Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 548: Thượng huyền thiên (2)



Đương nhiên, đối với những điều này, Tần Thiếu Phong tất nhiên là không biết gì cả. Hắn chỉ một lòng hấp thu thiên địa nguyên khí khổng lồ của Oa Hoàng cung, cơ hội này không dễ dàng có được, nếu như bỏ qua thì quá ngốc nghếch. Nhục thân của Tần Thiếu Phong hiện giờ đã đạt tới cảnh giới tầng thứ ba phẩm thứ sáu của chiến thiên đấu địa, trải qua suy tính của Tần Thiếu Phong, còn có thể chống đỡ cho Tần Thiếu Phong đề thăng thêm một phẩm cấp, cho nên tất nhiên là muốn đề thăng thật nhanh rồi.

Tụ nguyên trận trong thiên tinh trong cơ thể của Tần Thiếu Phong vận chuyển điên cuồng, hấp thu hỗn độn nguyên khí vô cùng vô tận vào, tụ nguyên trận hỗn độn nguyên khí sở dĩ không thể bị cường giả bán bộ thánh hoàng hấp thu luyện hóa, chủ yếu là bởi vì cường giả cảnh giới bán bộ thánh hoàng không thể thừa nhận được năng lượng khổng lồ trong hỗn độn nguyên khí, nếu không cẩn thận thì rất dễ bị nổ tung.

Nhưng mà thiên tinh trong cơ thể Tần Thiếu Phong nhiều như cát sông Hằng, hắn nên giúp Tần Thiếu Phong không có cố kỵ này, có thể yên tâm lớn mật mà hấp thu, nói như vậy, tất nhiên là pháp lực không ngừng đề thăng, mà bởi vì Tần Thiếu Phong có ma chủng và thất tình lục dục ma đầu tồn tại, khiến cho Tần Thiếu Phong căn bản là không cần lo lắng tới vấn đề tâm cảnh, tất cả tâm ma đều sẽ bị cắn nuốt ngay lập tức.

Cứ như vậy, tu vi của Tần Thiếu Phong không ngừng đề thăng, cuối cùng đạt tới tam thập tứ phẩm bán bộ Thánh Hoàng đỉnh phong, lập tức tiếng nổ vang từ trên người Tần Thiếu Phong truyền ra, từng cỗ khí tức khổng lồ từ trên người Tần Thiếu Phong truyền đến, cuối cùng khiến Tần Thiếu Phong đột phá đến cảnh giới tam thập tam phẩm bán bộ thánh hoàng, mà sau khi đạt tới cảnh giới này, Tần Thiếu Phong bắt đầu cảm thấy nhục thân của mình có chút phồng lên, biết không thể tiếp tục đề thăng nữa.

Nếu muốn đề thăng nữa, nhất định phải tiếp tục đề thăng cường độ của nhục thân, vì thế Tần Thiếu Phong đình chỉ tu luyện, chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Đấu Chiến Thánh Phật và Tiêu Diêu Ma Tôn đều đang nhìn mình, Tần Thiếu Phong trực tiếp đỏ mặt: Thế nào? Có phải cảm thấy ta đẹp trai hơn hay không?

Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật và Tiêu Diêu Ma Tôn trực tiếp muốn ói ra. Đấu Chiến Thánh Phật hừ một tiếng không nói gì, mà Tiêu Diêu Ma Tôn thì lại gào thét lớn: Tên nghiệt đồ ngươi, sư phụ ta đây thật vất vả lắm mới vượt qua được ngươi, ngươi không ngờ đã lập tức đuổi kịp rồi, không được, Oa Hoàng tỷ tỷ, ngài quán đỉnh một lần nữa lại cho đi, nếu không người làm sư phụ như ta sẽ mất mặt lắm đó.

Có điều không ai để ý tới Tiêu Diêu Ma Tôn kêu rên, mà bởi vì mục đích Tần Thiếu Phong đến quấy rầy cung đã hoàn thành vượt mức, Tần Thiếu Phong bọn họ cũng không thể tiếp tục quấy rầy sự thanh tu của Oa Hoàng nữa, vì thế Đấu Chiến Thánh Phật dẫn theo bọn họ rời đi. Tần Thiếu Phong trực tiếp thu Tiêu Diêu Ma Tôn, Tần Chiến và bọn Mặc Lãnh Tuyết vào trong Hoàn Vũ thần giới, còn hắn thì cùng Đấu Chiến Thánh Phật bay tới thượng cửu thiên.

Mà lúc này Tần Thiếu Phong lại nghĩ tới một việc, đó chính là mỗi một lần mình tấn chức một đại cảnh giới, đều sẽ bị sét đánh, có điều lần trước tấn chức đến cảnh giới bán bộ thánh hoàng, lại không có thiên kiếp hạ xuống, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong thập phần nghi hoặc, vì thế bảo Đấu Chiến Thánh Phật dẫn theo hắn đi tới thượng huyền thiên tìm Cầu Trần đại đế để hỏi cho rõ.

