ngoài sức tưởng tượng!

Tần Thiếu Dương đang dựa vào huyết vân nghe Tần Thiếu Phong nói, đang định cười lạnh một tiếng, nhưng nụ cười còn chưa thành hình thì đã đông cứng trên mặt, cả người nhất thời sững lại, khóe miệng rỉ máu, hắn đã bị linh hồn xung chàng của của Tần Thiếu Phong đánh trúng, nhất thời mất đi tâm thần hỗn loạn, mất đi ý thức.

Linh hồn xung hàng tác dụng đối với nhất phẩm đại la tiên giới chỉ có một giây, nhưng như vậy đã là quá đủ, thân hình Tần Thiếu Phong lóe lên một cái, xuất hiện trước mặt Tần Thiếu Dương, giơ tay cướp lấy Thị Huyết Phan của hắn, sau đó trực tiếp quán nhập tinh thần dị lực to lớn vào trong, xóa bỏ dấu ấn linh hồn của Tần Thiếu Dương, thu bọn Mặc Lãnh Tuyết vào trong, cuối cùng mới cất Thị Huyết Phan vào trong hoàn vũ thần giới.

Làm xong hết mọi việc, Tần Thiếu Phong mới thở phào nhẹ nhõm, hắn lo ngại nhất là trong lúc đại chiến sẽ làm tổn thương bọn Mặc Lãnh Tuyết, nên dùng thiên diễn bát quái tính toán ra phương thức công kích này, thành công cướp được Thị Huyết Phan, hơn nữa xóa bỏ dấu ấn của Tần Thiếu Dương cũng là giáng cho hắn một đòn chí mạng.

Chỉ thấy Tần Thiếu Dương đang chìm trong trạng thái mơ màng lại thổ ra một ngụm máu huyết nữa sau đó mới hồi tỉnh lại, Tần Thiếu Dương đứng dậy từ trên huyết vân, phóng thích hết pháp lực to lớn trong người, nói với Tần Thiếu Phong, “Tần Thiếu Phong ơi Tần Thiếu Phong, không ngờ bây giờ ngươi lại trở nên âm hiểm như vậy, suýt nữa thì ta chết trong tay ngươi, nhưng tiếp theo ngươi sẽ không còn cơ hội thi triển nữa đâu.”

Nói xong, Tần Thiếu Dương giơ tay, cậu bé sau lưng đưa thanh chiến đao huyết hồng sắc trong tay cho Tần Thiếu Dương, sau đó Tần Thiếu Dương nói với Tần Thiếu Phong, “Tần Thiếu Phong, năm xưa ta ngươi chiến đấu, vì bị phụ thân ngăn cản nên mới không có kết thúc, hôm nay chính là lúc viết nên kết thúc đó.”

Tần Thiếu Dương nói xong tiến lên một bước, chiến đao huyết hồng sắc trong tay trực tiếp bổ về phía Tần Thiếu Phong, chiến đao huyết hồng sắc là một món tiên khí do Tần Thiếu Dương luyện chế, đã là thượng phẩm cảnh giới, uy lực cực đại, một đao giáng xuống, huyết quang lấp lánh, gần như chém Tần Thiếu Phong thành hai nửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.