Đấu Chiến Thánh Phật vốn không phải là hạng chịu an phận, nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức dẫn theo Tần Thiếu Phong tới thẳng thượng huyền thiên

Khi Tần Thiếu Phong mỗi một lần tấn chức một đại cảnh giới đều sẽ có thiên kiếp, bị sét đánh, cho dù mỗi một lần đều có thể có được lợi ích cực lớn, có điều mỗi một lần đều bị sét đánh, cũng khiến Tần Thiếu Phong rất buồn bực, vốn hắn là muốn chờ tới khi thực lực của chính mình đủ rồi sẽ tìm Câu Trần đại đế chưởng quản lôi phạt để hỏi cho rõ, có điều hiện tại có một có một đả thủ miễn phí đi theo bên cạnh, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không bỏ lỡ cơ hội.

Trên đường tới Tam Thập Tam Thiên, Tần Thiếu Phong đã nhìn thấy uy thế của Đấu Chiến Thánh Phật, cho nên có một ngọn núi dựa như vậy bên cạnh, Tần Thiếu Phong cũng vẫn có gan đi tìm Câu Trần đại đế tính sổ. Mà Đấu Chiến Thánh Phật tất nhiên cũng rất vui vẻ việc này, dựa theo cách nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì đã rất lâu không có việc gì làm, cả người ngứa ngáy.

Thượng huyền thiên ở phương bắc của thượng cửu thiên, là lãnh thổ của Câu Trần đại đế. Tần Thiếu Phong dưới sự dẫn dắt của Đấu Chiến Thánh Phật trực tiếp bay tới phủ đệ của Câu Trần đại đế, mà đi tới phủ đệ của Câu Trần đại đế rồi, Đấu Chiến Thánh Phật nhìn cửa lớn của phủ đệ của Câu Trần đại đế rồi trực tiếp một cước đá văng, sau đó hét to: Lôi Chấn Tử, lão Tôn ta đến đây, còn không ra nghênh đón.

Tần Thiếu Phong nhìn Đấu Chiến Thánh Phật không ngờ sinh mãnh như vậy, tất nhiên là cực kỳ bội phục, tuy rằng hắn là tìm đến Câu Trần đại đế để hỏi cho rõ, nhưng Tần Thiếu Phong lại minh bạch, mình và Câu Trần đại đế cùng người ta tuyệt đối không phải là cùng một đẳng cấp, mình là cáo mượn oai hùm đến đây, nếu tới một mình, hắn không dám làm như vậy.

Đại môn của phủ đệ Câu Trần đại đế bị Đấu Chiến Thánh Phật đá văng, thị vệ bên trong vừa định giận dữ lao tới, nhưng nhìn thấy là Đấu Chiến Thánh Phật, cả đám đều co rụt cả cổ lại, lập tức nép vào trong, vị đại gia này bọn họ không thể trêu chọc được, nếu hắn nổi giận, thì bọn họ thực sự là xui xẻo.

Hầu tử, ngươi lại tới giương oai à? Ngươi thật sự tưởng ta không bổ chết ngươi được ư? Hay là ngươi nếm thử tư vị của cửu tiêu thần lôi của ta nhé? Thanh âm cực lớn từ trong phủ đệ của Câu Trần đại đế truyền, lập tức một nam tử vô cùng xấu xí xuất hiện phía trước Tần Thiếu Phong và Đấu Chiến Thánh Phật, thân hình cao lớn, có điều sau lưng lại mọc ra đôi cánh, lờ mờ thấy có phong lôi lưu động, người này chính là Câu Trần đại đế.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy đại đế thì hai mắt nhíu lại, người này chính là người mà hắn một lần nhìn thấy bên trong thiên kiếp, có điều Tần Thiếu Phong lại không để ý đến, chỉ lẳng lặng nhìn, mà Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Câu Trần đại đế thì cười ha ha, lập tức nói với Câu Trần đại đế: Lôi Chấn Tử, một thân da đồng xương sắt lão Tôn cũng không phải là đồ bỏ đi đâu, thần lôi đó của ngươi lão Tôn không sợ, những lời này chắc lão Tôn cũng không cần nói làm gì, lão Tôn hôm nay đến vì một việc, ngươi nói lão tiểu tử ngươi sao cứ dùng sét đánh hắn thế!

Sau khi Đấu Chiến Thánh Phật nói xong thì chỉ chỉ vào Tần Thiếu Phong, mà Câu Trần đại đế khi Tần Thiếu Phong xuất hiện thì lập tức chiếu ánh mắt lên người hắn, có điều nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật, lại không trả lời câu hỏi về sau của Đấu Chiến Thánh Phật mà là nói với Đấu Chiến Thánh Phật: Tôn hầu tử, ngươi đừng có được vài phần bản sự thì không biết mình là ai, chút bản sự vặt vãnh của ngươi mà cũng dám đem ra huênh hoang với ta ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.